Snape cho rằng trải qua chuyện lần này, Sirius ngu xuẩn tối thiểu có thể nhớ lâu một chút, nhưng anh không biết, nếu như Sirius nghĩ vậy thì anh cũng không phải là Sirius. Dù sao Regulus không cảm thấy Sirius như vậy có cái gì không tốt, anh trai không cần nghĩ nhiều cũng không cần sửa lại, dù sao có anh, anh sẽ giúp anh trai.
“Slytherin ngu xuẩn, nếu như không có anh, lần này em xong rồi biết không! Cho nên phải cảm ơn anh, có nghe hay không?” Sirius càn quấy cà lơ phất phơ dựa vào tường, dương dương tự đắc nhìn Regulus.
“Em nghe được.” Regulus nghe lời trả lời.
“Cảm ơn anh, không có anh em không biết nên làm thế nào mới tốt.”
“Ừ!” Sirius nhận lấy sùng bái, mỹ mãn gật đầu. Kỳ thật… Không có em anh mới không biết nên làm thế nào mới tốt… Hình dung anh mới chuẩn xác, Sirius biết rõ, nếu như không có Rey, cuộc sống của anh nhất định sẽ rối loạn…
Regulus ngồi dậy định xuống giường nhưng lại bị Sirius đẩy trở về.
“Snape Snivellus nói thân thể của em còn cần tiếp tục quan sát vài ngày nên em đừng lộn xộn nữa.” Sirius hung ác nói, nhưng cũng không khó phát hiện quan tâm và ôn nhu trong đó.
“Nhưng đây là trang viên Potter, em nghĩ em nên đi thăm hỏi chủ nhân.” Regulus là nhận giáo dục quý tộc lớn lên, tiến vào nơi ở của người ta nhưng không chào chủ nhân là không lễ phép.
“Cái quỷ gì, James mặc cùng một quần lớn lên với anh, nhà cậu ta chính là nhà anh, em không cần khách khí.” Sirius không cho là đúng, xem ra Sirius vĩnh viễn cũng không thể có thể học được ‘Nghĩ’.
Regulus cười tủm tỉm nhìn anh trai làm Sirius không hiểu sao co quắp.
“Anh, có thể gặp lại anh thật tốt…” Regulus can đảm vươn tay vuốt tóc trên má Sirius ra sau tai.
Mặt Sirius đỏ như cà chua, tránh động tác vô cùng thân mật của Regulus.
“Rey, anh hỏi em… Lúc ấy vì sao em nhảy vào trong hồ? Vì sao sau lại xuất hiện…” Sirius canh cánh việc này trong lòng.
“Đó là quy tắc Voldemort dùng để bảo vệ trường sinh linh giá, bảo đảm trên thuyền một lần chỉ có thể qua một phù thủy. Em còn không đủ cẩn thận, không ngờ điểm ấy. Chúng ta vào trong hồ, chú ngữ bảo vệ thuyền bắt đầu có tác dụng. Ngay lúc đó trừ phi có một người nhảy xuống thuyền, nếu không… Chúng ta đều phải chết.” Regulus trả lời.
“Quy tắc Voldemort là chó má! Không phải anh mang được em về sao!” Sirius xì mũi coi thường.
“Đúng vậy, em cũng không nghĩ anh có thể làm được, anh luôn xúc động lại thần kỳ như thế.” Regulus có thể tưởng tượng hình ảnh kia, anh trai bị sinh vật hắc ám bao vây, ở trong cạm bẫy nghệ thuật hắc ám của Voldemort cường đại, một mình mang anh về, chỉ có anh một anh hùng mới có thể làm được.
“Cho nên… Em không yên lòng a.” Cũng là vì anh trai xúc động dũng cảm…
“Khi đó dưới hồ có thật nhiều âm thi, khi chúng nó tới, em hiểu em đã xong. Nhưng anh còn nguy hiểm, cần phải có tế phẩm uống độc dược mới được. Em cũng không biết vì sao nghĩ vậy lại có thể duy trì ý nghĩ, đối thoại với anh, uống xong độc dược.” Đến khi hoàn thành nhiệm vụ, anh mất đi động lực chèo chống, triệt để chuyển thành âm thi.
“Regulus Black, vì sao em luôn đối tốt với anh như vậy?” Sirius hỏi, ngay cả khi chết rồi cũng còn nhớ phải bảo vệ anh.
“Bởi vì em rất thích anh a.” Regulus trả lời.
“Em cũng biết, em… Em luôn thích anh…” Regulus có chút thất lạc, anh có đôi khi rất ác liệt, nhưng dù như thế, anh cũng không thể buông tay, dù một chút hi vọng cũng không có.
“Từ nhỏ đến lớn em luôn nói vậy, không có sáng ý.” Sirius cười quỷ dị, Sirius là một người mạnh mẽ, anh bỗng nhiên nói với Regulus.
“Anh có rất nhiều bạn gái, đương nhiên, bạn trai cũng có một chút.” Sirius nhắc nhở, anh là công, khách qua đường trên giường vô số, nam nữ thức ăn mặn không đếm hết được, anh cũng không phải là James.
Hai mắt Regulus tỏa sáng, anh cho rằng đời này Sirius sẽ không hiểu, mặc dù là đã hiểu thì cũng sẽ không đáp lại, Regulus đã chuẩn bị tuổi già cô đơn.
“Em biết.” Regulus ngừng thở, cố gắng giữ tỉnh táo.
“Regulus, thỏ không ăn cỏ gần hang, em là em trai anh, cho dù có không tiết tháo thế nào anh cũng không thể động đến em. Vốn là như vậy, nhưng nhìn em yêu anh như vậy, tốt với anh như vậy, đuổi theo anh nhiều năm như vậy, vì anh làm gián điệp, thậm chí chết cũng không sợ, anh sẽ cho em một cơ hội để em khỏi nói anh máu lạnh vô tình.” Sirius cảm giác mình rất hấp dẫn, xem, anh làm Regulus điên đảo.
Regulus chớp mắt, lập tức vui mừng điên cuồng.
“Anh, anh nói thật?” Regulus không thể tin được vào lỗ tai mình.
“Anh không nói dối.” Sirius túm cổ áo Regulus, hôn lên đôi môi đỏ như hoa hồng.
“Cho em tiền đặt cọc.”
Regulus kinh ngạc rồi nở nụ cười, bả vai không ngừng run rẩy.
“Nhưng nói trước, anh không chơi thuần khiết, làm người của anh thì phải lên giường của anh, hơn nữa cho tới bây giờ anh chỉ ở phía trên.” Sirius cường điệu, đây là nguyên tắc.
“Được.” Regulus rất dứt khoát đáp ứng, trong mắt hiện lên xảo trá.
“Nhưng anh cũng phải đáp ứng em, khi yêu em, không thể đồng thời hẹn hò những người khác.” Regulus nói, anh biết rõ anh trai mình có thói quen này, hẹn hò với N nam nữ, mỗi người đều là ‘bảo bối’. Sirius còn không nhớ được hôm trước người lên giường với mình họ gì.
“Miễn cưỡng đáp ứng em.” Sirius cắn răng đáp ứng, yêu cần thật nhiều. Xem ra anh phải say goodbye vứi tất cả bảo bối rồi.
Regulus cười càng thêm sáng rỡ, rất tốt! Cao thấp cái gì, anh không quá quan tâm, dù sao Slytherin có rất nhiều kiên nhẫn, anh có thể từng bước một chậm rãi mưu đồ. Không nghĩ tới này lần bị thương đổi lấy vui mừng lớn như vậy, thật là đáng a!
“Vậy chúng ta bây giờ có thể thêm nhiều ‘tiền đặt cọc’ hơn không?” Regulus cắn môi dưới, híp mắt, vẻ mặt gợi cảm.
“Em, em còn chưa khỏe!” Sirius nhìn cổ và xương quai xanh của đối phương, gian nan nuốt xuống nước miếng, anh, anh còn không cầm thú như vậy a.
“Đã rất tốt rồi, anh không muốn xác nhận sao?” Regulus thong dong kéo quần áo xuống, ưu nhã vứt xuống đất, hấp dẫn trí mạng đến từ Slytherin.
“Em…” Sirius không kịp phản ứng, đôi môi non mềm của Regulus đã tập kích môi anh. Máu toàn thân Sirius lao xuống phía dưới dũng mãnh lao tới, Regulus khêu gợi gọi anh trai làm trái tim anh tràn đầy khoái cảm cấm kỵ.
“Hừ! Đến thì đến, ai sợ ai!” Hai tay Sirius chống hai bên Regulus, cúi xuống hôn, anh cảm giác mình còn nhịn nữa thì không phải là đàn ông, đây là Rey tự chuốc lấy!
“Anh trai…” Regulus gọi Sirius, anh không thể tin được đây là thật, thực sự xảy ra. Sirius hôn anh, thân thể anh, hô hấp của bọn họ dây dưa, phảng phất tính mạng cũng dung hợp lại…
“Rey, em biết không?” Sirius chợt nhớ tới ngày đó nói chuyện với Lupin.
“Anh ghét em rời khỏi anh, anh cũng ghét em chú ý người khác. Anh hận Voldemort, không chỉ vì hắn là chúa tể hắc ám, càng vì em sùng bái hắn, hắn đoạt em đi…” Sirius ngậm lấy vành tai Rey, nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Rey… Đừng lớn lên, đừng rời khỏi, đừng có được nhân sinh thuộc về em. Anh muốn em vĩnh viễn đi theo sau anh, em thuộc về anh…” Sirius cảm thụ Regulus, đôi môi mềm mại, độ ấm thân thể. Lúc này anh sẽ không giao Rey cho ai, cuộc sống của Rey từ anh đến gánh vác, nếu như nói tương lai Rey nhất định thuộc về người nào, người kia cũng chỉ có thể là anh!
Nghe vậy Regulus cười, anh trai độc chiếm dục thật đáng yêu, anh rất thích… Chẳng lẽ Sirius không biết sao? Anh, vẫn luôn thuộc về anh trai.
“Anh, chúng ta sẽ luôn luôn ở bên nhau chứ?”
“Không phải chúng ta luôn ở bên nhau sao?”
Lúc này đáp án đương nhiên khiến Regulus cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại, theo Sirius, trầm luân vào dục vọng …
James không ngờ Sirius chăm sóc em trai bị thương nặng mới khỏi đến cả trên giường, cho nên khi anh phát hiện Sirius lại dùng phòng thí nghiệm của Snape làm nhà trọ, kéo em trai mình ‘mướn phòng’ trên giường bệnh, anh xúc động muốn tự đâm hai mắt! Đây là cái thế giới gì a! Khác thế giới anh biết rõ nhiều lắm!
“Cậu thích Rey?” James kinh ngạc hỏi, đứng trước mặt anh là Sirius rạng rỡ vừa mới làm xong. Regulus hiển nhiên đã mệt, đã ngủ rồi, Sirius ôn nhu kéo chăn. James cảm thấy chuyện này tốt nhất vĩnh viễn không nói với giáo sư, bằng không thì giáo sư nhất định sẽ hỏa thiêu giường bệnh.
“Tớ thích Rey, thế nào?” Sirius cười, không được sao? Dù sao tất cả mọi người nói anh phóng đãng tới cực điểm, có thêm tội danh câu dẫn em mình cũng không sao.
“Chẳng lẽ cậu luôn thích Rey?” James bỗng nhiên nghĩ tới. Đời trước, Regulus đã chết, Sirius vào tù, khi đó Sirius không giải thích mình oan uổng, đích thật là vì chuộc tội, có lẽ còn vì đã tuyệt vọng! Vì người Sirius để ý đã chết hết, bạn tốt nhất và người mình yêu nhất, cho nên Sirius mới tuyệt vọng như vậy. Sirius trước khi Regulus chết như một con bướm, nhưng về sau lại như một vị tăng, thẳng đến khi bị Bella giết chết.
“Có lẽ a? Tớ không nghĩ tới…” Sirius lắc đầu, đầu anh không thích hợp xử lý vấn đề phức tạp như vậy.
“Tớ chỉ biết là Rey luôn luôn là người quan trọng nhất trong tính mạng, Rey nhất định phải ở bên cạnh tớ, nếu như không có Rey… Nhân sinh của tớ sẽ rối loạn.” Đây là lần này đạo lý Sirius ngộ ra khi sinh ly tử biệt với Rey. Rey yêu anh, anh vẫn luôn biết đến, anh chỉ cho rằng như vậy là đương nhiên, mặc dù mình không đi đáp lại, Rey cũng vĩnh viễn không rời đi.
Sirius chưa từng nghĩ tới nếu như mọi chuyện không phải dạng mình cho là vậy thì nó sẽ như thế nào? Nếu như chỉ cần anh đáp lại Rey, bọn họ có thể giống quá khứ, Rey có thể vĩnh viễn ở bên cạnh anh, Sirius cho rằng giao dịch này có lợi nhất.
“Được rồi! Tớ mặc kệ cậu nghĩ như thế nào, nhưng cậu tốt nhất thừa dịp trước khi Severus phát hiện chuyện này che dấu tốt hiện trường. Bằng không nếu để Sev biết cậu dám ở phòng thí nghiệm độc dược ‘thần thánh’ làm, Sev nhất định sẽ lột da cậu ra.” James không thèm quan tâm con đường yêu Sirius đi qua.
“Hey James, cậu và Snivellus là quan hệ gì? Cậu quan tâm hắn ta như vậy làm gì?” Sirius giờ mới phát hiện người bạn già của mình lại có nhiều bí mật nhỏ như vậy.
“Mời cậu thu lại cái tên Snivellus được không?” James không vui.
“Hey, đừng nhạy cảm như vậy, Snivellus chỉ là ‘nick name’ tên Snape tên mà thôi, giống như Sev trong miệng cậu.”
“Tớ không thấy Snivellus êm tai hơn Sev, Sirius.” James nghiêm túc nói.
“Chính như cậu suy nghĩ, Severus Snape, là người yêu của tớ, quan hệ bắt đầu từ năm năm trước. Giống như Regulus là người quan trọng nhất của cậu, với tớ, Sev cũng vậy.”
James tự nhiên thừa nhận, dù thế nào đi nữa quan hệ giữa anh và giáo sư sớm muộn gì cũng muốn hấp thụ ánh sáng.
“Merlin! Cậu nói thật! Chỉ có cậu mới có thể.”
“Cũng vậy, cũng chỉ có cầm thú như cậu mới có thể ra tay với em trai mình.”
Khác đôi chồng chồng Snape&Potter ít đến không thể ít xuất hiện, Sirius chưa bao giờ che che lấp lấp, anh đã dám yêu Rey thì sẽ không sợ thông báo quan hệ của bọn họ cho mọi người, còn thoải mái ân ái. Nếu là người yêu thì phải làm một ít việc của người yêu.
“Rey, hôn sáng sớm tốt lành.”
Đây là một buổi sáng ở nhà Potter, James và Snape ngồi ở trước bàn ăn thật dài, đối diện là Regulus ưu nhã như trước và Sirius vừa mới đi xuống.
Snape cau mày nhìn chằm chằm vào hai tên đối diện hôn đến chết đi sống lại, James thì hâm mộ ghen ghét nhìn Snape, giáo sư có thể nhiệt tình như vậy thì tốt rồi.
“James, tốt nhất hãy nhanh ném con chó ngu xuẩn động dục nửa người dưới không cách nào điều khiển tự động ném ra nhà Potter, ta nhanh nôn ra.” Đối với Snape, ở trước mặt người khác trước hôn là một loại hành vi mà đời này anh không thể hiểu, không thể tưởng tượng nổi.
“Severus, chúng ta cũng tới a.” James kích động dán sát bị cái bánh của Snape đập vào mặt, rất đả kích.
Cái gọi là không phải người một nhà không vào một nhà, nếu như da mặt Sirius có thể so với tường thành, Regulus chỉ sợ cũng không kém nhiều. Hai người thoải mái hôn xong, điềm nhiên như không có việc gì tiếp tục ăn sáng. Anh đút em một miếng, em đút anh một miếng, đến mức Snape sợ hãi không ăn được, quá buồn nôn!
“Regulus, chúc mừng, mơ ước thành hiện thực.” Snape nhìn thoáng qua Regulus cười hớn hở, thật đáng thương, Sirius ngu xuẩn đại khái đời này đều bay không ra lòng bàn tay Regulus rồi.
“Cảm ơn, Snape.” Regulus cười giống hồ ly, ánh mắt hai Slytherin chạm nhau trong không khí, phát ra ánh lửa bùm bùm cách cách.
Ăn không nói ngủ không nói Slytherin đang dùng hai mắt tri kỷ, mà Gryffindor thư giãn thích ý hơn nhiều.
“Sirius, về sau có tính toán gì không?” James hỏi, dù sao chiến tranh đã xong, Sirius lại sinh ra quan hệ như vậy với Regulus, như vậy cũng có thể trở lại nhà Black đi.
“Còn chưa nghĩ, nhưng Regulus hi vọng tớ trở về, em ấy nói như vậy thuận tiện tùy thời thân mật, tớ thích.” Sirius nói chuyện ngày càng càn quấy như đại gia, dù sao có Regulus sủng ái, tính tình của anh có thối thêm cũng không sao cả.
“Ừ.” James gật gật đầu, Sirius không chơi quá Regulus, cho nên trở lại nhà Black là chuyện sớm muộn.
“Sirius, Albus muốn thuê tớ đi Hogwarts dạy học, cậu cũng biết, giáo sư bay và cố vấn Quidditch, tớ đã nhận lời.” James cảm thấy đề nghị của Albus không tệ, kẻ thù nhà Potter Voldemort biến mất, mọi thứ đã bước lên quỹ đạo, anh cũng muốn tìm một công việc mình yêu, kỳ thật thần sáng chém chém giết giết anh không thích lắm.
“Vậy Snape? Có kế hoạch gì?” Sirius hỏi, Snape cũng không thể vẫn trốn a.
“Albus đang làm việc với bộ pháp thuật, Albus đã đáp ứng, sau cuộc chiến phải cam đoan Severus an toàn.” James nói, anh đã thỏa thuận trước với Albus.
“Gia tộc Prince cũng cần một người thừa kế, Severus định đi mọi nơi, chuyên tâm nghiên cứu độc dược, tuy nhiên Albus luôn cố gắng thuê Severus đi Hogwarts làm giáo sư độc dược. Nhưng cậu biết, Severus ghét trẻ con.”
“Thế giới pháp thuật nhất định sẽ mất tiếng, bên cạnh Voldemort đều là gián điệp, xem ra người này thật thất bại.” Sirius nói.
“Hiện tại tớ còn hoài nghi Lucius Malfoy cũng là gián điệp.”
“A, Sirius, anh ta còn khủng bố hơn gián điệp, tin tưởng tớ.” James thở dài, cha cứu thế chủ a! Không biết hiện tại Voldemort đi đâu? Có kế hoạch gì?
James và Sirius trò chuyện vui vẻ, Slytherin không chịu được Gryffindor ở trên bàn ăn đánh trống reo hò không ngừng, họ quyết định mở miệng…
“James Potter, cần ta treo cái khóa ở trên miệng của em sao? Ở trên bàn ăn, miệng chỉ dùng để ăn, không phải dùng để nói.” Snape một cái mắt đao bay qua, James im.
“Anh, vừa ăn vừa nói chuyện, bù trừ lẫn nhau sẽ bị đau dạ dày, em sẽ đau lòng.” Regulus cười ngọt ngào, Sirius nhìn đôi mắt mất hồn của đối phương bị điện vui sướng đến ngất.
Cho nên Gryffindor ở một số phương diện vĩnh viễn không chọi được Slytherin…
“Slytherin ngu xuẩn, nếu như không có anh, lần này em xong rồi biết không! Cho nên phải cảm ơn anh, có nghe hay không?” Sirius càn quấy cà lơ phất phơ dựa vào tường, dương dương tự đắc nhìn Regulus.
“Em nghe được.” Regulus nghe lời trả lời.
“Cảm ơn anh, không có anh em không biết nên làm thế nào mới tốt.”
“Ừ!” Sirius nhận lấy sùng bái, mỹ mãn gật đầu. Kỳ thật… Không có em anh mới không biết nên làm thế nào mới tốt… Hình dung anh mới chuẩn xác, Sirius biết rõ, nếu như không có Rey, cuộc sống của anh nhất định sẽ rối loạn…
Regulus ngồi dậy định xuống giường nhưng lại bị Sirius đẩy trở về.
“Snape Snivellus nói thân thể của em còn cần tiếp tục quan sát vài ngày nên em đừng lộn xộn nữa.” Sirius hung ác nói, nhưng cũng không khó phát hiện quan tâm và ôn nhu trong đó.
“Nhưng đây là trang viên Potter, em nghĩ em nên đi thăm hỏi chủ nhân.” Regulus là nhận giáo dục quý tộc lớn lên, tiến vào nơi ở của người ta nhưng không chào chủ nhân là không lễ phép.
“Cái quỷ gì, James mặc cùng một quần lớn lên với anh, nhà cậu ta chính là nhà anh, em không cần khách khí.” Sirius không cho là đúng, xem ra Sirius vĩnh viễn cũng không thể có thể học được ‘Nghĩ’.
Regulus cười tủm tỉm nhìn anh trai làm Sirius không hiểu sao co quắp.
“Anh, có thể gặp lại anh thật tốt…” Regulus can đảm vươn tay vuốt tóc trên má Sirius ra sau tai.
Mặt Sirius đỏ như cà chua, tránh động tác vô cùng thân mật của Regulus.
“Rey, anh hỏi em… Lúc ấy vì sao em nhảy vào trong hồ? Vì sao sau lại xuất hiện…” Sirius canh cánh việc này trong lòng.
“Đó là quy tắc Voldemort dùng để bảo vệ trường sinh linh giá, bảo đảm trên thuyền một lần chỉ có thể qua một phù thủy. Em còn không đủ cẩn thận, không ngờ điểm ấy. Chúng ta vào trong hồ, chú ngữ bảo vệ thuyền bắt đầu có tác dụng. Ngay lúc đó trừ phi có một người nhảy xuống thuyền, nếu không… Chúng ta đều phải chết.” Regulus trả lời.
“Quy tắc Voldemort là chó má! Không phải anh mang được em về sao!” Sirius xì mũi coi thường.
“Đúng vậy, em cũng không nghĩ anh có thể làm được, anh luôn xúc động lại thần kỳ như thế.” Regulus có thể tưởng tượng hình ảnh kia, anh trai bị sinh vật hắc ám bao vây, ở trong cạm bẫy nghệ thuật hắc ám của Voldemort cường đại, một mình mang anh về, chỉ có anh một anh hùng mới có thể làm được.
“Cho nên… Em không yên lòng a.” Cũng là vì anh trai xúc động dũng cảm…
“Khi đó dưới hồ có thật nhiều âm thi, khi chúng nó tới, em hiểu em đã xong. Nhưng anh còn nguy hiểm, cần phải có tế phẩm uống độc dược mới được. Em cũng không biết vì sao nghĩ vậy lại có thể duy trì ý nghĩ, đối thoại với anh, uống xong độc dược.” Đến khi hoàn thành nhiệm vụ, anh mất đi động lực chèo chống, triệt để chuyển thành âm thi.
“Regulus Black, vì sao em luôn đối tốt với anh như vậy?” Sirius hỏi, ngay cả khi chết rồi cũng còn nhớ phải bảo vệ anh.
“Bởi vì em rất thích anh a.” Regulus trả lời.
“Em cũng biết, em… Em luôn thích anh…” Regulus có chút thất lạc, anh có đôi khi rất ác liệt, nhưng dù như thế, anh cũng không thể buông tay, dù một chút hi vọng cũng không có.
“Từ nhỏ đến lớn em luôn nói vậy, không có sáng ý.” Sirius cười quỷ dị, Sirius là một người mạnh mẽ, anh bỗng nhiên nói với Regulus.
“Anh có rất nhiều bạn gái, đương nhiên, bạn trai cũng có một chút.” Sirius nhắc nhở, anh là công, khách qua đường trên giường vô số, nam nữ thức ăn mặn không đếm hết được, anh cũng không phải là James.
Hai mắt Regulus tỏa sáng, anh cho rằng đời này Sirius sẽ không hiểu, mặc dù là đã hiểu thì cũng sẽ không đáp lại, Regulus đã chuẩn bị tuổi già cô đơn.
“Em biết.” Regulus ngừng thở, cố gắng giữ tỉnh táo.
“Regulus, thỏ không ăn cỏ gần hang, em là em trai anh, cho dù có không tiết tháo thế nào anh cũng không thể động đến em. Vốn là như vậy, nhưng nhìn em yêu anh như vậy, tốt với anh như vậy, đuổi theo anh nhiều năm như vậy, vì anh làm gián điệp, thậm chí chết cũng không sợ, anh sẽ cho em một cơ hội để em khỏi nói anh máu lạnh vô tình.” Sirius cảm giác mình rất hấp dẫn, xem, anh làm Regulus điên đảo.
Regulus chớp mắt, lập tức vui mừng điên cuồng.
“Anh, anh nói thật?” Regulus không thể tin được vào lỗ tai mình.
“Anh không nói dối.” Sirius túm cổ áo Regulus, hôn lên đôi môi đỏ như hoa hồng.
“Cho em tiền đặt cọc.”
Regulus kinh ngạc rồi nở nụ cười, bả vai không ngừng run rẩy.
“Nhưng nói trước, anh không chơi thuần khiết, làm người của anh thì phải lên giường của anh, hơn nữa cho tới bây giờ anh chỉ ở phía trên.” Sirius cường điệu, đây là nguyên tắc.
“Được.” Regulus rất dứt khoát đáp ứng, trong mắt hiện lên xảo trá.
“Nhưng anh cũng phải đáp ứng em, khi yêu em, không thể đồng thời hẹn hò những người khác.” Regulus nói, anh biết rõ anh trai mình có thói quen này, hẹn hò với N nam nữ, mỗi người đều là ‘bảo bối’. Sirius còn không nhớ được hôm trước người lên giường với mình họ gì.
“Miễn cưỡng đáp ứng em.” Sirius cắn răng đáp ứng, yêu cần thật nhiều. Xem ra anh phải say goodbye vứi tất cả bảo bối rồi.
Regulus cười càng thêm sáng rỡ, rất tốt! Cao thấp cái gì, anh không quá quan tâm, dù sao Slytherin có rất nhiều kiên nhẫn, anh có thể từng bước một chậm rãi mưu đồ. Không nghĩ tới này lần bị thương đổi lấy vui mừng lớn như vậy, thật là đáng a!
“Vậy chúng ta bây giờ có thể thêm nhiều ‘tiền đặt cọc’ hơn không?” Regulus cắn môi dưới, híp mắt, vẻ mặt gợi cảm.
“Em, em còn chưa khỏe!” Sirius nhìn cổ và xương quai xanh của đối phương, gian nan nuốt xuống nước miếng, anh, anh còn không cầm thú như vậy a.
“Đã rất tốt rồi, anh không muốn xác nhận sao?” Regulus thong dong kéo quần áo xuống, ưu nhã vứt xuống đất, hấp dẫn trí mạng đến từ Slytherin.
“Em…” Sirius không kịp phản ứng, đôi môi non mềm của Regulus đã tập kích môi anh. Máu toàn thân Sirius lao xuống phía dưới dũng mãnh lao tới, Regulus khêu gợi gọi anh trai làm trái tim anh tràn đầy khoái cảm cấm kỵ.
“Hừ! Đến thì đến, ai sợ ai!” Hai tay Sirius chống hai bên Regulus, cúi xuống hôn, anh cảm giác mình còn nhịn nữa thì không phải là đàn ông, đây là Rey tự chuốc lấy!
“Anh trai…” Regulus gọi Sirius, anh không thể tin được đây là thật, thực sự xảy ra. Sirius hôn anh, thân thể anh, hô hấp của bọn họ dây dưa, phảng phất tính mạng cũng dung hợp lại…
“Rey, em biết không?” Sirius chợt nhớ tới ngày đó nói chuyện với Lupin.
“Anh ghét em rời khỏi anh, anh cũng ghét em chú ý người khác. Anh hận Voldemort, không chỉ vì hắn là chúa tể hắc ám, càng vì em sùng bái hắn, hắn đoạt em đi…” Sirius ngậm lấy vành tai Rey, nhẹ giọng lẩm bẩm.
“Rey… Đừng lớn lên, đừng rời khỏi, đừng có được nhân sinh thuộc về em. Anh muốn em vĩnh viễn đi theo sau anh, em thuộc về anh…” Sirius cảm thụ Regulus, đôi môi mềm mại, độ ấm thân thể. Lúc này anh sẽ không giao Rey cho ai, cuộc sống của Rey từ anh đến gánh vác, nếu như nói tương lai Rey nhất định thuộc về người nào, người kia cũng chỉ có thể là anh!
Nghe vậy Regulus cười, anh trai độc chiếm dục thật đáng yêu, anh rất thích… Chẳng lẽ Sirius không biết sao? Anh, vẫn luôn thuộc về anh trai.
“Anh, chúng ta sẽ luôn luôn ở bên nhau chứ?”
“Không phải chúng ta luôn ở bên nhau sao?”
Lúc này đáp án đương nhiên khiến Regulus cảm thấy mỹ mãn nhắm mắt lại, theo Sirius, trầm luân vào dục vọng …
James không ngờ Sirius chăm sóc em trai bị thương nặng mới khỏi đến cả trên giường, cho nên khi anh phát hiện Sirius lại dùng phòng thí nghiệm của Snape làm nhà trọ, kéo em trai mình ‘mướn phòng’ trên giường bệnh, anh xúc động muốn tự đâm hai mắt! Đây là cái thế giới gì a! Khác thế giới anh biết rõ nhiều lắm!
“Cậu thích Rey?” James kinh ngạc hỏi, đứng trước mặt anh là Sirius rạng rỡ vừa mới làm xong. Regulus hiển nhiên đã mệt, đã ngủ rồi, Sirius ôn nhu kéo chăn. James cảm thấy chuyện này tốt nhất vĩnh viễn không nói với giáo sư, bằng không thì giáo sư nhất định sẽ hỏa thiêu giường bệnh.
“Tớ thích Rey, thế nào?” Sirius cười, không được sao? Dù sao tất cả mọi người nói anh phóng đãng tới cực điểm, có thêm tội danh câu dẫn em mình cũng không sao.
“Chẳng lẽ cậu luôn thích Rey?” James bỗng nhiên nghĩ tới. Đời trước, Regulus đã chết, Sirius vào tù, khi đó Sirius không giải thích mình oan uổng, đích thật là vì chuộc tội, có lẽ còn vì đã tuyệt vọng! Vì người Sirius để ý đã chết hết, bạn tốt nhất và người mình yêu nhất, cho nên Sirius mới tuyệt vọng như vậy. Sirius trước khi Regulus chết như một con bướm, nhưng về sau lại như một vị tăng, thẳng đến khi bị Bella giết chết.
“Có lẽ a? Tớ không nghĩ tới…” Sirius lắc đầu, đầu anh không thích hợp xử lý vấn đề phức tạp như vậy.
“Tớ chỉ biết là Rey luôn luôn là người quan trọng nhất trong tính mạng, Rey nhất định phải ở bên cạnh tớ, nếu như không có Rey… Nhân sinh của tớ sẽ rối loạn.” Đây là lần này đạo lý Sirius ngộ ra khi sinh ly tử biệt với Rey. Rey yêu anh, anh vẫn luôn biết đến, anh chỉ cho rằng như vậy là đương nhiên, mặc dù mình không đi đáp lại, Rey cũng vĩnh viễn không rời đi.
Sirius chưa từng nghĩ tới nếu như mọi chuyện không phải dạng mình cho là vậy thì nó sẽ như thế nào? Nếu như chỉ cần anh đáp lại Rey, bọn họ có thể giống quá khứ, Rey có thể vĩnh viễn ở bên cạnh anh, Sirius cho rằng giao dịch này có lợi nhất.
“Được rồi! Tớ mặc kệ cậu nghĩ như thế nào, nhưng cậu tốt nhất thừa dịp trước khi Severus phát hiện chuyện này che dấu tốt hiện trường. Bằng không nếu để Sev biết cậu dám ở phòng thí nghiệm độc dược ‘thần thánh’ làm, Sev nhất định sẽ lột da cậu ra.” James không thèm quan tâm con đường yêu Sirius đi qua.
“Hey James, cậu và Snivellus là quan hệ gì? Cậu quan tâm hắn ta như vậy làm gì?” Sirius giờ mới phát hiện người bạn già của mình lại có nhiều bí mật nhỏ như vậy.
“Mời cậu thu lại cái tên Snivellus được không?” James không vui.
“Hey, đừng nhạy cảm như vậy, Snivellus chỉ là ‘nick name’ tên Snape tên mà thôi, giống như Sev trong miệng cậu.”
“Tớ không thấy Snivellus êm tai hơn Sev, Sirius.” James nghiêm túc nói.
“Chính như cậu suy nghĩ, Severus Snape, là người yêu của tớ, quan hệ bắt đầu từ năm năm trước. Giống như Regulus là người quan trọng nhất của cậu, với tớ, Sev cũng vậy.”
James tự nhiên thừa nhận, dù thế nào đi nữa quan hệ giữa anh và giáo sư sớm muộn gì cũng muốn hấp thụ ánh sáng.
“Merlin! Cậu nói thật! Chỉ có cậu mới có thể.”
“Cũng vậy, cũng chỉ có cầm thú như cậu mới có thể ra tay với em trai mình.”
Khác đôi chồng chồng Snape&Potter ít đến không thể ít xuất hiện, Sirius chưa bao giờ che che lấp lấp, anh đã dám yêu Rey thì sẽ không sợ thông báo quan hệ của bọn họ cho mọi người, còn thoải mái ân ái. Nếu là người yêu thì phải làm một ít việc của người yêu.
“Rey, hôn sáng sớm tốt lành.”
Đây là một buổi sáng ở nhà Potter, James và Snape ngồi ở trước bàn ăn thật dài, đối diện là Regulus ưu nhã như trước và Sirius vừa mới đi xuống.
Snape cau mày nhìn chằm chằm vào hai tên đối diện hôn đến chết đi sống lại, James thì hâm mộ ghen ghét nhìn Snape, giáo sư có thể nhiệt tình như vậy thì tốt rồi.
“James, tốt nhất hãy nhanh ném con chó ngu xuẩn động dục nửa người dưới không cách nào điều khiển tự động ném ra nhà Potter, ta nhanh nôn ra.” Đối với Snape, ở trước mặt người khác trước hôn là một loại hành vi mà đời này anh không thể hiểu, không thể tưởng tượng nổi.
“Severus, chúng ta cũng tới a.” James kích động dán sát bị cái bánh của Snape đập vào mặt, rất đả kích.
Cái gọi là không phải người một nhà không vào một nhà, nếu như da mặt Sirius có thể so với tường thành, Regulus chỉ sợ cũng không kém nhiều. Hai người thoải mái hôn xong, điềm nhiên như không có việc gì tiếp tục ăn sáng. Anh đút em một miếng, em đút anh một miếng, đến mức Snape sợ hãi không ăn được, quá buồn nôn!
“Regulus, chúc mừng, mơ ước thành hiện thực.” Snape nhìn thoáng qua Regulus cười hớn hở, thật đáng thương, Sirius ngu xuẩn đại khái đời này đều bay không ra lòng bàn tay Regulus rồi.
“Cảm ơn, Snape.” Regulus cười giống hồ ly, ánh mắt hai Slytherin chạm nhau trong không khí, phát ra ánh lửa bùm bùm cách cách.
Ăn không nói ngủ không nói Slytherin đang dùng hai mắt tri kỷ, mà Gryffindor thư giãn thích ý hơn nhiều.
“Sirius, về sau có tính toán gì không?” James hỏi, dù sao chiến tranh đã xong, Sirius lại sinh ra quan hệ như vậy với Regulus, như vậy cũng có thể trở lại nhà Black đi.
“Còn chưa nghĩ, nhưng Regulus hi vọng tớ trở về, em ấy nói như vậy thuận tiện tùy thời thân mật, tớ thích.” Sirius nói chuyện ngày càng càn quấy như đại gia, dù sao có Regulus sủng ái, tính tình của anh có thối thêm cũng không sao cả.
“Ừ.” James gật gật đầu, Sirius không chơi quá Regulus, cho nên trở lại nhà Black là chuyện sớm muộn.
“Sirius, Albus muốn thuê tớ đi Hogwarts dạy học, cậu cũng biết, giáo sư bay và cố vấn Quidditch, tớ đã nhận lời.” James cảm thấy đề nghị của Albus không tệ, kẻ thù nhà Potter Voldemort biến mất, mọi thứ đã bước lên quỹ đạo, anh cũng muốn tìm một công việc mình yêu, kỳ thật thần sáng chém chém giết giết anh không thích lắm.
“Vậy Snape? Có kế hoạch gì?” Sirius hỏi, Snape cũng không thể vẫn trốn a.
“Albus đang làm việc với bộ pháp thuật, Albus đã đáp ứng, sau cuộc chiến phải cam đoan Severus an toàn.” James nói, anh đã thỏa thuận trước với Albus.
“Gia tộc Prince cũng cần một người thừa kế, Severus định đi mọi nơi, chuyên tâm nghiên cứu độc dược, tuy nhiên Albus luôn cố gắng thuê Severus đi Hogwarts làm giáo sư độc dược. Nhưng cậu biết, Severus ghét trẻ con.”
“Thế giới pháp thuật nhất định sẽ mất tiếng, bên cạnh Voldemort đều là gián điệp, xem ra người này thật thất bại.” Sirius nói.
“Hiện tại tớ còn hoài nghi Lucius Malfoy cũng là gián điệp.”
“A, Sirius, anh ta còn khủng bố hơn gián điệp, tin tưởng tớ.” James thở dài, cha cứu thế chủ a! Không biết hiện tại Voldemort đi đâu? Có kế hoạch gì?
James và Sirius trò chuyện vui vẻ, Slytherin không chịu được Gryffindor ở trên bàn ăn đánh trống reo hò không ngừng, họ quyết định mở miệng…
“James Potter, cần ta treo cái khóa ở trên miệng của em sao? Ở trên bàn ăn, miệng chỉ dùng để ăn, không phải dùng để nói.” Snape một cái mắt đao bay qua, James im.
“Anh, vừa ăn vừa nói chuyện, bù trừ lẫn nhau sẽ bị đau dạ dày, em sẽ đau lòng.” Regulus cười ngọt ngào, Sirius nhìn đôi mắt mất hồn của đối phương bị điện vui sướng đến ngất.
Cho nên Gryffindor ở một số phương diện vĩnh viễn không chọi được Slytherin…
/53
|