Dược Thần

Chương 44: Ngũ Liên kích! (1)

/1885


Tá Phụ cười lạnh một tiếng rồi đưa ngón tay chỉ thẳng mặt Kiệt Sâm:

- Bây giờ thì ngươi cút ra ngoài cho ta!

- Tá Phụ, Tiếu ca đã mang Kiệt Sâm đến thì ta tin chắc là hắn nhất định có đạo lý, bình tĩnh, bình tĩnh ...

Mấy tên học viên còn lại thấy tình huống bất ổn thì lập tức lên tiếng khuyên can.

Tinh Anh Đường của học viện Tây Tư tổng cộng có 36 thành viên chính thức, bài danh top 3 theo thứ tự là ba người đã đạt tới Linh dược Cấp chín, những người còn lại, ngoại trừ năm tên Linh dược Cấp tám ra thì tất cả đều đã đột phá lên linh lực Cấp chín.

Trên cơ bản, những đệ tử cấp Linh dược thì thành tựu về mặt Linh lực sẽ cao hơn thành tựu Linh dược của hắn. Như một tên Linh dược Cấp tám đệ tử thì linh thức của hắn ít nhất là Cấp tám thậm chí có thể đạt tới Cấp chín hoặc Nhất giai, bởi vậy đẳng cấp linh lực của hắn chắc chắn cao hơn đẳng cấp linh dược.

Trong Tinh Anh Đường, ngoại trừ 36 người có thực lực đạt tới Linh lực Cấp chín trở lên còn có mấy đệ tử Cấp tám cũng được các đệ tử chính thức kia mang tới để quan sát, trao đổi. Dù sao linh lực đã đạt tới Cấp tám thì cũng có ngày có thể đạt tới Cấp chín trở thành thành viên chính thức.

Nhưng mang theo đệ tử Cấp bẩy đến đây thì trong lịch sử của Tinh Anh Đường căn bản chưa từng có. Khoảng cách từ Cấp bẩy tới Cấp chín chênh lệch tới hai cấp, đương nhiên, Tiếu Ba là nhân vật bài danh thứ 2 trong nội đường đem Kiệt Sâm tới bình thường cũng không có vấn đề gì, dù sao đây cũng không phải là quy định rõ ràng, cũng không có ai nói rõ là được phép hay không, chỉ là có chút không hợp lý lắm thôi.

Tá Phu sở dĩ tình nguyện đắc tội Tiếu Ba cũng muốn đuổi Kiệt Sâm ra ngoài là vì Khải Đặc. Trong lòng mọi người đều biết cả hai người Tiếu Ba và Tá Phu đều không nên đắc tội nên họ chỉ có thể nhẹ giọng khuyên can.

Tá Phu và Khải Đặc quan hệ vô cùng tốt, Tá Phu đã đạt tới Cấp chín hơn một năm nên biết rõ bản thân không bao lâu nữa sẽ trở thành Linh Đồ Nhất giai, mà hắn không hề muốn làm một mạo hiểm giả cho nên một lòng muốn tìm một công việc ổn định ở thành Tháp Lâm.

Sau khi tìm hiểu và biết được Khải Đặc là con trai của nam tước Cáp Duy - trưởng quản thành vệ quân cũng đang cùng học tập trong học viện, Tá Phu liền tận lực kết giao, vừa chỉ dẫn Khải Đặc tu luyện còn đưa hắn tới Tinh Anh Đường để học tập.

Trong lòng Tá Phu rất rõ ràng dùng thực lực Linh Đồ Nhất giai của hắn sau khi tốt nghiệp thì chỉ cần có quan hệ tốt với nam tước Cáp Duy thì ở trong thành vệ quân đảm nhận một chức tiểu đội trưởng cũng dư xài.

Bởi vậy, khi nghe Tiếu Ba nói tên trước mặt chính là tên Kiệt Sâm đã đánh bại Khải Đặc, vì muốn thay Khải Đặc hả giận, hơn nữa là muốn lưu lại ấn tượng tốt trong lòng nam tước Cáp Duy nên Tá Phu mới không tiếc đắc tội Tiếu Ba cũng muốn giáo huấn Kiệt Sâm một trận.

Kiệt Sâm sau khi nghe mọi người nói chuyện thì cũng đã hiểu được tại sao Tá Phu có thái độ thù địch với mình như vậy. Tuy Kiệt Sâm đối với Tinh Anh Đường này rất hứng thú nhưng hắn vẫn đứng tại chỗ nhàn nhạt cười, không để cho Tá Phu chút mặt mũi nào.

Chỉ là một đệ tử trong một sơ cấp học viện mà thôi, trong mắt Kiệt Sâm, Tá Phu không khác gì một tên tiểu hài tử!

Nhưng khi Tá Phu đưa ngón tay chỉ thẳng mặt mình đuổi ra ngoài thì sắc mặt Kiệt Sâm liền trầm xuống, ta không thèm để ý tới ngươi cũng không phải là ta dễ dàng tha thứ cho thứ ngông cuồng như ngươi, chỉ là ngươi không đáng để vào mắt ta mà thôi!

- Ngươi gọi là Tá Phu đúng không? Ta mặc kệ ngươi cùng với Khải Đặc có quan hệ gì, bỏ cái tay chó của ngươi xuống cho ta!

Kiệt Sâm tiến lên ngăn trước mặt Tiếu Ba, sắc mặt âm trầm lạnh lùng nói, ánh mắt như đao phong sắc bén đập thẳng vào tâm tư Tá Phu. Ánh mắt của hắn lúc này không khác gì như đang nhìn một con sâu cái kiến!

- Phế vật, ngươi nói cái gì?

Cảm nhận được ánh mắt khinh thường của a, Tá Phu cũng phẫn nộ, lập tức cười lạnh một tiếng, bước tới một bước, trong thoáng chốc chân phải hắn đã biến thành một đạo tàn ảnh đá tới ngực Kiệt Sâm.

Trong lòng Tá Phu hiện tại đã quyết định phải hảo hảo giáo huấn tên tiểu tử cuồng vọng này mới được.

Tá Phu hoàn toàn là đột ngột ra tay, không hề có chút dấu hiệu báo trước nào, đợi đến khi mọi người phát hiện thì cước ảnh của Tá Phu đã tới trước ngực Kiệt Sâm ...

Cảm nhận được công kích của Tá Phu, sắc mặt Tiếu Ba lập tức biến đổi nhưng đã không kịp ngăn trở ...

Kỳ thật trong lòng Tá Phu cũng biết rõ, bên cạnh Kiệt Sâm còn có một Tiếu Ba thực lực hơn xa mình, có hắn ở đây thì bản thân không có cách nào giáo huấn được Kiệt Sâm cho nên chỉ có thể dùng phương thức như thế này, một kích đem Kiệt Sâm đánh trọng thương, cho nên một cước này Tá Phu đã âm thầm vận tới tám thành lực đạo.

Tá Phu lúc này có thể tưởng tượng ra cảnh tên tiểu tử trước mặt khi trúng phải một cước của mình sẽ thống khổ bay ra ngoài như thế nào.

Chỉ là một tên tiểu tử Cấp bẩy thì trúng phải một cước này ít nhất cũng phải gãy mấy cái xương ngực, nằm trên giường cũng hai tháng ...

Nghĩ như vậy nên khoé miệng Tá Phu không khỏi lộ ra vẻ tàn nhẫn.

Đám học viên đứng một bên thấy Tá Phu đột nhiên động thủ thì cũng cảm nhận được lực đạo của Tá Phu tung ra nên trọng lòng không khỏi sinh ra một tia thương cảm với Kiệt Sâm.

Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Kiệt Sâm sẽ bị đá bay ra ngoài thì Kiệt Sâm vốn đang đứng đó như không kịp phản ứng thì đột nhiên lại biến thành một đạo tàn ảnh, cả người dùng một tốc độ cực quỷ dị vọt tới trước người Tá Phu, biến tay thành trảo chụp ngay đùi phải của Tá Phu.

Sau đó thân thể Kiệt Sâm lại lui về phía sau một chút hoá giải lực đạo trên đùi Tá Phu, rồi lại đẩy lên trên khiến Tá Phu bị mất trọng tâm.

- Không tốt!

Tá Phu thầm kêu một tiếng không tốt, giờ phút này hắn đã không kịp suy nghĩ tại sao Kiệt Sâm có thể làm được như vậy, nhưng bản thân hắn có kinh nghiệm thực chiến phong phú, Linh lực Cấp chín lập tức bộc phát muốn phi thân đá thêm một cước.

Nhưng mà Kiệt Sâm làm sao có thể để hắn như nguyện! Không đợi cho chân trái Tá Phu kịp nhảy lên, Linh lực cấp bẩy trong cơ thể Kiệt Sâm điên cuồng vận chuyển, một quyền tụ lực đầy đủ mạnh mẽ tung ra ...

- Băng Quyền!

Kiệt Sâm thầm quát một tiếng, quyền đầu đi theo một quỹ tích quỷ dị nện mạnh lên ngực Tá Phu. Tất cả linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lúc này giống như tìm được nơi phát tiết, điên cuồng dọc theo kinh mạch trong cánh tay phải của Kiệt Sâm tuôn ra.

- Phanh ...

Một âm thanh trầm đục vang lên, thân thể Tá Phu bị cổ kình lực của Kiệt Sâm đánh vào cả người giống như một đống cát vụn bị đánh ba ra ngoài, một đạo kình khí tiếp đó lại bộc phát trước ngực Tá Phu đánh thẳng luôn vòng linh lực mà hắn ngưng tụ quanh thân thể.

Cái này cũng chỉ là mới bắt đầu, một kích vừa xong, Kiệt Sâm cũng không dừng lại, bước nhanh về phía trước đuổi theo Tá Phu, nắm tay phải lại một lần nữa nện lên người Tá Phu, linh lực Thấp cấp trong cơ thể lần thứ hai bùng phát giáng lên người Tá Phu.

/1885

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status