Tuyên Đế đợi ông ta tạ ơn xong, lúc này mới mở miệng: "Lan ái khanh, lệnh ái ngây thơ hồn nhiên, nhưng thật ra rất thẳng thắn. Cây không thể mọc thẳng nếu không chặt nó, nếu tiếp tục phát triển mà không làm gì, có thể nói sẽ khó thành công. "
Những lời này thật ra mơ hồ có ẩn ý nói rằng, thiếu nữ này là người thiếu sự quản giáo. Lan thừa tướng tất nhiên hiểu được điều này, trong lòng cảm thấy rất tệ, vội vàng lôi kéo nữ nhi quỳ xuống tạ ơn lần nữa: "Thần tạ ơn bệ hạ dạy bảo, thần chắc chắn sẽ quản thúc nàng, để nàng hiểu biết lễ nghĩa......"
Một hồi phong ba nho nhỏ cứ như vậy trôi qua.
Lan Chiêu Nhi không dám gây rắc rối nữa, những nữ tử khác cũng nhận ra lúc này hoàng đế sẽ ủng hộ Cố Tích Cửu, mặc dù trong lòng các nàng khó chịu, nhưng cũng không dám nói gì thêm.
Tuyên Đế nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Cửu nhi, ngày mai ngươi sẽ phải tiến vào rừng rậm hắc ám hắc, ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"
"Tạ bệ hạ quan tâm, Tích Cửu đã chuẩn bị xong."
"Ồ, vậy thì tốt. Hiện tại linh lực của ngươi là cấp mấy?"
"Hồi bệ hạ, cấp 4."
Mọi người: "......"
Nửa năm thăng lên hai cấp? Nàng đang đùa hay sao?!
Trên đại lục này, chỉ có nhân tài có linh lực cấp 5 trở lên mới có thể phán đoán được phẩm cấp linh lực của đối phương khi ra tay tấn công người đó. Không giống như những tuyệt đỉnh cao thủ như đám người Đế Phất Y, có khả năng liếc mắt một cái đã nhìn ra phẩm cấp linh lực của người khác.
Những người ở đây người tất nhiên cũng không thể nhìn ra được, nhưng may mắn trong cung có băng tinh ngọc chuyên dùng để thí nghiệm phẩm cấp linh lực. Tuyên Đế sai người mang nó tới, thí nghiệm Cố Tích Cửu ngay tại hiện trường.
Dưới sự chăm chú của vô số đôi mắt, bàn tay nhỏ trắng như tuyết của Cố Tích Cửu ấn ở trên băng tinh ngọc. Trên băng tinh ngọc, cây cột tượng trưng cho phong linh căn nhanh chóng dâng lên, sau đó dừng lại ở vị trí cấp 4. Trong khi đó, cây cột tượng trưng cho hỏa linh lực nhảy lên tới cấp 1,5.
Những lời nàng nói chính là thật sự, nàng thật sự đã đạt tới linh lực cấp 4, hơn nữa còn là phong linh lực!
Mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc không tin.
Đương nhiên, phần lớn các đại thần trong triều đều rất vui mừng. Rốt cuộc có một thiên tài luyện công như thế là người Phi Tinh Quốc, tất nhiên cũng là niềm tự hào của Phi Tinh Quốc!
Sau khi Vân Thanh La bị trắc nghiệm ra đệ tử thiên bẩm đệ, thần dân Thiên Tinh Quốc vốn có một loại cảm giác mất mát, cảm thấy mặc dù Cố Tích Cửu của nước mình là môn nhân thánh tôn, nhưng rốt cuộc linh lực thấp kém, không thể so sánh với Vân Thanh La đã tu luyện gần như đạt tới cấp 7.
Nhưng hiện tại nhìn thấy thành tích của Cố Tích Cửu, mọi người lại có cảm giác tự hào!
Vân Thanh La là thiên tài linh lực, trong khi Cố Tích Cửu lại là thiên tài luyện công!
Đại lục này chưa từng có người nào tu luyện lên cấp nhanh như nàng!
Khởi điểm thấp không quan trọng, quan trọng là tiến bộ nhanh!
Quả nhiên là người được thánh tôn đích thân lựa chọn chỉ dẫn, nàng quả thực tiến bộ rất nhanh!
Mọi người vốn còn có chút nghi ngờ về vị thế môn nhân thánh tôn của Cố Tích Cửu, lúc này đã hoàn toàn tin tưởng! Thiên hạ này ngoại trừ thánh tôn, ai có biện pháp có thể khiến cho đồ đệ thăng cấp nhanh như vậy?!
Đương nhiên, bản thân Cố Tích Cửu cũng phải cực kỳ giỏi, nếu không cũng không có khả năng được thánh tôn coi trọng, trở thành môn nhân của hắn......
Khi có một vị nhân tài như vậy ở trong nước mình, đó chính là may mắn, đương nhiên cũng là phúc khí của Tuyên Đế.
Vì thế chúng đại thần lại ca ngợi công đức của Tuyên Đế một hồi, nói rằng ông cai trị nhân từ nên trời đất cảm động, vì thế đã sinh ra một vị thiên tài như thế......
Cố Tích Cửu lắng nghe những đại thần đó dõng dạc nói lời hùng hồn cảm động trời đất, nhân tiện nịnh hót hoàng đế. Nàng bình tĩnh uống nước, không nói một lời.
"Tích Cửu, hiện tại ngươi đã sắp đủ mười lăm tuổi rồi đúng không?" Tuyên Đế với gương mặt hiền từ hỏi nàng.
"Bẩm bệ hạ, hiện tại Tích Cửu đã mười bốn tuổi hai tháng, vẫn chưa đầy mười lăm tuổi." Trên mặt Cố Tích Cửu vẫn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại nhảy dựng lên.
Thật sự đã tới rồi?! Hoàng đế này thật sự muốn điểm loạn uyên ương cho nàng?!
Những lời này thật ra mơ hồ có ẩn ý nói rằng, thiếu nữ này là người thiếu sự quản giáo. Lan thừa tướng tất nhiên hiểu được điều này, trong lòng cảm thấy rất tệ, vội vàng lôi kéo nữ nhi quỳ xuống tạ ơn lần nữa: "Thần tạ ơn bệ hạ dạy bảo, thần chắc chắn sẽ quản thúc nàng, để nàng hiểu biết lễ nghĩa......"
Một hồi phong ba nho nhỏ cứ như vậy trôi qua.
Lan Chiêu Nhi không dám gây rắc rối nữa, những nữ tử khác cũng nhận ra lúc này hoàng đế sẽ ủng hộ Cố Tích Cửu, mặc dù trong lòng các nàng khó chịu, nhưng cũng không dám nói gì thêm.
Tuyên Đế nhìn về phía Cố Tích Cửu: "Cửu nhi, ngày mai ngươi sẽ phải tiến vào rừng rậm hắc ám hắc, ngươi đã chuẩn bị như thế nào rồi?"
"Tạ bệ hạ quan tâm, Tích Cửu đã chuẩn bị xong."
"Ồ, vậy thì tốt. Hiện tại linh lực của ngươi là cấp mấy?"
"Hồi bệ hạ, cấp 4."
Mọi người: "......"
Nửa năm thăng lên hai cấp? Nàng đang đùa hay sao?!
Trên đại lục này, chỉ có nhân tài có linh lực cấp 5 trở lên mới có thể phán đoán được phẩm cấp linh lực của đối phương khi ra tay tấn công người đó. Không giống như những tuyệt đỉnh cao thủ như đám người Đế Phất Y, có khả năng liếc mắt một cái đã nhìn ra phẩm cấp linh lực của người khác.
Những người ở đây người tất nhiên cũng không thể nhìn ra được, nhưng may mắn trong cung có băng tinh ngọc chuyên dùng để thí nghiệm phẩm cấp linh lực. Tuyên Đế sai người mang nó tới, thí nghiệm Cố Tích Cửu ngay tại hiện trường.
Dưới sự chăm chú của vô số đôi mắt, bàn tay nhỏ trắng như tuyết của Cố Tích Cửu ấn ở trên băng tinh ngọc. Trên băng tinh ngọc, cây cột tượng trưng cho phong linh căn nhanh chóng dâng lên, sau đó dừng lại ở vị trí cấp 4. Trong khi đó, cây cột tượng trưng cho hỏa linh lực nhảy lên tới cấp 1,5.
Những lời nàng nói chính là thật sự, nàng thật sự đã đạt tới linh lực cấp 4, hơn nữa còn là phong linh lực!
Mọi người nhìn nàng bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc không tin.
Đương nhiên, phần lớn các đại thần trong triều đều rất vui mừng. Rốt cuộc có một thiên tài luyện công như thế là người Phi Tinh Quốc, tất nhiên cũng là niềm tự hào của Phi Tinh Quốc!
Sau khi Vân Thanh La bị trắc nghiệm ra đệ tử thiên bẩm đệ, thần dân Thiên Tinh Quốc vốn có một loại cảm giác mất mát, cảm thấy mặc dù Cố Tích Cửu của nước mình là môn nhân thánh tôn, nhưng rốt cuộc linh lực thấp kém, không thể so sánh với Vân Thanh La đã tu luyện gần như đạt tới cấp 7.
Nhưng hiện tại nhìn thấy thành tích của Cố Tích Cửu, mọi người lại có cảm giác tự hào!
Vân Thanh La là thiên tài linh lực, trong khi Cố Tích Cửu lại là thiên tài luyện công!
Đại lục này chưa từng có người nào tu luyện lên cấp nhanh như nàng!
Khởi điểm thấp không quan trọng, quan trọng là tiến bộ nhanh!
Quả nhiên là người được thánh tôn đích thân lựa chọn chỉ dẫn, nàng quả thực tiến bộ rất nhanh!
Mọi người vốn còn có chút nghi ngờ về vị thế môn nhân thánh tôn của Cố Tích Cửu, lúc này đã hoàn toàn tin tưởng! Thiên hạ này ngoại trừ thánh tôn, ai có biện pháp có thể khiến cho đồ đệ thăng cấp nhanh như vậy?!
Đương nhiên, bản thân Cố Tích Cửu cũng phải cực kỳ giỏi, nếu không cũng không có khả năng được thánh tôn coi trọng, trở thành môn nhân của hắn......
Khi có một vị nhân tài như vậy ở trong nước mình, đó chính là may mắn, đương nhiên cũng là phúc khí của Tuyên Đế.
Vì thế chúng đại thần lại ca ngợi công đức của Tuyên Đế một hồi, nói rằng ông cai trị nhân từ nên trời đất cảm động, vì thế đã sinh ra một vị thiên tài như thế......
Cố Tích Cửu lắng nghe những đại thần đó dõng dạc nói lời hùng hồn cảm động trời đất, nhân tiện nịnh hót hoàng đế. Nàng bình tĩnh uống nước, không nói một lời.
"Tích Cửu, hiện tại ngươi đã sắp đủ mười lăm tuổi rồi đúng không?" Tuyên Đế với gương mặt hiền từ hỏi nàng.
"Bẩm bệ hạ, hiện tại Tích Cửu đã mười bốn tuổi hai tháng, vẫn chưa đầy mười lăm tuổi." Trên mặt Cố Tích Cửu vẫn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại nhảy dựng lên.
Thật sự đã tới rồi?! Hoàng đế này thật sự muốn điểm loạn uyên ương cho nàng?!
Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com
/650
|