Dụ Lang

Chương 35 - Chương 16

/91


Mắt thấy Hàn Sâm lại muốn quở trách Thẩm Thất thêm vài câu, Biện Trác vội vàng đi lấy túi lương khô ở trên lưng ngựa xuống, lúc này hắn mới phát hiện lương khô đều đã mềm nhũn trong nước, “Thần đi bắt mấy con ếch, trời mùa hè mưa nhiều nên bọn chúng thường hay xuất hiện.”

“Ếch?” Ngày trước Thẩm Thất ngồi ở bên bờ hồ trong nhà có nhìn thấy mấy con, tiếng kêu của bọn chúng rất đáng ghét, da lại màu xanh lè, dính dính, nhìn thôi cũng mắc ói rồi.

Tay chân Biện Trác vô cùng nhanh nhẹn, vừa bắt xong ếch đã lập tức lột da chúng, làm hết những việc đó chỉ mất chưa tới một nén nhang. Các thị vệ khác xuyên thân ếch qua lưỡi kiếm rồi nướng trên lửa, Hàn Sâm cũng đi qua cầm lấy một cái để nướng, Thẩm Thất vẫn đi bên cạnh Hàn Sâm, nhưng mà nhìn máu tươi ếch đầm đìa cũng chẳng phải là chuyện gì vui vẻ, tuy nhiên mưa đêm, đống lửa, lại có Hàn Sâm bên cạnh, nàng cảm thấy cho dù có xảy ra chuyện gì, vẫn là một chuyện đáng hạnh phúc.

Hàn Sâm không để ý đến nàng, quay đầu bàn bạc với Biện Trác, nhưng do mải mê nói chuyện, nên quên mất bản thân mình đang nướng ếch, mãi đến khi Thẩm Thất vừa nhắm mắt định đi ngủ thì ngửi thấy mùi khét lập tức la lên, hắn mới chợt phát hiện.

“Khét rồi khét rồi.” Thẩm Thất hoảng sợ nói, đối với nàng mà nói nướng thịt khét là chuyện chưa bao giờ trải qua, cũng có nghĩa là nàng không cần ăn. Nghĩ lại bộ dạng máu tươi đầm đìa kia, nàng lập tức thấy buồn nôn.

Hàn Sâm hết cách với Thẩm Thất, cho dù trời có sập xuống trên người bọn họ thì đối với nàng chỉ giống như là đang nhìn thấy một chuyện mới mẻ thú vị, căn bản là không thèm để ý đến hậu quả.

Một thị vệ bên cạnh đưa con ếch đã nướng xong cho Hàn Sâm, hắn lắc tay, “Không cần, các ngươi ăn đi.” Hắn gỡ con ếch cháy xuống, bẻ một nửa cho Thẩm Thất, còn bản thân hắn ăn một nửa con ếch cháy kia, trên mặt không hiện ra bất cứ biểu tình khó chịu nào, làm cho Thẩm Thất nghĩ rằng ếch cháy ăn rất ngon.

Thẩm Thất nửa tin nửa nghi ngờ cầm lấy nửa thân ếch trong tay cắn xuống một cái, nàng cố gắng nuốt thứ trong miệng, một mùi máu tanh lập tức bốc lên mũi, cũng không biết có phải do trong lòng nàng vốn dĩ sợ hãi thứ này hay không, nói chung ếch nướng không muối không dầu, cái gì cũng không có, cực kì khó ăn. “Khó ăn quá, ta không ăn đâu.” Thẩm Thất ‘Bốp’ một tiếng cầm con ếch trong tay ném xuống đất.

Hàn Sâm kinh hãi liếc nhìn Thẩm Thất một cái, trong lòng Thẩm Thất chợt thấy lạnh, thường thường mà nói Hàn Sâm càng lẳng lặng nhìn người khác, thì thủ đoạn sau này của hắn càng độc ác. Thật ra Thẩm Thất biết hành động ném ếch xuống đất là không tốt cho lắm, bởi vì mọi người ở đây đều ‘Im lặng’ nhìn nàng, đương nhiên ý tứ trong mắt họ là không đồng ý. Cũng do Thẩm Thất có chút giận, giận trong mắt Hàn Sâm không hề có nàng, chỉ lo nói chuyện với người khác.

Vào lúc yên tĩnh thế này, bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, Thẩm Thất quyết định cho dù là ai đang ở ngoài gây ầm ĩ, bọn ta cũng sẽ khuyên giải họ cho thật tốt.

“Ta đi ra ngoài xem có chuyện gì.” Thẩm Thất tìm việc làm để che giấu sự xấu hổ của bản thân.

Một đám người ngoài miếu muốn đi vào tránh mưa, xem ra là những người dân tị nạn đang chạy trốn, đoán chừng khoảng hai mươi ba mươi người, bao gồm phụ nữ, trẻ em, người già yếu, còn có những người bệnh không ngừng ho khan khiến người khác phải bực mình, những hạ nhân bên ngoài đang xua đuổi những người này đi chỗ khác.

Ngửi thấy những mùi hôi thối trên người bọn họ Thẩm Thất lập tức nhíu mày, ban đầu còn định cho họ vô nhưng bây giờ thu hồi quyết định, trên trời bỗng vang lên một tiếng sấm, một hài tử trong đám bọn họ bỗng oa oa cất tiếng khóc. Trong lòng Thẩm Thất chợt yếu mềm, nàng hy vọng có được một hài tử để chăm sóc nhưng không được, cho nên rất thương cảm về mặt này, coi như tích lũy phúc đức đi.

“Cứ để bọn họ vào đi.” Thẩm Thất mở miệng, những tùy tùng kia tất nhiên phải lui xuống.

Trong đám bọn họ có mấy hài tử chừng bốn năm tuổi la lên rồi chạy vọt vào, “Oa, chỗ kia có ếch kìa!” Mấy hài tử đó nhanh chóng chạy đến chỗ con ếch mà Thẩm Thất ném xuống đất ban nãy, sau đó nắm tóc, xé áo, để giành ăn ếch.

Thẩm Thất cực kì sửng sốt nhìn bọn họ, Hàn Sâm cũng kinh ngạc nhìn theo, Thẩm Thất chợt có một nguyện vọng, mong sao tất cả trẻ em sẽ không

/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status