Vào thời kỳ khi Dong Binh Vương chưa ra đời, trong quân đội binh chủng song thủ kiếm sĩ thuộc loại binh chủng thấp kém nhất, rất ít khi xuất hiện và không bao giờ trực tiếp chiến đấu trên chiến trường. Thường chỉ xuất hiện dưới danh nghĩa cận vệ của tướng lĩnh. Nhưng dưới ánh hào quang của Dong Binh Vương, ngày càng có nhiều tướng lĩnh chỉ huy và dong binh bắt đầu sử dụng song thủ kiếm, binh chủng song thủ kiếm sĩ cuối cùng cũng phát triển thành một hệ riêng biệt. Trong biên chế quân đội cũng xuất hiện 4 loại binh chủng mới:
Tại bình nguyên có sức mạnh công phá tương đương với chiến phủ chiến sĩ - Đại kiếm sĩ binh chủng.
Có thể chiến đấu trong mọi hoàn cảnh, mai phục, tập kích hiệu quả nhất - Song thủ kiếm sĩ binh chủng.
Cơn ác mộng của các tướng lĩnh chỉ huy chiến trường, phát triển từ song thủ kiếm sĩ binh chủng, được mệnh danh "chiến trường u linh" - Cuồng thứu đại kiếm sĩ.
Cuối cùng là đặc thù kiếm sĩ binh chủng do chính Dong Binh Vương truyền thụ, công thủ toàn vẹn, là trung tâm của các cuộc viễn chinh xa.
Trích từ "Kiếm sĩ phổ cập giáo trình", hiện đại binh chủng học giả Trì Nhất Tử biên soạn
Mùa xuân năm 195 Hồng Nguyệt lịch, tại phía Nam thôn Hải Khắc bên bờ Noãn Thủy hà có một khu vườn nhỏ cũ nát. Khu vườn tuy cũ nhưng những bức vách gỗ ghép của căn nhà lại rất mới. Bốn phía trong sân chất đầy củi.
"Cạch... Cạch.."
Tiếng răng va vào nhau phát ra từ trong sân, nếu tiến vào xem mọi người sẽ thấy một cậu bé đang bổ củi.
Nhân loại quả là một chủng tộc buồn cười. Nếu để một người được sống trong nhung lụa, quanh năm ăn toàn bổ phẩm tốt nhất, chưa chắc thân thể đã khoẻ mạnh cường tráng. Cậu bé trước mặt là một ví dụ, bị một Đế quốc quí tộc bất minh bất bạch xưng là Trì thúc thúc đày ải suốt 3 năm, chưa hề được ăn bất kì bổ phẩm nào, nhưng mỗi khi huy động cánh tay thì các cơ bắp ẩn hiện dưới làn da đầy sức sống.
Mùa xuân ở Noãn Thủy hà rất lạnh, ở nơi này chỉ vào giữa mùa hè mới có thể thấy một chút màu xanh của vùng phía Bắc Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục. Người bình thường vào mùa này trên thân phủ kín y phục làm từ da tuyết thú, nhưng đứa trẻ khoảng 10 tuổi này trên thân chỉ có mỗi chiếc khố, mồ hôi chảy từ đầu và thân thể ra nhanh chóng đóng thành băng, sương trắng từ người cậu bé bay lên.
Điều kinh ngạc ở chỗ thứ cậu bé dùng lại là khảm đao!
Cho dù là người đốn củi khoẻ mạnh nhất Băng Phong đại lục nếu không muốn phí sức thì cũng phải dùng lực của đầu rìu mới xong. Nếu như dùng khảm đao, chỉ sợ vừa bổ xuống thân đao đã bị thanh củi kẹp chặt lại không thể tách thanh củi ra, ít nhất cũng phải 5-6 nhát bổ nữa mới xong, do đó dùng khảm đao rất mau mất sức.
Dùng nhiều lực như vậy để bổ củi, sao lại còn dùng khảm đao?
"Con trai, lại đây nào." Tiếng nói từ trong nhà vọng ra.
"Vâng, cháu đến ngay đây Trì thúc thúc." Ngả Mễ nhanh chóng thu dọn đống củi lại rồi bước vào căn nhà.
"Từ hôm nay con sẽ học cách sử dụng vũ khí, buổi chiều không chần bổ củi nữa, dân trong thôn cũng không dùng hết chỗ đấy. Từ giờ mỗi buổi chiều dành ra nửa buổi làm giờ học cách dùng vũ khí." Ít khi nào thấy Trì Hàn Phong nói chuyện nghiêm túc như lần này.
"Con thích loại vũ khí nào? Ta khuyên con nên dùng kị sĩ thương kèm trường kiếm, ta thấy con thích hợp với chúng. Sau này nhất định sẽ thành vũ khí yêu thích nhất." Không cần biết Ngả Mễ thích gì, Trì Hàn Phong từ đầu đã cưỡng ép cậu bé.
"Con xem những đứa trẻ cùng tuổi không ai cao bằng con, nhưng con cũng không có thể hình của người sống trên núi cao, do đó song thủ cự phủ không phù hợp. Theo ta thấy con cũng không thích trở thành cung tiễn thủ chỉ biết bắn lén kiếm cơm. Đơn đao kèm thuẫn bài lực sát thương quá thấp, chỉ phù hợp với người không có khí lực. Còn chuỳ thì ngày càng ít người sử dụng, sớm đã tuyệt tích. A… không phải con định nói với ta con định học trường mâu chứ? Trường mâu chỉ có quân đội mới sử dụng, chỉ dùng để chống lại kị binh, còn lại thì vô dụng." Trì Hàn Phong vừa thao thao bất tuyệt vừa xem biểu tình của Ngả Mễ, hi vọng có thể dụ thằng bé theo ý mình.
"Cháu muốn học song thủ đại kiếm giống như cha cháu." Đối diện với vị thúc thúc này, đức trẻ mới lên 10 Ngả Mễ cành ngày càng đau đầu, cuối cùng chỉ còn cách dùng biểu tình thay cho lời nói, thường thì điều này có nghĩa là nó sẽ không thay đổi chủ ý.
"Quả nhiên là cha nào con nấy, có cá tính, ta rất thích". Trì thúc thúc vừa cười vừa xoa đầu nó.
Rồi đột nhiên vẹo má nó, khuôn mặt nghiêm trang nói: "Không thể được, ta đã quyết định rồi, con sẽ học kị sĩ thương cùng với ta, ta sẽ bồi dưỡng con thành một Đế quốc kị sĩ giống ta. Song thủ đại kiếm có gì hay chứ? Tron quân đội đó là quân chủng thấp kém nhất, còn kị sĩ là binh chủng chủ lực."
Trong quân đội của Đế quốc và Liên bang phía Bắc, khi bắt đầu gia nhập các chiến sĩ chỉ có thể chọn lựa 3 binh doanh là lính trường thương, kiếm sĩ và cung tiễn thủ. Sau một năm huấn luyện tân binh, những người có tư chất cao sẽ được chuyển sang các binh doanh cao cấp hơn. Ví dụ như lính trường thương có thể trở thành kị sĩ hay chiến phủ chiến sĩ. Còn như cung tiễn thủ tuyển những người có năng khiếu ma pháp, huấn luyện ma pháp thêm 1 năm để trở thành ma pháp cung tiễn thủ, hoặc trở thành lang kị cung tiễn thủ. Chỉ có kiếm sĩ binh doanh, sau thời gian huấn luyện 1 năm nếu thể chất quá kém, không có khả năng bồi dưỡng đều bị đưa tới song kiếm thủ binh doanh, tất nhiên nếu song thủ kiếm binh nào có biểu hiện tốt vẫn có cơ hội trở thành kị sĩ, chỉ có điều phải học sử dụng vũ khí khác nhưng trường hợp này rất hiếm. Không những vậy mà song thủ kiếm binh rất ít khi xuất hiện trên chiến trường. Nếu không phải chi phí đào tạo binh chủng này rất rẻ, lại có thể trở thành lực lượng duy trì trị an thì có lẽ đã biến mất trong quân đội của các quốc gia. Nếu như quốc gia nào mà điều động kiếm sĩ doanh tham gia chiến tranh thì có nghĩa là chiến tranh sắp kết thúc.
Bất kể Trì Hàn Phong ép buộc hay dụ dỗ, Ngả Mễ vẫn im lặng không nói... Tất nhiên đây không phải là biểu hiện cho sự đồng ý.
"Ông trời ơi, ta đã làm gì sai mà ông lại tặng cho ta đồ đệ như thế này. Đại ca, đệ có lỗi với huynh, đệ không còn mặt mũi nào nhìn đại tẩu, đệ thật là vô năng không dạy được con của 2 người, nó muốn trở thành một song thủ kiếm sĩ hạng bét". Cuối cùng Trì Hàn Phong lấy tay ôm mặt khóc nức nở.
"Khóc, khóc gì mà khóc, nam nhân không được chảy nước mắt. Đừng trừng mắt nhìn cháu, có gì lạ lắm sao?" Cho dù là thiên sứ trong sáng nhất sống cùng ác ma trong thời gian dài, có thể nói ra những lời như thế này cũng là điều bình thường.
"Xem ra ta không cho con thấy thân phận thật của ta thì con không thay đổi." Trì Hàn Phong hai tay đang ôm mặt lập tức thay đổi khí thế, trông như một ngọn núi hùng vĩ uy phong lẫm liệt.
"Ngả Mễ, kì thực ta không phải kị sĩ bình thường, mà là kị sĩ cao cấp nhất của Đế quốc... Huyễn thú kị sĩ. Ta hi vọng con cũng có thể trở thành một huyễn thú kị sĩ đáng tự hào như ta"
Mười ngón tay đan chéo vào nhau, Trì Hàn Phong hô lớn: "Nhân danh ta, hãy xuất hiện... Huyễn thú linh lang."
Một kết giới ngũ giác to lớn xuất hiện giữa phòng, bạch quang chói lọi, một con Tuyết lang to gấp đôi Tuyết lang thông thường hiện ra. Tuyết lang có bộ lông trắng như tuyết, bóng mượt toàn thân, chiếc đuôi lớn vung vẩy phía sau, đầu đặt lên 2 chân trước, thoải mái nằm ngủ.
Ngả Mễ chấn kinh, khi nhìn thấy một con Tuyết lang to như vậy 2 chân đã nhanh chóng nhũn ra, té xuống sàn.
"Tiểu Bạch…" Trì Hàn Phong lập tức khom người xuống kéo tai Tuyết lang thảm não nói: "Chúng ta 3 năm không gặp, ta hi vọng ngươi ở tại Huyễn Thú thánh viên có thể nâng cao năng lực, không ngờ cậu khiến ta thật bất ngờ... Cậu phát phì rồi." Trì Hàn Phong vừa nhìn đểu vừa kéo tai Tuyết lang.
"Oa... gừ..." Tuyết lang bị đánh thức, tức giận lắc đầu thoát khỏi cái kéo tai, nhe hàm răng to lớn cùng cái mồm đỏ như máu ra hướng về phía sau.
Khi nhìn thấy Trì Hàn Phong, bộ mặt hung ác của Tuyết lang lộ ra chút tiếu ý, đuôi vẩy vẩy, nhảy chồm đè lên người Trì Hàn Phong.
Đối diện với khuôn mặt đáng sợ này, Trì Hàn Phong liền thay đổi khẩu khí, vuốt bộ lông Tuyết lang nói: "A, không phải... Ý ta là ba năm không gặp, cậu đã lớn hơn rất nhiều, ngày càng đẹp trai ra."
Tuyết lang được khen liền phi thường mãn ý, Trì Hàn Phong thấy thế liền nhanh chóng chuyển thân ngồi lên người Tuyết lang, một tay nắm lấy đám lông trên đầu nó, một tay chọc vào những chỗ hiểm nói: "Bà nội ơi, từ mai không cần trở về thánh viên nữa, mỗi tối thay thay ta trông coi khu vườn."
Từ đầu đến cuối Ngả Mễ bị làm cho phát sợ. Tuyết lang mang đến cho người khác áp lực cực lớn. Một con Tuyết lang to lớn như vậy từ đột nhiên xuất hiện, cho dù là một thợ săn đã trưởng thành e là cũng bị doạ chết khiếp.
Trì Hàn Phong vô cùng mãn ý khi thấy biểu hiện của Ngả Mễ. Hai tay tả hữu nhanh chóng cầm lấy thương và thuẫn bài, uy phong cưỡi Tuyết lang đắc ý nói với Ngả Mễ: "Trông uy phong chứ con trai? Nếu ta mà mặc cả chiến giáp chắc chắn con phải khóc thét lên. Nói cho con biết loại toạ kị như vậy không cần con cung cấp thức ăn, chúng sẽ tự quay lại kết giới tìm thứ lót dạ."
Ngả Mễ cẩn thận nhìn Tuyết lang, trong ánh mắt hiện ra vẻ hiếu kì.
Trì Hàn Phong lấy ra một gói vải lớn, nói với Ngả Mễ: "Con biết vì sao ta gọi con là con trai không?"
Tại các đại lục, binh chủng có đẳncấp G cao nhất là Long kị sĩ, nhưng do phi long số lượng còn lại rất ít, phi long đồng ý hợp tác với người lại càng ít hơn nên tốc độ đào tạo phi long kị sĩ không thể nâng lên. Các quốc gia tổng cộng có không quá 20 Phi long kị sĩ. Do đó Phi long kị sĩ uy lực cường đại nhưng rất khó điều khiển như các binh chủng khác.
Đứng dưới Phi long kị sĩ là Huyễn thú kị sĩ, Huyễn thú kị sĩ khác Phi long kị sĩ duy nhất ở một điểm: Huyễn thú có thể mượn năng lượng kết giới để bay trên không trung nhưng huyễn thú không có ma pháp, không thể đơn độc tác chiến được như Long kị sĩ.
Nhưng điều khiến các quốc gia động tâm chính là tốc độ đào tạo ra Huyễn thú kị sĩ có thể nâng cao được.
Chú thích:
- Thuyết Bất Đắc Đại Sư: Huyễn thú chỉ là toạ kị của kị sĩ, tuỳ vào chủng loại khác nhau mà sẽ có tác động lên năng lực chiến đấu của kị sĩ. Trong những hoàn cảnh khác nhau, tác động cũng khác nhau.
Ví dụ Trì Hàn Phong tại Băng Phong đại lục cùng Huyễn thú kị sĩ khác đối kháng thì sẽ tăng thêm 50% cơ hội chiến thắng. Còn nếu như đấu với Tuyết lang kị sĩ thì không cần nói, phổ thông kị sĩ không có cơ hội khi đối mặt với Huyễn thú kị sĩ.
- Long kị sĩ chỉ chung tất cả các kị sĩ dùng rồng làm toạ kị bao gồm cả phi long.
- Huyễn thú thực chất là do Linh thú vào ngày Nhật thực tiến nhập vào Huyễn Thú thánh viên tu luyện thành.
Tại bình nguyên có sức mạnh công phá tương đương với chiến phủ chiến sĩ - Đại kiếm sĩ binh chủng.
Có thể chiến đấu trong mọi hoàn cảnh, mai phục, tập kích hiệu quả nhất - Song thủ kiếm sĩ binh chủng.
Cơn ác mộng của các tướng lĩnh chỉ huy chiến trường, phát triển từ song thủ kiếm sĩ binh chủng, được mệnh danh "chiến trường u linh" - Cuồng thứu đại kiếm sĩ.
Cuối cùng là đặc thù kiếm sĩ binh chủng do chính Dong Binh Vương truyền thụ, công thủ toàn vẹn, là trung tâm của các cuộc viễn chinh xa.
Trích từ "Kiếm sĩ phổ cập giáo trình", hiện đại binh chủng học giả Trì Nhất Tử biên soạn
Mùa xuân năm 195 Hồng Nguyệt lịch, tại phía Nam thôn Hải Khắc bên bờ Noãn Thủy hà có một khu vườn nhỏ cũ nát. Khu vườn tuy cũ nhưng những bức vách gỗ ghép của căn nhà lại rất mới. Bốn phía trong sân chất đầy củi.
"Cạch... Cạch.."
Tiếng răng va vào nhau phát ra từ trong sân, nếu tiến vào xem mọi người sẽ thấy một cậu bé đang bổ củi.
Nhân loại quả là một chủng tộc buồn cười. Nếu để một người được sống trong nhung lụa, quanh năm ăn toàn bổ phẩm tốt nhất, chưa chắc thân thể đã khoẻ mạnh cường tráng. Cậu bé trước mặt là một ví dụ, bị một Đế quốc quí tộc bất minh bất bạch xưng là Trì thúc thúc đày ải suốt 3 năm, chưa hề được ăn bất kì bổ phẩm nào, nhưng mỗi khi huy động cánh tay thì các cơ bắp ẩn hiện dưới làn da đầy sức sống.
Mùa xuân ở Noãn Thủy hà rất lạnh, ở nơi này chỉ vào giữa mùa hè mới có thể thấy một chút màu xanh của vùng phía Bắc Ngả Mễ Nặc Nhĩ đại lục. Người bình thường vào mùa này trên thân phủ kín y phục làm từ da tuyết thú, nhưng đứa trẻ khoảng 10 tuổi này trên thân chỉ có mỗi chiếc khố, mồ hôi chảy từ đầu và thân thể ra nhanh chóng đóng thành băng, sương trắng từ người cậu bé bay lên.
Điều kinh ngạc ở chỗ thứ cậu bé dùng lại là khảm đao!
Cho dù là người đốn củi khoẻ mạnh nhất Băng Phong đại lục nếu không muốn phí sức thì cũng phải dùng lực của đầu rìu mới xong. Nếu như dùng khảm đao, chỉ sợ vừa bổ xuống thân đao đã bị thanh củi kẹp chặt lại không thể tách thanh củi ra, ít nhất cũng phải 5-6 nhát bổ nữa mới xong, do đó dùng khảm đao rất mau mất sức.
Dùng nhiều lực như vậy để bổ củi, sao lại còn dùng khảm đao?
"Con trai, lại đây nào." Tiếng nói từ trong nhà vọng ra.
"Vâng, cháu đến ngay đây Trì thúc thúc." Ngả Mễ nhanh chóng thu dọn đống củi lại rồi bước vào căn nhà.
"Từ hôm nay con sẽ học cách sử dụng vũ khí, buổi chiều không chần bổ củi nữa, dân trong thôn cũng không dùng hết chỗ đấy. Từ giờ mỗi buổi chiều dành ra nửa buổi làm giờ học cách dùng vũ khí." Ít khi nào thấy Trì Hàn Phong nói chuyện nghiêm túc như lần này.
"Con thích loại vũ khí nào? Ta khuyên con nên dùng kị sĩ thương kèm trường kiếm, ta thấy con thích hợp với chúng. Sau này nhất định sẽ thành vũ khí yêu thích nhất." Không cần biết Ngả Mễ thích gì, Trì Hàn Phong từ đầu đã cưỡng ép cậu bé.
"Con xem những đứa trẻ cùng tuổi không ai cao bằng con, nhưng con cũng không có thể hình của người sống trên núi cao, do đó song thủ cự phủ không phù hợp. Theo ta thấy con cũng không thích trở thành cung tiễn thủ chỉ biết bắn lén kiếm cơm. Đơn đao kèm thuẫn bài lực sát thương quá thấp, chỉ phù hợp với người không có khí lực. Còn chuỳ thì ngày càng ít người sử dụng, sớm đã tuyệt tích. A… không phải con định nói với ta con định học trường mâu chứ? Trường mâu chỉ có quân đội mới sử dụng, chỉ dùng để chống lại kị binh, còn lại thì vô dụng." Trì Hàn Phong vừa thao thao bất tuyệt vừa xem biểu tình của Ngả Mễ, hi vọng có thể dụ thằng bé theo ý mình.
"Cháu muốn học song thủ đại kiếm giống như cha cháu." Đối diện với vị thúc thúc này, đức trẻ mới lên 10 Ngả Mễ cành ngày càng đau đầu, cuối cùng chỉ còn cách dùng biểu tình thay cho lời nói, thường thì điều này có nghĩa là nó sẽ không thay đổi chủ ý.
"Quả nhiên là cha nào con nấy, có cá tính, ta rất thích". Trì thúc thúc vừa cười vừa xoa đầu nó.
Rồi đột nhiên vẹo má nó, khuôn mặt nghiêm trang nói: "Không thể được, ta đã quyết định rồi, con sẽ học kị sĩ thương cùng với ta, ta sẽ bồi dưỡng con thành một Đế quốc kị sĩ giống ta. Song thủ đại kiếm có gì hay chứ? Tron quân đội đó là quân chủng thấp kém nhất, còn kị sĩ là binh chủng chủ lực."
Trong quân đội của Đế quốc và Liên bang phía Bắc, khi bắt đầu gia nhập các chiến sĩ chỉ có thể chọn lựa 3 binh doanh là lính trường thương, kiếm sĩ và cung tiễn thủ. Sau một năm huấn luyện tân binh, những người có tư chất cao sẽ được chuyển sang các binh doanh cao cấp hơn. Ví dụ như lính trường thương có thể trở thành kị sĩ hay chiến phủ chiến sĩ. Còn như cung tiễn thủ tuyển những người có năng khiếu ma pháp, huấn luyện ma pháp thêm 1 năm để trở thành ma pháp cung tiễn thủ, hoặc trở thành lang kị cung tiễn thủ. Chỉ có kiếm sĩ binh doanh, sau thời gian huấn luyện 1 năm nếu thể chất quá kém, không có khả năng bồi dưỡng đều bị đưa tới song kiếm thủ binh doanh, tất nhiên nếu song thủ kiếm binh nào có biểu hiện tốt vẫn có cơ hội trở thành kị sĩ, chỉ có điều phải học sử dụng vũ khí khác nhưng trường hợp này rất hiếm. Không những vậy mà song thủ kiếm binh rất ít khi xuất hiện trên chiến trường. Nếu không phải chi phí đào tạo binh chủng này rất rẻ, lại có thể trở thành lực lượng duy trì trị an thì có lẽ đã biến mất trong quân đội của các quốc gia. Nếu như quốc gia nào mà điều động kiếm sĩ doanh tham gia chiến tranh thì có nghĩa là chiến tranh sắp kết thúc.
Bất kể Trì Hàn Phong ép buộc hay dụ dỗ, Ngả Mễ vẫn im lặng không nói... Tất nhiên đây không phải là biểu hiện cho sự đồng ý.
"Ông trời ơi, ta đã làm gì sai mà ông lại tặng cho ta đồ đệ như thế này. Đại ca, đệ có lỗi với huynh, đệ không còn mặt mũi nào nhìn đại tẩu, đệ thật là vô năng không dạy được con của 2 người, nó muốn trở thành một song thủ kiếm sĩ hạng bét". Cuối cùng Trì Hàn Phong lấy tay ôm mặt khóc nức nở.
"Khóc, khóc gì mà khóc, nam nhân không được chảy nước mắt. Đừng trừng mắt nhìn cháu, có gì lạ lắm sao?" Cho dù là thiên sứ trong sáng nhất sống cùng ác ma trong thời gian dài, có thể nói ra những lời như thế này cũng là điều bình thường.
"Xem ra ta không cho con thấy thân phận thật của ta thì con không thay đổi." Trì Hàn Phong hai tay đang ôm mặt lập tức thay đổi khí thế, trông như một ngọn núi hùng vĩ uy phong lẫm liệt.
"Ngả Mễ, kì thực ta không phải kị sĩ bình thường, mà là kị sĩ cao cấp nhất của Đế quốc... Huyễn thú kị sĩ. Ta hi vọng con cũng có thể trở thành một huyễn thú kị sĩ đáng tự hào như ta"
Mười ngón tay đan chéo vào nhau, Trì Hàn Phong hô lớn: "Nhân danh ta, hãy xuất hiện... Huyễn thú linh lang."
Một kết giới ngũ giác to lớn xuất hiện giữa phòng, bạch quang chói lọi, một con Tuyết lang to gấp đôi Tuyết lang thông thường hiện ra. Tuyết lang có bộ lông trắng như tuyết, bóng mượt toàn thân, chiếc đuôi lớn vung vẩy phía sau, đầu đặt lên 2 chân trước, thoải mái nằm ngủ.
Ngả Mễ chấn kinh, khi nhìn thấy một con Tuyết lang to như vậy 2 chân đã nhanh chóng nhũn ra, té xuống sàn.
"Tiểu Bạch…" Trì Hàn Phong lập tức khom người xuống kéo tai Tuyết lang thảm não nói: "Chúng ta 3 năm không gặp, ta hi vọng ngươi ở tại Huyễn Thú thánh viên có thể nâng cao năng lực, không ngờ cậu khiến ta thật bất ngờ... Cậu phát phì rồi." Trì Hàn Phong vừa nhìn đểu vừa kéo tai Tuyết lang.
"Oa... gừ..." Tuyết lang bị đánh thức, tức giận lắc đầu thoát khỏi cái kéo tai, nhe hàm răng to lớn cùng cái mồm đỏ như máu ra hướng về phía sau.
Khi nhìn thấy Trì Hàn Phong, bộ mặt hung ác của Tuyết lang lộ ra chút tiếu ý, đuôi vẩy vẩy, nhảy chồm đè lên người Trì Hàn Phong.
Đối diện với khuôn mặt đáng sợ này, Trì Hàn Phong liền thay đổi khẩu khí, vuốt bộ lông Tuyết lang nói: "A, không phải... Ý ta là ba năm không gặp, cậu đã lớn hơn rất nhiều, ngày càng đẹp trai ra."
Tuyết lang được khen liền phi thường mãn ý, Trì Hàn Phong thấy thế liền nhanh chóng chuyển thân ngồi lên người Tuyết lang, một tay nắm lấy đám lông trên đầu nó, một tay chọc vào những chỗ hiểm nói: "Bà nội ơi, từ mai không cần trở về thánh viên nữa, mỗi tối thay thay ta trông coi khu vườn."
Từ đầu đến cuối Ngả Mễ bị làm cho phát sợ. Tuyết lang mang đến cho người khác áp lực cực lớn. Một con Tuyết lang to lớn như vậy từ đột nhiên xuất hiện, cho dù là một thợ săn đã trưởng thành e là cũng bị doạ chết khiếp.
Trì Hàn Phong vô cùng mãn ý khi thấy biểu hiện của Ngả Mễ. Hai tay tả hữu nhanh chóng cầm lấy thương và thuẫn bài, uy phong cưỡi Tuyết lang đắc ý nói với Ngả Mễ: "Trông uy phong chứ con trai? Nếu ta mà mặc cả chiến giáp chắc chắn con phải khóc thét lên. Nói cho con biết loại toạ kị như vậy không cần con cung cấp thức ăn, chúng sẽ tự quay lại kết giới tìm thứ lót dạ."
Ngả Mễ cẩn thận nhìn Tuyết lang, trong ánh mắt hiện ra vẻ hiếu kì.
Trì Hàn Phong lấy ra một gói vải lớn, nói với Ngả Mễ: "Con biết vì sao ta gọi con là con trai không?"
Tại các đại lục, binh chủng có đẳncấp G cao nhất là Long kị sĩ, nhưng do phi long số lượng còn lại rất ít, phi long đồng ý hợp tác với người lại càng ít hơn nên tốc độ đào tạo phi long kị sĩ không thể nâng lên. Các quốc gia tổng cộng có không quá 20 Phi long kị sĩ. Do đó Phi long kị sĩ uy lực cường đại nhưng rất khó điều khiển như các binh chủng khác.
Đứng dưới Phi long kị sĩ là Huyễn thú kị sĩ, Huyễn thú kị sĩ khác Phi long kị sĩ duy nhất ở một điểm: Huyễn thú có thể mượn năng lượng kết giới để bay trên không trung nhưng huyễn thú không có ma pháp, không thể đơn độc tác chiến được như Long kị sĩ.
Nhưng điều khiến các quốc gia động tâm chính là tốc độ đào tạo ra Huyễn thú kị sĩ có thể nâng cao được.
Chú thích:
- Thuyết Bất Đắc Đại Sư: Huyễn thú chỉ là toạ kị của kị sĩ, tuỳ vào chủng loại khác nhau mà sẽ có tác động lên năng lực chiến đấu của kị sĩ. Trong những hoàn cảnh khác nhau, tác động cũng khác nhau.
Ví dụ Trì Hàn Phong tại Băng Phong đại lục cùng Huyễn thú kị sĩ khác đối kháng thì sẽ tăng thêm 50% cơ hội chiến thắng. Còn nếu như đấu với Tuyết lang kị sĩ thì không cần nói, phổ thông kị sĩ không có cơ hội khi đối mặt với Huyễn thú kị sĩ.
- Long kị sĩ chỉ chung tất cả các kị sĩ dùng rồng làm toạ kị bao gồm cả phi long.
- Huyễn thú thực chất là do Linh thú vào ngày Nhật thực tiến nhập vào Huyễn Thú thánh viên tu luyện thành.
/143
|