Duy Ngã Độc Tôn

Chương 836: Tin tức kinh người!

/956


Một kiếm này gần như hao hết tất cả năng lượng trong cơ thể Tần Lập, Duy Ngã Cửu Kiếm thật sự không dễ dàng thi triển ra như vậy. Nếu như không phải Tần Lập bị áp bách đến mức sống chết trước mắt, tuyệt đối sẽ không thi triển ra một kiếm Sơn hà Vạn Lý này.
Chẳng qua lúc này trong thiên địa vẫn tràn ngập rất nhiều năng lượng, đang bằng một tốc độ không thể tin được theo những kinh mạch trên dưới toàn thân Tần Lập, điên cuồng tụ tập vào trong đan điền Tần Lập.
Kỳ thật, lúc này bất luận là Liễu Tiếu Vân hay Diệp Tử Kỳ, hoặc là Hoắc Trung Vỗ, thậm chí là tùy tiện một Thánh Chủ đỉnh cấp nào giữa những người vây xem, đều có thể nhẹ nhàng đánh bại Tần Lập.
Nhưng một kiếm Sơn hà Vạn Lý này, gây cho bọn họ một loại chấn động khiến cho linh hồn bọn họ còn đang run rẩy. Những người đó thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào Tần Lập đứng giữa hư không, tóc đen bay loạn.
Phong thái Đại Đế, hầu như không ai trong bọn họ từng gặp qua, nhưng Tần Lập Lúc này, là tồn tại hùng mạnh nhất mà bọn họ gặp trong suốt một đời!
Loại chênh lệch này giống như một lạch trời, chắn ngang trước mặt bọn họ!
Cái này giống như một con cọp bị bệnh sắp chết già, nằm sấp ở đó không nhúc nhích, những động vật khác tuyệt đối sẽ không dám tới gần!
Đây là quy luật của thiên nhiên, chấn nhiếp thấm sâu vào linh hồn!
Dù là bọn họ biết rõ, Tần Lập chém ra một kiếm này sẽ có tiêu hao rất lớn, nhưng tuyệt đối sẽ không có ai dám đặt cược lúc này Tần Lập không có một chút chuẩn bị phía sau.
Một lúc lâu, mới có người phục hồi tinh thần lại, thì thào nói:
- Mẹ nó, đây còn là người sao? Thật là quá khủng bố đi chứ. Mười mấy cường giả Vương tộc Tam Địa đó, cứ thế bị một kiếm tiêu diệt rồi!
- Người không thấy sao? Tần Lập đánh một kiếm này còn dư lực rất lớn, núi cao sông dài biển rộng kia diễn hóa ra thời gian dài như vậy, mới biến mất trong không khí. Ta dám nói, dù là có nhiều người hơn nữa, cũng không đủ cho Tần Lập chém một kiếm này nữa!
- Người ứng vận, quả thật không phải người mà! Thông Thiên Đại Đế ở tuổi đó có thể mạnh như vậy không?
- Suyt, đừng có nói bậy chuyện của Đại Đế. Chẳng qua...
Người này vừa chuyên giọng, nhỏ giọng xuống:
- Ta đoán là không có!
Những người đó trốn ở cực xa, đều dùng một loại ánh mắt kính sợ nhìn Tần Lập ngừng giữa không trung bàn tán. Giờ phút này, ở trong lòng bọn họ đã không có những ý niệm hâm mộ, đố kỵ nữa. Bởi vì loại chênh lệch này quả thật quá lớn, lớn đến nỗi cả đời này bọn họ cũng không thể đuổi kịp.
Cho nên, chỉ còn lại có kính sợ.
- Tần Lập đang làm gì? Làm sao hắn đứng nửa ngày cũng không có phản ứng gì cả?
Có người nghi hoặc hỏi.
- Ta biết rồi, vừa nảy hắn thi triển, ra tuyệt kỷ, nhất định tiêu hao rất lớn, lúc này Tần Lập đang khôi phục lại!
Người này vừa nói xong, gần như chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người chợt hô hấp gấp gáp. Ánh mắt cực nóng nhìn về phía Tần Lập, trong lòng bắt đầu xoay chuyển.
Trước mắt là một tuyệt thế cường giả đó! Vừa nảy một kiếm tiêu diệt nhiều tinh anh Tam Địa như vậy, trong đó dường như còn có mấy Thần Vương, hơn nữa hẳn có một thân bảo vật cực phẩm. Nếu như muốn cướp đoạt bảo vật của hắn, Lúc này...chính là cơ hội tốt nhất. Bỏ qua lần này, sợ rằng sau này sẽ không còn cơ hội nữa!
Ở một bên cách Tần Lập tương đối gần, ba người Liễu Tiếu Vân Hoắc Trung Võ cùng Diệp Tử Kỳ nhìn Tần Lập vài lần, tiếp đó liếc nhìn lẫn nhau. Ba người lập tức chia ra canh giữ ba phía, đưa lưng về phía Tần Lập, bảo hộ Tần Lập ở giữa.
Liễu Tiếu Vân lớn tiếng nói:
- Người này, Liễu Tiếu Vân ta giao chắc rồi. Từ hôm nay trở đi, Tần Lập chính là bằng hữu Liễu Tiếu Vân ta, các ngươi ai có ý nghĩ gì, trước tiên qua một cửa ta đã!
Diệp Tử Kỳ cùng Hoắc Trung Võ bên kia không nói gì, nhưng sắc mặt bình tĩnh, cùng ánh mắt kiêng định, không cần phải nói rõ thái độ của bọn họ.
Xa xa đám người nao nao muốn xông lên, lập tức an tĩnh lại. Không biết có bao nhiêu người, trong lòng đang thầm mắng mấy người Liễu Tiếu Vân thật là nhiều chuyện...
Đúng thế, bọn họ là sinh ra lòng kính sợ Tần Lập, nhưng như thế cũng không có nghĩa là bọn họ không sinh ra lòng dòm ngó tới những bảo vật trên người Tần Lập. Ngược lại, loại suy nghĩ này càng thêm mãnh liệt, có thể đạt tới cảnh giới này trong thời gian ngắn, thứ trên người hắn còn có thể kém được sao?
Hôm nay ba người Liễu Tiếu Vân chợt xông lên chặn ngang, những người này liền không còn cơ hội. Lá gan lớn cỡ nào, cũng không dám công khai đối đầu với ba Thánh địa!
Lúc này Tần Lập bỗng nhiên mở mắt, khẽ giọng nói:
- Cảm tạ!
Liễu Tiếu Vân không quay đầu lại, cười hì hì nói:
- Tần huynh trẻ tuổi triển vọng, là tấm gương của chúng ta. Chúng ta làm chút chuyện này, thật không đáng nhắc tới!
Diệp Tử Kỳ nghiêng đầu, đôi mắt cực đẹp rơi trên người Tần Lập, ngưng mắt nhìn một lát, không nói gì.
Hoắc Trung Võ lại khẽ cười, nói:
- Ta đợi kết giao bằng hữu với Tần công tử, chút chuyện nhỏ này không tính là gì.Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Tần Lập khẽ gật đầu, lại nhắm mắt, bắt đầu khôi phục lại. Bầu không khí tràng diện này bắt đầu trở nên quỷ dị, ba người Liễu Tiếu Vân thành hộ pháp cho Tần Lập.
Xa xa vốn những người xem náo nhiệt, không biết ôm tâm tình gì, cũng không rời đi. Nhưng gần như không ai lên tiếng, đều đang nhìn Tần Lập.
Cỏi lòng Linh Nhi rốt cuộc triệt để buông xuống, đôi mắt đẹp nhìn Tần Lập tràn đầy nhu tình, thầm nghĩ: Đây mới là nam nhân lý tưởng của ta, chỉ là đáng tiếc, hắn không có cảm giác với ta.
Nghĩ vậy, Linh Nhi nhìn thoáng qua Diệp Tử Kỳ đứng giữa không trung, hộ pháp cho Tần Lập, trong lòng hừ lạnh một tiếng, nhìn nàng ta không vừa mắt.
Một canh giờ sau, Tần Lập rốt cuộc ngừng hấp thu năng lượng trên bầu trời, không thể hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng được sáu phần. Chỉ cần không phải gặp được một đoàn người Vương tộc Tam Địa, sẽ không có gì nguy hiểm.
Tần Lập quay sang chắp tay với mấy người Liễu Tiếu Vân:
- Cảm tạ, ta làm chủ, mời ba vị uống rượu thế nào?
Liễu Tiếu Vân cười nói:
- Dám không nghe lệnh sao?
Hoắc Trung Võ cũng mỉm cười:
- Như vậy rất tốt!
Diệp Tử Kỳ không nói một lời, nhưng đi theo phía sau.
Những người ở xa xa thấy Tần Lập dường như hoàn toàn khôi phục, cũng không còn tâm tư khác, đều chạy về Thú Thần Thành.
Trận chiến đấu hôm nay, bọn họ đã thấy tận mắt, đề tài này tuyệt đối có thể nóng sốt rất nhiều năm, sẽ hoàn toàn vượt qua đề tài công chúa Thú Vương xuất giá.
Nếu như nói người trẻ tuổi đột nhiên quật khởi kia muốn tranh đoạt danh hiệu người ứng vận với Tần Lập, làm cho người ta có một cảm giác kinh diễm. Như vậy Tần Lập, làm cho người ta có một cảm giác kinh khủng!
Bởi vì sau khi trở về Thú Thần Thành, có người lộ ra tin tức, lần này giữa những người Vương tộc Tam Địa phái ra truy sát Tần Lập, có bốn vị Thần Vương, bảy Thánh Chủ đỉnh cấp, chỉ có một người yếu nhất là Thánh Chủ giai đoạn thứ hai.
Ngoại trừ tên Thánh Chủ giai đoạn thứ hai bị Tần Lập một kiếm đâm chết, mười một Ngươi còn lại, tùy tiện một người nào cũng là cấp bậc hùng chủ một phương. Bốn vị Thần Vương, càng làm người ta kính sợ.
Nhiều cường giả như vậy, bị một kiếm chém chết, đó không phải kinh khủng, còn có thể là gì?
Ngay Lập tức, toàn Thú Thần Thành theo trận chiến này trở nên sôi trào, vô số người đang cùng Lúc này, nước bọt bay tung tóe bàn luận chuyện đó.
Lúc này, Tần Lập đang trong sương phòng một quán rượu, uống rượu cùng ba người Liễu Tiếu Vân.
Liễu Tiếu Vân bề ngoài khoảng mười tám mười chín tuổi, thật ra tuổi tác thật cũng đã hai tám hai chín tuổi. Trẻ tuổi như thế, đã đạt tới cảnh giới Thánh Chủ đỉnh cấp, tuy rằng ngày thường luôn một bộ phóng đảng không cố kỵ, dẫn theo hai thị nữ mỹ lệ du đãng khắp nơi, nhưng người có thể được hắn đặt trong mắt, thật ra cũng không nhiều.
Hoắc Trung Võ cùng Diệp Tử Kỳ cũng đều còn rất trẻ tuổi, cũng đạt tới cảnh giới Thánh Chủ đỉnh cấp, muốn nói không có chút ngạo khí, đó là không thể nào.
Nhưng Lúc này, đối mặt với Tần Lập, ba người này lại không nhìn ra được một chút kiêu ngạo gì. Nhất là Diệp Tử Kỳ, tuy rằng nói rất ít, nhưng biểu tình cũng rất ôn hòa. Nếu như để cho ngươi quen biết nàng thấy được, nhất định sẽ cả kinh không khép miệng được.
Không tưởng được, đường đường công chúa Vương tộc Lục Địa, cũng sẽ có một mặt như thế.
- Tần huynh huynh phải cẩn thận Vương tộc Tam Địa tuyệt sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.
Liễu Tiếu Vân bưng lý rượu, sắc mặt có chút hồng lên, cười nói.
Tần Lập gật đầu, nói:
- Nội tình Vương tộc Tam Địa quả thật rất mạnh, lần này hẳn bọn họ vẫn còn sơ ý. Lần sau, xem chừng sẽ phái ra càng nhiều cường giả hơn nữa, Hoắc Trung Võ lắc đầu, có chút khinh thường nói:
- Phái ra càng nhiều cường giả? Ta không thấy như thế, lúc này huynh đệ đã giết bọn họ sợ rồi. Vương tộc Tam Địa không có dũng khí lớn như vậy, tới liều mạng với huynh đệ. Chỉ là, huynh đệ phái phòng bị Thông Thiên Đại Đế!
Diệp Tử Kỳ bỗng nhiên nhàn nhạt lên tiếng hỏi:
- Tần công tử, chúng ta có một chuyện không rõ, Tần công tử có thể giải thích cho tiểu nữ?
Tần Lập cười cười, nói:
- Diệp tiểu thư muốn hỏi điều gì?
Ánh mắt xin đẹp của Diệp Tử Kỳ vụt sáng, cười cười, nói:
- Truyền thuyết Tần công tử là truyền nhân gia tộc Thần Vương, điểm này hẳn không phải giả chứ?
Tần Lập gật đầu, nói:
- Ta quả thật có chút sâu xa cùng gia tộc Thần Vương, nói là truyền nhân gia tộc Thần Vương, cũng không giả.
Tần Lập quật khởi là ở thành Hoàng Sa lấy được bản chép tay của Ô Quận Vương, cùng chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn. Kế đó là bản đan phương bí tịch, mấy năm nay trợ giúp to lớn cho Tần Lập cùng thế lực bên cạnh hắn, người thường không cách nào tưởng tượng nổi.
Ẩm Huyết Kiếm cũng vì Tần Lập lập được chiến công hiển hách, cho nên nói Tần Lập là truyền nhân gia tộc Thần Vương, cũng không tính là sai.
Diệp Tử Kỳ nói tiếp:
- Đã như vậy, Thông Thiên Đại Đế hắn là rất kiêng kỵ công tử mới phải, ông ta hắn phải lập tức phái người diệt khẩu công tử ngay khi công tử vừa bước vào nơi Thần Vực. Nhưng vì sao ông ta lại hạ chỉ với tất cả Thánh địa, có thể cướp bảo vật của công tử, nhưng tuyệt đối không được giết người? Hơn nữa, chúng ta còn nghe được một ít lời đồn nói Thông Thiên Đại Đế muốn phong công tử làm vua Nhất Địa. Mặc dù có hiềm nghi tạo ra đối lập giữa bộ tộc Thú Vương cùng Tần công tử, nhưng ân sủng này cũng quá lớn, quá kinh người đi chứ. Tần công tử có thể giải thích nghi hoặc này, rốt cuộc là bởi vì sao?
Tần Lập nhìn Diệp Tử Kỳ thật sâu, thầm nghĩ chuyện cô nghe nói, sợ rằng không chỉ có những điều này thôi chứ? Hơi suy tư một chút, Tần Lập liền hỏi:
- Ở Thập Địa có một tòa đại trận cổ xưa, các vị có từng nghe nói qua?
- Cổ trận Thập Địa? Tự nhiên nghe qua, lẽ nào Đại Đế không giết Tần huynh có quan hệ với chuyện này?
Liễu Tiếu Vân có vẻ kinh ngạc hỏi.
Diệp Tử Kỳ cùng Hoắc Trung Võ đều cả kinh, ánh mắt sáng ngời nhìn Tần Lập.
Tần Lập cười nói:
- Muốn phá Giới phi thăng, nhất định phải xuyên qua cổ trận kia. Chỉ là muốn thuận lợi xuyên qua cổ trận đó, nhất định phải tìm được tồn tại bù đắp mắt trận. Còn ta ở trong lý tưởng của Thông Thiên Đại Đế, chính là...mắt trận!

/956

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status