Lời nói của tổng giám đốc đại nhân đúng là khiến cho lòng anh hơi xúc động, hai năm rồi, mỗi khi anh rảnh rỗi, trong lúc lơ đãng, luôn sẽ nhớ tới vườn hoa có rất nhiều cây, cả cây tường vi bò lên tường, còn có cô gái yên lặng khóc thút thít dưới đèn đường.
Anh không đến gần cô, không có nói chuyện với cô, thậm chí ngay cả việc cô là ai anh cũng không biết, lại không quên được cô.
Có lẽ bởi vì không quên được, anh không từ chối lời mời của cô hai nhà họ Chu, anh lại đến biệt thự nhà họ Chu mấy lần, hy vọng có thể gặp lại cô gái kia nhưng mà không như mong muốn, cô không còn xuất hiện ở đó.
Mặc dù anh chưa từng quen ai nhưng cũng không phải chưa từng sinh ra cảm giác với phái nữ, nhưng không phải cảm giác đặc biệt như vậy.
Này, có thể xem như vừa thấy đã yêu sao?
Lạc Dịch là một người thực tế, chưa bao giờ tin tưởng vào loại tình cảm mờ mịt, khó có thể nắm chặt này, dù là thơ hay sách cũng tùy tiện xem xong. Nhưng mà ngày đó, anh thấy cô, sau đó bặt đi tin tức của cô, cuối cùng, anh phát hiện mình đã yêu!
◎◎◎
Nửa năm sau.
Hai bên đường lá xanh nhạt đã dần chuyển thành xanh đậm, thỉnh thoảng có giọt nước rơi xuống, thành phố phồn hoa này có hơi lạnh lẽo, mùa hè ngập ngừng đến ngay sau đó.
Công ty người mẫu Edie là một trong những công ty người mẫu hàng đầu, lại ở khu vực sầm uất nhất, cũng là khu thời thượng nhất Đài Bắc, là trung tâm tràn đầy diễm lệ, thu hút và sáng chói.
Đi vào bên trong công ty người mẫu Edie, không cần phải bàn đến phong thái của nhân viên mà còn là những người mẫu muốn nổi tiếng, mỗi việc nhỏ không đáng kể cũng biểu thị sự lộng lẫy trên sân khấu lấp lánh như ánh sao.
Chừng mười mấy người mẫu mới, mồ hôi ướt đẫm mới từ sân huấn luyện lầu sáu mệt mỏi đi tới phòng tắm.
Mỗi ngày đều phải huấn luyện vận động, yêu cầu của người huấn luyện rất nghiêm khắc, để cho những người mẫu tương lai này chịu không ít đau khổ.
Lúc này ở khu nghỉ ngơi tầng cuối, có hai người phụ nữ đang bình phẩm từ đầu đến chân những người mẫu mới.
"Cảm thấy thế nào? Lần này tổng cộng có mấy trăm người đăng ký tham gia, bộ phận của công ty chọn được mười mấy người, cũng coi như cực kỳ xuất sắc?” Huấn luyện người mẫu Edie – Amanda nói với bạn tốt, giới thiệu chút tình hình với người sắp đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc – Chu Thiểu Đình:”Những người mới này dù là chiều cao hay vóc người tỉ lệ đều tương đối đạt tiêu chuẩn, điều kiện rất tốt!”
"Vậy trong lòng cậu có đặc biệt xem trọng người nào chưa?” Chu Thiểu Đình măc một thân y phục chuyên nghiệp màu vàng nhạt, cười hỏi:”Chắc chắn là có, nếu không sẽ không phấn khởi như thế.”
"Một mình tớ cũng chưa chính xác, mới phải nhờ cậu – tổng giám đốc tương lai tới giúp một tay.” Amanda cười nói:”Tớ ở tàu điện ngầm thấy cô bé kia, đến từ phía Đông, vóc người, khí chất, chiều cao cũng khá, nếu như có thêm thời gian huấn luyện, tớ đảm bảo tuyệt đối sẽ còn hơn cả người mẫu hàng đầu trong nước hiện nay.”
“Ôi chao, có cần khoa trương như vậy không.”
"Cậu không tin lời tớ thì có thời gian sẽ giới thiệu Dora cho cậu biết, hôm nay cô ấy được sắp xếp cho Roger chụp bộ hình trang phục hoa hồng mân côi mới…Ai, cậu không biết ngày đó tớ vẫn muốn giới thiệu mình cho cô ấy, sợ cô ấy cảm thấy tớ là người xấu, không thể làm gì khác hơn là đi theo cô ấy, sau lại nhìn thấy cô ấy bảng quảng cáo tuyển người mẫu mới chụp ảnh của công ty chúng ta trên tường ở ven đường mới đi tới hỏi cô ấy có hứng thú làm công việc người mẫu không.”
"Có thể khiến cho vị huấn luyện viên nổi tiếng này tự mình thăm dò như vậy cũng trất tốt, tớ tin tưởng ánh mắt của cậu.” Chu Thiểu Đình nhìn đồng hồ, mặt lộ vẻ khó xử:”Tớ phải đi rồi, tuần sau đã bắt đầu đi làm, có rảnh rỗi thì dẫn tớ đi xem học trò mà cậu đắc ý.”
"Như vậy đã vội vã đi rồi sao, cũng không đi ăn trưa với tớ, có phải hẹn bạn trai không?” Amanda cười hì hì hỏi:”Vội vã nghiêm túc như vậy, có phải vị giám đốc Lạc Dịch của tập đoàn Lôi Đình không?”
"Không có, bây giờ còn chưa phải.” Chu Thiểu Đình nghe nhắc tới người đàn ông trong lòng, trên mặt không nhịn được cười ngọt ngào.
"Sớm muộn cũng sẽ như vậy, ai có thể qua được sự thu hút của cô Chu?” Amanda vẫn không buông tha nói:”Cậu thật sự không tiện vào đến xem buổi chụp hình? Hôm nay vừa lúc có chụp ngoại cảnh ở chỗ triển lãm kia.”
"Không xem được, tớ thật sự phải đi.” Nhớ tới lúc hẹn ăn trưa, Chu Thiểu Đình gấp gáp không thể chờ cầm túi lên đứng lên tạm biệt.
Amanda tiễn Chu Thiểu Đình đi rồi gọi điện thoại cho người chụp hình Roger, hỏi dò biểu hiện của người mới thế nào.
Tên tiếng Trung của cô gái kia là Tô Hợp Hoan, 23 tuổi, trình độ học vấn : tốt nghiệp cao học, chiều cao 1m74, nặng 49kg, số đo 3 vòng : 35D – 23 – 34.
Vóc người rất hoàn mỹ, gương mặt cũng rất đẹp, khí chất lại càng tốt, Amanda càng nghĩ càng giác mình đã nhặt được bảo bối, phải biết, có thể tự tay huấn luyện được một người mẫu đẳng cấp quốc tế là ước mơ của cô!
Bên trái chỗ triển lãm có một chỗ ngồi kiến trúc Baroque, tạo hình tuyệt đẹp, mặt ngoài điều khắc tráng lệ, sắc thái mãnh liệt, cùng với không gian hình bầu dục xen kẽ khúc cong, ở giữa có hồ nước, điêu khắc, có chuông đồ hồ bằng đá, vừa đúng trang phục và kiến trúc có thể hội tụ tràn đầy phong cách Châu Âu cổ đại xa hoa.
Buổi chụp hình kéo dài tới trưa khiến cho Roger rất hài lòng, lúc nghỉ ngơi, anh cầm điện thoại đi tới chỗ yên tĩnh hàn huyên mấy câu với Amanda, cũng bày tỏ tán thưởng đề cử cô, cúp điện thoại liền thấy người mới đang ngẩn người tựa vào cây cột bên cạnh bậc thang.
"Dora?"
/37
|