Duy Ngã Độc Tôn

Chương 702: Trên đại thảo nguyên!

/956


Tinh thần lực khổng lồ của Tần Lập lại một lần nữa đầu nhập vào suy diễn ngược bí thuật cấm chế này.
Đảo mắt, lại trôi qua bảy ngày.
Hôm nay, hai nàng Cơ Ngừ Yên cùng Lãnh Dao xem bệnh cho mục dản trên thảo nguyên đang trên đường trở về Viêm Hoàng Sơn.
Bởi vì không thể sử đụng bất kỳ lực lượng gì, Cơ Ngữ Yên lại không muốn bị Lãnh Dao mang theo, tốc độ hai nàng bước đi rất chặm. Tuy nhiên nơi này cách Viêm Hoàng Sơn cũng không xa lắm, chỉ khoáng năm mươi dặm mà thôi.
Hai người ở chỗ mục dân hơn mười ngày, bởi vì có môn phái Viêm Hoàng tồn tại, rất nhiều mục dân trên đại thảo nguyên đều dần dần tụ lại bên này.
Vốn những trộm cướp sinh tồn trên đại thảo nguyên, hiện giờ cơ bản đã tuyệt tích. Bọn họ chỉ mạnh hơn người thường một chút mà thôi, nói tới vẫn là người thường, làm sao có lá gan dám hành nghề cướp bóc ở dưới mắt môn phái Viêm Hoàng? Đừng nói là cao tầng môn phái Viêm Hoàng, tùy tiện là một đệ tử nội viện cũng đủ để thanh lý sạch sẽ bọn họ.
Bởi vậy, tuy rằng môn phái Viêm Hoàng lập tông chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, nhưng uy vọng trên cả đại thảo nguyên đã cao đến mức người ta không thể tưởng tượng.
Lãnh Dao cùng Cơ Ngữ Yên làm việc thiện, càng được tất cả mục dân trên đại thảo nguyên kính yêu.
Không cần nói, biết rõ các nàng đều là tiên tử Viêm Hoàng môn phái bản thân có thực lực người phàm khó có thể tưởng tượng, nhưng vẫn có rất nhiều mục dân trẻ tuổi có võ lực tự phát hộ tống hai nàng.
Hai nàng Lãnh Dao cùng Cơ Ngừ Yên không khuyên được, chỉ có thể tùy ý cho bọn họ theo từ xa.Nguồn: http://truyenyy.com
Những mục dân trè tuổi này thậm chí không đám nhìn thẳng vào mặt Lãnh Dao cùng Cơ Ngữ Yên, bọn họ cảm thấy theo từ xa, cũng là phúc phận to lớn rồi.
Cũng có mấy mục dân lớn gan, lớn mật dùng ánh mắt ái mộ nhìn Cơ Ngữ Yên cùng Lãnh Dao, tuy nhiên bọn họ đều được trường bối đặn dò, ngàn vạn lân không được nói lời quá mức.
- Ngữ Yên tỷ, tỷ không cần lo lắng, phu quân chàng bế quan lâu như vậy, nhất định sẽ nghĩ ra biện pháp.
Tuy rằng Lãnh Dao nói không nhiều, nhưng ở cùng người thân cận vẫn sẽ có giao lưu.
- Ha ha! Dao Dao, nói thật chứ, lúc đầu nói không mất mát, là gạt người. Bản thân có bản lĩnh phi thiên độn địa, phá núi lờ đất, biến thành một người bình thường, loại cảm giác này thật sự rất khó chịu, rất không quen có đôi khi thậm chí muốn chết đi...
Vẻ mặt Cơ Ngừ Yên lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nhỏ giọng nói:
- Lúc đầu tỷ còn không cảm giác nhiều lắm, nhưng ngày môn phái Viêm Hoàng khai tông lặp phái, đối mặt vô số cường địch. Trong lòng tỷ thầm hận nếu như không phải thực lực tỷ bị người cấm chế, tỷ nhất định sẽ xông lên trước, bảo vệ tôn nghiêm của chúng ta.
Cơ Ngử Yên Nói rồi, than khẽ một tiếng:
- Muội không biết cảm nhận trong lòng tỷ lúc đó, nhìn mọi người xông lên liều mạng, nhìn các người bị thương, lòng ta như bị dao cắt.
- Muội có thể tưởng tượng được loại cảm giác này, giống như lúc trước, phu quân thay chúng ta che mưa chắn gió, chúng ta giống như là một đám chim non trốn ở dưới cánh chim của phu quân. Loại cảm giác này, kỳ thật không dễ chịu.
Lãnh Dao nói.
- Đúng vậy, sau khi đánh lùi ba đại gia tộc lánh đời, môn phái chúng ta cũng ổn định.
Bắt đầu từ lần đầu tiên cùng muội xuống núi, tiến vào đại thảo nguyên xem bệnh cho mục dân, trong lòng tỷ dần dần điều chỉnh lại, nhìn những người thường này, bọn họ có sinh lão bệnh tử, đều tập trung trong thời gian trăm năm ngần ngủi. Cảm nhận được vui buồn hờn giận của bọn họ, tỷ thật sự hiểu được: người sống, phải sống vui vẻ, nếu như không thể vui vẻ, vậy thì sống một ngàn năm một vạn năm, dù là mười vạn năm* thặm chí vĩnh sinh bất tử, cũng không thú vị gì.
- Muội xem những mục dân này, mỗi ngày bọn họ vui vẻ bao nhiêu, vừa hát vừa nhảy
múa, kỳ thật bọn họ cũng có rất nhiều chuyện phiền lòng, các loại dịch bệnh, các loại sinh hoạt gian khổ, trước đây bọn họ còn phải đối mặt với trộm cướp trên thảo nguyên...
Lúc này ánh mắt Cơ Ngữ Yên trở nên cực kỳ trong suốt tự nhiên giống như hòa hợp một thể với thiên địa. Lãnh Dao đột nhiên có một loại cảm giác, Cơ Ngữ Yên ở bên cạnh mình, rõ ràng một thân thực lực hoàn toàn bị cấm chế, nhưng lại cho nàng cảm giác như một cường giả không thể chiến thắng.
Bởi vì trong nháy mắt này, Cơ Ngữ Yên cùng cả thiên địa đã hòa hợp một thể.
Cảnh giới tăng lên!
Đây tuyệt đối là một loại cảnh giới tăng lên!
Lãnh Dao giật mình nhìn Cơ Ngữ Yên, trong lòng vô cùng kinh ngạc, thầm than:
- Trời ạ! Ngữ Yên tỷ thật là siêu cấp thiên tài, kinh mạch toàn thân bị cấm chế, dưới tình huống như vậy lại còn có thể tăng lên cảnh giới, nói ra, khẳng định sẽ làm vô số người khiếp sợ.
Tuy nhiên tình huống này chỉ duy trì trong chớp mắt ngắn ngủi, tiếp đó Cơ Ngữ Yên nhỏ giọng nói:
- Cho dù có nhiều phiền não như vậy, nhưng bọn họ vẫn điều chỉnh tình cảm của mình. Lúc uống rượu thì quên đi uống rượu, lúc chơi đùa thì cứ mặc sức chơi đùa, ca hát nhảy múa, vui vẻ vô cùng...
Lãnh Dao mỉm cười nói:
- Tiệc tối lửa trại đêm qua, còn có vài tiểu tử mục dân trẻ tuổi tới tỏ tình với Ngữ Yên tỷ nữa...
Cơ Ngữ Yên trắng mắt liếc Lãnh Dao, nói:
- Chỉ có tỷ sao? Lẽ nào không có tiêu tử mục dân trẻ tuổi anh tuấn liếc mắt đưa tình với muội?
Lãnh Dao cười hì hì, cười thật xinh đẹp, nói:
- Chúng ta đều là nữ nhân của chàng, người khác ta xem chướng mắt.
Sắc mặt Cơ Ngữ Yên ửng đỏ, sẵng giọng:
- Nói bậy, chỉ có muội cùng Thi Vũ mới có tư cách xưng là nữ nhân của chàng, mấy người chúngta...không có tư cách đó.
Lãnh Dao cười hì hì thật to. trước giờ chưa từng như thế, nhìn Cơ Ngữ Yên nói:
- Còn tường rằng Ngữ Yên tỷ sẽ không ghen tuông đố kỵ với người khác chứ, không ngờ tới tỷ cũng như thế.
Cơ Ngữ Yên trái lại một ánh mắt trợn trắng, ngắt một cọng có nhỏ bên đường bĩu môi:
- Đến lúc đó tỷ kiến nghị hắn một lần cưới tám mười người, xem đến lúc đó muội tìm ai khóc!
- Hì hì, muội không quan tâm!
Nắng chiều phủ xuống, hiện lên hai bóng người duyên dáng, kéo thật dài chiếc bóng của các nàng, những tiếng cười duyên vang vọng đại thảo nguyên.
Đám tiểu tử mục dân trẻ tuổi nghe tiếng cười này, như si như say.
Đột nhiên, Lãnh Dao kéo tay Cơ Ngữ Yên, thần sắc trở nên ngưng trọng, ánh mắt nhìn về phía xa xa.
Có mấy bóng người cách nơi bọn họ mấy chục dặm, đạp bước trên thảo nguyên bay về phía Viêm Hoàng Sơn.
Lãnh Dao đứng thẳng người, nhìn các tiểu tử mục dân trẻ tuổi nói:
- A Đạt, các người nhanh trở về đi. Tiễn nữa thì trước khi trời tối đen các người sẽ không về lều trại kịp nữa, coi chừng vợ các người mắng đó.
Một thanh niên cao lớn nghe vậy. lộ ra vẻ cười ôn hòa, nói:
- Bà vợ ta sẽ không dám quản ta đâu.
- A Đạt. đây là ngươi nói đó. trở về ta đi nói cho chị dâu!
Một thanh niên ở bên cạnh giễu cợt.
A Đạt trừng mắt người kia. vội nói:
- Đừng có mà nói bậy!
Một đám tiểu tử mục dân vang lên những cười to thiện ý, tiếng cười phiêu đãng trên đại thảo nguyên khiến cho mấy bóng người kia chú ý. Những người đó hơi thay đổi phương hướng một chút, bay nhanh về phía này.
Lãnh Dao cùng Cơ Ngữ Yên liếc nhìn lẫn nhau, những người vừa tới thực lực cũng không yếu, không biết bọn họ tới Viêm Hoàng Sơn làm gì.
Mặc dù ba đại gia tộc lánh đời vẫn không thả ra tin tức gì, nhưng cả môn phái Viêm Hoàng từ trên xuống dưới vẫn không tin ba đại gia tộc lánh đời sẽ bỏ qua như thế.
Bọn họ nhất định sớm muộn gì cũng sẽ tới trả thù.
Chỉ là không ai biết, thời gian chính xác khi nào mới trả thù.
Lãnh Dao nhìn những mục dân không cảm thấy gì khác thường nói:
- Mặt trời sắp xuống núi rồi, các người nhanh trở về đi. Chúng ta là tiên tử trên Viêm Hoàng Sơn đều biết pháp thuật. Cảm tạ các người đã hộ tổng chúng ta lâu như vậy, nhưng hiện giờ các người cần phái trở về.
Những mục dân này cũng không biết thân phận thật của hai người, đối với bọn họ mà nói, chỉ cần là người đi ra từ đi ra từ môn phái Viêm Hoàng, đều là tiên tử thần tiên. Bởi vì bọn họ đều biết bay trên trời cao, có lực lượng rất cường đại.
Những mục dân thấy Lãnh Dao nói như vậy, liền thu hồi tâm tư vui đùa, biết hai vị tiên tử có lẽ muốn thi triển tiên thuật rời khỏi nơi đây.
Lúc bọn họ vừa định xoay người rời đi, trong đó có một mục dân ánh mắt rất tốt, kinh ngạc chỉ phía bên phái bọn họ. lớn tiếng hô:
- Xem kia, có người biết bay. Là thần tiên trên Viêm Hoàng Sơn đó.
- Bọn họ không phải.
Lãnh Dao hết sức bình tĩnh nói:
- Các người nhanh rời đi, nếu không lát nữa sẽ có nguy hiểm.
Vừa nghe nói có nguy hiểm, những mục dân này có chút sợ. Trận đại chiến khi môn phái Viêm Hoàng khai tông, kinh thiên động địa, nhìn từ xa xa thấy trời đất sụp đổ. Loại tràng diện này, những mục dân trên đại thảo nguyên cả đời cũng không quên được.
Mấy bóng người kia tốc độ cực nhanh, không đợi những mục dân kịp rời đi, liền tới trước mặt Lãnh Dao cùng Cơ Ngữ Yên, nhìn thấy hai nàng, bọn họ đều ngẩng ra.
Có lẽ là không ngờ tới ở trên thảo nguyên này có thể gặp được hai cô gái tuyệt sắc như vậy. Hơn nữa còn là đi bộ trên mặt đất, vậy chẳng phải nói đây là hai người thường?
Lại nhìn hai nàng đi cùng một đám mục dân lẽ nào đây là minh châu trên đại thảo nguyên? Trong lòng những người vừa tới thầm nghĩ vậy.
Cơ Ngữ Yên bình tĩnh đánh giá mấy người vừa đến. Tổng cộng có năm người, tất cả đều là nam. Người dẫn đầu mặc một thân áo bào đen, bên trên áo bào tràn đầy các hoa văn thần bí, nhìn qua tạo một cảm giác yêu dị.
Nam tử này bộ dạng khoảng hơn ba mươi tuổi, diện mạo hết sức anh tuấn, chỉ là sắc mặt thoạt nhìn rất tái nhợt, hai tay trống rổng, không có vũ khí gì, phía sau lưng cũng không mang theo vũ khí, có lẽ là có trang bị như nhẫn trữ vật.
Bốn người khác cũng đều rất trẻ tuổi, bộ dạng khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, đều mặc trường bảo đen. Nhưng trên y phục bọn họ không có những hoa văn thần bí cổ quái, cổ tay áo cũng không thêu sợi tơ vàng, xem ra thân phận thấp hơn một chút.
Nam tử dẫn đầu quan sát Cơ Ngữ Yên cùng Lãnh Dao toàn thể một lượt, lộ ra một vẻ tươi cười ôn hòa, nói:
- Hai vị cô nương, đang muốn đi đâu? Chuẩn bị tới Viêm Hoàng Sơn bái sư học nghệ hay sao?
Lãnh Dao cùng Cơ Ngữ Yên còn chưa nói, một mục dân trẻ tuổi lớn gan bên kia đã lớn tiếng:
- Ngươi có ánh mắt gì, không thấy hai vị tiên tử chính là người Viêm Hoàng Sơn hay
sao?
- Ồ? Các người chính là đệ tử môn phái Viêm Hoàng?
Thanh niên dẫn đầu khẽ cau mày, ngữ khí có chút không tốt hỏi.

/956

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status