Không khí đang náo nhiệt, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ mọi người ngồi vào bàn tiệc…đằng xa ngoài cổng có một cô gái lạ bước vào tay kéo theo một chiếc vali to tướng, khuôn mặt khả ái cùng trang phục là quần jean ngắn kết hợp với áo thun bó sát thêm phần gợi cảm…Bước vào cửa người con gái ấy vội thả chiếc vali ra chạy về hướng của Nhật Bảo
-Anh Bảo yêu dấu…uhm ngoa…Hôn một cái vào má làm cho ai đó sững sờ, lại làm cho ai đó tức giận…
-Anh Khánh Băng…uhm ngoa…hihi gặp lại anh em vui quá. Thêm một cái hôn nữa lại làm cho một trái tim đau nhói
-Anh Bảo Nam…uhm ngoa…cái ôm cổ cùng cái hôn bên má là cho ai kia bất ngờ và làm cho ai kia sửng người, giận dỗi
-Cô gái này là ai thế? Hân bực tức, Nhật Bảo chưa bao giờ thấy Hân như thế từ khi quen biết đến nay, có chút vui…
-Đây là…
-Khỏi cần nói tôi hiểu rồi…Hân bỏ chạy ra phía sau vườn, Nhật Bảo liền đuổi theo
-Hứ…! Nó và Cao Kỳ cũng đứng lên đi ra phía khác, Bảo Nam cùng hắn chạy đuổi theo
Người con gái đó, Vân Kỳ và Thiên Ân đứng nhìn theo không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trông khi đó Phi Nhân lại như không có chuyện gì, nhâm nhi ly rượu trên tay
-Cô đáo để thật, mới về đã gây ra chuyện rồi
Người con gái đó nhìn về hướng phát ra giọng nói, đi lại gần
-Anh là ai? Tôi làm gì mà anh nói tôi gây chuyện?
-Haha…cô nhóc quên tôi rồi sao?
Nhỏ chau mày nhìn tên đang đứng trước mặt mình, thấy quen quen….
-Anh có phải…anh là Phi Nhân không? Hihi anh Phi Nhân em nhớ anh nhiều nhiều lắm. Nhỏ ôm Phi Nhân mặc cho cậu cứ đẩy nhỏ ra
Vân Kỳ và Thiên Ân nhìn hai con người trước mặt chẳng hiều gì cả
-Đây là…? Vân Kỳ giờ mới lên tiếng
-Dạ…em là Bảo Trân, là em gái của anh Nhật Bảo hihi. Bảo Trân nở một nụ cười thật tươi
-Uhm hihi chị là Vân Kỳ còn đây là Thiên Ân bọn chị đều là bạn của anh em
-Là con nhỏ gây chuyện thì có. Phi Nhân lên tiếng
-Gì…gì chứ em gây chuyện hồi nào?
-Vậy về đây làm gì?
-Tại…tại người ta nhớ anh chứ bộ. Bảo Trân thẹn thùng
-Gì? Sao lại nhớ…tôi với cô có là gì đâu mà nhớ…lãng xẹt…
Phi Nhân nói rồi đi sang chỗ khác tránh mặt ai kia, nhưng ai kia vẫn lẻo đẻo theo nói chuyện suốt làm cho Phi Nhân nhức cái đầu
-Anh Bảo yêu dấu…uhm ngoa…Hôn một cái vào má làm cho ai đó sững sờ, lại làm cho ai đó tức giận…
-Anh Khánh Băng…uhm ngoa…hihi gặp lại anh em vui quá. Thêm một cái hôn nữa lại làm cho một trái tim đau nhói
-Anh Bảo Nam…uhm ngoa…cái ôm cổ cùng cái hôn bên má là cho ai kia bất ngờ và làm cho ai kia sửng người, giận dỗi
-Cô gái này là ai thế? Hân bực tức, Nhật Bảo chưa bao giờ thấy Hân như thế từ khi quen biết đến nay, có chút vui…
-Đây là…
-Khỏi cần nói tôi hiểu rồi…Hân bỏ chạy ra phía sau vườn, Nhật Bảo liền đuổi theo
-Hứ…! Nó và Cao Kỳ cũng đứng lên đi ra phía khác, Bảo Nam cùng hắn chạy đuổi theo
Người con gái đó, Vân Kỳ và Thiên Ân đứng nhìn theo không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trông khi đó Phi Nhân lại như không có chuyện gì, nhâm nhi ly rượu trên tay
-Cô đáo để thật, mới về đã gây ra chuyện rồi
Người con gái đó nhìn về hướng phát ra giọng nói, đi lại gần
-Anh là ai? Tôi làm gì mà anh nói tôi gây chuyện?
-Haha…cô nhóc quên tôi rồi sao?
Nhỏ chau mày nhìn tên đang đứng trước mặt mình, thấy quen quen….
-Anh có phải…anh là Phi Nhân không? Hihi anh Phi Nhân em nhớ anh nhiều nhiều lắm. Nhỏ ôm Phi Nhân mặc cho cậu cứ đẩy nhỏ ra
Vân Kỳ và Thiên Ân nhìn hai con người trước mặt chẳng hiều gì cả
-Đây là…? Vân Kỳ giờ mới lên tiếng
-Dạ…em là Bảo Trân, là em gái của anh Nhật Bảo hihi. Bảo Trân nở một nụ cười thật tươi
-Uhm hihi chị là Vân Kỳ còn đây là Thiên Ân bọn chị đều là bạn của anh em
-Là con nhỏ gây chuyện thì có. Phi Nhân lên tiếng
-Gì…gì chứ em gây chuyện hồi nào?
-Vậy về đây làm gì?
-Tại…tại người ta nhớ anh chứ bộ. Bảo Trân thẹn thùng
-Gì? Sao lại nhớ…tôi với cô có là gì đâu mà nhớ…lãng xẹt…
Phi Nhân nói rồi đi sang chỗ khác tránh mặt ai kia, nhưng ai kia vẫn lẻo đẻo theo nói chuyện suốt làm cho Phi Nhân nhức cái đầu
/68
|