Dụ Quân Hoan

Chương 74 - Chương 69

/99


Giản lược nghìn chữ tả H...

Sau khi xong chuyện, Diệp Tố Huân mơ hồ thật lâu, lúc Ngu Quân Duệ ôm nàng lau người, nàng vẫn chìm trong hôn mê.

Một phen chém giết kịch liệt, hai người đều đầy mồ hôi, Ngu Quân Duệ cũng vào thùng tắm. Hắn đã sớm có ý nghĩ nên thùng tắm này vốn được làm theo yêu cầu, rất lớn, hai người ngồi cùng cũng không thấy chật.

Ôm sát quả hồng, hai tay ma xát cọ rửa cơ thể mềm mại trắng nõn, điêu lớn lại rục rịch, Diệp Tố Huân ghé vào lồng ngực hắn thở phì phò, vô lực xin tha: Quân Duệ ca ca, muội không muốn....

Đã mệt lử, mùi vị kia dù tốt, cũng không thể tiếp tục muốn.

Không muốn? Ngu Quân Duệ kéo tay Diệp Tố Huân đè lên cây gậy đang kích động, cười nhẹ nói: Nó còn chưa mệt mỏi, muội lại mệt trước?

Đã mệt tới mức chỉ muốn nằm yên, Diệp Tố Huân chẳng còn xấu hổ gì nữa, liều mình lắc đầu nói: Thật sự không muốn, vật kia của huynh thay đổi suốt ngày giống như uống thuốc ấy.

Được, không cần thì thôi. Ngu Quân Duệ sáp lại gần cắn cắn cổ Diệp Tố Huân, ôm người ra khỏi thùng tắm, cẩn thận lau sạch sẽ, ôm lên giường đắp chăn, qua loa dọn dẹp mình rồi nằm xuống, mở vòng tay, kéo người vào lòng.

Tố Tố.

Ừm?

Lần này là Lưu Uyển Ngọc hãm hại cha huynh.

Sao có thể là cô ta chứ? Diệp Tố Huân ngồi dậy.

Nằm xuống, đừng để lạnh. Cơ thể trơn bóng không mặc xiêm y, ngồi dậy như thế, một mảnh cảnh xuân đập vào mắt, Ngu Quân Duệ không nhịn được muốn áp đảo người.

Diệp Tố Huân nhận ra lang quang trong mắt hắn, thoáng tỉnh táo lại, nghiêng đầu liếc Ngu Quân Duệ, dở khóc dở cười nói: Thật không biết xấu hổ, suốt ngày nghĩ tới chuyện đó.

Nằm cùng muội, sao có thể không nghĩ tới? Tâm trạng Ngu Quân Duệ rất tốt, cũng không thèm để ý Diệp Tố Huân chế giễu, ôm chặt nàng hơn, tựa cằm lên đầu nàng, cười nói: Kiếp trước, có hôm buổi tối chỉ hai lần, sáng hôm sau muội liền hỏi huynh, có phải bị bệnh hay không, huynh hồ đồ một lúc, sau đó mới biết thì ra số lần của tối đó ít đi.

Huynh nói hưu nói vượn. Diệp Tố Huân xấu hổ, tuy biết tám phần là thật, nhưng vẫn nóng nảy đến mức luống cuống, đập Ngu Quân Duệ một phát, chôn sâu mặt vào lồng ngực hắn, cũng không dám nhìn thêm lần nào.

Tố Tố mềm mại dựa vào hắn như vậy, tựa như đời trước. Hốc mắt Ngu Quân Duệ có chút chua xót, càng ôm chặt Diệp Tố Huân, yên tĩnh ôm một lúc, không nhịn được cúi đầu xuống, khẽ hôn lên trán nàng.

Đừng làm rộn... muội mệt. Mới im lặng một lúc, mắt Diệp Tố Huân đã díp lại, mơ mơ màng màng lầm bầm, dựa vào lồng ngực Ngu Quân Duệ ngủ một cách ngon lành.

Ngủ đi. Ngu Quân Duệ nhẹ nhàng vuốt ve phần lưng Diệp Tố Huân, mở to mắt không dám ngủ, hai người bất ngờ hòa thuận như thế, hắn chỉ sợ nếu mình vừa nhắm mắt, tỉnh lại chỉ thấy Diệp Tố Huân lạnh lùng như băng.

Diệp Tố Huân đã chìm vào giấc ngủ đột nhiên mở mắt, hỏi: Huynh đã nghĩ ra cách cứu cha huynh rồi chứ?

Ừm. Ngu Quân Duệ vốn định nói 'ngủ đi hửng đông sẽ kể cho muội nghe' thì chợt nhận ra, bờ môi nhếch lên, gần như không thể khép miệng, đây là Diệp Tố Huân quan tâm hắn! Sợ Diệp Tố Huân lo lắng, Ngu Quân Duệ nói chi tiết mưu tính của bản thân và Trình Sâm ra.

Làm như vậy cũng có thể cứu cha huynh ra, nhưng vẻn ven như vậy, chỉ sợ sau đó Khương Lang lại nghi ngờ, nhận ra trúng bẫy, sẽ không cam lòng, ông ta không động được Diêu Nghiệp, chẳng chạm được Trình Sâm nhưng muốn gây trở ngại cho Ngu gia thì dễ như trở bàn tay, không bằng bỏ đường tắt, để cha huynh được ân xá. Diệp Tố Huân trầm ngâm một hồi rồi nói.

Muội muốn nói, mưu đồ trước đó chỉ là trong tối, còn ngoài sáng, chúng ta để hoàng đế cứu cha huynh đọ sức với Khương Lang?

Ừ.

Kế hay, chỉ là, làm thế nào? Ngu Quân Duệ vỗ tay, lại có chút phát sầu.

Hợp ý, lấy lòng quân vương. Diệp Tố Huân thản nhiên nói: Theo như huynh nói, hoàng đế cũng không phải vật bình thường, để cha huynh tóm tắt rõ ràng cách nhìn khác làm giảm mâu thuẫn giữa ông ta và Khương Lang, chắc chắn ông ta sẽ thuận tay đẩy thuyền.

Được, ngày mai huynh sẽ đi hỏi Trình Sâm sở thích của hoàng đế. Ngu Quân Duệ cười, hôn Diệp Tố Huân một cái, nói: Hai việc này đồng thời tiến hành, chẳng cần lo thêm gì nữa, ngủ đi.

Diệp Tố Huân cong môi, sẵng giọng: Huynh còn chưa nói sẽ xử lí biểu muội xinh đẹp làm lộ đề thi như thế nào đấy.

Đây là Diệp Tố Huân đang uống dấm chua :D, Ngu Quân Duệ vội thổ lộ: Lưu Uyển Ngọc chỉ là biểu muội thôi, muội là nương tử của huynh, bên nào nặng nhẹ vừa nhìn đã rõ, việc cô ta hại cha huynh tạm không nhắc đến, chỉ riêng việc đời trước ả ta hại chết muội, tự nhiên huynh ăt hung hăng xử trí cô ta.

Nói bậy, còn chưa thành thân, ai là nương tử của huynh? Diệp Tố Huân uốn éo xoay người, mặt xoay vào trong tỏ vẻ tức giận.

Được được, đợi thành thân xong lại gọi nương tử. Ngu Quân Duệ hoan hỷ tới mức muốn ngồi dậy khoa tay múa chân.

Ai muốn thành thân với huynh, nghĩ hay ghê.

Đúng là nghĩ hay, Ngu Quân Duệ cũng không múa mép khua môi, ôm Diệp Tố Huân từ phía sau, từ từ kể lại hành động báo thù đêm nay của mình.

Cô ta... cô ta lại ti tiện như thế, nương thân Trình Phủ làm tiểu thiếp nuôi bên ngoài! Diệp Tố Huân ngây người, lắc đầu thở dài không thôi, lúc sau mới nói: Nghe huynh nói vậy, Trình Phủ cũng chỉ là tham sắc của cô ta mà không yêu cô ta thật lòng, dĩ nhiên không chút mảy may tin tưởng cô ta.

Ừm, huynh chắc ả ta sẽ bị Trình Phủ giày vò, sau đó bán vào nơi bướm hoa.

Ngày mai huynh loan tin này ra ngoài đi.

Cái gì? Ngu Quân Duệ ngẩn ngơ, nghĩ là mình nghe nhầm, Lộ ra rồi, Trình phủ có đồng ý không, Trình phu nhân sẽ làm thế nào, thì cũng sẽ đón cô ta vào Trình gia, mà cô ta còn là thiếp thất của cha huynh trên danh nghĩa, hôm đó cha ta còn xếp tiệc rượu nạp thiếp cơ mà!

Cha hắn sẽ đặt mặt mũi ở đâu?

Cha huynh cần mặt mũi sao? Diệp Tố Huân nổi giận mắng: Chuyện làm bên ngoài không bằng cầm thú, chưa từng bận tâm tới thể diện.

Đây là Diệp Tố Huân báo thù trong bóng tối cho mẫu thân, muốn nhờ vào việc này làm cha hắn mất mặt, khiến cha hắn không thể ngóc đầu lên. Ngu Quân Duệ lưỡng lự, chuyện này, là một người con khó có thể làm.

Cũng không phải chỉ để làm mất mặt cha huynh. Diệp Tố Huân nhận ra Ngu Quân Duệ băn khoăn, nói: Đây cũng là chuyện tốt cho tất cả mọi người, huynh nghĩ đi, tình trạng thực của Lưu Uyển Ngọc bây giờ cũng đủ đáng thương, thấy cô ta rơi vào trăng hoa, làm sao tàn nhẫn được? Huống hồ, cậu huynh cũng sẽ chuộc cô ta ra, cớ gì làm người ác? Nếu không ai chuộc, dựa vào nhan sắc và thủ đoạn của cô ta, lại túm được tay một người có quyền....

Khi đó càng khó giải quyết, mà nếu giờ cô ta vào Trình gia, Trình phu nhân không phải người dịu dàng, Trình Sâm đã có cảnh giác với cô ta, dù cô ta có xảo ngôn mị sắc Trình Phủ sủng ái lần nữa, cũng không tạo nổi sóng nhỏ.

Ngu Quân Duệ nghĩ, cảm thấy có lý, trong bụng nghĩ, không biết Diệp gia đã xảy ra chuyện gì, nếu có Diệp Tố Huân ở, chắc chắn sẽ bảo vệ được. Về phía tiêu cục, theo hắn tính toán, mấy ngày nay chắc cũng đã có tin tức, chẳng hay Diệp Triển


/99

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status