ĐỪNG BỎ LỠ TÌNH YÊU

Chương 2: Tuyệt vọng

/212


Chương 2: Tuyệt vọng

Cô chỉ hận tại sao mình không chết đi, tại sao giờ phút này cô lại không chết đi giống như đứa con của mình, tại sao ở Cam Túc cô lại không bị những người kia đánh cho chết đi, tại sao lúc ba ba mẹ chết thì cô lại không chết theo luôn...

Tại sao cô vẫn còn phải sống, tại sao lại phải sống giống như một con chó như vậy, bị người ta không thèm giải thích đã đánh cho thành như vậy?

Đỗ Phương Phương tựa vào cạnh cửa, chiếc roi ngựa trong tay vung lên đã nhanh chóng bị cô thu hồi lại. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Cô cảm thấy trên thân chiếc roi ướt nhẹp, chóp mũi cô đã loáng thoáng ngửi thấy mùi máu tanh. Lúc này cô mới cảm thấy sự nóng giận và ghen ghét vẫn luôn được tích tụ trong lồng ngực mình xem ra bây giờ mới như được xả ra một chút.

Nhưng vẫn còn chưa đủ, còn chưa đủ! Lúc trước khi không nhìn thấy Văn Tương Tư, cô cũng từng nghĩ, chẳng qua cô chỉ hung hăng dạy dỗ cho cô gái kia một trận rồi sau đó đuổi cô ta đi. Nhưng không biết tại sao, bây giờ khi nhìn thấy Văn Tương Tư, cô lại cảm thấy chói mắt. Trong tưởng tượng của cô, cô vẫn cho rằng người phụ nữ có thể làm cho một người đàn ông như Hà Dĩ Kiệt mê luyến đến bốn năm như vậy, nhất định phải là người có tâm kế, có thủ đoạn, dĩ nhiên là phải có mưu đồ. diễ⊰n✶đ⊱àn✶lê✶q⊱uý✶đ⊰ôn Nhưng lúc này đây, sau khi đã nhìn thấy Văn Tương Tư, bộ dáng của cô gái này lại khác hẳn với suy đoán của cô!

Nhưng cái mà cô không ngờ nhất, không khỏi làm cho cô kinh hãi nhất, lại chính là thoạt nhìn đã thấy cô gái nhỏ này quá sạch sẽ và đơn thuần. Có lẽ không phải cô ta dùng sự khôn ngoan và tâm kế để chinh phục Hà Dĩ Kiệt, mà chính sự thuần khiết và mềm yếu kia của cô đã hấp dẫn anh, nếu quả thật đúng là như vậy. . .

Cô không dám nghĩ, nếu biết được cô đánh Tương Tư thì Hà Dĩ Kiệt sẽ có phản ứng như thế nào!

Có lẽ anh sẽ thờ ơ, nhưng nếu quả thật anh lại quá quan tâm đến người phụ nữ này,di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m mà tức giận ngược lại đối với cô thì sao đây?

Chỉ có điều cho dù anh có tức giận thì cô cũng không sợ, người của cô đều đã bố trí ở nơi này rồi, chung quy Hà Dĩ Kiệt cũng phải cân nhắc một chút, nếu anh đắc tội với nhà họ Đỗ bọn họ thì sẽ có kết quả thế nào.

Nghĩ tới đây, cô liền thấy an lòng, với thủ đoạn của cô, muốn cho một người nào đó mất tích trong yên lặng không có tiếng động, cũng không phải là một việc khó.

Quan trọng hơn, trực giác của cô đã mách bảo cho cô biết rằng, không thể giữ lại Văn Tương Tư được.

Cô đưa tay bật chiếc đèn phòng ngủ, lúc này cô mới nhận ra, gian phòng của cô gái kia được sang sửa lại hết sức đáng yêu và ấm áp. diiễn~đaàn~leê~quyý~đoôn Phòng ngủ cũng không lớn lắm, nhưng làm cho người ta cảm giác hết sức ấm áp, buồn cười hơn nữa chính là, trong đó lại kê một chiếc giường công chúa!

Đỗ Phương Phương không nhịn được khinh thường liền bật cười, cô ta thật sự đã coi mình là một bé gái ngây thơ mới mấy tuổi sao?!

Đồng bộ với chiếc giường lớn gần như chiếm nửa nóc phòng là chiếc đèn thủy tinh rất đẹp, nhưng bởi vì dùng trong phòng ngủ, nên ánh sáng đèn được lựa chọn sử dụng có màu sắc ấm áp, sự ấm áp bao


/212

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status