Độc Cô Chiến Thần

Chương 89: Ếch ngồi đáy giếng (P1+2)

/353


- ... Nhưng mà, lần chiến đấu này có một số người mắc sai lầm không tuân theo quân lệnh.
Khang Tư mặt lạnh nói.
Nghe đến đó, mọi người đều biết kế tiếp là đến các quyết định xử phạt, mọi người đều ở âm thầm hy vọng tên của mình không bị Khang Tư nhắc tới.
- Lôi Đặc, Lôi Khải quên mất trách nhiệm chỉ huy, khiến thủ hạ toàn quân chết hết, tội phải chém.
Khang Tư vừa nói xong, tất cả mọi người đều biến sắc, Do An lại càng hoảng sợ hơn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Thân tín của Khang Tư cũng phải xử trảm, mình chỉ vừa mới chuyển thành dân binh, chẳng phải là cần trị nặng hơn sao?
Âu Khắc cùng bọn thân vệ định mở miệng khuyên can, nhưng chưa có hành động đã nghe Khang Tư nói tiếp:
- Nhưng do hai người đã anh dũng giết địch, lập được nhiều chiến công, luận công bù tội, hạ xuống phạt đánh hai mươi roi.
Nghe Khang Tư tuyên bố, mọi người nhẹ cả người. Tuy nhiên hai mươi roi cũng không phải là chuyện đùa, thân thể không tốt có thể mất mạng như chơi.
Sắc mặt Do An cũng khôi phục được một chút huyết sắc.
Dựa theo tội của mình thì bị đánh là cùng? Mình nhiều nhất chỉ là làm trái với quân lệnh, có thể cũng không mang đến tổn thất, chắc chắn sẽ không nặng bằng Lôi Đặc, Lôi Khải.
Quả nhiên giống như Do An suy nghĩ, Khang Tư tiếp tục nói:
- Đại đội trưởng dân binh Do An, không tuân quân lệnh tự tiện hành động, theo luật phải chém, nhưng bởi vì không tổn thất lớn cho quân đội, đồng thời cũng chặn được đường lui của địch quân khiến cho quân địch chui vào vòng vây, giúp quân ta tiêu diệt hoàn toàn quân địch, lập được chiến công, công trừ tội, hạ xuống phạt đánh mười roi.
Nghe nói như thế, Do An đang thấp thỏm bất an tâm lập tức thả lỏng, như vậy hắn cũng chỉ nhận mười roi thôi, cho nên hắn ngăn mấy thân tín đang muốn kháng nghị lại, bước nhanh đi ra, đến trước mặt Khang Tư quỳ xuống.
- Thuộc hạ nguyện chịu hình phạt.
Đang ngây ngốc không biết thế nào để đáp lời, Lôi Đặc, Lôi Khải bị Âu Khắc đá mấy đá nhắc nhở, liền vội vàng cũng hướng Khang Tư quỳ xuống, cho biết mình nguyện ý tiếp thu hình phạt.
Khang Tư mặt không chút thay đổi vung tay lên:
- Thi hành!
Bọn thân vệ lập tức đi lên mấy người, đem Lôi Đặc, Lôi Khải, Do An kéo đến chỗ đất trống, đặt lên giá, kéo áo ba người bọn họ lên, trói hai tay giơ lên trên đầu, sau đó lớn tiếng đếm đếm thi hành hình phạt.
Không nói tới Lôi Đặc, Lôi Khải hai người, Do An không ngờ cũng có thể cắn răng không kêu một tiếng. Người này tâm cơ rất mạnh, dù sao bất kể thế nào đều là bị đánh, không bằng ở trước mặt mọi người biểu hiện sự kiên cường của mình, tin tưởng sẽ có nhiều người nhìn mình tốt hơn.
Bọn thổ phỉ đang ngồi giữa quảng trường, yên lặng nhìn cảnh xử phạt trước mắt.
Ni Nhĩ nhỏ giọng hỏi Cung Tá Đôn:
- Đại nhân liệu có thể nổi giận đem chúng ta đi giết không? Chúng ta chỉ thần phục mà không đầu hàng liệu có làm cho đại nhân nổi giận không?
- Tập quán của Đế quốc Áo Đặc Mạn không giống trên bán đảo chúng ta. Đại nhân có thể không rõ lắm thần phục là chuyện gì, bất quá ta tin rằng, đại nhân nhất định sẽ đối đãi tốt với chúng ta. Tuy nhiên ta cũng không dám cam đoan sẽ có chuyện gì xãy ra. Cứ nhìn xem kế tiếp đại nhân có thể hay không làm trò.
Cung Tá Đôn nhẹ giọng nói.
- Diễn trò? Chắc là vậy, dựa theo tội trạng của bọn họ, trực tiếp chém chết là được, không ngờ lại dùng hình phạt đánh roi? Thật đúng là diễn trò rồi.
Ni Nhĩ tràn đầy khinh thường nhìn ra nơi hành hình.
Cung Tá Đôn bất đắc dĩ cười nói:
- Ta không phải nói đây là diễn trò, chỉ nói tập quán ở đây khác bên chúng ta, ở đây bọn họ chú trọng công trận, nếu như không có tổn thất lớn mà lập được nhiều công lao, đế quốc quân sẽ không bị xử tử. Ta nói là đại nhân có thể sắp sửa diễn một vở kịch.
- Ngươi đối với tập quán của đế quốc có vẻ quen thuộc đấy, có phải đã sớm nghiên cứu những tình huống này rồi không?
Ni Nhĩ nghi ngờ hỏi, đột nhiên chợt hiểu ra nói nhỏ: "Ngươi nói đại nhân tự mình đóng kịch?"
- Cứ nhìn sẽ biết có phải là đóng kịch hay không. Nếu phải, chứng tỏ đại nhân là người có nhiều tâm kế, tính mệnh chúng ta chắc được đảm bảo. Nếu không phải, thì hắn là người rất kiêu ngạo, chúng ta có toàn mạng hay không cũng khó nói lắm.
Cung Tá Đôn thở dài nói.
Nghe thế vẻ mặt của Ni Nhĩ cũng rất khổ sở.
- Hy vọng đại nhân là người có tâm kế, còn nếu ngài là một chủ công cao ngạo, những thần hạ như chúng ta không biết sẽ xong đời khi nào.
Cung Tá Binh xen mồm hỏi:
- Tam thúc, các ngươi đang nói cái gì? Thế nào ta nghe không hiểu?
- Rồi ngươi sẽ biết. Ôi! Không biết ta mạo hiểm đem ngươi đi theo lần này có đúng không đây?
Cung Tá Đôn yêu thương nhìn Cung Tá Binh nói.
Nghe thế, chú bé Cung Tá Binh chỉ mới mười một, mười hai tuổi ánh mắt mê hoặc, nhìn chằm chằm không biết nghĩ gì.
Thấy đã xử phạt xong, Khang Tư không tuyên bố giải tán mà tiếp tục nói:
- Khang Tư - Lôi Luân Đặc, thân làm chủ soái, nhưng vứt bỏ chức trách, dùng thân phận binh lính nhảy vào chiến trường, làm cho thân vệ tuỳ tùng tráng liệt hy sinh, như thế là đã không làm tròn chức trách, tự ý hành động, nên phải bị xử phạt năm mươi roi, hiệu lực ngay.
Khang Tư nói xong lập tức cởi áo, lộ ra những vết sẹo dày đặc trên thân thể, đi tới bên chiếc chiếc ghế dùng để xử phạt.
Mọi người đều thất kinh, Tương Văn cùng Uy Kiệt định xông lên phía trước ngăn cản, bất quá bị Âu Khắc chặn lại.
- Không nên làm cho đại nhân mất đi cái cơ hội thu phục lòng quân.
Nghe nói như thế, nhóm người Tương Văn đều sửng sốt.
Tương Văn có chút chần chờ nói:
- Cho dù như vậy, cũng không cần đến năm mươi roi! Đại nhân làm thế nào chịu được!
Âu Khắc lắc đầu:
- Hiện tại không nên đi khuyên can đại nhân, như vậy sẽ làm cho uy tín đại nhân giảm đi! Bởi vì chỉ cần chúng ta lên tiếng, mọi người sẽ cho là đại nhân đang diễn kịch.
Nghe nói thế mọi người im lặng không lên tiếng nữa.
Lôi Đặc, Lôi Khải, vẻ mặt xấu hổ đau lòng nhìn Khang Tư, bọn họ cho rằng nếu như không phải mình vứt bỏ trách nhiệm chỉ huy, thân vệ chiến đấu sẽ không bị hy sinh toàn bộ, đại nhân cũng không cần chịu phạt, trong đầu bọn họ, lần đầu tiên có ý niệm mình nên học tập để trợ giúp đại nhân quản lý thân vệ tốt hơn.
Do An đang nhịn đau, vẻ mặt sùng kính, vô cùng bội phục Khang Tư.
Vì thu phục lòng người, không ngờ dám chịu bị đánh năm mươi roi, là hắn khinh thường hay là tự ngạo? Hắc hắc, lão tử bị mười roi đã muốn chết muốn sống rồi, hy vọng ngươi bị năm mươi roi có thể chịu được, nếu không thì tuồng vui này ngươi không diễn được rồi.
Ni Nhĩ hướng Cung Tá Đôn cười nói:
- Xem ra tánh mạng chúng ta giữ được rồi, bất quá, hắn thật đúng là dám làm sao, chẳng lẽ hắn không biết năm mươi roi đủ để đem người đánh cho thành thịt vụn?
Cung Tá Đôn nhìn chằm chằm vào vết thương trên người Khang Tư, không đáp lại.
Khang Tư không có để ý việc mọi người cho rằng hiện tại mình đang diễn trò để thu phục lòng người. Hắn chỉ nghĩ tới việc cần phải trừng phạt mình vì đã quên mất chức trách khi chiến đấu.
Khang Tư có chút cảm thán, trước kia mình là Thống soái đại quân, mặc dù cũng rất muốn xung phong hãm trận, nhưng có bộ hạ khuyên can, mình còn có thể an phận thực hiện chức trách.
Bây giờ không có ai khuyên can, mình không ngờ lại bắt đầu trở lại thói quen xung phong ngày trước. Nếu mình vẫn còn là một tiểu binh tính toán sáng tạo truyền kỳ, thì không có chuyện gì, nhưng hiện tại có rất nhiều người đi theo mình, nếu như bởi vì cái nguyên nhân này mà làm cho bọn họ chịu tổn thất, mình sẽ hối hận suốt đời.
Lần này xử phạt mình, chính là nhắc nhở, phải nhớ kỹ chức trách của mình!
- Mau trói ta lại, thi hành xử phạt!
Khang Tư lạnh giọng nói, mấy người thân vệ đang đứng gần bên định rút lui, nhưng thấy Khang Tư trừng mắt, vội vàng tiến đến, đem hai tay Khang Tư trói lại.
Tên thân vệ hai tay cầm roi run rẫy không ngừng. Giơ lên hạ xuống mấy lần vẫn không đánh xuống được.
Cảm giác được tâm tình của tên thân vệ, Khang Tư lạnh giọng nói:
- Thi hành mệnh lệnh, nếu không, hủy bỏ thân phận thân vệ của ngươi!
Tên thân vệ giật mình, trong lòng tự biết, hủy bỏ thân phận thân vệ, chính là một lần nữa mình biến thành nô lệ, mình cho dù chết cũng không muốn trở thành nô lệ lần nữa!
Cho dù đánh Đại nhân xong bị xử tử, mình cũng vẫn còn thân phận thân vệ; không đánh, liền biến thành nô lệ, nếu như vậy, thì liều mạng thôi!
Tên thân vệ cắn răng giơ roi lên.
- Một, hai, ba... Ba mươi, ba mốt, ba hai...
Vốn đang nghĩ: "Khang Tư diễn trò" bọn binh lính cùng bọn thổ phỉ tù binh nhìn Khang Tư đang chịu hình một cách thực sự, tấm lưng huyết nhục tung toé, mọi người bắt đầu thấy trong lòng run rẩy.
Khang Tư không kêu lên một tiếng, chỉ khi roi đánh lên người, gương mặt mới nhăn lên một cái mà thôi, nếu như không là như thế, nhìn ánh mắt của hắn tưởng như không có chuyện gì xảy ra.
- Đại nhân cũng quá độc ác, coi như là thu phục lòng người, cũng không cần chịu hình phạt nặng như thế!
Ni Nhỉ toát mồ hôi lạnh nói.
Cung Tá Đôn cười:
- Như vậy không tốt sao? Có một chủ công có thể đối xử với bản thân mình như thế, tin tưởng chủ công nhất định trở thành người hoàn thành đại sự.
- Ta sợ chủ công đối với thủ hạ cũng cứng rắn như thế, như vậy chắc chúng ta mệt rồi!
Ni Nhĩ nuốt nước miếng nói.
- Có như vậy không? Mặc dù là diễn trò, nhưng ngươi không thấy là hắn thưởng phạt cũng rất công bình hay sao?
- Chỉ cần thưởng phạt phân minh, như vậy dù cho chủ công có quá cứng rắn cũng sẽ không đến nổi nào.
Cung Tá Đôn nói.
- Hắc hắc, nếu như ban đầu Cung Tá gia các ngươi có thể làm được điểm này, vậy thì hiện tại các ngươi cũng sẽ không cần dựa vào người khác làm chủ mình rồi.
Ni Nhĩ âm hiểm cười nói.
Nghe nói như thế, Cung Tá Đôn không có lên tiếng, chỉ là vừa dùng sức nắm chặt quả đấm, vừa ngăn đứa cháu cùng thủ hạ của mình lên tiếng.
Dù sao hiện tại cùng tồn tại dưới một mái hiên, hơn nữa không biết ý định của người mà mình đầu nhập thế nào, hai bên cũng nên chung sức hợp tác.
Thực hiện xử phạt kết thúc, Tương Văn cùng bọn thân vệ lập tức xông lên đỡ lấy Khang Tư đang lảo đảo muốn ngã xuống. Khang Tư cố hết sức đứng dậy nhìn mọi người, quay lại nhìn Âu Khắc nói:
- Ra lệnh giải tán bộ đội.
Sau khi Âu Khắc lên tiếng cho mọi người giải tán, liền quay lại bọn thân vệ biết chút y thuật quát lớn:
- Các ngươi muốn chết à? Còn không mau tới trị liệu cho đại nhân!
Một phen gà bay chó chạy, Khang Tư được mang xuống, dĩ nhiên, cùng hưởng thụ trị liệu, còn có Lôi Đặc, Lôi Khải cùng với Do An ba người.
Binh lính chậm chạp giải tán rời đi, mọi người đều nói đến chuyện ly kỳ hôm nay, dù sao cũng chưa có ai được xem một Thống soái tự xử phạt mình.
Những người thông minh suy nghĩ miên man, việc Khang Tư tự xử phạt mình, làm cho họ cảm nhận được sự thưởng phạt công bình trên lãnh địa này.
Nhưng thật ra binh lính cũng không cần thủ lĩnh làm những chuyện thu phục lòng người như vậy, tận đáy lòng bọn lính đều tự có phán đoán, bọn họ đơn thuần chỉ muốn, lập công là được trọng thưởng, phạm tội liền bị xử phạt, họ nhận định làm lính nơi này tốt hơn nhiều so với ở trong quân đội.
Lương tháng lĩnh đủ, công lao thật đánh thật, chỉ cần Khang Tư Đại nhân không làm phản, dù cho ở quân đội chính quy hay làm dân binh ở đây đâu có gì khác nhau?
Sau khi bọn lính giải tán, trên quảng trường chỉ còn lại bọn thổ phỉ tù binh cùng mấy trăm vệ binh canh giữ. Ni Nhĩ nhìn quanh lo lắng nói cùng Cung Tá Đôn:
- Chúng ta chắc là bị giam ở quảng trường này rồi. Tại sao chúng ta lại chưa được mở trói? Ta mắc đái quá đi!
Cung Tá Binh vừa nghe, lập tức phốc xích một tiếng bật cười, còn Cung Tá Đôn mặt không chút thay đổi thở dài không nói.
- Bây giờ đại nhân đang thụ thương, không có mấy ngày nghĩ ngơi không được. Chắc chắn là chúng ta còn bị giam mấy ngày rồi!
Ni Nhĩ sắc mặt đỏ bừng đang muốn hướng bọn thủ vệ mở miệng hỏi. Bỗng thấy Uy Kiệt nhanh chóng chạy đến nói:
- Các đầu mục theo ta đi gặp đại nhân, những người khác lập tức trở về trại tù binh.
Ni Nhĩ và Cung Tá Đôn lấy làm kinh hãi, thân thể đánh đến huyết nhục mơ hồ rồi, không ngờ vẫn còn khí lực gặp mặt bọn chúng, không phải là lợi hại như thế chứ?
Mấy tên đầu mục vừa được cởi trói liền chạy đi tiểu ngay. Báo hại anh chàng Uy Kiệt chỉ biết trương mắt nhìn quảng trường bị tưới ướt đẫm mấy chỗ.

/353

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status