_A… Cậu thật quá đáng mà . 5 năm qua , mấy đứa mình nhắn tin , gọi điện cho cậu suốt mà cậu lại ít nói với bọn mình . Thế hóa ra là giả bộ á , cậu thật quá đáng . Lừa gạt bọn mình suốt 5 năm cơ . Huhu
_Mệt
Anh nó quay người nói qua , 4 con mắt nhìn thẳng vào nhau
_Em … Quá đáng (ui , ai gặp nó cũng nói từ quá đáng mà nó cũng quá đáng thật) . 5 năm qua chịu liên lạc với bọn nó mà không nói lấy một lời với anh . Em coi anh là ai hả - Hải Đăng giận quá nên mắng nó một trận
_Người dưng - Nó thản nhiên
_Em … - Hải Đăng đỏ cả mặt
*Chụt*. Kèm theo một nụ cười tươi . Mọi người nhìn nó một cách quái đản . Và đây là một suy nghĩ bất bình thường : Nó nói anh nó là người dưng , nó hôn má anh nó vậy là loạn luân . Oa , suy nghĩ tầm bậy tầm bạ . Và thế là nhờ chiêu Mỹ nhân kế lần 2 đã thu phục được anh nó ( t/g *tung bông* )
Nó đi dạo ngoài vườn , ở nơi không có mọi người thì mắt nó buồn hẳn , mặt thờ ơ với cuộc sống còn khi có người nó lại cố tạo mắt tươi lên . Những thay đổi ấy có một người chú ý , đó là Nhật Minh . Nhật Minh thật sự rất tò mò về nó , muốn tìm hiểu con người thật của nó . Ở một nơi khuất , nó gặp Nhật Minh . Khi hai đứa đi đối diện nhau , đến lúc vai kề vai thì nhật Minh lại nắm lấy cánh tay nó
_Sao cô lại cố làm thế - Nhật Minh nhìn thẳng mà hỏi nó (có bé ma ở đó hả gì zạ )
_Gì – Nó cũng nhìn thẳng trong khi Nhật Minh đang bên trái nó mà
_Đừng làm thế . Sống thật với bản thân lạnh lùng của mình đi
_Thế cậu có sống thật à . Cậu có quyền gì mà nói với tôi
_Tôi không liên quan đến cô . Nhưng cô nên cười nhiều hơn , bởi vì … nụ cười cô rất đẹp
Tay Nhật Minh nới lỏng , nó nhanh chóng bước đi . Nở một nụ cười mà bây giờ Nhật Minh không thể nhìn thấy , nó đang cảm thấy thích thú . Con người thật của nó , hắn biết gì mà nói . Lạnh lùng , lạnh lùng ư . Ngốc nghếch lắm đấy Nhật Minh à . Tính cách thật của nó đâu phải dễ dàng nhận biết như vậy . Nó là một cô bé đa tính cách , hứng thì thế này thế nọ , không thì như con khỉ bị tự kỉ . Tuổi nó còn nhỏ chứ tuổi đời của nó cũng hơn nhiều người
~~~
Sáng sớm , nó mở mắt dậy . Sao mà iu thiên nhiên quá . Bình minh đang chào đón nó , một màu hồng tươi tắn , ngày mới đẹp đẽ của nó bắt đầu . Mà khoan . Sao mới mở mắt mà nó thấy bình minh và yêu thiên nhiên thế . Từ từ cái , nhìn kĩ lại nào . Trên dưới , liếc qua liếc lại . What ??? Nó đang ở trên cây . Cả đêm nó ngủ trên cây đấy ạ . Tại vì lâu lâu buồn nó lại leo lên cây ngắm bầu trời đêm , đẹp lắm .
Nó lục đục trong bếp , quay qua thấy Duy Khánh . Hắn đang lấy tay xoa xoa cái bụng lép xẹp của mình , Duy Khánh nhìn nó thì giật cả mình vì cứ tưởng chuyện hôm qua là một giấc mơ dài . Nó chìa tay ra đưa Hamburger cho hắn ta . Nhật Minh chìa tay nhận lấy thì nó thu tay lại , ngậm miếng Hamburger . Tức , mới sáng mà máu hắn lên 100 độ .
Nó nhanh tay lẹ chân đi đâu mất luôn (Siu nhân đào tẩu)
_Oáp – Hải Đăng ngái ngủ bước xuống lầu – Thấy em mình đâu không
_Không biết , nấu ăn giùm cái coi . Đói chết – Duy Khánh mở miệng là than đói
_Cậu nấu mì ăn đỡ đi , mệt chết – Nhật Minh đang bước xuống với bộ mặt rất thảm hại : mắt panda , tóc ổ quạ , áo xộc xệch . Ôi , kinh
Cắt nhanh hình ảnh : 7.00 tại lớp 12A1 của bọn hắn
Giới thiệu vài chữ về lớp : lớp này gồm 30 học sinh xuất sắc và thành tích vượt bậc nhất khối . Bọn hắn luôn đạt 100/100 đ . Nhật Minh ngồi chung với Hải Đăng , Duy Khánh ngồi một mình tổ kế bên .
Cô giáo chủ nhiệm bước vào
_Lớp chúng ta có một thành viên mới
Tuy là những học sinh giỏi nhất khối nhưng độ mê trai mê gái là bẩm sinh nên không thể không hò hét .
_Ông trời ơi , cầu mong là nữ . Nhỏ nào xinh xinh phết đấy – Đứa con trai fa (tội)
_Mong là hotgril – Nam sinh 2
_Hoàng tử , cầu mong một hoàng tử đẹp trai đến – Một đứa đầu vấn đề , thời này lôi đâu hoàng tử
_ … - Tùm lum lời của những đứa ‘buồn ngày thứ 7’
Một đứa học sinh bước vào . Đông cứng , ôi hàn khí tỏa ra thật nặng .
_Em giới thiệu về mình đi – Cô giáo khuyên nó
_Hải Băng – Lời nói thốt ra duy nhất trên cái miệng bé bé xinh xinh của nó
Giật mình muốn ngả ngửa . Cái giọng này khí chất này , quen quen . Ngước lên , 3 cái mặt đơ . What??? Nó ??? Hải Đăng , Duy Khánh và Nhật Minh như không tin vào tai mắt mình
Hôm qua , nó đã dặn mọi người một số điều . Cái mà bây giờ đang được áp dụng : ra ngoài ặp nó cứ coi nó là người xa lạ , không nói chuyện , không quan tâm , không can thiệp vào chuyện của nó .
Cô giáo đưa nó ngồi vào cùng bàn với Duy Khánh , tên chết tiệt này đụng nó rồi .
Lớp học bắt đầu , nó học chăm lắm , đang nằm dài trên bàn mà ngủ đây này . Còn Duy Khánh cũng chăm lắm , cũng nằm dài ra nhưng đang ngắm nhìn nó . Suy nghĩ của Duy Khánh “Mắt em ấy cũng đẹp ấy nhỉ , nhìn ngủ có phải hiền hơn không . Da em ấy cũng trắng hồng nữa . Chẳng biết sống ở Hàn Quốc có phẫu thuật thẫm mĩ không nhỉ . Phải chi hiền và ngoan hơn một chút thì tốt . Cái tính gì đâu thay đổi hoài . Lúc lạnh lúc nóng . Chẳng nói tốt với mình được câu nào , mắng người ta không à !!!” . Đột nhiên hắn cười một cái .
Nhật Minh nhìn nó một cách khó hiểu và thú vị . Cả chính Hải Đăng còn thắc mắc và không hiểu nó đang làm gì hết trơn
…
Tại căn teen . Mọi người đã lấy đồ ăn xong rồi và chọn một chỗ ngồi lí tưởng . Nó cũng bước xuống căn teen cùng cái ba lô (nó như con rùa , đi đâu cũng đem theo nhà).Một cảnh vô cùng đẹp xuất hiện trước mắt nó là một cô bé đứng trước một nhỏ chảnh chọe . Chuyện là như thế này : Cô bé ấy đang bưng khay thức ăn , xoay qua thì đổ ập vào người nhỏ đó ; nhỏ đó bắt cô bé phải đền tiền , đánh cô bé , chửi rủa, thậm chí là bắt cô bẻ phải liếm cho sạch giày nhỏ . Nó thấy cô bé dễ thương , hiền lành và nhút nhát nên quyết định cứu nhỏ vậy .
Con nhỏ ấy định giơ tay tát cô bé thì nó đã lấy tay chụp lại .
_Mày là nhỏ nào mà dám xen vào chuyện của tao – Nhỏ kia mắng nó , nhỏ ấy tên là Thanh Thúy
_Kệ tôi nhưng tôi không thích thấy người khác bị ức hiếp
_Với hạn người như nó thì chỉ đáng liếm giày cho tao mà thôi , mày cũng vậy
Thanh Thúy đang đi chung với bạn trai của nó , mà người bạn trai cũng không xa lạ lắm . Hiện giờ nó đang ghét con Thanh Thúy lắm đấy . Và chẳng biết từ đâu trên tay nó có một ly nước , nó nhanh chóng tạt vào nhỏ đó . Nhưng … bạn trai Thanh Thúy nhanh chóng kéo nên nước cứ bay bay thẳng , và lại đáp vào mặt Duy Khánh (bạn này chắc mạng hỏa) . Bọn hắn đương nhiên đang xuất hiện trong căn teen này . Nó tức khiến càng tức hơn , quay qua liếc bạn trai nhỏ . Nãy giờ bạn trai nhỏ kia và nó chưa nhìn mặt nhau . Bây giờ nhìn một cách vô cùng sắc lẽm , mắt nó giờ lạnh , mà cũng rực nóng lắm , nói chung như close up lửa băng vậy . T/g đang bất ngờ vì bạn trai Thanh Thúy chính là Gia Huy – Tên sát gái .
_Cậ…ậ…u…u…- Bây giờ Gia Huy nói không nên lời .
Nó quyết định khoan hả tính toán với tên bạn Gia Huy đáng ghét kia , trước mắt là phải xử lí nhỏ Thanh Thúy này cái đã .
Bực , nó túm lấy người nhỏ kia . Từ đâu lôi ra một ly nước to gấp ba bốn lần ly hồi nãy rồi trút xuống đầu Thanh Thúy , mát lạnh sản khoái , kaka . Chưa xong , nó cũng biến đâu ra vài quả trứng gà , đập vào đầu ả (thôi gọi nhỏ rồi , ả mới xứng) . Thêm bọc bột mì nữa , nó rắc từ trên xuống dưới . Ôi bữa ăn mêli . Mọi người trong căn teen đứng tim vì nó , à là con hiệu trưởng , xem chừng nó bị đuổi như chơi (nó mà bị đuổi thì đi mà mơ nhá)
_Đẹp nhỉ - Nó nhìn lại thành quả của mình
_Mày…mày… - Thanh Thúy bức xúc quá nói không nên lời – Anh , xử nó đi anh - Ả õng ẹo với Gia Huy
_Buông tôi ra , hạn người như cô không xứng với tôi – Gia Huy xô ả ra
_Các người … các người – Thanh Thúy giận tím tái cả mặt
Nhưng bây giờ nó đã lôi cô bé ấy đi rồi , đi ra sau trường đấy .
_Cám ơn bạn
_Không có gì , tôi không thích người khác bị ức hiếp .
*Ọt*Ọt*Ọt*
_Hì , mình đói quá nãy chưa có ăn – Cô bé ấy ngại ngùng , cô bé này tên Ngọc Nhi
_Nè – Nó chìa tay ra một cái Hamburger , trong balô của nó còn chứa nhiều Hamburger hồi sáng nấu .
_Cảm ơn bạn
_Sống hiền từ như bạn thì có ngày bị thế giới tàn nhẫn này chà đạp mất thôi . – Nó cũng đang lủm một cái bánh
_Không sao đâu
_Bạn có bạn trai chưa nhỉ ? – Nó hỏi
_Chưa có , nhưng đang để ý một người
_Ai vậy – Nó xít lại gần – Nói nhỏ đi
Ôi trời , chưa thấy ai tự nhiên đến thế
_Mình … để ý Gia Bảo lâu rồi , nhưng… mình không xứng với cậu ấy đâu
“Thì ra là vậy , tốt lắm” nó nghĩ thầm
_Mệt
Anh nó quay người nói qua , 4 con mắt nhìn thẳng vào nhau
_Em … Quá đáng (ui , ai gặp nó cũng nói từ quá đáng mà nó cũng quá đáng thật) . 5 năm qua chịu liên lạc với bọn nó mà không nói lấy một lời với anh . Em coi anh là ai hả - Hải Đăng giận quá nên mắng nó một trận
_Người dưng - Nó thản nhiên
_Em … - Hải Đăng đỏ cả mặt
*Chụt*. Kèm theo một nụ cười tươi . Mọi người nhìn nó một cách quái đản . Và đây là một suy nghĩ bất bình thường : Nó nói anh nó là người dưng , nó hôn má anh nó vậy là loạn luân . Oa , suy nghĩ tầm bậy tầm bạ . Và thế là nhờ chiêu Mỹ nhân kế lần 2 đã thu phục được anh nó ( t/g *tung bông* )
Nó đi dạo ngoài vườn , ở nơi không có mọi người thì mắt nó buồn hẳn , mặt thờ ơ với cuộc sống còn khi có người nó lại cố tạo mắt tươi lên . Những thay đổi ấy có một người chú ý , đó là Nhật Minh . Nhật Minh thật sự rất tò mò về nó , muốn tìm hiểu con người thật của nó . Ở một nơi khuất , nó gặp Nhật Minh . Khi hai đứa đi đối diện nhau , đến lúc vai kề vai thì nhật Minh lại nắm lấy cánh tay nó
_Sao cô lại cố làm thế - Nhật Minh nhìn thẳng mà hỏi nó (có bé ma ở đó hả gì zạ )
_Gì – Nó cũng nhìn thẳng trong khi Nhật Minh đang bên trái nó mà
_Đừng làm thế . Sống thật với bản thân lạnh lùng của mình đi
_Thế cậu có sống thật à . Cậu có quyền gì mà nói với tôi
_Tôi không liên quan đến cô . Nhưng cô nên cười nhiều hơn , bởi vì … nụ cười cô rất đẹp
Tay Nhật Minh nới lỏng , nó nhanh chóng bước đi . Nở một nụ cười mà bây giờ Nhật Minh không thể nhìn thấy , nó đang cảm thấy thích thú . Con người thật của nó , hắn biết gì mà nói . Lạnh lùng , lạnh lùng ư . Ngốc nghếch lắm đấy Nhật Minh à . Tính cách thật của nó đâu phải dễ dàng nhận biết như vậy . Nó là một cô bé đa tính cách , hứng thì thế này thế nọ , không thì như con khỉ bị tự kỉ . Tuổi nó còn nhỏ chứ tuổi đời của nó cũng hơn nhiều người
~~~
Sáng sớm , nó mở mắt dậy . Sao mà iu thiên nhiên quá . Bình minh đang chào đón nó , một màu hồng tươi tắn , ngày mới đẹp đẽ của nó bắt đầu . Mà khoan . Sao mới mở mắt mà nó thấy bình minh và yêu thiên nhiên thế . Từ từ cái , nhìn kĩ lại nào . Trên dưới , liếc qua liếc lại . What ??? Nó đang ở trên cây . Cả đêm nó ngủ trên cây đấy ạ . Tại vì lâu lâu buồn nó lại leo lên cây ngắm bầu trời đêm , đẹp lắm .
Nó lục đục trong bếp , quay qua thấy Duy Khánh . Hắn đang lấy tay xoa xoa cái bụng lép xẹp của mình , Duy Khánh nhìn nó thì giật cả mình vì cứ tưởng chuyện hôm qua là một giấc mơ dài . Nó chìa tay ra đưa Hamburger cho hắn ta . Nhật Minh chìa tay nhận lấy thì nó thu tay lại , ngậm miếng Hamburger . Tức , mới sáng mà máu hắn lên 100 độ .
Nó nhanh tay lẹ chân đi đâu mất luôn (Siu nhân đào tẩu)
_Oáp – Hải Đăng ngái ngủ bước xuống lầu – Thấy em mình đâu không
_Không biết , nấu ăn giùm cái coi . Đói chết – Duy Khánh mở miệng là than đói
_Cậu nấu mì ăn đỡ đi , mệt chết – Nhật Minh đang bước xuống với bộ mặt rất thảm hại : mắt panda , tóc ổ quạ , áo xộc xệch . Ôi , kinh
Cắt nhanh hình ảnh : 7.00 tại lớp 12A1 của bọn hắn
Giới thiệu vài chữ về lớp : lớp này gồm 30 học sinh xuất sắc và thành tích vượt bậc nhất khối . Bọn hắn luôn đạt 100/100 đ . Nhật Minh ngồi chung với Hải Đăng , Duy Khánh ngồi một mình tổ kế bên .
Cô giáo chủ nhiệm bước vào
_Lớp chúng ta có một thành viên mới
Tuy là những học sinh giỏi nhất khối nhưng độ mê trai mê gái là bẩm sinh nên không thể không hò hét .
_Ông trời ơi , cầu mong là nữ . Nhỏ nào xinh xinh phết đấy – Đứa con trai fa (tội)
_Mong là hotgril – Nam sinh 2
_Hoàng tử , cầu mong một hoàng tử đẹp trai đến – Một đứa đầu vấn đề , thời này lôi đâu hoàng tử
_ … - Tùm lum lời của những đứa ‘buồn ngày thứ 7’
Một đứa học sinh bước vào . Đông cứng , ôi hàn khí tỏa ra thật nặng .
_Em giới thiệu về mình đi – Cô giáo khuyên nó
_Hải Băng – Lời nói thốt ra duy nhất trên cái miệng bé bé xinh xinh của nó
Giật mình muốn ngả ngửa . Cái giọng này khí chất này , quen quen . Ngước lên , 3 cái mặt đơ . What??? Nó ??? Hải Đăng , Duy Khánh và Nhật Minh như không tin vào tai mắt mình
Hôm qua , nó đã dặn mọi người một số điều . Cái mà bây giờ đang được áp dụng : ra ngoài ặp nó cứ coi nó là người xa lạ , không nói chuyện , không quan tâm , không can thiệp vào chuyện của nó .
Cô giáo đưa nó ngồi vào cùng bàn với Duy Khánh , tên chết tiệt này đụng nó rồi .
Lớp học bắt đầu , nó học chăm lắm , đang nằm dài trên bàn mà ngủ đây này . Còn Duy Khánh cũng chăm lắm , cũng nằm dài ra nhưng đang ngắm nhìn nó . Suy nghĩ của Duy Khánh “Mắt em ấy cũng đẹp ấy nhỉ , nhìn ngủ có phải hiền hơn không . Da em ấy cũng trắng hồng nữa . Chẳng biết sống ở Hàn Quốc có phẫu thuật thẫm mĩ không nhỉ . Phải chi hiền và ngoan hơn một chút thì tốt . Cái tính gì đâu thay đổi hoài . Lúc lạnh lúc nóng . Chẳng nói tốt với mình được câu nào , mắng người ta không à !!!” . Đột nhiên hắn cười một cái .
Nhật Minh nhìn nó một cách khó hiểu và thú vị . Cả chính Hải Đăng còn thắc mắc và không hiểu nó đang làm gì hết trơn
…
Tại căn teen . Mọi người đã lấy đồ ăn xong rồi và chọn một chỗ ngồi lí tưởng . Nó cũng bước xuống căn teen cùng cái ba lô (nó như con rùa , đi đâu cũng đem theo nhà).Một cảnh vô cùng đẹp xuất hiện trước mắt nó là một cô bé đứng trước một nhỏ chảnh chọe . Chuyện là như thế này : Cô bé ấy đang bưng khay thức ăn , xoay qua thì đổ ập vào người nhỏ đó ; nhỏ đó bắt cô bé phải đền tiền , đánh cô bé , chửi rủa, thậm chí là bắt cô bẻ phải liếm cho sạch giày nhỏ . Nó thấy cô bé dễ thương , hiền lành và nhút nhát nên quyết định cứu nhỏ vậy .
Con nhỏ ấy định giơ tay tát cô bé thì nó đã lấy tay chụp lại .
_Mày là nhỏ nào mà dám xen vào chuyện của tao – Nhỏ kia mắng nó , nhỏ ấy tên là Thanh Thúy
_Kệ tôi nhưng tôi không thích thấy người khác bị ức hiếp
_Với hạn người như nó thì chỉ đáng liếm giày cho tao mà thôi , mày cũng vậy
Thanh Thúy đang đi chung với bạn trai của nó , mà người bạn trai cũng không xa lạ lắm . Hiện giờ nó đang ghét con Thanh Thúy lắm đấy . Và chẳng biết từ đâu trên tay nó có một ly nước , nó nhanh chóng tạt vào nhỏ đó . Nhưng … bạn trai Thanh Thúy nhanh chóng kéo nên nước cứ bay bay thẳng , và lại đáp vào mặt Duy Khánh (bạn này chắc mạng hỏa) . Bọn hắn đương nhiên đang xuất hiện trong căn teen này . Nó tức khiến càng tức hơn , quay qua liếc bạn trai nhỏ . Nãy giờ bạn trai nhỏ kia và nó chưa nhìn mặt nhau . Bây giờ nhìn một cách vô cùng sắc lẽm , mắt nó giờ lạnh , mà cũng rực nóng lắm , nói chung như close up lửa băng vậy . T/g đang bất ngờ vì bạn trai Thanh Thúy chính là Gia Huy – Tên sát gái .
_Cậ…ậ…u…u…- Bây giờ Gia Huy nói không nên lời .
Nó quyết định khoan hả tính toán với tên bạn Gia Huy đáng ghét kia , trước mắt là phải xử lí nhỏ Thanh Thúy này cái đã .
Bực , nó túm lấy người nhỏ kia . Từ đâu lôi ra một ly nước to gấp ba bốn lần ly hồi nãy rồi trút xuống đầu Thanh Thúy , mát lạnh sản khoái , kaka . Chưa xong , nó cũng biến đâu ra vài quả trứng gà , đập vào đầu ả (thôi gọi nhỏ rồi , ả mới xứng) . Thêm bọc bột mì nữa , nó rắc từ trên xuống dưới . Ôi bữa ăn mêli . Mọi người trong căn teen đứng tim vì nó , à là con hiệu trưởng , xem chừng nó bị đuổi như chơi (nó mà bị đuổi thì đi mà mơ nhá)
_Đẹp nhỉ - Nó nhìn lại thành quả của mình
_Mày…mày… - Thanh Thúy bức xúc quá nói không nên lời – Anh , xử nó đi anh - Ả õng ẹo với Gia Huy
_Buông tôi ra , hạn người như cô không xứng với tôi – Gia Huy xô ả ra
_Các người … các người – Thanh Thúy giận tím tái cả mặt
Nhưng bây giờ nó đã lôi cô bé ấy đi rồi , đi ra sau trường đấy .
_Cám ơn bạn
_Không có gì , tôi không thích người khác bị ức hiếp .
*Ọt*Ọt*Ọt*
_Hì , mình đói quá nãy chưa có ăn – Cô bé ấy ngại ngùng , cô bé này tên Ngọc Nhi
_Nè – Nó chìa tay ra một cái Hamburger , trong balô của nó còn chứa nhiều Hamburger hồi sáng nấu .
_Cảm ơn bạn
_Sống hiền từ như bạn thì có ngày bị thế giới tàn nhẫn này chà đạp mất thôi . – Nó cũng đang lủm một cái bánh
_Không sao đâu
_Bạn có bạn trai chưa nhỉ ? – Nó hỏi
_Chưa có , nhưng đang để ý một người
_Ai vậy – Nó xít lại gần – Nói nhỏ đi
Ôi trời , chưa thấy ai tự nhiên đến thế
_Mình … để ý Gia Bảo lâu rồi , nhưng… mình không xứng với cậu ấy đâu
“Thì ra là vậy , tốt lắm” nó nghĩ thầm
/65
|