Hữu Túc lúc này đứng sau lưng anh, cô khẽ nói :
-Cám ơn.
Cự Tàn Tôn im lặng bước đi, anh đi trước và cô đi theo sau, tại sao lần nào anh xuất hiện thì trời cũng đổ mưa và nhất định là cô sẽ bị ướt từ đầu đến chân như anh, anh lại đi vào cửa tiệm của cô, Tiểu Tam đang nằm ngủ, nghe tiếng bước chân thì nó ngước lên ngay, nhìn thấy Cự Tàn Tôn và Hữu Túc thì nó lại cụp đầu xuống lại, ngủ tiếp, cậu không muốn bị chửi mắng vô cớ nữa chỉ vì không ra tay tương trợ khi bà bà Hữu Túc bị Cự thí chủ ăn hiếp. Anh vừa vào thì ngồi ngay xuống ghế, Hữu Túc vội lấy quần áo đi thay, cô trùm 1 chiếc khăn lên đầu vì tóc cô đang ướt, khi cô đi ra thì anh vẫn ngồi đó, bất động, mắt anh không chút lay động, Hữu Túc bật lò sưởi lên, sau đó cô bước lại kéo tay anh lại ngồi gần lò sưởi, khi tay cô chạm vào tay cô thì cô chợt rùng mình, tay anh lạnh hơn cả nước đá đông lạnh, cô kéo anh ngồi xếp bằng xuống trước lò sưởi, sau đó cô đi vào bếp, pha một ly trà thật ấm cho anh, cô thêm 1 viên đường cùng 1 lát chanh được cô cắt mỏng vào ly trà, cô cầm lấy và đi lại gần anh, cô đặt ly trà vào tay anh. Cự Tàn Tôn vừa chạm vào ly trà thì anh khẽ thở ra một hơi, sau đó anh đặt ly trà xuống nền và anh cũng đứng dậy, đưa tay cởi quần áo ướt trên người một cách rất trật tự. Lại muốn nude, cô vội chạy vào phòng lấy chăn và choàng ngay lên người anh, xin đừng làm tổn thương thị giác mọi người :
-Đồ của tôi ở kia.
Hữu Túc mở cặp anh ra, có đồ thật, nhưng là đồ rất đơn giản, màu trắng rất rất hợp với dáng vẻ của anh bây giờ, nhưng anh chỉ mặc quần và cởi trần, khoát trên người tấm chăn của cô. Hữu Túc đói :
-Anh ăn gì chưa ?
-Không. – Anh trả lời thật ngược ngược ý cô mà.
Hữu Túc pha 2 ly mì và mang ra, anh 1 hộp và cô 1 hộp, anh chỉ nhìn rồi lặng lẽ cầm ly mì lên ăn, soái ca ăn mì ly trong quảng cáo chưa chắc nhìn đẹp hơn anh, dáng vẻ ăn mì ly của Cự Tàn Tôn thật quá mức hấp dẫn cho phép. Sau đó, anh cứ ngồi hút thuốc trước lò sưởi, Hữu Túc ra khóa cửa rồi đắp thêm chăn cho Tiểu Tam và cô đi vào phòng ngủ, anh không muốn ngủ thì cô đi ngủ, ngồi đó tự kỷ tới sáng đi nha, ha ha ha. Cô khoác thêm một cái áo khoác không có khóa trước rồi nhảy lên giường, sau đó tự nhiên một bên giường chùng xuống, anh lại vào chiếm giường của cô, đã đến nhà cô như đạo chích rồi thì hà tất gì phải chiếm bằng được tiện nghi của cô, anh nằm xuống rồi nhắm mắt lại và nói :
-Đừng tắt đèn.
Hữu Túc cũng không thích ngủ trong tối, như thế sẽ bức bách lắm, cô nằm xoay lưng về phía anh, cô đang nhìn đăm đăm vào trò chơi con mèo trên điện thoại thì 1 phần chăn được phủ lên người cô, Cự Tàn Tôn chủ động chia sẻ chăn cho cô kìa, chuyện lớn chuyện lớn, đang cho mèo ăn thì ngón tay của anh từ phía sau đưa tới, chạm vào con mèo của Hữu Túc, nó la ó lên, giọng kêu thật đáng ghét, cô giữ ngón tay anh lại và nói :
-Tôi ghét nó la, Tiểu Tam sẽ nghe đấy.
-Con mèo ngu ngốc. – Anh nhỏ tiếng mắng.
Sau đó, anh lại đưa tay vào trong áo cô ở phía trước, cô quay phắt lại và nói :
-Tay anh lạnh quá đấy, làm tôi lạnh theo giờ ?
-Một chút sẽ ấm. – Anh nói chắc như đinh đóng cột.
Hữu Túc quay lại nhìn anh và hỏi :
-Sao xông vào nhà tôi ?
-Cám ơn.
Cự Tàn Tôn im lặng bước đi, anh đi trước và cô đi theo sau, tại sao lần nào anh xuất hiện thì trời cũng đổ mưa và nhất định là cô sẽ bị ướt từ đầu đến chân như anh, anh lại đi vào cửa tiệm của cô, Tiểu Tam đang nằm ngủ, nghe tiếng bước chân thì nó ngước lên ngay, nhìn thấy Cự Tàn Tôn và Hữu Túc thì nó lại cụp đầu xuống lại, ngủ tiếp, cậu không muốn bị chửi mắng vô cớ nữa chỉ vì không ra tay tương trợ khi bà bà Hữu Túc bị Cự thí chủ ăn hiếp. Anh vừa vào thì ngồi ngay xuống ghế, Hữu Túc vội lấy quần áo đi thay, cô trùm 1 chiếc khăn lên đầu vì tóc cô đang ướt, khi cô đi ra thì anh vẫn ngồi đó, bất động, mắt anh không chút lay động, Hữu Túc bật lò sưởi lên, sau đó cô bước lại kéo tay anh lại ngồi gần lò sưởi, khi tay cô chạm vào tay cô thì cô chợt rùng mình, tay anh lạnh hơn cả nước đá đông lạnh, cô kéo anh ngồi xếp bằng xuống trước lò sưởi, sau đó cô đi vào bếp, pha một ly trà thật ấm cho anh, cô thêm 1 viên đường cùng 1 lát chanh được cô cắt mỏng vào ly trà, cô cầm lấy và đi lại gần anh, cô đặt ly trà vào tay anh. Cự Tàn Tôn vừa chạm vào ly trà thì anh khẽ thở ra một hơi, sau đó anh đặt ly trà xuống nền và anh cũng đứng dậy, đưa tay cởi quần áo ướt trên người một cách rất trật tự. Lại muốn nude, cô vội chạy vào phòng lấy chăn và choàng ngay lên người anh, xin đừng làm tổn thương thị giác mọi người :
-Đồ của tôi ở kia.
Hữu Túc mở cặp anh ra, có đồ thật, nhưng là đồ rất đơn giản, màu trắng rất rất hợp với dáng vẻ của anh bây giờ, nhưng anh chỉ mặc quần và cởi trần, khoát trên người tấm chăn của cô. Hữu Túc đói :
-Anh ăn gì chưa ?
-Không. – Anh trả lời thật ngược ngược ý cô mà.
Hữu Túc pha 2 ly mì và mang ra, anh 1 hộp và cô 1 hộp, anh chỉ nhìn rồi lặng lẽ cầm ly mì lên ăn, soái ca ăn mì ly trong quảng cáo chưa chắc nhìn đẹp hơn anh, dáng vẻ ăn mì ly của Cự Tàn Tôn thật quá mức hấp dẫn cho phép. Sau đó, anh cứ ngồi hút thuốc trước lò sưởi, Hữu Túc ra khóa cửa rồi đắp thêm chăn cho Tiểu Tam và cô đi vào phòng ngủ, anh không muốn ngủ thì cô đi ngủ, ngồi đó tự kỷ tới sáng đi nha, ha ha ha. Cô khoác thêm một cái áo khoác không có khóa trước rồi nhảy lên giường, sau đó tự nhiên một bên giường chùng xuống, anh lại vào chiếm giường của cô, đã đến nhà cô như đạo chích rồi thì hà tất gì phải chiếm bằng được tiện nghi của cô, anh nằm xuống rồi nhắm mắt lại và nói :
-Đừng tắt đèn.
Hữu Túc cũng không thích ngủ trong tối, như thế sẽ bức bách lắm, cô nằm xoay lưng về phía anh, cô đang nhìn đăm đăm vào trò chơi con mèo trên điện thoại thì 1 phần chăn được phủ lên người cô, Cự Tàn Tôn chủ động chia sẻ chăn cho cô kìa, chuyện lớn chuyện lớn, đang cho mèo ăn thì ngón tay của anh từ phía sau đưa tới, chạm vào con mèo của Hữu Túc, nó la ó lên, giọng kêu thật đáng ghét, cô giữ ngón tay anh lại và nói :
-Tôi ghét nó la, Tiểu Tam sẽ nghe đấy.
-Con mèo ngu ngốc. – Anh nhỏ tiếng mắng.
Sau đó, anh lại đưa tay vào trong áo cô ở phía trước, cô quay phắt lại và nói :
-Tay anh lạnh quá đấy, làm tôi lạnh theo giờ ?
-Một chút sẽ ấm. – Anh nói chắc như đinh đóng cột.
Hữu Túc quay lại nhìn anh và hỏi :
-Sao xông vào nhà tôi ?
/84
|