Chân mày của Đường Tăng lập tức giật mạnh.
...
Quan Âm Bồ Tát lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Tây Thiên Linh Sơn, vừa nhìn thấy Như Lai Phật Tổ lại có cảm giác ứng, vội vàng bấm ngón tay tính toán.
Vừa tính toán xong lại trực tiếp khiến cho nàng biến sắc.
- Quan Thế Âm, nàng vội vàng đến như vậy là có việc gấp gì sao?
Bgồi khoanh chân ở trên đài cao phía trước, Như Lai Phật Tổ mở miệng hỏi.
Giọng nói của Như Lai Phật Tổ giống như là thiên đạo nói vậy, giống như tiếng trống chiều chuông sớm, làm cho lòng người yên tĩnh.
- Như Lai, đã xảy ra chuyện!
Câu nói đầu tiên của Quan Âm Bồ Tát lại nói như vậy.
- Sao?
Như Lai Phật Tổ có phần kinh ngạc:
- Có chuyện gì?
- Hung thần có thể sắp sống lại.
Quan Âm Bồ Tát nói.
- Hung thần?
Như Lai Phật Tổ nghe vậy, biểu tình không đổi, nhưng trong mắt lại có ánh sáng chớp hiện, trong lúc nhất thời không có tiếp tục mở miệng.
Phía dưới, tất cả phật tăng đều yên tĩnh lại, Quan Âm Bồ Tát cũng không dám làm phiền, nàng biết Như Lai Phật Tổ là đang thôi diễn tính toán.
Im lặng đủ năm phút, Như Lai Phật Tổ mới mở miệng:
- Đây là kiếp số!
- Lẽ nào không có cách nào hóa giải sao? Ví dụ như trực tiếp trấn áp Ngộ Không, hoặc… giết chết?
Quan Âm Bồ Tát hỏi.
Như Lai Phật Tổ khẽ lắc đầu:
- Đây là kiếp số của tam giới, cũng là kiếp số của Kim Thiền Tử, còn là kiếp số cả bản thân Ngộ Không.
- Lẽ nào Như Lai ngài cũng không thể ngăn cản sao?
Quan Âm Bồ Tát không đành lòng nói.
- A di đà phật.
Như Lai Phật Tổ niệm phật hiệu, không trả lời.
Quan Âm Bồ Tát nghe vậy, trong mắt có sự tức giận lóe lên rồi biến mất:
- Vì quyển kinh thư này, có đáng giá không?
- Thiện tai! Thiện tai!
Như Lai Phật Tổ thở dài một tiếng, làm cho cả Linh Sơn đều rơi vào trong yên tĩnh.
...
Đường Tăng bảo Tiểu Bạch Long và Sa Tăng cõng Ngưu Ma Vương trở về, thương thế của Ngưu Ma Vương vẫn nặng hơn so với Trư Bát Giới, xương đầu vỡ vụn hơn một nửa, gân mạch cũng đứt không ít, lúc này hắn đã ngất đi.
Đường Tăng chấn động kinh ngạc nhìn về phía Tôn Ngộ Không vẫn quỳ trên mặt đất bên cạnh lộ vẻ đáng thương. Ngưu Ma Vương dù gì cũng là tồn tại dám có địa vị ngang nhau cùng Thiên Đình, lại bị Tôn Ngộ Không dùng một quyền thiếu chút nữa đánh chết.
Bởi vậy có thể thấy được, sau khi Tôn Ngộ Không nhập ma thật sự sẽ có thực lực tăng vọt, về phần tăng lên bao nhiêu, bây giờ hắn còn không thể nào biết được.
Ngưu Ma Vương hiện tại cũng là đồ đệ của mình, Đường Tăng chỉ có thể nhịn đau lòng, tiêu hao rất nhiều điểm kinh nghiệm, từ trong hệ thống đổi lấy bảo vật, cho Ngưu Ma Vương khôi phục.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, lúc này Đường Tăng mới nhìn về phía Hồng Hài Nhi ở phía xa trên không trung.
Tôn Ngộ Không cũng theo ánh mắt của Đường Tăng nhìn lại.
Hồng Hài Nhi biến sắc, vội vàng hóa thành ánh sáng màu đỏ lóe lên lại biến mất ở phía chân trời, biểu hiện của Tôn Ngộ Không vừa rồi đã dọa cho nàng khiếp sợ.
Ngưu Ma Vương mạnh tới mức nào, Hồng Hài Nhi biết rất rõ, nhưng ngay cả Ngưu Ma Vương cũng thiếu chút nữa bị một quyền đánh chết, nàng không cho rằng mình còn mạnh hơn Ngưu Ma Vương.
Thấy Hồng Hài Nhi rời đi, lúc này Đường Tăng mới trấn tĩnh lại, tinh thần mệt mỏi ngồi ở trên một tảng đá.
Lúc này, Đường Tăng cũng âm thầm cảm thấy may mắn, sau khi ý chí của mình đạt được mười chín điểm, ý chí thẩm thấu đến mỗi một tế bào trong thân thể, khiến cho mỗi một tế bào đều giống như có sinh mạng, có thể tự mình tồn tại.
Lúc này mới khiến cho hắn dù bị đánh nổ, những tế bào cũng có thể bị triệu hoán trở về.
Đây vẫn là ở dưới tình huống Đường Tăng không có cố ý dùng ý chí rèn luyện tế bào máu thịt, bằng không cho dù hắn đã chết, thân thể của hắn cũng có thể tự mình chữa trị, thân thể bất diệt.
Chỉ có điều, cũng bởi vì mạnh mẽ sử dụng ý chí khôi phục thân thể, khiến cho hắn đặc biệt mệt mỏi, vừa dựa vào trên tảng đá, hắn lại chìm vào giấc ngủ say.
Sa Tăng và Tiểu Bạch Long ở cách đó không xa chăm sóc cho Trư Bát Giới và Ngưu Ma Vương, Tôn Ngộ Không không có lời Đường Tăng nói, căn bản không dám đứng lên, vẫn quỳ trên mặt đất.
Tôn Ngộ Không cũng biết mình phạm vào sai lầm lớn, không dám có nửa điểm câu oán hận.
Không ai phát hiện ra, hai quỷ hồn hoàn toàn trong suốt từ dưới mặt đất hiện lên, xuất hiện ở bên cạnh Đường Tăng, một người mặc quỷ y trắng như tuyết, một người khác lại mặc quỷ y màu đen, hai quỷ hồn này đều đội mũ, đầu lưỡi thật dài.
Chính là Hắc Bạch Vô Thường.
...
Quan Âm Bồ Tát lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Tây Thiên Linh Sơn, vừa nhìn thấy Như Lai Phật Tổ lại có cảm giác ứng, vội vàng bấm ngón tay tính toán.
Vừa tính toán xong lại trực tiếp khiến cho nàng biến sắc.
- Quan Thế Âm, nàng vội vàng đến như vậy là có việc gấp gì sao?
Bgồi khoanh chân ở trên đài cao phía trước, Như Lai Phật Tổ mở miệng hỏi.
Giọng nói của Như Lai Phật Tổ giống như là thiên đạo nói vậy, giống như tiếng trống chiều chuông sớm, làm cho lòng người yên tĩnh.
- Như Lai, đã xảy ra chuyện!
Câu nói đầu tiên của Quan Âm Bồ Tát lại nói như vậy.
- Sao?
Như Lai Phật Tổ có phần kinh ngạc:
- Có chuyện gì?
- Hung thần có thể sắp sống lại.
Quan Âm Bồ Tát nói.
- Hung thần?
Như Lai Phật Tổ nghe vậy, biểu tình không đổi, nhưng trong mắt lại có ánh sáng chớp hiện, trong lúc nhất thời không có tiếp tục mở miệng.
Phía dưới, tất cả phật tăng đều yên tĩnh lại, Quan Âm Bồ Tát cũng không dám làm phiền, nàng biết Như Lai Phật Tổ là đang thôi diễn tính toán.
Im lặng đủ năm phút, Như Lai Phật Tổ mới mở miệng:
- Đây là kiếp số!
- Lẽ nào không có cách nào hóa giải sao? Ví dụ như trực tiếp trấn áp Ngộ Không, hoặc… giết chết?
Quan Âm Bồ Tát hỏi.
Như Lai Phật Tổ khẽ lắc đầu:
- Đây là kiếp số của tam giới, cũng là kiếp số của Kim Thiền Tử, còn là kiếp số cả bản thân Ngộ Không.
- Lẽ nào Như Lai ngài cũng không thể ngăn cản sao?
Quan Âm Bồ Tát không đành lòng nói.
- A di đà phật.
Như Lai Phật Tổ niệm phật hiệu, không trả lời.
Quan Âm Bồ Tát nghe vậy, trong mắt có sự tức giận lóe lên rồi biến mất:
- Vì quyển kinh thư này, có đáng giá không?
- Thiện tai! Thiện tai!
Như Lai Phật Tổ thở dài một tiếng, làm cho cả Linh Sơn đều rơi vào trong yên tĩnh.
...
Đường Tăng bảo Tiểu Bạch Long và Sa Tăng cõng Ngưu Ma Vương trở về, thương thế của Ngưu Ma Vương vẫn nặng hơn so với Trư Bát Giới, xương đầu vỡ vụn hơn một nửa, gân mạch cũng đứt không ít, lúc này hắn đã ngất đi.
Đường Tăng chấn động kinh ngạc nhìn về phía Tôn Ngộ Không vẫn quỳ trên mặt đất bên cạnh lộ vẻ đáng thương. Ngưu Ma Vương dù gì cũng là tồn tại dám có địa vị ngang nhau cùng Thiên Đình, lại bị Tôn Ngộ Không dùng một quyền thiếu chút nữa đánh chết.
Bởi vậy có thể thấy được, sau khi Tôn Ngộ Không nhập ma thật sự sẽ có thực lực tăng vọt, về phần tăng lên bao nhiêu, bây giờ hắn còn không thể nào biết được.
Ngưu Ma Vương hiện tại cũng là đồ đệ của mình, Đường Tăng chỉ có thể nhịn đau lòng, tiêu hao rất nhiều điểm kinh nghiệm, từ trong hệ thống đổi lấy bảo vật, cho Ngưu Ma Vương khôi phục.
Sau khi làm xong tất cả những điều này, lúc này Đường Tăng mới nhìn về phía Hồng Hài Nhi ở phía xa trên không trung.
Tôn Ngộ Không cũng theo ánh mắt của Đường Tăng nhìn lại.
Hồng Hài Nhi biến sắc, vội vàng hóa thành ánh sáng màu đỏ lóe lên lại biến mất ở phía chân trời, biểu hiện của Tôn Ngộ Không vừa rồi đã dọa cho nàng khiếp sợ.
Ngưu Ma Vương mạnh tới mức nào, Hồng Hài Nhi biết rất rõ, nhưng ngay cả Ngưu Ma Vương cũng thiếu chút nữa bị một quyền đánh chết, nàng không cho rằng mình còn mạnh hơn Ngưu Ma Vương.
Thấy Hồng Hài Nhi rời đi, lúc này Đường Tăng mới trấn tĩnh lại, tinh thần mệt mỏi ngồi ở trên một tảng đá.
Lúc này, Đường Tăng cũng âm thầm cảm thấy may mắn, sau khi ý chí của mình đạt được mười chín điểm, ý chí thẩm thấu đến mỗi một tế bào trong thân thể, khiến cho mỗi một tế bào đều giống như có sinh mạng, có thể tự mình tồn tại.
Lúc này mới khiến cho hắn dù bị đánh nổ, những tế bào cũng có thể bị triệu hoán trở về.
Đây vẫn là ở dưới tình huống Đường Tăng không có cố ý dùng ý chí rèn luyện tế bào máu thịt, bằng không cho dù hắn đã chết, thân thể của hắn cũng có thể tự mình chữa trị, thân thể bất diệt.
Chỉ có điều, cũng bởi vì mạnh mẽ sử dụng ý chí khôi phục thân thể, khiến cho hắn đặc biệt mệt mỏi, vừa dựa vào trên tảng đá, hắn lại chìm vào giấc ngủ say.
Sa Tăng và Tiểu Bạch Long ở cách đó không xa chăm sóc cho Trư Bát Giới và Ngưu Ma Vương, Tôn Ngộ Không không có lời Đường Tăng nói, căn bản không dám đứng lên, vẫn quỳ trên mặt đất.
Tôn Ngộ Không cũng biết mình phạm vào sai lầm lớn, không dám có nửa điểm câu oán hận.
Không ai phát hiện ra, hai quỷ hồn hoàn toàn trong suốt từ dưới mặt đất hiện lên, xuất hiện ở bên cạnh Đường Tăng, một người mặc quỷ y trắng như tuyết, một người khác lại mặc quỷ y màu đen, hai quỷ hồn này đều đội mũ, đầu lưỡi thật dài.
Chính là Hắc Bạch Vô Thường.
/511
|