Sáng hắn thức dậy sớm nhất,bước xuống cầu thang với bộ dạng uể oải miệng cứ ngáp dài ngáp ngắn,trên mắt hôm nay lại xuất hiện quần thâm.Cứ thế hắn đi đến phòng ăn.Vừa đến lại thấy không có ai nên đành tự mình chuẩn bị bửa sáng.
Một lát sau nó cũng đi đến phòng ăn.Thấy nó hắn cười:
Ngủ ngon chứ?Mình đang làm bửa sáng cậu ngồi đi.
Ừ!Cảm ơn.-Nó nói rồi kéo ghế ra ngồi xuống
Của cậu đây!-Hắn mang ra cho nó một phần trứng ốp la kèm theo là một ly sữa.
Nó nhìn ly sữa đột nhiên chau mài.Thấy vậy hắn hỏi
Cậu không thích sữa sao?
Tôi ghét sữa!Tôi muốn một ly cà phê đen không đường!-Nó trả lời thẳng thừng.Nó rất ghét sữa nó ghét cái vị ngọt và béo đó.Nói thẳng ra sữa không hợp với nó.Ngược lại nó thích cà phê hơn.Nó thích cái vị đắng,vị của những hoài niệm,những kí ức trong nó.
Hắn nghe vậy liền dẹp ngay ly sữa và thay vào đó là ly cà phê đen đúng ý nó.Rồi cũng mang ra phần ăn của mình ngồi xuống và ăn.Không gian bây giờ chìm vào im lặng.
Cùng lúc này
Nhi đang ngủ đột nhiên có cảm giác như ai đang ôm chặt mình,mở hờ đôi mắt xem.Thấy Nam đang ôm mình ngủ ngon lành.Nhi rất tức giận, nhưng bất chợt lại cảm giác có một tia ấm áp nhỏ nhoi len lỏi đâu đó trong mình khi đc nằm gọn trong vòng tay Nam nên chỉ im lặng.
Nhìn kĩ Nam rất đẹp trai đó chứ chẳng kém gì hắn.Đôi chân mày nam tính.Chiếc mũi cao,hàng mi dài khép chặt,đôi môi màu hoa anh đào.Lại mặt mặt chiếc sơmi nhưng không gài khuy để lộ ra cơ bụng 6 múi trong quyến rũ ghê nha!
Anh biết anh đẹp trai rồi.Không cần nhìn dữ vậy đâu!-Nam bấy giờ mờ đôi mắt màu tro của mình ra nhìn vào đôi mắt màu cà phê của Nhi.
Ai nhìn.....anh....cậu chứ!Mà...ai..cho cậu...ngủ..đây..chứ?Nhi đỏ mặt vội quay sang hướng khác
Tại hôm qua lạnh lắm mà!-Nam nói rồi ôm chặt Nhi hơn nữa.Làm khuôn mặt Nhi áp sát vào bộ ngực vạm vỡ của mình.
Á...buông...ra....-Khuôn mặt Nhi bây giờ đã đỏ nay lại đỏ hơn.
Hì hì...anh xin lỗi nha!-Nam vội buông Nhi ra.
Đc thoát khỏi vòng tay của Nam.Nhi liền chạy một mạch đi làm vscn.Nam nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Nhi nhất thời bật cười.
Đáng yêu ghê!!!-Nói rồi Nam cũng rời khỏi chiếc giường êm ái
Lát sau Nhi thay quần áo bước ra thấy Nam đứng đó ngại quá nên chạy một mạch không ngờ trượt chân té.Còn Nam làm vscn xong trước nên đứng đợi.Thấy Nhi té liền chạy lại
Em không sao chứ?-Nam lo lắng
A...không sao!Chỉ bị bông gân chút thôi.-Nhi
Em thật là!Chờ anh chút để anh lấy thuốc.-Nói rồi Nam đi về phòng.
Một lúc sau Nam quay lại với thuốc và băng trên tay.Nhẹ nhàng thoa thuốc vào vết thương của Nhi rồi băng lại.
Xong rồi.Giờ đi xuống nhà dưới thôi.-Nam nói rồi bế thốc Nhi lên
Cậu...cậu...-Nhi ngạc nhiên
Chân em như vậy không đi đc đâu.Để anh giúp em.-Nam cười
Ai nói tôi đi không đc chứ!Thả ra coi cái tên biến thái này!-Nhi cô vùng vẫy thoát khỏi Nam nhưng vô ích đành chịu thua.
Trể như vầy rồi còn chưa chịu ra!Hay là tụi mình đi trước đi!-Hắn nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay rồi quay sang nó
Ừm!-Nó vừa định nhấc chân đi thì đột nhiên dừng lại
Đợi!-Nhi và Nam
Hai đứa bây...ô mô!Tối qua bộ hai đứa ân ái chưa đủ sao?-Hắn nhìn thấy Nam bế Nhi liền trêu lại thêm nụ cười nham nhở
Hừ....muốn chết hả?-Nam
Thách!À mà mày làm gì còn tay để đánh tao!-Hắn
Mày....-Nam bực nhưng thôi vì đang bế Nhi nên tạm tha cho hắn
Không muốn đi học sao?-Nó
Đâu có!-Tụi hắn
Vậy thì đi!-Nó
Vậy còn bửa sáng?-Nhi vừa nói dứt câu nó liền tặng một cái lườm
Mày coi mấy giờ rồi!-Nó nói rồi chỉ lên cái đồng hồ trên tường
Ahihi...tao quên!Sorry!-Nhi
Hừ....-Nó nói rồi đi trước cả bọn cứ thế theo sau
Đến trường
Vừa đặt chân đến sân trường cứ ngỡ cả bọn sẽ lại là trung tâm của sự chú ý.Nhưng lạ thay mọi ánh mắt dường như tập trung tại nơi khác.Cả bọn định mặc kệ rồi vào lớp nhưng thấy Vũ cũng đứng đó nên chạy lại xem
Hi!-Vũ
Có gì mới?-Hắn
Không biết.Tại thấy bu đông quá nên lại coi ké mà nãy giờ không thấy gì hết.
Gảnh!-Nhi và Nam đồng thanh
Hì hì...ủa Nhi bị gì hả?-Vũ
Tại cái tội chạy cho cố!-Nam
Xì....tại bị trượt chân chứ bộ.-Nhi
Thì cũng do em.Đi đứng không cẩn thận.-Nam
Kệ tôi.Không thích thì thả người ta xuống!-Nhi lườm
Uầy!Anh đâu có ý đó!-Nam
Băng!Nhi!-Cả bọn đang nói chuyện thì một giọng nói vang.Đó là một chàng trai đẹp không kém gì tụi hắn vóc dáng cao trên 1m80 mái tóc màu hạt dẻ,chiếc mũi cao,làn da trắng.Điểm đặc biệt đó chính là đôi mắt màu xanh rêu kia đã hút hồn rất nhiều cô gái khi nhìn vào nó.Nếu hắn đẹp một cách tinh nghịch,Nam đẹp một cách lạnh lùng và Vũ mang vẻ đẹp ma mị thì chàng trai đó lại mang vẻ đẹp ấm áp như ánh mặt trời.
Anh Key!-Nó vui mừng vội chạy lại ôm lấy chàng trai đó làm cả trường mắt chữ A mồm chữ O ngạc nhiên.Hắn,Nam và Vũ là người ngạc nhiên hơn cả.Bình thường nó lạnh lùng lại kiệm lời chưa bao giờ thân thiết với bất kì ai như vậy ngoài Nhi cả.Chàng tên Key đó là ai chứ?Làm sao có thể làm tính cách nó thay đổi như chong chóng vậy?
Người tên Key đó là ai vậy?-Nam tò mò nên hỏi Nhi
Anh ấy là bạn thưở nhỏ của tụi này!Giống như một người anh trai vậy.À anh Key với Băng còn đc mọi người ví như một cặp thanh mai trúc mã nữa.-Nhi
Thanh mai trúc mã?-Hắn và Vũ ngạc nhiên
Ngoan ngoan.-Key ở đây đang vỗ vỗ vào lưng nó cả hai đang tình cảm thì bị hắn và Vũ cắt ngang
Vào lớp thôi Băng!-Hắn kéo nó ra nhưng mắt vẫn dán chặt vào Key.Đôi mắt hừng hực lửa.
Anh là Key phải không?Xin lỗi nha bây giờ tụi này phải vào lớp.-Vũ nói kèm theo là nụ cười tà mị làm Key có chút ớn lạnh
À...không sao!-Key nói rồi quay sang nó
Anh có việc gặp lại sau.-Key nó rồi đi đâu đó nhưng không quên vẫy tay chào Nhi
Vào lớp thôi.-Nó bấy giờ trở về với vẻ lạnh lụng vốn có
Ừ!-Vũ và hắn nói rồi đi theo nó
Nhi nhìn nó lắc đầu rồi cũng cùng Nam về lớp
Vừa vào cả bọn đã nghe mọi người trong lớp bàn tán xì xào gì đó đặc biệt là lại nhìn chằm chằm vài tụi nó nhưng cũng không quan tâm gì nên ai về chổ nấy mỗi người mỗi làm việc của mình.Nó vừa vào chổ lại lôi cái laptop ra.Hắn hôm nay vẫn ngắm nó như mọi ngày nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về anh chàng tên Key kia.Rốt cuộc nó và anh ta có quan hệ gì?Có phải chỉ đơn giản là anh em thuở nhỏ?Vũ cũng guống như hắn cứ suy nghĩ về Key nhưng khóe môi lại nhếch lên.Không biết Vũ có lại nghĩ ra trò quái gì không đây?
Nhi thì hôm nay coi bộ chăm chỉ lắm nha!Không chơi game như mọi ngày nữa mà hôm nay hai mắt lại dán chặt lên những con số phức tạp trên màn hình laptop.Nam tò mò định hỏi nhưng thấy Nhi chăm chú quá nên thôi.Lấy trong balo ra một quyển sách dày đọc cho đỡ chán.
Đột nhiên cô giáo bước vào lớp làm cả lớp đang bàn tán sôi nổi phải im lặng ngay
Chào các em!Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.-Giọng cô hôm nay rất vui
Vừa nghe có học sinh mới cái lớp liền tranh luận chẳng khác gì cái chợ
"Là con trai hay con gái vậy cô?"
"Bạn đó đẹp trai không cô?"
"Bạn đó đẹp gái không cô?"
Vẫn cách cũ cô dùng cây thước"huyền thoại" gõ rầm rầm xuống bàn
Trật tự!-Cô giáo quát làm cả lớp im bặt.Thấy vậy cô nói tiếp
Em vào đi!
Cô giáo vừa nói xong cánh cửa lớp từ từ đc mở ra.Một học sinh bước vào.Bọn con gái háo sắc thấy thế hét ầm ỉ còn bọn con trai ở đây khuôn mặt đầy thất vọng.
"Đẹp trai quá?"
"Anh gì ơi xíu nữa ngồi chung với em nè!"
"Thôi anh ơi ngồi với em nè!"
...........
Các em trật tự.-Cô giáo gõ mạnh thước xuống bàn rồi quay sang cậu học sinh mới
Em tự giới thiệu đi!
Chào!Mình tên Lưu Minh Hoàng.Gọi mình là Key đc rồi.Key nói xong còn kèm theo nụ cười tỏa nắng làm bọn con gái ngất muốn gần hết.
Key em ngồi cũng Vũ đi.-Cô giáo nhìn Key cười rồi chỉ tay về phía bàn Vũ
Vâng!-Key nói rồi đi về phía Vũ với bao ánh mắt thất vọng đang nhìn mình.
Vừa vào chổ Key liền quay xuống nó không thèm để ý đến hai ánh mắt hình viên đạn đang nhìn mình.
Lại gặp nhau rồi.-Key cười
Cái anh này!Về sao không báo em với Nhi. Còn công việc thì sao?Nó bấy giờ rời mắt khỏi chiếc laptop
Tại anh muốn tụi em bất ngờ thôi!Với lại em đừng lo anh sắp xếp cả rồi nên mới về đây.-Key
Ừ!-Nó cười nhẹ
Nhưng dù chỉ là cái cười nhẹ cũng đủ làm tim ai đó lệch nhịp.
Chết tiệt!-Nhi nhìn vào màn hình laptop với vẻ khó chịu
Sao vậy em?-Nam
Dữ liệu trong máy đang tự động biến mất.Lại bị hack rồi!Haizzz....-Nhi thở dài
Đưa đây anh coi.-Nam
Cậu phải giữ bí mật đó!-Nhi
Ừm.Anh hứa.-Nam.Nói rồi Nhi đưa cho Nam xem
Phải thừa nhận tên hacker đó giỏi thật!Có thể tạo ra phần mềm này.-Nam nhìn vào màn hình nói
Cậu có cách gì không?Nhi
Hm...à anh biết có cách rồi!-Nói rồi Nam gõ liên tục vào bàn phím
Cậu làm gì vậy?-Nhi
Đừng lo!Anh đang tìm cách phá hủy phần mềm này.-Nam nói nhưng không ngừng gõ vào bàn phím.
Bằng cách nào?-Nhi
Phần mềm này nhìn có vẻ hoàn hảo nhưng nó lại có một lổ hỏng mà chúng ta không ngờ tới.-Nam
Lổ hỏng? -Nhi
Đúng!Em nhìn kĩ vào đây.-Nam hoàn thành các thao tác rồi đưa tay chỉ vào màn hình
À!Là nó.-Nhi
Đúng mấu chốt là con virut này!Nó chỉ lấy những dữ liệu đc xác định sẵn.Cho nên nếu ta đưa những dữ liệu khác vào nó.-Nam
Thì nó sẽ tự biến mất đúng không?Vì nếu ta thêm dữ liệu khác mà không có trong chương trình của nó và vượt mức dữ liệu quy định nên nó sẽ tự hủy.-Nhi
Đúng!Em thông minh ghê nha.-Nam cười
Đương nhiên!-Đc khen liền lên mặt.Cả hai cứ vậy cười suốt tiết.
Nhi đâu biết có một ánh mắt đầy cay nghiệt đang nhìn mình.
End chap
Một lát sau nó cũng đi đến phòng ăn.Thấy nó hắn cười:
Ngủ ngon chứ?Mình đang làm bửa sáng cậu ngồi đi.
Ừ!Cảm ơn.-Nó nói rồi kéo ghế ra ngồi xuống
Của cậu đây!-Hắn mang ra cho nó một phần trứng ốp la kèm theo là một ly sữa.
Nó nhìn ly sữa đột nhiên chau mài.Thấy vậy hắn hỏi
Cậu không thích sữa sao?
Tôi ghét sữa!Tôi muốn một ly cà phê đen không đường!-Nó trả lời thẳng thừng.Nó rất ghét sữa nó ghét cái vị ngọt và béo đó.Nói thẳng ra sữa không hợp với nó.Ngược lại nó thích cà phê hơn.Nó thích cái vị đắng,vị của những hoài niệm,những kí ức trong nó.
Hắn nghe vậy liền dẹp ngay ly sữa và thay vào đó là ly cà phê đen đúng ý nó.Rồi cũng mang ra phần ăn của mình ngồi xuống và ăn.Không gian bây giờ chìm vào im lặng.
Cùng lúc này
Nhi đang ngủ đột nhiên có cảm giác như ai đang ôm chặt mình,mở hờ đôi mắt xem.Thấy Nam đang ôm mình ngủ ngon lành.Nhi rất tức giận, nhưng bất chợt lại cảm giác có một tia ấm áp nhỏ nhoi len lỏi đâu đó trong mình khi đc nằm gọn trong vòng tay Nam nên chỉ im lặng.
Nhìn kĩ Nam rất đẹp trai đó chứ chẳng kém gì hắn.Đôi chân mày nam tính.Chiếc mũi cao,hàng mi dài khép chặt,đôi môi màu hoa anh đào.Lại mặt mặt chiếc sơmi nhưng không gài khuy để lộ ra cơ bụng 6 múi trong quyến rũ ghê nha!
Anh biết anh đẹp trai rồi.Không cần nhìn dữ vậy đâu!-Nam bấy giờ mờ đôi mắt màu tro của mình ra nhìn vào đôi mắt màu cà phê của Nhi.
Ai nhìn.....anh....cậu chứ!Mà...ai..cho cậu...ngủ..đây..chứ?Nhi đỏ mặt vội quay sang hướng khác
Tại hôm qua lạnh lắm mà!-Nam nói rồi ôm chặt Nhi hơn nữa.Làm khuôn mặt Nhi áp sát vào bộ ngực vạm vỡ của mình.
Á...buông...ra....-Khuôn mặt Nhi bây giờ đã đỏ nay lại đỏ hơn.
Hì hì...anh xin lỗi nha!-Nam vội buông Nhi ra.
Đc thoát khỏi vòng tay của Nam.Nhi liền chạy một mạch đi làm vscn.Nam nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Nhi nhất thời bật cười.
Đáng yêu ghê!!!-Nói rồi Nam cũng rời khỏi chiếc giường êm ái
Lát sau Nhi thay quần áo bước ra thấy Nam đứng đó ngại quá nên chạy một mạch không ngờ trượt chân té.Còn Nam làm vscn xong trước nên đứng đợi.Thấy Nhi té liền chạy lại
Em không sao chứ?-Nam lo lắng
A...không sao!Chỉ bị bông gân chút thôi.-Nhi
Em thật là!Chờ anh chút để anh lấy thuốc.-Nói rồi Nam đi về phòng.
Một lúc sau Nam quay lại với thuốc và băng trên tay.Nhẹ nhàng thoa thuốc vào vết thương của Nhi rồi băng lại.
Xong rồi.Giờ đi xuống nhà dưới thôi.-Nam nói rồi bế thốc Nhi lên
Cậu...cậu...-Nhi ngạc nhiên
Chân em như vậy không đi đc đâu.Để anh giúp em.-Nam cười
Ai nói tôi đi không đc chứ!Thả ra coi cái tên biến thái này!-Nhi cô vùng vẫy thoát khỏi Nam nhưng vô ích đành chịu thua.
Trể như vầy rồi còn chưa chịu ra!Hay là tụi mình đi trước đi!-Hắn nhìn vào chiếc đồng hồ trên tay rồi quay sang nó
Ừm!-Nó vừa định nhấc chân đi thì đột nhiên dừng lại
Đợi!-Nhi và Nam
Hai đứa bây...ô mô!Tối qua bộ hai đứa ân ái chưa đủ sao?-Hắn nhìn thấy Nam bế Nhi liền trêu lại thêm nụ cười nham nhở
Hừ....muốn chết hả?-Nam
Thách!À mà mày làm gì còn tay để đánh tao!-Hắn
Mày....-Nam bực nhưng thôi vì đang bế Nhi nên tạm tha cho hắn
Không muốn đi học sao?-Nó
Đâu có!-Tụi hắn
Vậy thì đi!-Nó
Vậy còn bửa sáng?-Nhi vừa nói dứt câu nó liền tặng một cái lườm
Mày coi mấy giờ rồi!-Nó nói rồi chỉ lên cái đồng hồ trên tường
Ahihi...tao quên!Sorry!-Nhi
Hừ....-Nó nói rồi đi trước cả bọn cứ thế theo sau
Đến trường
Vừa đặt chân đến sân trường cứ ngỡ cả bọn sẽ lại là trung tâm của sự chú ý.Nhưng lạ thay mọi ánh mắt dường như tập trung tại nơi khác.Cả bọn định mặc kệ rồi vào lớp nhưng thấy Vũ cũng đứng đó nên chạy lại xem
Hi!-Vũ
Có gì mới?-Hắn
Không biết.Tại thấy bu đông quá nên lại coi ké mà nãy giờ không thấy gì hết.
Gảnh!-Nhi và Nam đồng thanh
Hì hì...ủa Nhi bị gì hả?-Vũ
Tại cái tội chạy cho cố!-Nam
Xì....tại bị trượt chân chứ bộ.-Nhi
Thì cũng do em.Đi đứng không cẩn thận.-Nam
Kệ tôi.Không thích thì thả người ta xuống!-Nhi lườm
Uầy!Anh đâu có ý đó!-Nam
Băng!Nhi!-Cả bọn đang nói chuyện thì một giọng nói vang.Đó là một chàng trai đẹp không kém gì tụi hắn vóc dáng cao trên 1m80 mái tóc màu hạt dẻ,chiếc mũi cao,làn da trắng.Điểm đặc biệt đó chính là đôi mắt màu xanh rêu kia đã hút hồn rất nhiều cô gái khi nhìn vào nó.Nếu hắn đẹp một cách tinh nghịch,Nam đẹp một cách lạnh lùng và Vũ mang vẻ đẹp ma mị thì chàng trai đó lại mang vẻ đẹp ấm áp như ánh mặt trời.
Anh Key!-Nó vui mừng vội chạy lại ôm lấy chàng trai đó làm cả trường mắt chữ A mồm chữ O ngạc nhiên.Hắn,Nam và Vũ là người ngạc nhiên hơn cả.Bình thường nó lạnh lùng lại kiệm lời chưa bao giờ thân thiết với bất kì ai như vậy ngoài Nhi cả.Chàng tên Key đó là ai chứ?Làm sao có thể làm tính cách nó thay đổi như chong chóng vậy?
Người tên Key đó là ai vậy?-Nam tò mò nên hỏi Nhi
Anh ấy là bạn thưở nhỏ của tụi này!Giống như một người anh trai vậy.À anh Key với Băng còn đc mọi người ví như một cặp thanh mai trúc mã nữa.-Nhi
Thanh mai trúc mã?-Hắn và Vũ ngạc nhiên
Ngoan ngoan.-Key ở đây đang vỗ vỗ vào lưng nó cả hai đang tình cảm thì bị hắn và Vũ cắt ngang
Vào lớp thôi Băng!-Hắn kéo nó ra nhưng mắt vẫn dán chặt vào Key.Đôi mắt hừng hực lửa.
Anh là Key phải không?Xin lỗi nha bây giờ tụi này phải vào lớp.-Vũ nói kèm theo là nụ cười tà mị làm Key có chút ớn lạnh
À...không sao!-Key nói rồi quay sang nó
Anh có việc gặp lại sau.-Key nó rồi đi đâu đó nhưng không quên vẫy tay chào Nhi
Vào lớp thôi.-Nó bấy giờ trở về với vẻ lạnh lụng vốn có
Ừ!-Vũ và hắn nói rồi đi theo nó
Nhi nhìn nó lắc đầu rồi cũng cùng Nam về lớp
Vừa vào cả bọn đã nghe mọi người trong lớp bàn tán xì xào gì đó đặc biệt là lại nhìn chằm chằm vài tụi nó nhưng cũng không quan tâm gì nên ai về chổ nấy mỗi người mỗi làm việc của mình.Nó vừa vào chổ lại lôi cái laptop ra.Hắn hôm nay vẫn ngắm nó như mọi ngày nhưng trong đầu không ngừng suy nghĩ về anh chàng tên Key kia.Rốt cuộc nó và anh ta có quan hệ gì?Có phải chỉ đơn giản là anh em thuở nhỏ?Vũ cũng guống như hắn cứ suy nghĩ về Key nhưng khóe môi lại nhếch lên.Không biết Vũ có lại nghĩ ra trò quái gì không đây?
Nhi thì hôm nay coi bộ chăm chỉ lắm nha!Không chơi game như mọi ngày nữa mà hôm nay hai mắt lại dán chặt lên những con số phức tạp trên màn hình laptop.Nam tò mò định hỏi nhưng thấy Nhi chăm chú quá nên thôi.Lấy trong balo ra một quyển sách dày đọc cho đỡ chán.
Đột nhiên cô giáo bước vào lớp làm cả lớp đang bàn tán sôi nổi phải im lặng ngay
Chào các em!Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới.-Giọng cô hôm nay rất vui
Vừa nghe có học sinh mới cái lớp liền tranh luận chẳng khác gì cái chợ
"Là con trai hay con gái vậy cô?"
"Bạn đó đẹp trai không cô?"
"Bạn đó đẹp gái không cô?"
Vẫn cách cũ cô dùng cây thước"huyền thoại" gõ rầm rầm xuống bàn
Trật tự!-Cô giáo quát làm cả lớp im bặt.Thấy vậy cô nói tiếp
Em vào đi!
Cô giáo vừa nói xong cánh cửa lớp từ từ đc mở ra.Một học sinh bước vào.Bọn con gái háo sắc thấy thế hét ầm ỉ còn bọn con trai ở đây khuôn mặt đầy thất vọng.
"Đẹp trai quá?"
"Anh gì ơi xíu nữa ngồi chung với em nè!"
"Thôi anh ơi ngồi với em nè!"
...........
Các em trật tự.-Cô giáo gõ mạnh thước xuống bàn rồi quay sang cậu học sinh mới
Em tự giới thiệu đi!
Chào!Mình tên Lưu Minh Hoàng.Gọi mình là Key đc rồi.Key nói xong còn kèm theo nụ cười tỏa nắng làm bọn con gái ngất muốn gần hết.
Key em ngồi cũng Vũ đi.-Cô giáo nhìn Key cười rồi chỉ tay về phía bàn Vũ
Vâng!-Key nói rồi đi về phía Vũ với bao ánh mắt thất vọng đang nhìn mình.
Vừa vào chổ Key liền quay xuống nó không thèm để ý đến hai ánh mắt hình viên đạn đang nhìn mình.
Lại gặp nhau rồi.-Key cười
Cái anh này!Về sao không báo em với Nhi. Còn công việc thì sao?Nó bấy giờ rời mắt khỏi chiếc laptop
Tại anh muốn tụi em bất ngờ thôi!Với lại em đừng lo anh sắp xếp cả rồi nên mới về đây.-Key
Ừ!-Nó cười nhẹ
Nhưng dù chỉ là cái cười nhẹ cũng đủ làm tim ai đó lệch nhịp.
Chết tiệt!-Nhi nhìn vào màn hình laptop với vẻ khó chịu
Sao vậy em?-Nam
Dữ liệu trong máy đang tự động biến mất.Lại bị hack rồi!Haizzz....-Nhi thở dài
Đưa đây anh coi.-Nam
Cậu phải giữ bí mật đó!-Nhi
Ừm.Anh hứa.-Nam.Nói rồi Nhi đưa cho Nam xem
Phải thừa nhận tên hacker đó giỏi thật!Có thể tạo ra phần mềm này.-Nam nhìn vào màn hình nói
Cậu có cách gì không?Nhi
Hm...à anh biết có cách rồi!-Nói rồi Nam gõ liên tục vào bàn phím
Cậu làm gì vậy?-Nhi
Đừng lo!Anh đang tìm cách phá hủy phần mềm này.-Nam nói nhưng không ngừng gõ vào bàn phím.
Bằng cách nào?-Nhi
Phần mềm này nhìn có vẻ hoàn hảo nhưng nó lại có một lổ hỏng mà chúng ta không ngờ tới.-Nam
Lổ hỏng? -Nhi
Đúng!Em nhìn kĩ vào đây.-Nam hoàn thành các thao tác rồi đưa tay chỉ vào màn hình
À!Là nó.-Nhi
Đúng mấu chốt là con virut này!Nó chỉ lấy những dữ liệu đc xác định sẵn.Cho nên nếu ta đưa những dữ liệu khác vào nó.-Nam
Thì nó sẽ tự biến mất đúng không?Vì nếu ta thêm dữ liệu khác mà không có trong chương trình của nó và vượt mức dữ liệu quy định nên nó sẽ tự hủy.-Nhi
Đúng!Em thông minh ghê nha.-Nam cười
Đương nhiên!-Đc khen liền lên mặt.Cả hai cứ vậy cười suốt tiết.
Nhi đâu biết có một ánh mắt đầy cay nghiệt đang nhìn mình.
End chap
/19
|