Dụ Lang

Chương 87 - Chương 64

/91


Thẩm Thất muốn từ chối, nhưng Lí Chương bảo đây là lẽ thường, cho nên Thẩm Thất không thể không đi gặp người nọ.

Còn chưa đi vào, đã nghe thấy tiếng ho khan, giống như muốn ho cả ruột gan ra ngoài, mặc dù Thẩm Thất chưa từng bị ho, nhưng nàng biết nhất định sẽ rất đau. Thẩm Thất đối với căn bệnh của chính mình vẫn còn nhớ rõ ràng, nếu lúc trước nàng không bị trọng bệnh, thì sẽ không có chuyện vấp ngã, cuối cùng rơi vào kết cục như vậy.

Lí Chương không cho người thông báo đã đẩy cửa đi vào, Thẩm Thất lập tức nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, sắc mặt xanh xao của Hàn Sâm, hiện tại hắn đang tiếp kiến mấy vị đại thần. Lí Chương vội vàng kéo Thẩm Thất đi ra ngoài.

Vẻ mặt Lí Chương hết sức lo lắng, Thẩm Thất không nhịn được đành mở miệng hỏi: “Hoàng thượng bị bệnh, tại sao không nghỉ ngơi còn đi tiếp kiến mấy vị đại thần?”

“Ài.” Lí Chương ngậm miệng không nói chuyện, như vậy càng khiến Thẩm Thất tò mò.

“Lí công công, tại sao ông không khuyên nhủ hoàng thượng đi?” Đây coi như là lần đầu tiên Thẩm Thất nhìn thấy Hàn Sâm bị bệnh. Hắn luôn luôn khỏe mạnh, chưa từng có tình trạng yếu ớt như vậy. Khuôn mặt thiếu sức sống, thần sắc tối đen, nhíu mày, giống như đang chịu đựng đau đớn, khiến người ta nhìn thấy phải đau lòng.

Ở trên điện lại phát ra một tràng ho khan tê tâm liệt phế, Lí Chương không nhịn được đành chạy vọt vào, sau đó nghe thấy tiếng trách mắng bên trong, lúc Lí Chương đi ra vẻ mặt ông ta trắng bệch, cầm trong tay một chiếc khăn trắng. Thẩm Thất nhìn trên mặt chiếc khăn thấy một màu đỏ tươi, “Này, đó là cái gì?”

Thẩm Thất mặc kệ tất cả, giựt lấy chiếc khăn, trên khăn tay quả thật là một bụng máu, “Hoàng thượng ho ra máu!” Thẩm Thất cực kì nóng ruột, “Tại sao ông chưa chịu đi mời thái y đi?”

“Vô ích, hoàng thượng không chịu cho họ chuẩn bệnh.” Lí Chương bất đắc dĩ nói.

“Ngươi cứ mặc hắn như vậy?”

“Việc này cũng không phải lần đầu. Sau khi Quang Liệt hoàng hậu mất, mấy năm nay cơ thể hoàng thượng đều không tốt, mỗi năm lại bệnh một cơn thật nặng, nhưng chưa bao giờ mời thái y đến chuẩn trị, nói cái gì mà mặc cho số phận, lão nô sợ….” Hai mắt Lí Chương rưng rưng.

“Sợ cái gì?” Thẩm Thất lo lắng hỏi.

“Lão nô sợ hoàng thượng cứ như vậy mà buông tay, căn bản là ngài ấy chẳng muốn sống nữa…” Lí Chương liền bật khóc ô ô.

Thẩm Thất thầm nghĩ, chẳng phải hắn sống rất tốt sao? Nhưng thấy Lí Chương nghẹn ngào khóc, đứt quãng nói: “Mỗi đêm đều không ngủ quá một canh, mỗi tối đều gặp ác mộng, cho dù cơ thể làm bằng sắt cũng không chống đỡ được.”

“Không những không ngủ được, ngay cả ăn cơm cũng không thấy mùi vị, sau khi Quang Liệt hoàng hậu rời đi, hoàng thượng càng ngày càng không thể nhận biết mùi vị, một mâm đồ ăn bỏ vào mấy muỗng muối, người khác ăn mặn muốn chết, nhưng hoàng thượng lại không cảm nhận được gì cả, như vậy sao nuốt nổi cơm. Mỗi ngày chỉ ăn một chút cơm, cho nên cơ thể càng ngày càng gầy, nhìn thấy… ô ô ô…” Lí Chương thật sự không nhịn được, khóc vô cùng chân thành, có lẽ là bị nghẹn lâu lắm rồi.

Đôi mắt Thẩm Thất cũng ửng đỏ, “Các ngươi không khuyên giải, không mời thái y sao?”

“Thái y cũng không có cách – bó tay đành chịu, nói đây là bệnh lạ.” Lí Chương nhìn Thẩm Thất, “Ba năm rồi, dù uống nhiều thuốc đến đâu cũng không có hiệu quả. Nói tới đây thì thật kì quái, từ khi công chúa đến, hoàng thượng thường xuyên nếm được mùi vị, còn ăn hết ba bát cơm lớn, lão nô thật sự vui mừng.” Vừa nói đến đây, Lí Chương lại tiếp tục khóc, “Cũng chẳng hiểu tại sao mấy ngày nay ngài ấy ăn không ngon, đây là vì sao a?”

Lí Chương khóc quá mức thảm thiết khiến cho Thẩm Thất cũng muốn khóc theo, “Ta đi khuyên nhủ hắn được không?”

“Vô dụng, vô dụng, ai cũng không khuyên được đâu, trừ phi, trừ phi…”

Một câu này lại gợi lên sự quyết tâm của Thẩm Thất, tại sao nàng lại không khuyên được chứ? Nhưng nàng tò mò, tiện thể hỏi, “Trừ phi cái gì?”

“Trừ phi Quang Liệt hoàng hậu sống lại.”

Thẩm Thất nói: “Liên quan gì đến Quang Liệt hoàng hậu chứ, người trong lòng hoàng thượng chẳng phải là Hiếu Thuần hoàng hậu sao?” Thẩm Thất cực kì quan tâm vấn đề này.

Lí Chương đáp: “Cái này lão nô không biết, lão nô chưa từng hầu hạ vị hoàng hậu kia, nhưng kể từ khi Quang Liệt hoàng hậu ra đi, bộ dạng của hoàng thượng như thế nào lão nô biết rất rõ, người khác nhìn thấy hoàng thượng không có gì khác lạ, nhưng lão nô biết, hoàng thượng không có mắt, không có tai, không có mũi, không có lưỡi, cái gì cũng không cảm nhận được, quả thực, quả thực không khác gì cái xác không hồn.”

Thẩm Thất bĩu môi nói: “Nghiêm trọng như ngươi nói thật sao?”

Lí Chương trông thấy bộ dáng Thẩm


/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status