Dưỡng Thú Thành Phi

Chương 16: Đừng tưởng rằng trẫm sẽ không phạt ngươi

/227


An Hoằng Hàn thu ngón tay lại, chuyển sang ôm nàng.

"Biết bị thương, còn chạy loạn, không muốn cái chân này?” An Hoằng Hàn bất lực nói, lo lắng chạm phải cái chân nàng vừa ngã bị thương kia cho nên động tác cực kỳ cẩn thận.

Thấy An Hoằng Hàn không tiếp tục hành hung*, trái tim nhỏ của Tịch Tích Chi cuối cùng cũng rơi xuống. Nhưng từng đợt đau đớn ở chân trước truyền tới lại làm toàn thân nàng trở nên lạnh lẽo, lấm tấm mồ hôi lạnh. (*hành hung: chỉ hành động đánh người hoặc giết người)

Thị vệ phụ trách đánh trượng côn đã dừng lại động tác trong tay. Thật ra bọn họ cũng không đành lòng, đều là người hầu trong điện Bàn Long, cúi đầu không thấy ngẩng đầu lại gặp, giữa người với người đều có chút tình cảm. Tự tay đánh chết bọn họ, lương tâm bản thân cũng không thanh thản.

Tất cả cung nữ thái giám ngã qùy gối một lượt, kêu khóc nói: "Tạ bệ hạ tha thứ."

Ánh mắt của mỗi người nhìn con chồn nhỏ cũng tràn đầy cảm kích. Thời khắc mấu chốt, một con con chồn cũng có tình người hơn so với bệ hạ. Nếu không phải nhờ con chồn nhỏ giúp đỡ xin tha, tính mạng của bọn họ tuyệt đối khó tránh thoát. Nhưng bàn về nguyên nhân sự việc lại đều là phiền toái do con chồn nhỏ gây ra.

Rốt cuộc bọn họ nên tạ ơn nó hay nên hận nó?

"Tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha. Mang các loại cung nữ thái giám đi khoét hai mắt, cách chức phạt xuất cung." Âm thanh lạnh lẽo không chút nhiệt độ, ngón tay An Hoằng Hàn vuốt ve bộ lông con chồn nhỏ, không nhìn thái giám cung nữ đang quỳ cái nào.

Cung nữ thái giám cảm thấy bi thương, lúc bước vào làm người hầu trong điện Bàn Long giờ phút kia, bọn họ liền đoán trước sẽ không có một ngày còn sống trở về.

Hôm nay có thể giữ được tính mạng, bọn họ cũng nên thỏa mãn.

‘Chít chít’. . . . . . Mất đi hai mắt, bọn họ còn tự lo liệu thế nào? Còn sống cũng chịu giày vò.

Ngay cả bọn họ bị thương chút xíu, tất cả đều tính lên đầu Tịch Tích Chi. An Hoằng Hàn làm như vậy, không phải là cứng rắn bức nàng đi vào con đường tội lỗi kia sao?

Kiên quyết không đồng ý, Tịch Tích Chi nâng lên một chân khác, vỗ vào bàn tay An Hoằng Hàn.

"Trẫm đã tha tính mạng của bọn họ, ngươi còn muốn trẫm làm sao? Nếu ngay một chút giáo huấn cũng không có, uy nghiêm của trẫm ở chỗ nào, sức chịu đựng của trầm cũng có hạn." Cảm giác con chồn nhỏ được voi đòi tiên, An Hoằng Hàn nheo mắt lại, không có ý định tiếp tục nhượng bộ.

Tịch Tích Chi cùng dạng là một người cố chấp, nếu An Hoằng Hàn muốn phạt bọn họ thì cứ phạt cả nàng cùng nhau, đễ lương tâm nàng đỡ bất an, cả ngày sống trong tự trách.

‘Chít chít’. . . . . . Tịch Tích Chi chuyển mình, mắt sáng như đuốc nhìn hắn.

An Hoằng Hàn nhức đầu nhìn con chồn nhỏ, "Đừng tưởng rằng trẫm sẽ không phạt ngươi, gặp phải nhiều phiền toái như vậy, ngươi cũng phải bị phạt."

Chuyện lạ là con chồn nhỏ gật đầu thật mạnh, đây chính là kết quả nàng muốn. Nếu như không thể làm thay đổi số mạng, Tịch Tích Chi chỉ có thể dùng phương thức của bản thân để lương tâm nhận được một chút thanh thản.

Nhưng nếu phạm quá nhiều tội ác thì uy lực của Thiên kiếp sẽ tăng cường gấp mấy lần, khi đó xử phạt, so với hiện tại, lợi hại không chỉ hơn trăm lần.

Cuối cùng An Hoằng Hàn hận không thể bóp chết con chồn nhỏ một phen. Có người nào nghe bị chịu phạt, không phải đều sợ hãi rụt rè, cúi đầu cầu xin tha thứ. Nó khen ngược, nghe nói như thế, lại vẫn bình thản như không có gì xảy ra lại giống như lấy được tự do.

Phạt thật nặng, An Hoằng Hàn lại không đành lòng. Phạt nhẹ tay thì sợ tên tiểu tử này không được dạy dỗ.

Kể từ cuốn vào tranh đấu trong hoàng quyền, An Hoằng Hàn đã sớm từ bỏ mềm lòng. Vậy mà hôm nay lại lo lắng cho con chồn nhỏ? Loại tình cảm mất




/227

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status