Vừa vào thì:
-Mạch Nha.Sướng wá đê.Tao với mày cùng lớp.Như Ý_con bạn thân của nó từ hồi cấp hai đang trong trạng thái lâng lâng cầm lấy hai vai nó lắc mạnh.
-Ư…ư…mày bị lên cơn à.Nó gắt lên rồi bỏ tay Như Ý xuống : “Bình tĩnh,tao ở đây cứ từ từ rồi tao cho xin chữ kí,làm gì mà phấn khích quá thế hả fan cuồng”.
-Cuồng cái đầu mày ý.Như Ý đập một cái không thương tiếc vào đầu nó.
-Đau con heo này,bạo lực vừa thôi,mày định sát bạn à.Nó rống lên.
-Được rồi.Như Ý kéo nó ngồi xuống bàn. “Tao với mày xí bàn này.Ngồi đây đi.Lát giáo viên chủ nhiệm vào bây giờ.Mà mày đi ngóe gì mà lâu thế làm tao đợi hết hơi”.
Nghe vậy nó chợt nhớ tới ban nãy.Nó đỏ mặt :
-À, tao không tìm thấy lớp nhưng có người giúp.Lát ra chơi tao kể cho.
Như Ý nhìn con bé lòng chắc mẩm có chuyện vui rồi đây.
“Bộp” một tên con trai_là bạn Hải xì tai_bạn thân hàng xóm từ bé của nó (thường gọi là thanh mai trúc mã nhưng chúng nó trong sáng nha,không có gì đâu nha,chưa bị gán ghép hay trêu đùa gì đâu à nha) đập vào bàn nó miệng cười rạng rỡ :
- Hế nhô hai người đẹp.
-Quá khen.Như Ý cười đáp lại.
-Làm gì giờ mới tới hả cha? Nó hỏi.
- Xuống bàn dưới ngồi đê.Gớm,đi học thôi chứ có phải đi người mẫu đâu mà chăm chút nhan sắc kĩ thế.Mà làm ơn thu lại cái dáng đứng Bến Tre của mày lại.Nó nói tiếp.
Thằng cu vội đứng thẳng dậy,xuống bàn sau nó ngồi xuống,bĩu môi :
-Vâng, em Bến Tre…các chị Bến Nghé.Nhìn lại mình đi.Thằng bé chỉ Như Ý : “Gớm, người đã xấu, mặt đã già còn bày đặt tóc xoăn,nơ hồng cơ, ngây thơ cơ” rồi chỉ nó : “Còn bà,làm ơn biết làm đẹp đi nội.Xem xem,mặt đã ngu lại còn đeo kính Nôbita, để mái ngố ,tóc thì quanh năm buộc đuôi ngựa.Trên người không có tí phụ kiện trang sức nào.Chả bao giờ chăm chút bản thân thì ế tới già biết chưa”.
Hai con bé đồng loạt trợn mắt,nghiến răng:
-Thế giờ cu thích sao?Muốn nhai cơm hay húp cháo, muốn lệch hàm nào,bên phải hay bên trái.Bọn chị là không có ngại tặng cưng vài quả đấm đâu.
Nó bổ sung :
- Yên tâm chị đây còn khuyến mãi cho cưng thêm vài vết bầm trên mặt.Đảm bảo các girl nhìn thấy chạy té khói.
Thằng bé mặt nhăn nhó như khỉ,đau khổ lên tiếng:
-Em sò rí.Tha cho em.Gương mặt đẹp trai này không thể có vết bầm được. Nếu không mấy em xinh xinh chạy hết thì em ế à.
-Thôi tha cho em nó.Em nó nông nổi trẻ dại.Như Ý làm bộ vị tha.
-Ừ ,chị là người độ lượng nên không chấp chú làm gì.Tha cho chú đấy.Nó vỗ vỗ vai thằng bé.
Thằng bé bĩu môi,độ lượng thế,tí về lại quét túi mình đây.Nghĩ rồi cậu thương cho cái ví,ví ơi anh lại để mày xẹp rồi,thể nào hai con phù thủy tham ăn này cũng bắt anh đãi kem cho mà xem.Ôi cuộc đời thật đáng buồn,và sẽ buồn hơn nếu hôm nay anh không tìm được em nào xinh xinh.
-Mạch Nha.Sướng wá đê.Tao với mày cùng lớp.Như Ý_con bạn thân của nó từ hồi cấp hai đang trong trạng thái lâng lâng cầm lấy hai vai nó lắc mạnh.
-Ư…ư…mày bị lên cơn à.Nó gắt lên rồi bỏ tay Như Ý xuống : “Bình tĩnh,tao ở đây cứ từ từ rồi tao cho xin chữ kí,làm gì mà phấn khích quá thế hả fan cuồng”.
-Cuồng cái đầu mày ý.Như Ý đập một cái không thương tiếc vào đầu nó.
-Đau con heo này,bạo lực vừa thôi,mày định sát bạn à.Nó rống lên.
-Được rồi.Như Ý kéo nó ngồi xuống bàn. “Tao với mày xí bàn này.Ngồi đây đi.Lát giáo viên chủ nhiệm vào bây giờ.Mà mày đi ngóe gì mà lâu thế làm tao đợi hết hơi”.
Nghe vậy nó chợt nhớ tới ban nãy.Nó đỏ mặt :
-À, tao không tìm thấy lớp nhưng có người giúp.Lát ra chơi tao kể cho.
Như Ý nhìn con bé lòng chắc mẩm có chuyện vui rồi đây.
“Bộp” một tên con trai_là bạn Hải xì tai_bạn thân hàng xóm từ bé của nó (thường gọi là thanh mai trúc mã nhưng chúng nó trong sáng nha,không có gì đâu nha,chưa bị gán ghép hay trêu đùa gì đâu à nha) đập vào bàn nó miệng cười rạng rỡ :
- Hế nhô hai người đẹp.
-Quá khen.Như Ý cười đáp lại.
-Làm gì giờ mới tới hả cha? Nó hỏi.
- Xuống bàn dưới ngồi đê.Gớm,đi học thôi chứ có phải đi người mẫu đâu mà chăm chút nhan sắc kĩ thế.Mà làm ơn thu lại cái dáng đứng Bến Tre của mày lại.Nó nói tiếp.
Thằng cu vội đứng thẳng dậy,xuống bàn sau nó ngồi xuống,bĩu môi :
-Vâng, em Bến Tre…các chị Bến Nghé.Nhìn lại mình đi.Thằng bé chỉ Như Ý : “Gớm, người đã xấu, mặt đã già còn bày đặt tóc xoăn,nơ hồng cơ, ngây thơ cơ” rồi chỉ nó : “Còn bà,làm ơn biết làm đẹp đi nội.Xem xem,mặt đã ngu lại còn đeo kính Nôbita, để mái ngố ,tóc thì quanh năm buộc đuôi ngựa.Trên người không có tí phụ kiện trang sức nào.Chả bao giờ chăm chút bản thân thì ế tới già biết chưa”.
Hai con bé đồng loạt trợn mắt,nghiến răng:
-Thế giờ cu thích sao?Muốn nhai cơm hay húp cháo, muốn lệch hàm nào,bên phải hay bên trái.Bọn chị là không có ngại tặng cưng vài quả đấm đâu.
Nó bổ sung :
- Yên tâm chị đây còn khuyến mãi cho cưng thêm vài vết bầm trên mặt.Đảm bảo các girl nhìn thấy chạy té khói.
Thằng bé mặt nhăn nhó như khỉ,đau khổ lên tiếng:
-Em sò rí.Tha cho em.Gương mặt đẹp trai này không thể có vết bầm được. Nếu không mấy em xinh xinh chạy hết thì em ế à.
-Thôi tha cho em nó.Em nó nông nổi trẻ dại.Như Ý làm bộ vị tha.
-Ừ ,chị là người độ lượng nên không chấp chú làm gì.Tha cho chú đấy.Nó vỗ vỗ vai thằng bé.
Thằng bé bĩu môi,độ lượng thế,tí về lại quét túi mình đây.Nghĩ rồi cậu thương cho cái ví,ví ơi anh lại để mày xẹp rồi,thể nào hai con phù thủy tham ăn này cũng bắt anh đãi kem cho mà xem.Ôi cuộc đời thật đáng buồn,và sẽ buồn hơn nếu hôm nay anh không tìm được em nào xinh xinh.
/58
|