Độc Phi Ngự Tà Vương

Chương 3 - Chương 3

/125


Edit: voi còi

Rầm một tiếng, cửa phòng nặng nề bị đá văng, nha hoàn Thanh Nha bưng thức ăn tiến vào. Đông một chút, không vui đặt ở trên bàn gian ngoài, không kiên nhẫn cộc lốc cất cao giọng hô vào bên trong: Ăn cơm!

Trong không khí tràn ngập vị thơm ngọt của gạo, Lâm Mị vừa hấp thu bộ phận độc tố, dị năng thoáng khôi phục một chút liền tăng một cái nhảy xuống giường, cũng không cố chính mình bởi vì sau khi nhiễm lạnh sốt cao suy yếu thân thể, bước nhanh vọt tới bên bàn ăn.

Nước cơm trắng trong bên trong hạt gạo thơm ngọt nổi lơ lửng, bên cạnh một cái đĩa rau xanh đậu hủ, rau xanh xanh biếc đậu hủ tuyết trắng. Cùng với thực vật biến dị khô héo phát khổ mà nàng vẫn ăn hoàn toàn chính là cách biệt một trời.

Càng đừng nhắc tới bên cạnh còn có một bánh bao trắng trẻo mũm mĩm đang bốc hơi nóng.

Lâm Mị thoáng cái liền nhào tới, vươn tay đem bánh bao bỗng nhiên bẻ ra, một mùi thơm trong veo chui vào lỗ mũi.

Lâm Mị nhắm mắt, say sưa thật sâu ngửi mùi thơm ngọt này, kích động nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống.

Bao nhiêu năm nàng không có ngửi thấy hương vị của thức ăn bình thường?

Thanh Nha kinh ngạc nhìn Lâm Mị, nhìn nàng giống như quỷ chết đói hự một ngụm cắn ở lên bánh bao, nửa bánh bao thoáng cái liền thiếu phân nửa rồi.

Tội liên đới cũng không thể thiếu, cầm chiếc đũa lên, tí tách khò khè liền gắp một gắp lớn rau xanh đậu hủ hướng trong miệng nhét vào. Ăn được quá mau có lẽ là nghẹn tới, bưng lên chén nước cơm mỏng được giống như nước trắng nuột từng ngụm từng ngụm.

Thanh Nha kinh ngạc khiến mắt mở càng lớn, sau đó, tràn đầy xem thường thay thế kinh ngạc.

Quả nhiên là một nha đầu thứ xuất đê tiện, ăn một bữa cơm cũng không quy củ thành bộ dáng này, so với người bên ngoài phố phường còn muốn thô tục hơn.

Tuy nói nhiều năm bởi vì Lâm Mị nhu nhược, nàng mò không ít chỗ tốt. Thế nhưng, chủ tử không chịu sủng, bị phu nhân đày đến viện xa xôi này, nàng ở bên ngoài không ít bị nha hoàn khác cười nhạo.

Lại nhìn bộ dáng thô tục cuat Lâm Mị kia ăn như hổ đói rất giống quỷ chết đói đầu thai, ngày càng khí hỏa công tâm.

Được rồi, đừng ăn nữa! Bỗng nhiên Thanh Nha lật bàn một cái.

Lâm Mị bất ngờ không kịp đề phòng, rau xanh đậu hủ còn lại trong đõa còn có nước cơm trong bát tất cả đều hắt lên người nàng, ngoại trừ trong tay còn cầm bánh bao, tất cả đều rơi trên mặt đất, dính vào đất.

Ăn, ăn, ăn, chỉ có biết ăn thôi, ngươi còn biết làm gì? Theo chủ tử như ngươi, ta thật là ngã tám đời! Nhiều năm như vậy, Lâm Mị ở trong phủ chính là một người tàng hình, dù sao chỉ cần một khi Thanh Nha không thuận khí (tức giận), liền dùng Lâm Mị đến phát tiết.

Nhìn nhìn, ngươi vốn có một vị hôn phu thật tốt, người ta lại coi trọng tứ tiểu thư. Ngươi thì tốt rồi, một cô nương gia ngược lại đi theo một bọn đàn ông ở cùng một chỗ, còn tưởng là mặt của mọi người




/125

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status