Nó mặc bộ váy cúp ngực, ngắn ngang đầu gối. Với gương mặt vô cảm chỉ thỉnh thoảng cười khi ở chung với bọn nhóc tinh quái này, nó trông dễ thương và quyến rũ. Nhưng vì thế mà bị một số ông già dê để ý với đôi mắt thèm thuồng. Nó có chút khó chịu, Nhật Minh cũng thế. Nhật Minh bèn cởi chiếc áo vest khoác bên ngoài khoác lên người của nó. Nó xoay qua nhìn với đôi mắt thắc mắc
_Chỉ là anh cảm thấy nực nên muốn em cầm hộ thôi
Nó chẳng thèm để tâm tới câu nói kia có phải là sự thật không. Nó đưa tay lên định lấy áo ra khỏi người nhưng Nhật Minh lại lấy tay chặt tay nó. Hai tay bỗng chốc chạm vào nhau, có tim ai đó lệch nhịp
_Buông ra – Nó ra lệnh
_Không thích – Nhật Minh dửng dưng
Có cố bao nhiêu lần nó cũng không lấy cái áo xuống được, thế rồi nó cũng bỏ cuộc luôn. Nó và Nhật Minh thật sự rất kì lạ. Nó có thể lạnh lùng với tất cả mọi người, nhưng với người thân thì nó cười nhiều hơn, nói nhiều hơn. Thế nhưng nói chuyện với Nhật Minh thì nó tiết kiệm lời nói lẫn cả nụ cười. Thế còn Nhật Minh lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng lại rất ấm áp với nó. Chuyện này thật kì lạ.
Thế nhưng nó lại có một biểu hiện kì lạ hơn
_Tại sao mình lại có cảm giác ấm thế này. Không lẽ… nhưng không thể được – Nó bất chợt lắc đầu một cái nhưng hành động nhỏ nhặt ấy cũng có người để ý
Rồi tới phần cô dâu Anh Thư ném bó hoa cho các cô gái. Ở nơi đó có rất đông người, đương nhiên là các cô gái cô đơn đang mong chờ được có người sánh đôi bước đi trên lễ đường. Và cũng có một vài chàng trai chẳng biết ở đâu lạc loài chui vào.
Anh Thư xoay lưng lại với bọn họ, tung bó hoa lên trời. Bó hoa bay bay bay vô định không biết sẽ lọt vào tay ai. Thanh Phong nhanh chóng bế Bảo My lên, khiến cô bé nhỏ nhắn này cao thêm gần 1m và cao nhất trong bọn người này. Bởi vì cao như thế nên đương nhiên là Bảo My đã chụp được nhanh chóng. Mọi người vỗ tay chúc mừng. Bảo My ôm chặt lấy Thanh Phong vui sướng. Thanh Phong thì thầm vào tai Bảo My
_Em muốn lấy anh tới vậy sao vợ
*Bẹp* - Bảo My dậm vào chân Thanh Phong, thế nhưng Thanh Phong chỉ cười điên dại.
Nó bỗng nhiên lấy bàn tay nắm chặt lấy con tim, bởi vì con tim ấy đau nhói. Nó nhanh chóng chạy đến chỗ vắng vẻ và có một người quan tâm nó nên đi theo. Nó nắm chặt lấy thân cây bằng tay còn lại, tay kia nắm chặt lấy tim hơn.
*Phụt*
Máu từ miệng nó tuôn ra, một dòng máu đỏ thẫm. Máu tạo thành một vũng dưới đất, từ đỏ thẫm lại biến thành đen rồi sau đó lại bốc khói đen nhưng máu đã bốc hơi. Có một cánh tay lôi người nó xoay ra sau.
_Em sao vậy
_Nhật Minh
Nó ngất đi, nằm gọn trong vòng tay và sự lo lắng của Nhật Minh. Nó nhanh chóng được đưa về nhà.
Thân nhiệt của nó được tăng cao bất thường. Từ 37 độ đột nhiên tăng vọt lên 41 độ. Với nhiệt độ như thế này thì thật sự rất nguy hiểm. Vì là con cháu dòng họ nhà bác sĩ và là một bác sĩ tương lai, Nhật Minh cố gắng hết sức tìm cách hạ nhiệt cho nó. Nhưng trong lòng Nhật Minh lại nóng như lữa đốt. Nóng Nóng sẽ làm được chuyện gì ???
Nó mở mắt thức dậy thấy Nhật Minh ngồi cạnh giường giục mặt xuống mà ngủ quên. Cạnh đó có một thau nước và cái khăn kèm theo một số vật khác. Nó không thấy mọi người, chắc là do mệt quá nên họ ngủ hết rồi. Vì giờ đang là đêm khuya mà. Thế là nó… nhìn trộm Nhật Minh suốt đêm.
Thế còn đôi vợ chồng trẻ, đêm tân hôn của bọn họ như thế nào ???
Sau khi tắm rữa thay đồ xong,Hải Đăng mệt mỏi nằm ngủ thế nhưng lại bị Anh Thư lôi đầu dậy.
_Em muốn cái gì
_Thức dậy còn đếm tiền nữa chớ ( *Rầm* )
_Anh mệt lắm rồi, cho anh ngủ
*Rầm* - Anh Thư đạp Hải Đăng xuống sàn
Hải Đăng lồm cồm bò dậy, ôm chặt lấy người Anh Thư
_Đồ ngốc, anh yêu em
Đối với Hải Đăng, đây là lời tỏ tình thật lòng, còn đối với Anh Thư thì…
_Đừng có hòng dụ dỗ, anh đi xuống sàn ngủ mau
_Em thật là…
Vì mỏi mệt, Hải Đăng ôm gối xuống dưới ngủ luôn.
_Chỉ là anh cảm thấy nực nên muốn em cầm hộ thôi
Nó chẳng thèm để tâm tới câu nói kia có phải là sự thật không. Nó đưa tay lên định lấy áo ra khỏi người nhưng Nhật Minh lại lấy tay chặt tay nó. Hai tay bỗng chốc chạm vào nhau, có tim ai đó lệch nhịp
_Buông ra – Nó ra lệnh
_Không thích – Nhật Minh dửng dưng
Có cố bao nhiêu lần nó cũng không lấy cái áo xuống được, thế rồi nó cũng bỏ cuộc luôn. Nó và Nhật Minh thật sự rất kì lạ. Nó có thể lạnh lùng với tất cả mọi người, nhưng với người thân thì nó cười nhiều hơn, nói nhiều hơn. Thế nhưng nói chuyện với Nhật Minh thì nó tiết kiệm lời nói lẫn cả nụ cười. Thế còn Nhật Minh lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng lại rất ấm áp với nó. Chuyện này thật kì lạ.
Thế nhưng nó lại có một biểu hiện kì lạ hơn
_Tại sao mình lại có cảm giác ấm thế này. Không lẽ… nhưng không thể được – Nó bất chợt lắc đầu một cái nhưng hành động nhỏ nhặt ấy cũng có người để ý
Rồi tới phần cô dâu Anh Thư ném bó hoa cho các cô gái. Ở nơi đó có rất đông người, đương nhiên là các cô gái cô đơn đang mong chờ được có người sánh đôi bước đi trên lễ đường. Và cũng có một vài chàng trai chẳng biết ở đâu lạc loài chui vào.
Anh Thư xoay lưng lại với bọn họ, tung bó hoa lên trời. Bó hoa bay bay bay vô định không biết sẽ lọt vào tay ai. Thanh Phong nhanh chóng bế Bảo My lên, khiến cô bé nhỏ nhắn này cao thêm gần 1m và cao nhất trong bọn người này. Bởi vì cao như thế nên đương nhiên là Bảo My đã chụp được nhanh chóng. Mọi người vỗ tay chúc mừng. Bảo My ôm chặt lấy Thanh Phong vui sướng. Thanh Phong thì thầm vào tai Bảo My
_Em muốn lấy anh tới vậy sao vợ
*Bẹp* - Bảo My dậm vào chân Thanh Phong, thế nhưng Thanh Phong chỉ cười điên dại.
Nó bỗng nhiên lấy bàn tay nắm chặt lấy con tim, bởi vì con tim ấy đau nhói. Nó nhanh chóng chạy đến chỗ vắng vẻ và có một người quan tâm nó nên đi theo. Nó nắm chặt lấy thân cây bằng tay còn lại, tay kia nắm chặt lấy tim hơn.
*Phụt*
Máu từ miệng nó tuôn ra, một dòng máu đỏ thẫm. Máu tạo thành một vũng dưới đất, từ đỏ thẫm lại biến thành đen rồi sau đó lại bốc khói đen nhưng máu đã bốc hơi. Có một cánh tay lôi người nó xoay ra sau.
_Em sao vậy
_Nhật Minh
Nó ngất đi, nằm gọn trong vòng tay và sự lo lắng của Nhật Minh. Nó nhanh chóng được đưa về nhà.
Thân nhiệt của nó được tăng cao bất thường. Từ 37 độ đột nhiên tăng vọt lên 41 độ. Với nhiệt độ như thế này thì thật sự rất nguy hiểm. Vì là con cháu dòng họ nhà bác sĩ và là một bác sĩ tương lai, Nhật Minh cố gắng hết sức tìm cách hạ nhiệt cho nó. Nhưng trong lòng Nhật Minh lại nóng như lữa đốt. Nóng Nóng sẽ làm được chuyện gì ???
Nó mở mắt thức dậy thấy Nhật Minh ngồi cạnh giường giục mặt xuống mà ngủ quên. Cạnh đó có một thau nước và cái khăn kèm theo một số vật khác. Nó không thấy mọi người, chắc là do mệt quá nên họ ngủ hết rồi. Vì giờ đang là đêm khuya mà. Thế là nó… nhìn trộm Nhật Minh suốt đêm.
Thế còn đôi vợ chồng trẻ, đêm tân hôn của bọn họ như thế nào ???
Sau khi tắm rữa thay đồ xong,Hải Đăng mệt mỏi nằm ngủ thế nhưng lại bị Anh Thư lôi đầu dậy.
_Em muốn cái gì
_Thức dậy còn đếm tiền nữa chớ ( *Rầm* )
_Anh mệt lắm rồi, cho anh ngủ
*Rầm* - Anh Thư đạp Hải Đăng xuống sàn
Hải Đăng lồm cồm bò dậy, ôm chặt lấy người Anh Thư
_Đồ ngốc, anh yêu em
Đối với Hải Đăng, đây là lời tỏ tình thật lòng, còn đối với Anh Thư thì…
_Đừng có hòng dụ dỗ, anh đi xuống sàn ngủ mau
_Em thật là…
Vì mỏi mệt, Hải Đăng ôm gối xuống dưới ngủ luôn.
/65
|