Trường cấp 3 Thiên Vương, lớp 12a5.
” Hôm nay chúng ta có học sinh mới nha mấy đứa ! ” Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng nói.
Quốc Kiên trông không có vẻ quan tâm là mấy, liền gục mặt xuống ngủ.
Đại khái cậu nghe được mấy từ như Mai Anh này nọ gì đó.
” Em xuống ngồi cạnh Quốc Kiên nhé ! ”
” Hả !? ” Quốc Kiên nhíu mày đứng dậy.
” Em muốn phàn nàn gì hả Dương-Quốc-Kiên ? ”
Cô chủ nhiệm và nhấn mạnh tên cậu, ngón tay gõ xuống bàn đều đều, ngay trên bàn là cái điện thoại.
Ực !
Quốc Kiên nuốt nước bọt, cậu biết cô đang toan tính điều gì. Định gọi cho bố mẹ cậu là cái chắc.
Lạc đề tí, Quốc Kiên khá sợ gia đình mình. Mấy lần thấy năm mới hay sinh nhật ai thì tất cả đều cùng nhau tụ họp.
Lần nào mẹ cậu cũng lấy ra đống rượu từ trong phòng. Và một khi mọi người đã bị chuốc say mới là cái đáng sợ. Bản tính thật sự bộc lộ ra ngoài. Đáng sợ bỏ mịa đi được.
Nói chung cậu không muốn bị gọi về nhà đâu.
” À, ý em là bạn ấy có thể thoải mái ngoài cùng rồi, thừa ngay chỗ bên cạnh em nè ”
Quốc Kiên liền thay đổi 180°.
” Vậy thì mọi người giúp đỡ Mai Anh nha ! ”
Quốc Kiên đành chịu đựng nhìn chỗ để chân của cậu bị người khác ngồi.
Cô bạn mới tới tên Mai Anh nhẹ thả cặp xuống và quay sang thận thiện chào Quốc Kiên:
” Mình là Đặng Mai Anh, từ nay mong cậu giúp đỡ. ”
Quốc Kiên nhìn từ trên xuống và từ từ đánh giá cô bạn này.
Ăn mặc chỉnh tề, gọn gàng. Da dẻ trắng trẻo. Mái tóc đen tuyền dài đến vai. Khuôn mặt khả ải, dễ thương. Cũng ok đó.
Sau đó cậu suy xét 3 vòng.
Vòng 1: 70
Vòng 2: 55
Vòng 3: 78
Nếu vòng 1 to ra thì có lẽ cậu đã tính cưa nhỏ này rồi. Nhưng mà kệ mẹ nó đi.
” Ờ ” Quốc Kiên ờ một cái rồi lại nằm gục xuống ngủ tiếp.
Đến hết tiết 1 thì cậu mở cặp ra lấy sách vở để tí che rồi ngủ tiếp.
Á đù, quên mang sách văn rồi.
Quốc Iên liền quăng cặp xuống rồi phi ra ngoài lớp luôn. Cậu chạy thật nhanh đến lớp 11a7.
“Vy, anh mày lại đến kìa. ”
Thấy Quốc Kiên, một nhỏ nào trong lớp gọi con bé ra.
” Muốn gì nữa đây ? ”
Vy tựa mình vào cửa lớp và hỏi.
Con bé Vy này khá giống mẹ. Cơ thể đầy đặn hơn cô bạn vừa này. Da dẻ cũng trắng trẻo mỗi tội không được tì vết cho lắm.
Con này nó học karate đai đen nên hay đánh nhau nhiều, tay nó còn nhiều vết tích là đằng khác.
Khuôn mặt trái xoan, và có đôi mắt giống mẹ. Đôi mắt đen láy tròn xoe.
” Anh vay tiền cái, anh quên mang sách Văn rồi ” Quốc Kiên gãi đầu cái và nói.
” Haiz… ”
Vy thở dài cái.
Lúc nào cũng vậy, Quốc Kiên xuống tìm nó với 2 lí do : Vay tiền hoặc xin thông tin gái.
” Cầm đi ” Vy rút từ túi áo một tờ 20k và đưa cho Quốc Kiên.
” Cảm ơn nha, tối về anh sẽ trả. ”
Nói rồi cậu cầm tiền chạy xuống văn phòng phẩm mua quyển sách văn và xuống căn tin mua thêm gói bim bim.
Sau đó thì cậu lại chạy lên lớp và giấu gói bim bim trong ngăn bàn.
Giờ Văn.
Hiện tại vào tiết văn cái lớp này được chia thành 5 loại.
Loại 1, ngồi bàn đầu cắm cúi chép bài.
Loại 2, bàn 2 và bàn 3 là chỗ buôn dưa lê bán dưa chuột, đôi khi lại bán dưa hấu =)))
Loại 3 , bàn 4 là loại làm việc riêng, như làm bài môn khác, chơi điện thoại.
Loại 4, bàn 5, lũ bôi son trát phấn lên mặt. Lũ con gái
” Hôm nay chúng ta có học sinh mới nha mấy đứa ! ” Cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng nói.
Quốc Kiên trông không có vẻ quan tâm là mấy, liền gục mặt xuống ngủ.
Đại khái cậu nghe được mấy từ như Mai Anh này nọ gì đó.
” Em xuống ngồi cạnh Quốc Kiên nhé ! ”
” Hả !? ” Quốc Kiên nhíu mày đứng dậy.
” Em muốn phàn nàn gì hả Dương-Quốc-Kiên ? ”
Cô chủ nhiệm và nhấn mạnh tên cậu, ngón tay gõ xuống bàn đều đều, ngay trên bàn là cái điện thoại.
Ực !
Quốc Kiên nuốt nước bọt, cậu biết cô đang toan tính điều gì. Định gọi cho bố mẹ cậu là cái chắc.
Lạc đề tí, Quốc Kiên khá sợ gia đình mình. Mấy lần thấy năm mới hay sinh nhật ai thì tất cả đều cùng nhau tụ họp.
Lần nào mẹ cậu cũng lấy ra đống rượu từ trong phòng. Và một khi mọi người đã bị chuốc say mới là cái đáng sợ. Bản tính thật sự bộc lộ ra ngoài. Đáng sợ bỏ mịa đi được.
Nói chung cậu không muốn bị gọi về nhà đâu.
” À, ý em là bạn ấy có thể thoải mái ngoài cùng rồi, thừa ngay chỗ bên cạnh em nè ”
Quốc Kiên liền thay đổi 180°.
” Vậy thì mọi người giúp đỡ Mai Anh nha ! ”
Quốc Kiên đành chịu đựng nhìn chỗ để chân của cậu bị người khác ngồi.
Cô bạn mới tới tên Mai Anh nhẹ thả cặp xuống và quay sang thận thiện chào Quốc Kiên:
” Mình là Đặng Mai Anh, từ nay mong cậu giúp đỡ. ”
Quốc Kiên nhìn từ trên xuống và từ từ đánh giá cô bạn này.
Ăn mặc chỉnh tề, gọn gàng. Da dẻ trắng trẻo. Mái tóc đen tuyền dài đến vai. Khuôn mặt khả ải, dễ thương. Cũng ok đó.
Sau đó cậu suy xét 3 vòng.
Vòng 1: 70
Vòng 2: 55
Vòng 3: 78
Nếu vòng 1 to ra thì có lẽ cậu đã tính cưa nhỏ này rồi. Nhưng mà kệ mẹ nó đi.
” Ờ ” Quốc Kiên ờ một cái rồi lại nằm gục xuống ngủ tiếp.
Đến hết tiết 1 thì cậu mở cặp ra lấy sách vở để tí che rồi ngủ tiếp.
Á đù, quên mang sách văn rồi.
Quốc Iên liền quăng cặp xuống rồi phi ra ngoài lớp luôn. Cậu chạy thật nhanh đến lớp 11a7.
“Vy, anh mày lại đến kìa. ”
Thấy Quốc Kiên, một nhỏ nào trong lớp gọi con bé ra.
” Muốn gì nữa đây ? ”
Vy tựa mình vào cửa lớp và hỏi.
Con bé Vy này khá giống mẹ. Cơ thể đầy đặn hơn cô bạn vừa này. Da dẻ cũng trắng trẻo mỗi tội không được tì vết cho lắm.
Con này nó học karate đai đen nên hay đánh nhau nhiều, tay nó còn nhiều vết tích là đằng khác.
Khuôn mặt trái xoan, và có đôi mắt giống mẹ. Đôi mắt đen láy tròn xoe.
” Anh vay tiền cái, anh quên mang sách Văn rồi ” Quốc Kiên gãi đầu cái và nói.
” Haiz… ”
Vy thở dài cái.
Lúc nào cũng vậy, Quốc Kiên xuống tìm nó với 2 lí do : Vay tiền hoặc xin thông tin gái.
” Cầm đi ” Vy rút từ túi áo một tờ 20k và đưa cho Quốc Kiên.
” Cảm ơn nha, tối về anh sẽ trả. ”
Nói rồi cậu cầm tiền chạy xuống văn phòng phẩm mua quyển sách văn và xuống căn tin mua thêm gói bim bim.
Sau đó thì cậu lại chạy lên lớp và giấu gói bim bim trong ngăn bàn.
Giờ Văn.
Hiện tại vào tiết văn cái lớp này được chia thành 5 loại.
Loại 1, ngồi bàn đầu cắm cúi chép bài.
Loại 2, bàn 2 và bàn 3 là chỗ buôn dưa lê bán dưa chuột, đôi khi lại bán dưa hấu =)))
Loại 3 , bàn 4 là loại làm việc riêng, như làm bài môn khác, chơi điện thoại.
Loại 4, bàn 5, lũ bôi son trát phấn lên mặt. Lũ con gái
/10
|