Sau bữa cơm tối kéo dài hơn hai giờ đồng hồ, mọi người lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi. Đêm nay Lạc Yến Dung ngủ cùng phòng La Thanh Nhã, vốn dĩ ở đây các cháu đều có phòng riêng để mọi lần về chơi sử dụng.
“ Chị Yến Dung, chị có bạn trai chưa? ”
“ Vẫn chưa! ”
La Thanh Nhã mỉm cười thích thú vui vẻ, quơ tay lấy chiếc gối đặt lên đôi chân để chống khuỷu tay xuống, nói:
“ Chị xinh đẹp với dễ thương như thế, em thấy khó tin quá ~ ”
Lạc Yến Dung nhún vai thản nhiên, lên tiếng trả lời:
“ Thật mà, chị vẫn còn độc thân! ”
Chỉ là đột nhiên Lạc Yến Dung trở nên ngượng nghịu, xoay đi tiếp tục sấy tóc, đôi mắt nhìn mình trong gương dao động khe khẽ vốn đang phân vân.
Sau đó, cô cất lại máy sấy do tóc đã khô, xoay người nhìn thẳng vào Thanh Nhã, ngượng ngập cất tiếng:
“ Thế luật sư Quách đã có bạn gái chưa? ”
La Thanh Nhã cứ như bị phong ấn đóng băng, cả người cứng đơ không hề cử động nhúc nhích, đến ánh mắt cũng chẳng di chuyển một chút, biểu cảm bất ngờ đến sửng sốt.
“ Chị hỏi anh Quân Hựu á hả? ”
Lạc Yến Dung vô cùng thành thật gật đầu trả lời. Và rồi, khuôn miệng Thanh Nhã lập tức mún mím cố gắng nhịn cười, lên tiếng:
“ Anh ấy cũng vẫn còn độc thân, nhưng mà có giấu giếm hay không thì em không biết. ”
Ở phòng khách, bốn anh em họ ngồi cùng với nhau, vừa trò chuyện vui cười vừa nhâm nhi chút rượu vang, bởi do ai ai cũng có công việc riêng nên rất ít khi đầy đủ thế này.
“ Thiên Trụ sắp đeo gông vào cổ rồi, tội nghiệp quá. ” Quách Minh Lãnh.
La Thiên Trụ cười lớn, nói:
“ Em tự nguyện mà. ”
Quách Quân Hựu cũng lên tiếng:
“ Hazz, Thiên Trụ làm em nôn quá, chắc phải kiếm bạn gái thôi. ”
Quách Minh Lãnh bật cười, hỏi lại:
“ Cần gấp không, anh giới thiệu cho vài cô? ”
“ Thôi, thôi, anh để dành cho anh hoặc giới thiệu cho anh Triển Hoằng kìa. ”
Thế là Quách Quân Hựu nhận ngay cái lườm nguýt từ Quách Triển Hoằng, lên tiếng:
“ Có thể nào đừng đá sang anh được không Quân Hựu? ”
Quách Quân Hựu nhún vai rồi bật cười, ly rượu trên tay khe khẽ lắc lư chuyển động, hướng mắt dịch chuyển lên tầng lầu, khóe môi đột nhiên nhếch lên vẻ ra nụ cười vô cùng bí hiểm, sau đó từ tốn nâng ly ruợu lên miệng thưởng thức, chậm rãi nuốt xuống cổ họng như muốn cảm nhận hết mùi vị của rượu.
Lạc Yến Dung, nói về nhan sắc thì không phải là người con gái đẹp nhất anh từng gặp qua, nhưng là người anh đặc biệt ấn tượng ngay từ ánh nhìn đầu tiên giữa rất nhiều cô gái, chính là tại hôn lễ của Doãn Đức Vịnh.
Anh đã rất muốn xin liên lạc, nhưng hôm đó phải về gấp vì mẹ anh nhập viện, nào ngờ...
...----------------...
Không khí nơi đây vô cùng trong lành, thoáng mát do có rất nhiều cây xanh. Sáu giờ sáng, Lạc Yến Dung đã thức dậy, cùng với La Thanh Nhã, Vạn Y Quỳnh và bà Lam Tử ra sân vườn thưởng thức ly trà buổi sáng lẫn trò chuyện, sự lễ phép thân thiện hòa đồng của cô khiến bà ấy rất hài lòng.
“ Sau vườn có rất nhiều loại trái cây, ăn sáng xong chúng ta đi hái đem về thành phố. ”
“ Vậy sao. ”
Lạc Yến Dung có chút bất ngờ, đưa mắt nhìn về khu vườn rộng lớn phía sau. Nghe thế, Y Quỳnh mỉm cười dịu dàng, lên tiếng:
“ Một lát chị nhờ anh Thiên Trụ hái dùm mình, lần nào xuống thăm bà cũng mang về một ít. ”
Bà Lam Tử lên tiếng:
“ Tối qua mấy thằng nhóc đó uống nhiều rượu lắm sao? Nghe dì Sương bảo là ba giờ sáng mới lên phòng nghỉ ngơi. ”
Vạn Y Quỳnh lập tức lắc đầu, lên tiếng trả lời:
“ Dạ không ạ, chắc mấy ảnh trò chuyện thôi, anh Thiên Trụ vẫn còn tỉnh táo lắm, tuy anh ấy uống dở nhất so với ba anh họ. ”
Nhắc người thấy người, nhưng không chỉ riêng La Thiên Trụ, còn có hai người là Quách Triển Hoằng và Quách Quân Hựu cũng đi ra, vốn dĩ hẹn nhau ra khuôn viên uống cafe.
Lúc này, cả ba tiến đến gần với bốn người họ, đồng thanh cất lời:
“ Bà, chào buổi sáng! ”
“ Ừ, Minh Lãnh đâu? ”
“ Anh ấy tụi cháu có gọi nhưng không dậy nổi. ”
Nghe thế, bà Lam Tử đứng dậy, lên tiếng:
“ Vậy thôi chúng ta vào ăn sáng trước. ”
Quách Quân Hựu đáp lời:
“ Tụi cháu định uống cafe, mọi người cứ vào ăn sáng trước đi. ”
Nghe thế, Lạc Yến Dung đứng lên lễ phép cúi đầu, nói:
“ Cháu vào phụ dì Sương chuẩn bị bữa sáng. ”
“ Chị đi với em. ” Vạn Y Quỳnh.
Và rồi, ba người họ tiến ra khuôn viên phía sau ngắm cá cảnh trong hồ và thưởng thức cafe buổi sáng. Lúc này, bà Lam Tử định vào trong thì bỗng dưng bị La Thiên Trụ kéo lại, vừa cười tủm tỉm vừa cất tiếng:
“ Bà ơi, hình như anh Quân Hựu và chị Yến Dung thích nhau í. ”
Sắc mặt bà Lam Tử trở nên kinh ngạc, thái độ thay đổi nhưng theo hướng không vui vẻ hài lòng, khi căn bản bà đã chọn Yến Dung cho Quách Triển Hoằng, cau mày hỏi lại:
“ Sao cháu biết? ”
“ Tối qua chị Yến Dung hỏi cháu là anh Quân Hựu có bạn gái chưa, với ánh mắt của cả hai nhìn nhau rất lạ, như có tình ý. ”
Đôi mắt già nua sâu sắc cùng thần bí khe khẽ dao động, lặng người trầm tư sau câu nói của La Thanh Nhã.
“ Nhưng bà ơi, chị Yến Dung cũng chỉ là cháu nuôi, đâu có quan hệ huyết thống với nhà mình, sao bà căng thẳng vậy ạ? ”
“ Cháu không hiểu đâu, mợ ba của cháu sẽ không chấp nhận Yến Dung... ”
“ Chị Yến Dung, chị có bạn trai chưa? ”
“ Vẫn chưa! ”
La Thanh Nhã mỉm cười thích thú vui vẻ, quơ tay lấy chiếc gối đặt lên đôi chân để chống khuỷu tay xuống, nói:
“ Chị xinh đẹp với dễ thương như thế, em thấy khó tin quá ~ ”
Lạc Yến Dung nhún vai thản nhiên, lên tiếng trả lời:
“ Thật mà, chị vẫn còn độc thân! ”
Chỉ là đột nhiên Lạc Yến Dung trở nên ngượng nghịu, xoay đi tiếp tục sấy tóc, đôi mắt nhìn mình trong gương dao động khe khẽ vốn đang phân vân.
Sau đó, cô cất lại máy sấy do tóc đã khô, xoay người nhìn thẳng vào Thanh Nhã, ngượng ngập cất tiếng:
“ Thế luật sư Quách đã có bạn gái chưa? ”
La Thanh Nhã cứ như bị phong ấn đóng băng, cả người cứng đơ không hề cử động nhúc nhích, đến ánh mắt cũng chẳng di chuyển một chút, biểu cảm bất ngờ đến sửng sốt.
“ Chị hỏi anh Quân Hựu á hả? ”
Lạc Yến Dung vô cùng thành thật gật đầu trả lời. Và rồi, khuôn miệng Thanh Nhã lập tức mún mím cố gắng nhịn cười, lên tiếng:
“ Anh ấy cũng vẫn còn độc thân, nhưng mà có giấu giếm hay không thì em không biết. ”
Ở phòng khách, bốn anh em họ ngồi cùng với nhau, vừa trò chuyện vui cười vừa nhâm nhi chút rượu vang, bởi do ai ai cũng có công việc riêng nên rất ít khi đầy đủ thế này.
“ Thiên Trụ sắp đeo gông vào cổ rồi, tội nghiệp quá. ” Quách Minh Lãnh.
La Thiên Trụ cười lớn, nói:
“ Em tự nguyện mà. ”
Quách Quân Hựu cũng lên tiếng:
“ Hazz, Thiên Trụ làm em nôn quá, chắc phải kiếm bạn gái thôi. ”
Quách Minh Lãnh bật cười, hỏi lại:
“ Cần gấp không, anh giới thiệu cho vài cô? ”
“ Thôi, thôi, anh để dành cho anh hoặc giới thiệu cho anh Triển Hoằng kìa. ”
Thế là Quách Quân Hựu nhận ngay cái lườm nguýt từ Quách Triển Hoằng, lên tiếng:
“ Có thể nào đừng đá sang anh được không Quân Hựu? ”
Quách Quân Hựu nhún vai rồi bật cười, ly rượu trên tay khe khẽ lắc lư chuyển động, hướng mắt dịch chuyển lên tầng lầu, khóe môi đột nhiên nhếch lên vẻ ra nụ cười vô cùng bí hiểm, sau đó từ tốn nâng ly ruợu lên miệng thưởng thức, chậm rãi nuốt xuống cổ họng như muốn cảm nhận hết mùi vị của rượu.
Lạc Yến Dung, nói về nhan sắc thì không phải là người con gái đẹp nhất anh từng gặp qua, nhưng là người anh đặc biệt ấn tượng ngay từ ánh nhìn đầu tiên giữa rất nhiều cô gái, chính là tại hôn lễ của Doãn Đức Vịnh.
Anh đã rất muốn xin liên lạc, nhưng hôm đó phải về gấp vì mẹ anh nhập viện, nào ngờ...
...----------------...
Không khí nơi đây vô cùng trong lành, thoáng mát do có rất nhiều cây xanh. Sáu giờ sáng, Lạc Yến Dung đã thức dậy, cùng với La Thanh Nhã, Vạn Y Quỳnh và bà Lam Tử ra sân vườn thưởng thức ly trà buổi sáng lẫn trò chuyện, sự lễ phép thân thiện hòa đồng của cô khiến bà ấy rất hài lòng.
“ Sau vườn có rất nhiều loại trái cây, ăn sáng xong chúng ta đi hái đem về thành phố. ”
“ Vậy sao. ”
Lạc Yến Dung có chút bất ngờ, đưa mắt nhìn về khu vườn rộng lớn phía sau. Nghe thế, Y Quỳnh mỉm cười dịu dàng, lên tiếng:
“ Một lát chị nhờ anh Thiên Trụ hái dùm mình, lần nào xuống thăm bà cũng mang về một ít. ”
Bà Lam Tử lên tiếng:
“ Tối qua mấy thằng nhóc đó uống nhiều rượu lắm sao? Nghe dì Sương bảo là ba giờ sáng mới lên phòng nghỉ ngơi. ”
Vạn Y Quỳnh lập tức lắc đầu, lên tiếng trả lời:
“ Dạ không ạ, chắc mấy ảnh trò chuyện thôi, anh Thiên Trụ vẫn còn tỉnh táo lắm, tuy anh ấy uống dở nhất so với ba anh họ. ”
Nhắc người thấy người, nhưng không chỉ riêng La Thiên Trụ, còn có hai người là Quách Triển Hoằng và Quách Quân Hựu cũng đi ra, vốn dĩ hẹn nhau ra khuôn viên uống cafe.
Lúc này, cả ba tiến đến gần với bốn người họ, đồng thanh cất lời:
“ Bà, chào buổi sáng! ”
“ Ừ, Minh Lãnh đâu? ”
“ Anh ấy tụi cháu có gọi nhưng không dậy nổi. ”
Nghe thế, bà Lam Tử đứng dậy, lên tiếng:
“ Vậy thôi chúng ta vào ăn sáng trước. ”
Quách Quân Hựu đáp lời:
“ Tụi cháu định uống cafe, mọi người cứ vào ăn sáng trước đi. ”
Nghe thế, Lạc Yến Dung đứng lên lễ phép cúi đầu, nói:
“ Cháu vào phụ dì Sương chuẩn bị bữa sáng. ”
“ Chị đi với em. ” Vạn Y Quỳnh.
Và rồi, ba người họ tiến ra khuôn viên phía sau ngắm cá cảnh trong hồ và thưởng thức cafe buổi sáng. Lúc này, bà Lam Tử định vào trong thì bỗng dưng bị La Thiên Trụ kéo lại, vừa cười tủm tỉm vừa cất tiếng:
“ Bà ơi, hình như anh Quân Hựu và chị Yến Dung thích nhau í. ”
Sắc mặt bà Lam Tử trở nên kinh ngạc, thái độ thay đổi nhưng theo hướng không vui vẻ hài lòng, khi căn bản bà đã chọn Yến Dung cho Quách Triển Hoằng, cau mày hỏi lại:
“ Sao cháu biết? ”
“ Tối qua chị Yến Dung hỏi cháu là anh Quân Hựu có bạn gái chưa, với ánh mắt của cả hai nhìn nhau rất lạ, như có tình ý. ”
Đôi mắt già nua sâu sắc cùng thần bí khe khẽ dao động, lặng người trầm tư sau câu nói của La Thanh Nhã.
“ Nhưng bà ơi, chị Yến Dung cũng chỉ là cháu nuôi, đâu có quan hệ huyết thống với nhà mình, sao bà căng thẳng vậy ạ? ”
“ Cháu không hiểu đâu, mợ ba của cháu sẽ không chấp nhận Yến Dung... ”
/51
|