Em Là Định Mệnh Của Đời Anh

Chương 18 - Chương 18

/66


Editor Hoa Trong Tuyết

Tiết học cuối cùng trước kỳ nghỉ, suy nghĩ của đại đa số mọi người trong lớp lúc này đều đã bay về nhà, ai cũng nôn nóng.

Chân Bảo ngồi ở bàn thứ ba, bạn học ngồi bên cạnh lén lút đọc tiểu thuyết, riêng cô vẫn nghiêm túc ghi bài.

Còn mười phút nữa là tan lớp, thầy giáo khai ân, cho mọi người về sớm.

Các sinh viên lập tức giải tán, mọi người đều nhanh chóng ra khỏi phòng học, Chân Bảo bình tĩnh ngồi chép xong bài học, bắt đầu thu dọn đồ đạc, ba cô bạn cùng phòng nhờ cô mang giúp sách giáo khoa về phòng ngủ. Đúng là ba cô gái nóng nảy, rõ ràng đều là người ở thủ đô, không hiểu tại sao lại nôn nóng giống như những sinh viên đến từ các tỉnh xa, cũng không có ý định trở về ký túc xá, chạy trực tiếp từ phòng học về nhà.

Bỏ sách giáo khoa và túi, Chân Bảo lấy khăn tay ra, đi đến nhà vệ sinh, khi bước lên cầu thang cả dãy phòng học đều yên tĩnh, toàn bộ các lớp học đều tan học rồi.

Giang sơn nhà Hán bao lần chìm nổi. Chân bảo nhìn tin nhắn Phó Minh Thời gửi trước khi tan học, sau đó khoá balo lệch vai, đi về phía cầu thang.

Chân Bảo? Đang muốn bước xuống lầu bon chen với nhóm người bên dưới, bỗng nhiên có người ở lầu trên gọi cô.

Chân Bảo ngẩng đầu, trông thấy Mạnh Kế Ninh đang từ tầng trên đi xuống nhìn cô cười cười, cậu ta mặc áo sơ mi ca rô đen, dáng người thon dài, nụ cười yếu ớt làm cho người ta có cảm giác nho nhã. Đi đến lầu hai, Mạnh Kế Ninh xoay người lại nói một tiếng với bạn cùng lớp, sau đấy đi về phía cô, Tại sao chỉ có mình cậu?

Các cô ấy về nhà trước rồi. Nhìn thấy người quen, Chân Bảo cười cười.

Khi nào cậu về? Mạnh Kế Ninh không nôn nóng xuống lầu, bước hai bước đến bên cạnh cô, hỏi.

Chân Bảo không nhúc nhích, chỉ xoay người nói chuyện với cậu, Tớ đi đến phòng ngủ dọn đồ đã, cậu thì sao? Quay về thành phố C hả?

Nói xong ánh mắt nhìn xuống dưới lầu, Phó Minh Thời nói anh đã đến cửa ký túc xá rồi, Chân Bảo không muốn để cho Phó Minh thời đợi quá lâu.

Phát hiện cô nôn nóng muốn đi, Mạnh Kế Ninh vừa bước xuống cầu thang vừa trò chuyện với cô, Đúng vậy, buổi chiều bốn giờ sẽ bay, thật ra tớ muốn ở lại, bà nội muốn tớ trở về.

Chân Bảo bước chậm rãi theo dòng người, cười nói: Bà nội nhớ cậu, vậy cậu quay về thăm bà đi.

Mạnh Kế Ninh lặng lẽ bước sau cô nửa bước, nghiên đầu nhìn một bên mặt trắng nõn của Chân Bảo, làn da non mịn. Cô chỉ buộc tóc đuôi ngựa đơn giản, lộ ra lỗ tai, vành tai khéo léo xinh xắn, Mạnh Kế Ninh chú ý, cô không xỏ lỗ tai.

Giữa trưa cùng ăn một bữa cơm được không? Bước xuống hai bật thang, Mạnh Kế Ninh bình tĩnh tự nhiên nói.

Chân Bảo giật mình, nghiêng đầu nhìn cậu, Mạnh Kế Ninh cười nhẹ: Bạn cùng phòng của tớ đều về hết, một người ăn cơm rất chán.

Chân Bảo thu hồi ánh mắt, không vui nói: Bạn trai tớ tới đón...

Nếu như Phó Minh Thời không đến, cô cũng không có thói quen một mình ăn cơm với nam sinh, cô và Mạnh Kế Ninh, chẳng qua chỉ là bạn học chung một năm.

Nụ cười trên gương mặt Mạnh Kế Ninh ngưng lại vài giây, sau đó lập tức trêu ghẹo nói: Bạn trai của cậu không tệ nha, còn biết tới đón cậu, buổi chiều hẹn đi




/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status