Duy Ngã Độc Tôn

Chương 386: Cảnh giới khác biệt

/956


Giọng Tần Lập có chút run run, những năm gần đây, ở cùng Thi Vũ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Có đôi khi Tần Lập cũng sẽ sinh ra vài phần mê man: Bản thân mình liều mạng tu luyện, liều mạng muốn truy đuổi đỉnh cao thế giới này, cuối cùng có phải là một lựa chọn chính xác hay không? Bản thân mình hẳn nên giống như người thường, mang theo Thi Vũ tìm một chỗ thế ngoại đào nguyên sinh hoạt an bình?
Tuy nhiên, loại suy nghĩ này, cũng chỉ chợt lóe mà qua.
Tần Lập rát rõ ràng, dù là mình thật sự muốn như vậy, cũng chỉ là một loại hy vọng xa vời mà thôi. Người ở giang hồ, thân không thuộc về mình, lời này cũng không phải nói cho có.
Toàn bộ Tần gia, cả một đại gia tộc chói mắt như vậy, đã không còn bất cứ con đường rút lui nào nữa, chỉ có đi tiếp về phía trước. Nếu bản thân Tần Lập buông tha, như vậy Tần gia gần như chắc chắn bại vong.
Trong khoảng thời gian ngắn dựa vào võ lực mạnh mẽ, kinh sợ các gia tộc cùng môn phái đối địch trên Huyền Đảo này. Nhưng nếu Tần gia dừng bước, sẽ bị người ta đuổi theo rất nhanh, sẽ lại hung hăng dẫm nát Tần gia dưới chân, sẽ tuyệt không lưu chút tình cảm gì!
Loại thế lực siêu cấp mạnh mẽ như Thôi gia, còn không phải sụp đổ sao?
- Phu quân! Ôm chặt ta. Thi Vũ đều hiểu mà!
Thượng Quan Thi Vũ ở trong lòng Tần Lập thì thào tự nói, hai người cho đến nay trong lòng như có thông linh. Tuy rằng Tần Lập cũng không nói những gì trải qua mấy năm nay nhưng Thi Vũ đã có một loại cảm giác: nàng có thể cảm nhận được yêu thương của Tần Lập đối với nàng, cũng có thể cảm nhận được vui buồn yêu ghét của Tần Lập.
Lúc này, Trên đỉnh Huyền Vũ Phong, bên ngoài Hoàng Kim Cung, truyền đến những tiếng kinh hô của mấy tiểu cô nương, ba con bạch vượn rống giận cùng tiếng cười duyên của Xà Xà.
Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ liếc nhìn lẫn nhau, đều nhìn ra một tia ý cười trong mắt đối phương.
- Ha ha! Không cần phải xen vào bọn họ, chúng ta trò chuyện đi.
Tần Lập kéo lấy Thi Vũ ngồi trên một tảng đá lớn trơn nhẵn, bắt đầu kể lại mọi chuyện xảy ra trong ba năm qua.
Nói đến chỗ mạo hiểm, Thi Vũ cũng không nhịn được liên tục kinh hô. Nàng không nghĩ tới trong thời gian ba năm ngắn ngủi lại sẽ phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Ba người Bộ Vân Yên, Lệnh Hồ Phi Nguyệt, Triệu Thiên Thiên rời đi cùng biến mất; Trầm Nhạc Thiên Cơ Môn đại hôn; Thôi gia Huyền Đảo diệt vong; người tử đồng thần bí khó lường; thánh nữ cực Tây Trên biển rộng; đến cuối cùng là Tần gia gặp phải nguy cơ lớn nhất từ trước tới nay, theo tiếng nói trầm thấp của Tần Lập, nối tiếp kể lại.
Thi Vũ tựa đầu trên vai Tần Lập, dịu dàng nói:
- Phu quân! Mấy năm nay thực sự là khổ cực huynh rồi. Rốt cuộc Thi Vũ tu luyện có thành tựu rốt cuộc không phải là một trói buộc nữa, từ nay về sau tất cả chuyện của huynh, Thi Vũ có thể chia sẻ rồi!
Tần Lập kéo vòng eo tinh tế tràn ngập co dãn Thượng Quan Thi Vụ nhẹ giọng nói:
- Thi Vũ! Trước giờ muội không phải là trói buộc, ở trong lòng ta, muội là bảo bối quý giá nhất ta nhận được trên đời này, không ai có thể thay thế được!
Say lòng người, không gì hơn lời tình nhân. Thượng Quan Thi Vũ ánh mắt mê ly, nhìn vào khuôn mặt góc cạnh rõ ràng của Tần Lập, trong lòng trở nên vô cùng ôn nhu.
Lúc này, bên trên Huyền Vũ Phong truyền ra từng đạt tiếng nổ động trời, thỉnh thoảng truyền đến mấy tiếng rống giận.
Thi Vũ có chút lo lắng nhìn thoáng qua Tần Lập, nhẹ giọng hỏi:
- Không lo sao?
Tần Lập lắc đầu, cười nói:
- Không có chuyện gì. Xà Xà cũng đã là cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không rồi. Con vượn già kia rõ ràng đố kỵ, cứ để bọn họ chơi đi.
- Nhưng đừng bị thương, vậy thì không tốt. Ba bạch vượn kia mấy năm nay rất trông nom ba tiểu cô nương gia tộc, thậm chí được bọn họ trợ giúp, đã có hai đứa đạt đến Hợp Thiên cảnh, một đứa cũng đạt được Phá Thiên cảnh đỉnh phong rồi. Nếu là trước đây, căn bản không dám tưởng tượng.
Thượng Quan Thi Vũ ôn nhu nói, sau đó đôi tròng mắt cực đẹp nhìn vào mặt Tần Lập, cười hỏi:
- Hiện giờ có phải thực lực thiếp thân mạnh hơn phu quân hay không?
- Khụ khụ...
Tần Lập xấu hổ vuốt mũi, cười khổ nói:
- Lão bà đại nhân thần công cái thế, phu quân ta cam bái hạ phong?
- Thôi đi! Lúc huynh tới đây còn rõ ràng bay lên rất kiêu ngạo như vậy!
Thượng Quan Thi Vũ khẽ cắn vai Tần Lập một chút. sau đó nói:
- Muội luôn cảm thấy thực lực của huynh không thể tính theo lẽ thường, nhiều người so ra còn lợi hại hơn còn không thua trên tay huynh sao? Phu quân! Chiến kỹ huynh tu luyện, thật là độc nhất vô nhị trên đời này sao?
Ầm ầm ầm!
Những tiếng nổ trên bầu trời làm cho cả tòa Huyền Vũ Phong cũng không ngừng run lên. Có lẽ tất cả linh thú trên Huyền Vũ Phong này, hiện giờ hẳn đều thành thành thật thật tìm một chỗ trốn cho thật kỹ rồi.
Tần Lập suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Có thể là vậy, ít nhất thì chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn trừ ta ra, còn chưa thấy người thứ hai tu luyện thành công.
Thượng Quan Thi Vũ suy nghĩ một chút, lại hỏi:
- Phu quân! Tuy rằng muội đã đạt đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, nhưng lại không biết vận dụng lực lượng này, nhưng Phiêu Linh Kiếm Quyết lại luyện rất thuần thục. Nhưng nếu thật sự chống lại võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không, muội nghĩ mình khẳng định không phải đối thủ của người ta.
Tần Lập nao nao, không ngờ tới Thi Vũ lại nhìn thông thấu như vậy. Nên biết rằng, không phải người nào cũng có thể nhìn thẳng vào khuyết điểm của bản thân, nhất là người có cảnh giới Phá Toái Hư Không, không cần làm gì khác, chỉ cần bằng vào uy áp cũng đã khiến cho đối thủ không sinh ra được chút phản kháng nào.Nguồn: http://truyenyy.com
Dù là bản thân Tần Lập, hiện tại chỗ dựa lớn nhất cũng là cảnh giới chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn tầng thứ tư: kiếm ý, nhân kiếm hợp nhất. Đây là cảnh giới rất nhiều võ giả Phá Toái Hư Không cũng không thể nắm giữ hoàn toàn!
Cho nên, đừng thấy Thi Vũ hiện tại trên cảnh giới đã đạt đến Phá Toái Hư Không, nhưng tính thực lực nàng cũng không phải đối thủ của Tần Lập.
Cường giả Phá Toái Hư Không chân chính, hay là những người dựa vào cố gắng của bản thân mình từng bước tu luyện đến cảnh giới này, lĩnh ngộ cùng lý giải đổi với võ đạo đều sẽ hình thành một loại lý luận đặc biệt.
Cũng chính là vận dụng "Pháp""Thuật" Tần Lập nói - Nhưng trên thực tế, tuyệt đại đa số võ giả Phá Toái Hư Không, bao gồm cả lão già tử đồng Ma Võ Xương khi xưa ở Thôi gia, kể cả Hàn Mai thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung cũng không thể hoàn toàn nắm giữ loại bổn nguyên võ đạo này. Đây cũng gián tiếp nói rõ một vấn đề: truyền thừa nhận được từ Hô Diên Bác trong đầu Tần Lập theo đời sau đã bắt đẩu suy sụp, đa phần các võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không vẫn dựa vào "Lượng" hay là nguyên lực hùng hậu đi chiến đấu.
Về phần chiến kỹ, chỉ cần đi vào tầng lớp Chí Tôn, phương diện chiến kỹ đều là lô hỏa thuần thanh rồi
Cho nên, ai nắm giữ càng nhiều lực lượng pháp tắc, người đó sẽ có được thực lực làm người ta hâm mộ sợ hãi.
Nghĩ vậy, Tần Lập mỉm cười nói:
- Không sao cả, chúng ta còn có rất nhiều thời gian, huynh dạy muội cách nắm giữ và vận dụng các loại pháp thuật!
- Pháp thuật?
Thượng Quan Thi Vũ đối với hai chữ này có vẻ cực kỳ xa lạ và khó hiểu, Tần Lập nói:
- Cái gọi là pháp thuật, chính là nắm giữ cùng vận dụng các loại pháp tắc trên thế giới này. Võ giả ở trước cảnh giới Phá Toái Hư Không, tất cả đều dựa vào thân thể mạnh mẽ, nguyên lực ít nhiều, lấy chiến kỹ mạnh yếu phân ra thắng bại. Nhưng sau khi đạt đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, đã có thể ngưng tụ kiếm ý, sau đó sử dụng pháp tắc trong thiên địa chống địch. Như là nói Hỏa Kiếm Vương gia, Vương gia lấy chiến kỹ thuộc tính hỏa trứ danh Huyền Đảo. Trong chiến kỹ con cháu Vương gia, trên kiếm khí có thể thi triển ra ngọn lửa, phát huy ra uy lực lớn hon nữa. Hoặc là nói chiến kỹ Băng Thiên Nhai có thể thi triển ra kiếm khí thuộc tính hàn băng, tăng cường uy lực chiến kỹ. Kỳ thật những thứ này đều là vận dụng pháp thuật; chẳng qua rất nhiều thứ thời đại Thái cổ đều thất truyền, người đời sau chỉ biết hình ngoài mà không biết cái thần bên trong!
Thượng Quan Thi Vũ chăm chú lắng nghe, hàng mi thanh tú khẽ nhướng, giống như có điều cảm ngộ.
Lúc này, chiến đấu trên Huyền Vũ Phong vẫn kịch liệt như trước, từ trong tiếng cười duyên của Xà Xà cùng lão viên Bạch Trung Sơn liên tục rống giận, có thể nghe ra Xà Xà cũng không bị thiệt.
- Muội xem, giống như Xà Xà cùng lão vượn Bạch Trung Sơn kia, một người là cường giả tiến vào cảnh giới Phá Toái Hư Không vô số năm, mà người còn lại mới vào cảnh giới Phá Toái Hư Không chỉ mấy năm mà thôi, vì sao còn có thể đánh ngang nhau?
Tần Lập chậm rãi nói:
- Chính là bởi vì mấy năm nay ta dạy cho Xà Xà không ít cách nắm giữ cùng vận dụng pháp thuật. Cho nên đừng nhìn Bạch Trung Sơn nguyên lực vô cùng hùng hậu, nhưng nếu thật sự liều mạng, chưa chắc sẽ là đối thủ của Xà Xà!
- Có và không có pháp thuật, lại chênh lệch lớn đến như thế?
Tuy rằng mấy năm này, số lần nàng xuất quan Hoàng Kim Cung ít tới đáng thương, nhưng cái này cũng không cản trở nàng hiểu biết rất sâu về lão vượn Bạch Trung Sơn này. Biết rõ lão là một linh thú siêu cường sâu không đoán được, không thể ngờ tới trong miệng Tần Lập, lão vượn Bạch Trung Sơn lại không phải đối thủ của Xà Xà.
- Đương nhiên rồi, đây mới chỉ là cảnh giới Phá Toái Hư Không. Muội có biết vì sao lão vượn Bạch Trung Sơn vẫn dừng lại ở cảnh giới Phá Toái Hư Không, mà không thể đột phá cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa hay không?
Mấy năm nay, Tần Lập vẫn lợi dụng thời gian rảnh rỗi nắm giữ ký ức quý giá Hô Diên Bác lưu cho hắn, cũng biết được rất nhiều chuyện
Thi Vũ lắc đầu mờ mịt, bộ dạng mê man kia thật là khả ái, ánh mắt nhìn Tần Lập cũng tràn ngập sùng bái: Phu quân của minh, tuy rằng trên thực lực còn không đạt đến cảnh giới Phá Toái Hư Không, nhưng ở trong mắt Thượng Quan Thi Vũ, phu quân mới là người cường đại nhất trên đời này!
- Chính là bởi vì Bạch Trung Sơn không thể lĩnh ngộ chân chính vận dụng pháp tắc trong thiên địa, cho nên đan nguyên - hay là nội đan, mặc kệ mạnh đến cỡ nào cũng sẽ không hóa anh, đạt đến bước chuyển hoán từ lượng biến sang chất biến.
Tần Lập nói đến đó, không nhịn được lắc đầu có chút tiếc nuối, thầm nghĩ tuy nói Hô Diên Bác thu dưỡng mấy con sủng vật nhỏ này, nhưng cũng thật quá không chịu trách nhiệm, cũng không truyền thụ cho chúng nó bất cứ tri thức cao thâm gì.
Lẽ nào vị Tiên hiền đại tài Thái cổ này, đối với linh thú dị tộc luôn có lòng nghi kỵ đề phòng rất nặng?
Tuy nhiên cũng là năm đó Hô Diên Bác căn bản không ngờ tới, những sủng vật nhỏ hắn thu dưỡng năm đó có một ngày sẽ có được thực lực mạnh mẽ như vậy?
Có cần chỉ điểm một chút cho lão vượn tính tình táo bạo kia hay không? Nếu như lão gia hỏa này vẫn còn giống như trước kia, quật cường ngang ngược, không coi ai ra gì, ta cũng sẽ không để ý tới nó, tùy ý cho nó tự sinh tự diệt là được. Đây không phải là ta ích kỷ, chỉ là không có quan hệ với ta, còn có chút căm thù ta, vì sao ta còn phải để ý tới hắn chứ?
Tần Lập thầm nghĩ.

/956

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status