Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Thanh Dật kỳ quái nhìn thoáng qua Đường Tăng, sau đó nghe lời chăm chú nhìn sơn mạch.
Rất nhanh nàng kinh dị nói:
- Sao nơi này giống Ngũ Trang quán như vậy? Nếu ở nơi này thành lập một cái đạo quan, ta còn tưởng rằng nơi này chính là Ngũ Trang quán. Xú hòa thượng, sao ngươi tìm được địa phương này?
Đường Tăng che mặt nói:
- Nơi này chính là Ngũ Trang quán.
- Không có khả năng!
Thanh Dật lập tức phủ định.
- Ngươi nhìn kỹ đi.
Đường Tăng nói.
Thanh Dật thấy Đường Tăng không giống như nói láo, liền giật mình nói:
- Nơi này thật sự là Ngũ Trang quán? Sao có thể, nơi này rõ ràng là sơn mạch nguyên thủy a.
- Ta không biết mới gọi ngươi ra hỏi, ngươi cũng không biết chuyện gì xảy ra sao?
Đường Tăng hỏi.
Thanh Dật đang muốn nói không biết, nhưng bỗng nhiên ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ ra rồi, sư phụ đã từng nói, Ngũ Trang quán kỳ thật chỉ là một kiện pháp bảo của hắn, nếu gặp được nguy hiểm không thể chống cự, Ngũ Trang quán sẽ tự mình trốn vào trong hư không.
- Nói cách khác, Ngũ Trang quán đã không ở nơi này?
Đường Tăng nghĩ đến trước đó Tôn Ngộ Không nhập ma hủy diệt Nhân giới.
Lúc đó Nhân Gian giới bị đánh sập, đoán chừng Ngũ Trang quán cũng bị tác động, ở dưới tình huống như vậy, có lẽ Ngũ Trang quán thật đã bỏ chạy.
- Nếu như ta suy đoán không sai, hiện tại hẳn là Ngũ Trang quán đã rời đi. Xảy ra chuyện gì vậy?
Thanh Dật lo lắng, sư phụ nàng mạnh như vậy cũng gặp được tồn tại không thể chống cự, địch nhân sẽ cường đại như thế nào?
- Lúc đầu phát sinh một số việc, nhưng hiện tại đã không sao.
Đường Tăng nói.
Bỗng nhiên mi tâm của Đường Tăng giống như mở Thiên nhãn, từ trong sâu xa thấy được một hình ảnh, Sa Tăng, Trư Bát Giới còn có Tiểu Bạch Long, bị áo tù nhân quỷ dị trói lại, Thái Thượng Lão Quân lạnh lùng đi tới, nhìn xuống ba người.
Hình ảnh đến nơi đây liền kết thúc, nhưng Đường Tăng đã biết xảy ra chuyện gì.
- Sao vậy?
Thanh Dật thấy Đường Tăng nhíu mày, hỏi.
- Không có gì. Ngươi về trước đi.
- Ta không quay về.
Thanh Dật nói, Tiên giới quá an tĩnh, nàng một người ở nơi đó, cảm giác sắp muốn điên rồi.
Đường Tăng khẽ nhíu mày.
- Không phải ngươi sợ ta cản trở ngươi sao? Hiện tại ta sẽ không cản trở ngươi.
Thanh Dật nói, bây giờ coi như nàng đối mặt Huyền Tiên cũng có sức đánh một trận.
Đương nhiên cũng không phải Thanh Dật muốn theo Đường Tăng chung một chỗ, chỉ là nàng không muốn bị giam giữ, Tiên giới ngoại trừ nàng, không có bất kỳ ai khác, không có gì vui a.
Đường Tăng tưởng tượng, cảm thấy cũng phải, hiện tại thực lực của Thanh Dật tăng lên, đặc biệt là nàng đạt được một tia Huyền Hoàng chi khí rèn luyện, nhục thân cực kỳ cường đại, nếu không phải thực lực chênh lệch quá xa, muốn làm bị thương nàng cũng không dễ dàng.
- Lưu lại cũng được, nhưng lúc cần thiết ngươi vẫn phải đi vào.
Đường Tăng nói.
Lúc cần thiết, tự nhiên là thời điểm xuất hiện tình huống như Nguyệt Quang Bồ Tát cảnh cáo chẳng hạn.
- Ừm ân.
Thanh Dật lập tức mừng rỡ.
- Đi.
Đường Tăng vung tay lên, mang theo Thanh Dật thuấn di.
Nếu là thời điểm thuộc tính ý chí vẫn còn mười chín, mang theo một người thuấn di, hắn nhiều nhất có thể thuấn di ngàn dặm.
Nhưng hiện tại khoảng cách này dài ra gần như gấp trăm lần.
Sau một khắc, bọn hắn đã xuất hiện ở địa phương trước đó đám người Trư Bát Giới nghỉ ngơi.
Thanh Dật giật nảy mình, mặc dù nàng không biết nơi này là địa phương nào, lại biết nơi này cách Ngũ Trang quán cực kỳ xa, Đường Tăng thuấn di một lần, khoảng cách lại xa như vậy, vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
- Quả nhiên không thấy.
Đường Tăng nhíu mày, bỗng nhiên nhìn hư không quát to:
- Ngộ Không, mau tới gặp ta!
Thanh âm quanh quẩn ở trong phạm vi mấy trăm dặm, như gợn sóng khuấy động ra.
- Bạch!
Bên cạnh lóe lên quang mang, trong nháy mắt Tôn Ngộ Không liền xuất hiện:
- Sư phụ, ngài gọi con?
Nguồn:
-----------------
Thanh Dật kỳ quái nhìn thoáng qua Đường Tăng, sau đó nghe lời chăm chú nhìn sơn mạch.
Rất nhanh nàng kinh dị nói:
- Sao nơi này giống Ngũ Trang quán như vậy? Nếu ở nơi này thành lập một cái đạo quan, ta còn tưởng rằng nơi này chính là Ngũ Trang quán. Xú hòa thượng, sao ngươi tìm được địa phương này?
Đường Tăng che mặt nói:
- Nơi này chính là Ngũ Trang quán.
- Không có khả năng!
Thanh Dật lập tức phủ định.
- Ngươi nhìn kỹ đi.
Đường Tăng nói.
Thanh Dật thấy Đường Tăng không giống như nói láo, liền giật mình nói:
- Nơi này thật sự là Ngũ Trang quán? Sao có thể, nơi này rõ ràng là sơn mạch nguyên thủy a.
- Ta không biết mới gọi ngươi ra hỏi, ngươi cũng không biết chuyện gì xảy ra sao?
Đường Tăng hỏi.
Thanh Dật đang muốn nói không biết, nhưng bỗng nhiên ánh mắt sáng lên:
- Ta nhớ ra rồi, sư phụ đã từng nói, Ngũ Trang quán kỳ thật chỉ là một kiện pháp bảo của hắn, nếu gặp được nguy hiểm không thể chống cự, Ngũ Trang quán sẽ tự mình trốn vào trong hư không.
- Nói cách khác, Ngũ Trang quán đã không ở nơi này?
Đường Tăng nghĩ đến trước đó Tôn Ngộ Không nhập ma hủy diệt Nhân giới.
Lúc đó Nhân Gian giới bị đánh sập, đoán chừng Ngũ Trang quán cũng bị tác động, ở dưới tình huống như vậy, có lẽ Ngũ Trang quán thật đã bỏ chạy.
- Nếu như ta suy đoán không sai, hiện tại hẳn là Ngũ Trang quán đã rời đi. Xảy ra chuyện gì vậy?
Thanh Dật lo lắng, sư phụ nàng mạnh như vậy cũng gặp được tồn tại không thể chống cự, địch nhân sẽ cường đại như thế nào?
- Lúc đầu phát sinh một số việc, nhưng hiện tại đã không sao.
Đường Tăng nói.
Bỗng nhiên mi tâm của Đường Tăng giống như mở Thiên nhãn, từ trong sâu xa thấy được một hình ảnh, Sa Tăng, Trư Bát Giới còn có Tiểu Bạch Long, bị áo tù nhân quỷ dị trói lại, Thái Thượng Lão Quân lạnh lùng đi tới, nhìn xuống ba người.
Hình ảnh đến nơi đây liền kết thúc, nhưng Đường Tăng đã biết xảy ra chuyện gì.
- Sao vậy?
Thanh Dật thấy Đường Tăng nhíu mày, hỏi.
- Không có gì. Ngươi về trước đi.
- Ta không quay về.
Thanh Dật nói, Tiên giới quá an tĩnh, nàng một người ở nơi đó, cảm giác sắp muốn điên rồi.
Đường Tăng khẽ nhíu mày.
- Không phải ngươi sợ ta cản trở ngươi sao? Hiện tại ta sẽ không cản trở ngươi.
Thanh Dật nói, bây giờ coi như nàng đối mặt Huyền Tiên cũng có sức đánh một trận.
Đương nhiên cũng không phải Thanh Dật muốn theo Đường Tăng chung một chỗ, chỉ là nàng không muốn bị giam giữ, Tiên giới ngoại trừ nàng, không có bất kỳ ai khác, không có gì vui a.
Đường Tăng tưởng tượng, cảm thấy cũng phải, hiện tại thực lực của Thanh Dật tăng lên, đặc biệt là nàng đạt được một tia Huyền Hoàng chi khí rèn luyện, nhục thân cực kỳ cường đại, nếu không phải thực lực chênh lệch quá xa, muốn làm bị thương nàng cũng không dễ dàng.
- Lưu lại cũng được, nhưng lúc cần thiết ngươi vẫn phải đi vào.
Đường Tăng nói.
Lúc cần thiết, tự nhiên là thời điểm xuất hiện tình huống như Nguyệt Quang Bồ Tát cảnh cáo chẳng hạn.
- Ừm ân.
Thanh Dật lập tức mừng rỡ.
- Đi.
Đường Tăng vung tay lên, mang theo Thanh Dật thuấn di.
Nếu là thời điểm thuộc tính ý chí vẫn còn mười chín, mang theo một người thuấn di, hắn nhiều nhất có thể thuấn di ngàn dặm.
Nhưng hiện tại khoảng cách này dài ra gần như gấp trăm lần.
Sau một khắc, bọn hắn đã xuất hiện ở địa phương trước đó đám người Trư Bát Giới nghỉ ngơi.
Thanh Dật giật nảy mình, mặc dù nàng không biết nơi này là địa phương nào, lại biết nơi này cách Ngũ Trang quán cực kỳ xa, Đường Tăng thuấn di một lần, khoảng cách lại xa như vậy, vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
- Quả nhiên không thấy.
Đường Tăng nhíu mày, bỗng nhiên nhìn hư không quát to:
- Ngộ Không, mau tới gặp ta!
Thanh âm quanh quẩn ở trong phạm vi mấy trăm dặm, như gợn sóng khuấy động ra.
- Bạch!
Bên cạnh lóe lên quang mang, trong nháy mắt Tôn Ngộ Không liền xuất hiện:
- Sư phụ, ngài gọi con?
/511
|