Chương 10: Vy có người tỏ tình- Ba điều kiện
Author: Thiên Anh (Ruby)
--SÁNG THỨ HAI--
Chắc hẳn hôm nay là một ngày khá đẹp trời. Không khí rất mát mẻ. Vy và Hân vẫn đến trường như thường lệ. Đặt cặp vào hộp bàn, cô cảm thấy có gì đó lạ lạ.
-Quà của ai vậy trời!_cô lôi ra một cái hộp nhỏ hình trái tim có chữ Gửi Thiên Vy . Vốn tò mò, cô mở nó ra...là một quyển sách. Cuốn sách mang tên khá lãng mạn Ngủ ngon nhé, người tôi yêu! . Kèm theo đó là một bức thư.
một lát ra chơi đi ra cổng sau!._.
-Ê! Xem cái gì đó?_Tên quái vật Thiên Khánh quăng chiếc balo lên bàn. Cô không trả lời chỉ cất chiếc hộp vào ngăn bàn rồi bắt đầu tiết học
-oOo-
Ra chơi, Thiên Vy một mình đi ra cổng sau của trường. Trước mặt cô là một bóng dáng cao to.
-Là ai?_cô
-Là tôi!_Anh chàng đó từ từ xoay người lại, nở một nụ cười hiền diệu nhưng toả nắng lạ thường....
-Làm bạn gái Dương nha?_anh chàng lãng tử đó không ai khác chính xác là Bảo Dương.
-Xin lỗi!_cô quay lưng đi không nuối tiếc.
-Dù vậy như Dương sẽ luôn ở sau Vy, bảo vệ Vy!_câu nói đó của Dương làm Vy sựng lại nhưng cũng nghoảnh mặt bước đi. Có lẽ...quá khứ đó như đã hằn sâu vào tâm trí, không gì tẩy được!
Dương khuỵ xuống, đây là lần đầu anh khóc vì một đứa con gái. Là vì cô -Vương Thiên Vy. Khánh và Huy đi tới, vỗ vai an ủi.
-Để tao lo! Con nhỏ này làm cao đấy!_ Khánh
-không yêu thì đừng làm cô ấy đau! Nếu không đừng trách Trần Bảo Dương!_Dương đứng dậy bỏ đi
-oOo-
Giờ tan trường. Vy đi về nhưng khuôn mặt như người mất hồn. Cô sợ làm Dương đau, vì cô biết cái cảm giác khi bị tổn thương nó như con tim bị đâm hàng ngàn mũi dao rồi đi xát muối vào vậy.
Mỗi con người dù bên ngoài tàn độc, lạnh lùng thế nào đi nữa nhưng bên trong vẫn luôn có một khoảng trống. Đó gọi là lòng trắc ẩn
Bỗng, một bàn tay nắm tay cô
-Ra đây tôi có chuyện nói!_Thiên Khánh kéo tay cô đi ra một góc vắng người.
-Chuyện gì nữa đây?
-Cho coi cái này!_anh mở điện thoại ra. Là những tấm ảnh khi cô say xỉn và những đoạn ghi ân hôm trước. Nóng hơn là tấm ảnh anh hôn cô .
-Anh...đồ khốn nạn!
-cô phải đáp ứng cho tôi ba điều kiện...nếu không...
-KHÔNG BAO GIỜ!
-Vậy thôi!_anh toang bỏ đi nhưng bị cô ngăn lại.
-Thôi được! Muốn gì?_cô
-Điều kiện thứ 1.....CHƯƠNG SAU BIẾT.-HẾT CHƯƠNG 10-
Author: Thiên Anh (Ruby)
--SÁNG THỨ HAI--
Chắc hẳn hôm nay là một ngày khá đẹp trời. Không khí rất mát mẻ. Vy và Hân vẫn đến trường như thường lệ. Đặt cặp vào hộp bàn, cô cảm thấy có gì đó lạ lạ.
-Quà của ai vậy trời!_cô lôi ra một cái hộp nhỏ hình trái tim có chữ Gửi Thiên Vy . Vốn tò mò, cô mở nó ra...là một quyển sách. Cuốn sách mang tên khá lãng mạn Ngủ ngon nhé, người tôi yêu! . Kèm theo đó là một bức thư.
một lát ra chơi đi ra cổng sau!._.
-Ê! Xem cái gì đó?_Tên quái vật Thiên Khánh quăng chiếc balo lên bàn. Cô không trả lời chỉ cất chiếc hộp vào ngăn bàn rồi bắt đầu tiết học
-oOo-
Ra chơi, Thiên Vy một mình đi ra cổng sau của trường. Trước mặt cô là một bóng dáng cao to.
-Là ai?_cô
-Là tôi!_Anh chàng đó từ từ xoay người lại, nở một nụ cười hiền diệu nhưng toả nắng lạ thường....
-Làm bạn gái Dương nha?_anh chàng lãng tử đó không ai khác chính xác là Bảo Dương.
-Xin lỗi!_cô quay lưng đi không nuối tiếc.
-Dù vậy như Dương sẽ luôn ở sau Vy, bảo vệ Vy!_câu nói đó của Dương làm Vy sựng lại nhưng cũng nghoảnh mặt bước đi. Có lẽ...quá khứ đó như đã hằn sâu vào tâm trí, không gì tẩy được!
Dương khuỵ xuống, đây là lần đầu anh khóc vì một đứa con gái. Là vì cô -Vương Thiên Vy. Khánh và Huy đi tới, vỗ vai an ủi.
-Để tao lo! Con nhỏ này làm cao đấy!_ Khánh
-không yêu thì đừng làm cô ấy đau! Nếu không đừng trách Trần Bảo Dương!_Dương đứng dậy bỏ đi
-oOo-
Giờ tan trường. Vy đi về nhưng khuôn mặt như người mất hồn. Cô sợ làm Dương đau, vì cô biết cái cảm giác khi bị tổn thương nó như con tim bị đâm hàng ngàn mũi dao rồi đi xát muối vào vậy.
Mỗi con người dù bên ngoài tàn độc, lạnh lùng thế nào đi nữa nhưng bên trong vẫn luôn có một khoảng trống. Đó gọi là lòng trắc ẩn
Bỗng, một bàn tay nắm tay cô
-Ra đây tôi có chuyện nói!_Thiên Khánh kéo tay cô đi ra một góc vắng người.
-Chuyện gì nữa đây?
-Cho coi cái này!_anh mở điện thoại ra. Là những tấm ảnh khi cô say xỉn và những đoạn ghi ân hôm trước. Nóng hơn là tấm ảnh anh hôn cô .
-Anh...đồ khốn nạn!
-cô phải đáp ứng cho tôi ba điều kiện...nếu không...
-KHÔNG BAO GIỜ!
-Vậy thôi!_anh toang bỏ đi nhưng bị cô ngăn lại.
-Thôi được! Muốn gì?_cô
-Điều kiện thứ 1.....CHƯƠNG SAU BIẾT.-HẾT CHƯƠNG 10-
/21
|