Động Lòng 101 Lần: Sủng Vợ Bảo Bối Đáng Yêu
Chương 3: Cái thai được nửa tháng, có thể phá rồi!
/2186
|
Chương 3: Cái thai được nửa tháng, có thể phá rồi!
Diệp Thiên Lạc được sinh ra trong một thế gia ở Hải Thành, cha cô có địa vị khá cao trong thương giới.
Cô là con gái cả của nhà họ Diệp, giờ lại chưa kết hôn đã có thai, một chuyện nhục nhã gia phong như thế này… Trước tạm không nói tới thái độ của cha cô mà chỉ nghĩ tới bà mẹ kế tham lam, thích nâng cao đạp thấp kia thôi cũng đủ khiến cô đau đầu, cũng không biết bà ta sẽ gây ra chuyện thiêu thân gì nữa.
Tên cặn bã chết tiệt, tên biến thái khốn kiếp, không có việc gì thì làm mạnh mẽ như vậy làm gì?
Hại thảm cô rồi!đọc full tại thichdoctruyen ,com
Quá thảm!
Dường như nữ hoàng Diệp đã quên là ngay từ đầu, chính cô là người đè người ta xuống giường mà giở trò.
Cuối tuần, sau khi tạm biệt bạn học, Diệp Thiên Lạc bắt taxi tới bệnh viện.
Sau một loạt kiểm tra, bác sĩ xác nhận cô đã có thai.
Cô siết chặt giấy xét nghiệm trong tay, cúi đầu nghe bác sĩ phụ khoa lạnh lùng trách mắng, “Thấy cô mặc đồng phục trường đại học Hải Thành, chắc cô còn là sinh viên. Sao bây giờ con gái chẳng biết quý trọng thân thể mình vậy? Còn nhỏ tuổi mà đã có thai, nếp sống của xã hội ngày nay thực sự càng ngày càng kém.”
Diệp Thiên Lạc mím chặt khóe môi, cố gắng khống chế phần tử thô bạo trong cơ thể mới không nổi đóa ngay lúc này.
Hừ, không thể nói câu gì mới mẻ hơn sao?đọc full tại thichdoctruyen ,com
Bác sĩ thấy cô không nói thì càng nặng lời hơn, trong giọng nói lộ rõ khinh miệt, “Cái thai được nửa tháng rồi, có thể phá rồi đấy. Tới quầy lễ tân nộp tiền trước đi rồi ra ngoài phòng giải phẫu mà xếp hàng.”
Bác sĩ ném thẳng tờ hóa đơn và số thứ tự cho cô.
Diệp Thiên Lạc ngạc nhiên nhìn tờ hóa đơn trên mặt đất một lát rồi lại ngẩng đầu nhìn người bác sĩ ngồi phía đối diện, từ đầu đến cuối, cô ta chưa từng nhìn cô lấy một lần, cô cười quái dị, nói, “Bác sĩ này, khiến cô phải lo lắng cho tôi thế này thật ngại quá. Nhưng mà, chẳng phải bác sĩ luôn chỉ chữa bệnh cứu người sao? Sao cô lại luôn miệng khuyên tôi nộp tiền phá thai chứ? Đây là y đức của cô à?”
“Cô…”
Nữ bác sĩ bị cô chọc tức tới suýt ngất xỉu, cô gái này quá kiêu ngạo!
Diệp Thiên Lạc nhún vai, khom lưng nhặt tờ hóa đơn dưới đất, đặt lên bàn bác sĩ, khẽ cười, “Thứ này để lại cho chính cô đi, có lẽ sẽ có ngày nó được phát huy tác dụng đấy.”
Nói xong, Diệp Thiên Lạc không đợi đối phương tức giận, trực tiếp cầm túi xách trên ghế đi ra cửa, vừa đi vừa nói, “Còn nữa, đây là đồng phục của con gái tôi, thế nào? Có phải ghen tị tôi đây xinh đẹp như hoa, mang dáng vẻ thiếu nữ mười tám mà lại là mẹ của một đứa trẻ hai mươi không? Theo tôi đoán thì cô thực sự nên ghen tị đi, dù sao thì trông mặt cô thì chắc cũng sắp bốn mươi tuổi rồi, có khi còn chưa kết hôn sinh con nữa ấy chứ.”
Trong phòng khám truyền đến một trận cười vang.
Ra khỏi bệnh viện, Diệp Thiên Lạc nặng nề thở dài một tiếng, lấy điện thoại ra, gửi cho cô em gái cùng cha khác mẹ của mình một tin nhắn: Cha có ý định cho tôi liên hôn với nhà họ Nam Cung, nhưng giờ tôi có thai rồi, sợ là không gánh nổi nhiệm vụ này. Nghe người ta nói, ba cậu chủ nhà họ Nam Cung đều là nhân trung long phượng, cao quý ưu nhã, em gái tốt của tôi à, thừa dịp bây giờ tôi không gánh được cô nhanh chân chen vào đi, đừng để vụt mất cơ hội tung cánh bay cao hóa thành phượng hoàng này!
Một lát sau, bên kia nhắn tin trả lời: Chị nói thật chứ? Hay là… Diệp Thiên Lạc, rốt cuộc chị đang giở trò quỷ gì?
Diệp Thiên Lạc bật cười, trả lời: Từ trước đến nay tôi chỉ nói tiếng người, nếu cô không nghe hiểu vậy thì tôi cũng đành chịu. Tốn ít tiền đến bệnh viện nhân dân thành phố Hải Thành đi, điều tra bệnh án của tôi là biết!
Sau khi gửi xong tin này, cô tắt luôn điện thoại.
Bắt taxi đến nơi Tô Vân ở.
/2186
|