"Thật đáng kinh ngạc khi Trọng Sanh cô nương có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp 3! Hơn nữa lò luyện đan này cũng không tốt lắm."
Long thế tử ở bên cạnh cố gắng hoà giải, ánh mắt không nhịn được lại dạo quanh một vòng ở trên người Cố Tích Cửu.
Cô nương này quả thực rất tài năng! Chẳng những công phu cao, thuật luyện đan cũng tốt như vậy!
Ngay Thương Khung Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ: "Chủ nhân, không ngờ ngươi có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp 3! Ta còn tưởng rằng lần này nếu có thể tạo ra được một viên đan dược phẩm cấp 1 cũng đã không tệ."
Trên thực tế, luyện đan cũng không phải lúc nào cũng thành công, cho dù là luyện đan sư, mỗi khi luyện đan cũng có thể cho ra một lò phế đan.
Từ khi nó tỉnh lại, nó vẫn chưa nhìn thấy Cố Tích Cửu luyện đan!
Vừa rồi nó rất nghi ngờ, lần này nàng sẽ cho ra một lò phế đan......
Khi nói tới đây, nó lại bắt đầu hào hứng: "Chủ nhân, ta cảm thấy cho dù ngươi thua cũng không quan trọng, ngươi có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp 3 là một tin mừng lớn, ta cực kỳ vui vẻ. Phải biết rằng thảo dược quý hiếm thật sự khó kiếm, nhưng luyện đan thuật cấp 3 lại càng khó hơn......"
Cố Tích Cửu chỉ trả lại cho nó hai chữ: "Im đi!"
Sắc mặt Nhạc Gia Quân có vẻ không được tốt lắm. Nàng ta thể hiện ra mấy chiêu thức vì cho rằng có thể khiến Long thế tử để mắt tới nàng ta, nhưng không ngờ......
Hừ, lò tiếp theo nàng sẽ phát huy vượt xa người thường, sẽ luyện chế ra hai viên đan dược phẩm cấp 4, khiến cho Trọng Sanh thua thảm hại hơn một chút!
Đôi mắt nàng ta chuyển động một chút, sau đó lấy ra một lò luyện đan khác từ trong người, đưa cho Cố Tích Cửu: "Lò luyện đan này có phẩm chất giống với lò mà ta đang dùng, cô nương có thể dùng cái này đi."
Nàng ta muốn khiến cho Cố Tích Cửu thua tâm phục khẩu phục! Tránh cho ván thứ hai khi nàng bị thua lại dùng lò luyện đan kém hơn để nói.
Cố Tích Cửu không tiếp nhận: "Không cần, hiện tại ta đúng cái này cũng được." Nàng lại bắt đầu bận rộn.
Nhạc Gia Quân nhếch môi, lộ ra một sự khinh thường. Chỉ sợ là nha đầu này đang tìm bậc thang để xuống nếu thua tiếp ván thứ hai, đúng không?
Nàng ta không nói chuyện nữa, cũng bắt đầu bận rộn. Lần này thao tác của nàng ta càng không hề cẩu thả chút nào, dùng hết toàn bộ bản lĩnh để luyện chế lò đan dược lần này.
Bên ngoài gió lạnh vẫn gào thét như cũ, ngoại trừ Sơn Thanh, những thợ săn tiền thưởng khác đều đang tuần tra ở bên ngoài.
Trên băng nguyên này có rất nhiều mãnh thú, chỉ mới một canh giờ trôi qua, đã có ba bốn con mãnh thú tiến đến tập kích. May mắn có bốn thợ săn tiền thưởng có công phu cao cường, đều kịp thời giết chết chúng nó.
Sơn Thanh còn chạy qua chạy lại hai bên. Khi bên ngoài hơi có chút căng thẳng, hắn liền lập tức chạy ra bên ngoài với bọn họ. Khi bên ngoài yên bình, hắn quay lại bên trong phòng băng nhìn xem hai người luyện đan.
Công phu của hắn rất cao, tất nhiên đôi mắt cũng rất lợi hại. Hắn nhạy bén phát hiện động tác của Cố Tích Cửu đã lưu loát hơn vừa rồi rất nhiều.
Tâm thái của cô nương này rất tốt. Mặc dù thua ván thứ nhất, nhưng nàng không màng hơn thua, bình tĩnh tự nhiên, động tác giống như nước chảy mây trôi, nhìn qua cảm thấy thực sự là cảnh đẹp ý vui.
Không ngờ một người luyện đan cũng có thể đẹp như thế!
Đôi mắt Sơn Thanh vẫn luôn theo dõi từng động tác của Cố Tích Cửu, cho đến khi trước mắt xuất hiện bóng lưng của một người nam tử, cản trở tầm nhìn của hắn, lúc này hắn mới hồi thần lại.
"Sơn Thanh, bên ngoài không yên lặng lắm, ngươi có thể ra ngoài tuần tra với bọn họ được không?." Long thế tử nhẹ nhàng mở miệng, giọng điệu rất chân thật đáng tin.
Sơn Thanh: "......" Hắn đành phải đi ra ngoài.
Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, nếu Trọng Sanh cô nương thua, hắn sẽ đi cùng nàng tìm kiếm hoa Băng Tu La ở nơi khác, bảo vệ bình an cho nàng, hoặc ít nhất có thể bảo vệ khi nàng luyện chế đan dược......
Khi hắn đang tuần tra ở bên ngoài, những người khác cũng đến vây quanh để hỏi kết quả thi đấu bên trong.
Hắn nói ra kết quả của lò đầu tiên, mọi người đều cảm thấy tiếc nuối, trái tim cũng cảm thấy ngứa ngáy, muốn vào bên trong nhìn xem một chút.
Mọi người đang vừa tuần tra vừa thảo luận bên ngoài, bất chợt nghe từ trong phòng băng truyền ra một tiếng reo hò phấn khích: "Ba viên đan dược phẩm cấp 4! Sư tỷ, tỷ đã luyện ra được ba viên đan dược phẩm cấp 4!"
Long thế tử ở bên cạnh cố gắng hoà giải, ánh mắt không nhịn được lại dạo quanh một vòng ở trên người Cố Tích Cửu.
Cô nương này quả thực rất tài năng! Chẳng những công phu cao, thuật luyện đan cũng tốt như vậy!
Ngay Thương Khung Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ: "Chủ nhân, không ngờ ngươi có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp 3! Ta còn tưởng rằng lần này nếu có thể tạo ra được một viên đan dược phẩm cấp 1 cũng đã không tệ."
Trên thực tế, luyện đan cũng không phải lúc nào cũng thành công, cho dù là luyện đan sư, mỗi khi luyện đan cũng có thể cho ra một lò phế đan.
Từ khi nó tỉnh lại, nó vẫn chưa nhìn thấy Cố Tích Cửu luyện đan!
Vừa rồi nó rất nghi ngờ, lần này nàng sẽ cho ra một lò phế đan......
Khi nói tới đây, nó lại bắt đầu hào hứng: "Chủ nhân, ta cảm thấy cho dù ngươi thua cũng không quan trọng, ngươi có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp 3 là một tin mừng lớn, ta cực kỳ vui vẻ. Phải biết rằng thảo dược quý hiếm thật sự khó kiếm, nhưng luyện đan thuật cấp 3 lại càng khó hơn......"
Cố Tích Cửu chỉ trả lại cho nó hai chữ: "Im đi!"
Sắc mặt Nhạc Gia Quân có vẻ không được tốt lắm. Nàng ta thể hiện ra mấy chiêu thức vì cho rằng có thể khiến Long thế tử để mắt tới nàng ta, nhưng không ngờ......
Hừ, lò tiếp theo nàng sẽ phát huy vượt xa người thường, sẽ luyện chế ra hai viên đan dược phẩm cấp 4, khiến cho Trọng Sanh thua thảm hại hơn một chút!
Đôi mắt nàng ta chuyển động một chút, sau đó lấy ra một lò luyện đan khác từ trong người, đưa cho Cố Tích Cửu: "Lò luyện đan này có phẩm chất giống với lò mà ta đang dùng, cô nương có thể dùng cái này đi."
Nàng ta muốn khiến cho Cố Tích Cửu thua tâm phục khẩu phục! Tránh cho ván thứ hai khi nàng bị thua lại dùng lò luyện đan kém hơn để nói.
Cố Tích Cửu không tiếp nhận: "Không cần, hiện tại ta đúng cái này cũng được." Nàng lại bắt đầu bận rộn.
Nhạc Gia Quân nhếch môi, lộ ra một sự khinh thường. Chỉ sợ là nha đầu này đang tìm bậc thang để xuống nếu thua tiếp ván thứ hai, đúng không?
Nàng ta không nói chuyện nữa, cũng bắt đầu bận rộn. Lần này thao tác của nàng ta càng không hề cẩu thả chút nào, dùng hết toàn bộ bản lĩnh để luyện chế lò đan dược lần này.
Bên ngoài gió lạnh vẫn gào thét như cũ, ngoại trừ Sơn Thanh, những thợ săn tiền thưởng khác đều đang tuần tra ở bên ngoài.
Trên băng nguyên này có rất nhiều mãnh thú, chỉ mới một canh giờ trôi qua, đã có ba bốn con mãnh thú tiến đến tập kích. May mắn có bốn thợ săn tiền thưởng có công phu cao cường, đều kịp thời giết chết chúng nó.
Sơn Thanh còn chạy qua chạy lại hai bên. Khi bên ngoài hơi có chút căng thẳng, hắn liền lập tức chạy ra bên ngoài với bọn họ. Khi bên ngoài yên bình, hắn quay lại bên trong phòng băng nhìn xem hai người luyện đan.
Công phu của hắn rất cao, tất nhiên đôi mắt cũng rất lợi hại. Hắn nhạy bén phát hiện động tác của Cố Tích Cửu đã lưu loát hơn vừa rồi rất nhiều.
Tâm thái của cô nương này rất tốt. Mặc dù thua ván thứ nhất, nhưng nàng không màng hơn thua, bình tĩnh tự nhiên, động tác giống như nước chảy mây trôi, nhìn qua cảm thấy thực sự là cảnh đẹp ý vui.
Không ngờ một người luyện đan cũng có thể đẹp như thế!
Đôi mắt Sơn Thanh vẫn luôn theo dõi từng động tác của Cố Tích Cửu, cho đến khi trước mắt xuất hiện bóng lưng của một người nam tử, cản trở tầm nhìn của hắn, lúc này hắn mới hồi thần lại.
"Sơn Thanh, bên ngoài không yên lặng lắm, ngươi có thể ra ngoài tuần tra với bọn họ được không?." Long thế tử nhẹ nhàng mở miệng, giọng điệu rất chân thật đáng tin.
Sơn Thanh: "......" Hắn đành phải đi ra ngoài.
Trong lòng hắn đã hạ quyết tâm, nếu Trọng Sanh cô nương thua, hắn sẽ đi cùng nàng tìm kiếm hoa Băng Tu La ở nơi khác, bảo vệ bình an cho nàng, hoặc ít nhất có thể bảo vệ khi nàng luyện chế đan dược......
Khi hắn đang tuần tra ở bên ngoài, những người khác cũng đến vây quanh để hỏi kết quả thi đấu bên trong.
Hắn nói ra kết quả của lò đầu tiên, mọi người đều cảm thấy tiếc nuối, trái tim cũng cảm thấy ngứa ngáy, muốn vào bên trong nhìn xem một chút.
Mọi người đang vừa tuần tra vừa thảo luận bên ngoài, bất chợt nghe từ trong phòng băng truyền ra một tiếng reo hò phấn khích: "Ba viên đan dược phẩm cấp 4! Sư tỷ, tỷ đã luyện ra được ba viên đan dược phẩm cấp 4!"
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/650
|