Đông Bắc Tầm Bảo Chuột

Chương 42: Thiếu

/51


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiếp tục lật đi, đột nhiên một trang bức vẽ hơi kỳ quái xuất hiện trước mặt Thư Tầm, ở giữa bức tranh là đường liền nét giống như bức tường vậy, hai đầu của đường này đều có 1 cô bé trong trang phục màu đỏ, cũng chính là Thanh Mông, mà cô bé bên trái vẽ một mũi tên hướng sang bên phải xuyên thành đường liền nét ở giữa.

Nhìn thấy bức vẽ này, Liệt Dương lại đột nhiên như nghĩ ra điều gì, khắc sau nói.

“Còn nhớ ta đã từng nói qua chuyện phát hiện người may mắn còn sống sót chứ, khi đó ta chính là ở phụ cận trung tâm thành phố phát hiện ra Thanh Mông, kết quả 1 góc cua, đợi khi ta đuổi đến, Thanh Mông đã không thấy đâu nữa rồi, cộng thêm khi đó tình huống ở nửa nam thành phố rất là quái dị, cho nên không tiếp tục truy tìm nữa.”

Thư Tầm trong lúc kinh ngạc nghĩ ra, hôm qua khi bọn họ đuổi theo Thanh Mông, cũng tại vị trí 1 khúc quanh, Liệt Dương đột nhiên xòe đôi cánh nhanh chóng bay đi. Bây giờ nghĩ 1 chút, dựa vào tốc độ của bọn họ, hoàn toàn sẽ không mất dấu vết, Liệt Dương khi đó đột nhiên tức tốc bay đi, đoán chừng là sợ Thanh Mông lại lần nữa biến mất ở góc rẽ. “Ngươi là nói Thanh Mông dùng năng lực nào đó xuyên qua thời đại này sao? Giác Tỉnh giả?”

Liệt Dương chần chờ một chút, nhưng vẫn là gật gật đầu. “Khi đó dựa vào tốc độ của ta không thể mất dấu được, giống như Thanh Mông đột nhiên trong nháy mắt chuyển tới 1 nơi khác vậy. Nếu thật sự là như vậy, vậy thì phức tạp rồi, vũ trụ ý thức luận sẽ không để sinh mệnh thể Giác Tỉnh năng lực vượt qua thời đại, nếu không sẽ dẫn tới hậu quả không thể khống chế, là nguyên nhân đặc biệt gì dẫn tới?

Thư Tầm vuốt tóc bắt đầu trầm tư, đồng thời theo bản năng đi đi lại lại trên giấy vẽ, ước chừng 1 phút sau mới ngẩng đầu nhỏ lên. “Ngươi nói xác xuất lớn là đúng, người mắt xanh bị trục xuất đến nửa nam thành phố không chỉ dừng lại ở 1 người, bọn họ sẽ chọn để 1 đứa bé đơn độc ở lại thành phố chết này sao? Chỉ sợ là bọn họ không phải là không muốn mang Thanh Mông đi, mà là không thể mang Thanh Mông đi, như vậy cũng có thể nói 1 vấn đề khác, người mắt xanh cũng là không giống nhau, người mắt xanh có năng lực đặc biệt giống như Thanh Mông hẳn là cực kỳ ít, bởi vì hơn 10 người còn lại kia đều không có năng lực đưa Thanh Mông đi, hẳn là không có phát hiện ra năng lực này của Thanh Mông, đồng thời bản thân cũng không có năng lực này.”

Liệt Dương “……….” Coi bộ rất có đạo lý, vì sao mình sớm đã phát hiện ra dị thường, lại không suy đoán ra được gì hết? Liệt Dương vừa nghi hoặc cuộn xúc giác, vừa nhìn Thư Tầm như một hình mẫu tiếp tục phân tích.

“Vậy, cái gì dẫn tới sự dị thường này?

Hơn nữa có phải có thể suy đoán, người mắt xanh có năng lực đặc biệt này có thể đã biến mất rồi, còn người mắt xanh thông thường không có năng lực này, bởi vì Thanh Mặc ở Vi Hồ, người phụ nữ chết trong xe ở trạm thu phí thi thể đều không biến mất.” Thư Tầm vuốt tóc suy nghĩ.

Cho dù đã biết IQ Thư Tầm rất cao, hơn nữa tư duy logic cũng không tệ, trong con mắt Noãn Đông vẫn là có chút kinh ngạc, tư duy tinh tế và năng lực xâu chuỗi như vậy quả thực hiếm có. “Trừ những điều này ra, còn có 1 khả năng, người mắt xanh nếu muốn biến mất, ắt buộc phải đạt được loại điều kiện nào đó, ví dụ, hôm qua khi ánh sáng xanh tràn tới, Thanh Mông chạy tới bên cửa sổ nhìn cái gì đó, khiến cô bé có chút dự cảm nào đó, mới yêu cầu vẽ tặng Liệt Dương bức tranh.”

“Cái đó.” Liệt Dương ngắt lời Thư Tầm nói với Noãn Đông. “Những suy đoán này có thể không cần nói, các người trực tiếp nói kết quả là được rồi.”

Gian phòng truyền trực tiếp:

“Người không có tiền đồ để thắng này là ai vậy? Ta không quen! Vương của ta! Vương của ta! Ngươi mau trở lại đi!”

“Tầm Đoàn Tử năng lực logic bạo biểu a! Rõ ràng có thể thấy, nghe được đều là nội dung tương đồng, lại có thể nghĩ tới những thứ sâu xa hơn người khác, Giác Tỉnh này rốt cuộc là mạch máu gì vậy?”

“Cũng hiếu kỳ, xem ra chủng tộc Đoàn Tử Giác Tỉnh mặc dù hình thể nhỏ nhắn, nhưng sức mạnh tinh thần và trí tuệ rõ ràng cường hóa rất nhiều.”

“Ta sao luôn cảm thấy mỗi lần khi cần động não, Vương của ta lại giống như 1 kẻ đáng thương đang bị bắt nạt vậy……”

“Ha ha ha, lầu trên có lý, chụp hình làm lưu niệm, đợi Liệt Dương từ trò chơi trở về đưa cho hắn, chúc lầu trên may mắn, nắm bắt và tận hưởng phần còn lại của cuộc sống.”

Mà bây giờ, tên đáng thương bị người khác bắt nạt đã không biết xấu hổ trực tiếp hưởng thụ lý luận, quả nhiên hoàn toàn bỏ qua việc dùng não suy nghĩ, bởi vì Liệt Dương thông minh phát hiện, bất luận mình suy nghĩ như thế nào, đều không bằng 3 người kia.

Thư Tầm đối với hành vi của Liệt Dương


/51

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status