Giờ không phải là lúc dừng lại để tự hỏi bản thân, âm thanh từ cuộc chiến đấu của Dương Quần đã làm kinh động những con Zoombie khác, khiến chúng đang bắt đầu di chuyển về hướng này. Bản thân Dương Quần lúc này cũng mơ hồ đã nghe thấy được những âm thanh của gào thét của bọn nó.
Bàn chân bước nhanh, Dương Quần nhanh chóng tăng tốc, tốc độ di chuyển bỗng nhiên tăng cao khiến hắn có chút không thích ứng được tốc độ của mình.
Dương Quần cảm nhận được thân thể hắn phi thường mềm mại, dẻo dai. Bao nhiêu năm hắn lười biếng không chịu luyện tập, cơ thể nhanh chóng phát tướng, trờ nên béo mập, thân thể ục ịch chậm chạp. Thế nhưng giờ phút này cơ thể hắn bỗng chốc trở nên mạnh mẽ dẻo dai, nhanh nhẹn không thua kém một con báo săn.
Chỉ cần hai bước, Dương Quần nhanh chóng xuyên qua hành lang nhanh chóng lao tới phía cuối. Dấu giầy in sâu trên nền xi-măng sau mỗi bước di chuyển. Chân Dương Quần đạp mạnh một phát, làm một mảng lớn nền xi-măng dưới chân bắn ra phía sau. Mỗi lần dậm chân sẽ làm phát sinh xung lực lớn, khiến có thể của Dương Quần bay xa tới vài mét.
Cảm giác cơ thể bay trong không trung,khiến cho sự khống chế sự thăng bằng của cơ thể thực sự rất khó khăn, làm cho hắn thiếu chút nữa ngã lăn ra khi tiếp đất.
Lại có một con Zoombie xuất hiện trước mặt hắn, đây là một người đàn ông trung niên, không ngờ lại là người hàng xóm của hắn, thảo nào hắn thấy quen mắt đến vậy.
Bịch!
Cây gậy sắt quét ngang ra, đập mạnh lên thái dương của con Zoombie, một bên đầu trực tiếp bị đập nát, não trắng phọt ra khắp nơi, cả cơ thể con Zoombie nhanh chóng đổ gục xuống.
Gậy sắt lúc này đã bị biến dạng, cong veo vặn vẽo, khiến nó không thể nào có thể sử dụng được nữa.
Dương Quần tiện tay ném mạnh ra xa, tiếng gậy sắt va chạm với mặt đất tạo thành âm thanh vang vọng. Tay còn lại ngay lập tức rút con dao chặt xương ra, giờ đây hắn chỉ còn lại con dao này, để chống lại sự tấn công của lũ Zoombie.
Không thể trì hoãn được nữa, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này lũ Zoombie ở trong tiểu khu đang không ngừng lao tới chặn đường rút của hắn.
Mau nhìn kìa!
Hắn thật sự dám đi ra!
Một đôi vợ chồng đứng sau cửa sổ nhìn thấy Dương Quần hô lớn.
Không muốn sống sao!
Hắn thật sự muốn đi ra ngoài!
Nhìn cuộc ác chiến của Dương Quần với lũ Zoombie phía dưới, những người hàng xóm trong tiểu khu rất lo lắng cho hắn'
Hắn có thể làm được sao?
Hắn có thể chạy thoát ra bên ngoài tiểu khu sao!
Mấy con Zoombie đã chắn ngang đương di chuyển khiến Dương Quần phải chuyển sang hướng khác.
Phải giết mà xông ra. Zoombie phía sau cũng đang đuổi tới phía sau.
Vài con Zoombie quần áo rách nát, máu đen dính đầy người, đang chậm rãi di chuyển, dần dần đã chặn hết các đường thoát thân của Dương Quần, bọn chúng nó dương nanh, múa vuốt, cơ thể bốc ra mùi tanh tưởi lao tới. Trong con mắt trắng đục của bọn nó dường như tràn ngập một sự ham muốn tột độ đó là cảm giác thèm muốn máu thịt tươi.
Ăn! Ăn!
Chúng nó phải ăn tươi nuốt sống con người ở trước mặt!
Bên trái đã là cửa ra vào của siêu thị, thế nhưng lúc này đã bị Zoombie chặn đường.
Nhưng không còn cách nào, Dương Quần vẫn phải chọn con đường bên trái.
Hây…A..a..a
Hét lên một tiếng thật to, Dương lao tới vung dao chặt xương chém mạnh vào đầu con Zoombie trong hình hài của người đàn ông.
Lực lượng khổng lồ từ con dao cầm trên tay của Dương Quân truyền đến chém mạnh vào đầu con Zoombie, nhát chém thiếu chút nữa chém đầu con Zoombie đứt thành hai nửa.
Dương Quần dùng sức kéo mạnh con dao ra, thê nhưng một việc xấu hổ phát sinh, hắn lại chẳng thế nào kéo được con dao ra ngoài. Lưỡi dao không hiểu làm sao mà bị kẹt chặt trong xương sọ.
Sợ hãi!
Dương Quần cảm thấy luống cuống chân tay khi một con nữ Zoombie bỗng nhiên lao ra, hàm răng cắn chặt cánh tay đang cầm dao của hắn.
Aaaa!
Dương Quần kêu lên đau đớn, hàm răng con nữ Zoombie cắn sâu vào cánh tay cầm dao, điên cuồng cắn xé.
Có lẽ cơn mưa đen đã làm biến đổi cơ thể Dương Quần khiến cho da thịt hắn trở nên rắn chắc hơn, hàm răng của con nữ Zoombie cũng không găm sâu được hơn nữa, nó điên cuồng cắn xé liên tục nhưng không cắn xé nổi da thịt của hắn.
Môt cơn đau khủng khiếp nhói lên não từ cánh tay truyền đến, từng cảm giác tê liệt sau mỗi nhát cắn truyền tới. Cảm giác thống khổ từ cơn đau truyền lại khiến cho hai hàm răng Dương Quần tự nhiên cắn chặt lại. Cơn đau khủng khiếp khiến sắc mặc hắn trở nên trắng bệch. Mồ hôi túa ra như tắm, thế nhưng trong nháy mắt đã bị nhiệt đô cơ thể hắn làm cho bốc hơi.
Chết mẹ mày đi!
Vẻ mặt Dương Quần biến thành dữ tợn, điên cuồng, hai ngón tay mạnh mẽ đâm thẳng vào mắt con Zoombie. Hai ngón tay cắm ngập sâu vào trong hốc mắt con Zoombie, khiến cho hai con mắt của nó bị vỡ nát, máu đen chảy ra. Vị trí của bộ não nằm phía sau hốc mắt cũng bị Dương Quần dùng một lực mạnh mẽ tác động lên.
Dưới cơn đau thống khổ, hàm răng của con Zoombie từ từ nhả ra. Thế nhưng Dương Quần vẫn không dừng tay, hắn tàn nhẫn dùng hai ngón tay hắn khuấy đảo lung tung, sau đó mạnh mẽ rút ra, làm cho não trắng cùng mảnh vụn của nhãn cầu từ trong hốc mắt phun ra bắn thẳng lên vách tường.
Đầy thi thể con nữ Zoombie qua một bên. Dương Quần cuối cùng cũng thoát ra khỏi vòng vây.
Thế nhưng quang cảnh trước mắt khiến hắn ngây người.
Đường phố tấp nập phồn hoa một thời, bầy giờ đã trở nên tan hoang. Những cửa hàng quen thuộc, cửa vẫn mở rộng, nhưng không có một bóng người. Tất cả mọi thứ bị đập phá, lửa cháy, khói đen bốc lên ở khắp nơi, rác rưởi, mảnh kính bị đập vỡ phủ kín toàn bộ con đường. Xe cộ đâm vào nhau, bình xăng vỡ làm xăng chảy tràn ra, có ô tô bị cháy nổ chỉ còn trơ mỗi khung xe.
Cảnh tượng đổ nát này, đây đâu còn là con phố quen thuộc trước đây.
Không để Dương Quần kịp suy nghĩ, lũ Zoombie tiếp tục từ phía sau lao tới bao vây hắn. Trên đường phố đầy rẫy lũ quái vật ghê tởm , khát máu, đang nhìn chòng chọc vào hắn.
Lũ Zoombie đói khát phát ra âm thanh gào rú, chậm rãi di chuyển về hướng Dương Quần. Chỉ đảo mắt qua, mà đã tới tận mười mấy con.
Sao bây giờ?
Dương Quần thầm mắng một tiếng, rồi xoay người bỏ chạy. Không biết vì sao, những con Zoombie này tuy rằng thân thể rất mạnh thế nhưng tốc độ di chuyển của chúng nó lại không tỉ lệ thuận với sức mạnh của chúng có được. Tốc độ của bọn nó chỉ bằng người bình thường đi bộ. Nhưng chúng vẫn điên cuồng lao lên, vì sự hấp dẫn của mùi vì máu thịt tươi.
Phía trước, chỉ còn 50m nữa thôi là đến được cái siêu thị kia.
Hiện tại hai tay Dương Quần trống trơn, con dao chặt xương đã rơi mất. Cánh tay phải có cảm giác hơi tê tê, cơn đau từ vết thương trên cánh tay bị con Zoombie cắn truyền đến. Vết thương trên bả vai còn bình thường. Ngược lại vết thương trên cánh tay càng thêm nghiêm trọng. Bắp thịt trên cánh tay dường như bị hàm răng của nữ Zoombie cắn xuyên qua. Máu từ vết cắn đang chảy ra, cánh tay này của hắn đã không còn mạnh mẽ như lúc đầu.
Tiếng gió vun vút từ tai Dương Quần truyền lại. Mà lũ Zoombie từ phía xa cũng đã phát hiện ra hắn , đang nhanh chóng từ xa lao đến.
Trong đó có hai con Zoombie vừa kịp chặn trước lối đi của hắn.
Không được, giết hai con Zoombie này cũng không có cần thiết, vừa nguy hiểm, lại vừa mất sức mà còn làm chậm bước tiến của mình. Hơn nữa hai tay mình không có vũ khí.
Cút!
Dương Quần quát to một tiếng, bàn chân dậm mạnh nhảy lên cao, mạnh mẽ lao tới con Zoombie đứng chắn phía trước. Lực quán tính lao tới phía trước làm Dương Quần bộc phát ra sức mạnh vô cùng trực tiếp đá con Zoombie bay xa mấy mét. Dương Quần khó khăn lắm mới có thể giữ thăng bằng cho cơ thể để ko bị ngã lăn ra đất. Bời vì lực phản chấn khiến cho hắn khựng lại khi ở trên cao. Tốc độ bị giảm xuống đáng kể.
Lại một bóng người lao nhanh về phía hắn, đây là con Zoombie đứng cạnh con Zoombie vừa bị Dương Quần đá bay.
Một tiếng gào rống vang lên, hai bàn tay thối rữa đầy móng dài, tóm chặt lấy cánh tay Dương Quần.
Nhiệt độ cơ thể Dương Quần lúc này đang rất cao, bàn tay thối rữa của con Zoombie chạm vào cơ thể hắn làm phát sinh ra tiếng Xèo..xèo , một đám khói đen cùng một mùi hôi thối nồng nặc bốc lên.
Dương Quần lúc này đã không còn là Dương Quần lúc vừa mới ra khỏi cửa căn hộ của hắn, cơ thể trải qua cải tạo của mưa đen, khiến cho cơ thể hắn không bị tổn thương khi bị móng tay con Zoombie cào vào người.
Grào…!
Con Zoombie mồm mở rộng, điên cuồng cắn lao vào muốn cắn vào cổ Dương Quần. Trải qua mỗi lần đụng độ,chiến đấu với Zoombie, Dương Quần đã dần trở nên tiến bộ hơn, giờ hắn không còn sự sợ hãi như lần đầu tiên đối mặt với Zoombie nữa. Sức mạnh thần kỳ làm cho hắn vô cùng tự tin, hai mắt giăng đầy tơ máu, lóe lên sát khí.
Hây a!
Dương Quần không thèm tránh né, hai bàn tay trực tiếp đánh thẳng về phía đầu con Zoombie, một tay hắn giữ hàm trên, tay còn lại nắm lấy hàm dưới, hắn lại muốn bẻ gãy hàm của nó.
Dương Quần hét lớn, hai bàn tay phát lực.
Rắc…rắc!!!
Hàm dưới của con Zoombie nháy mắt bị vặn gãy kéo đứt rời, làm hở ra một cái lỗ lớn, hàm của nó đã vĩnh viễn không bao giờ khép lại được nữa.
Grào…!
Con Zoombie tựa hồ cảm nhận được sự đau đớn, mồm nó đã không khép lại được, máu đen từ vết rách tuôn ra đậm đặc. Dương Quần dùng sức đẩy mạnh một cái khiến con Zoombie ngã ngửa ra sau.
Cuối cùng đã không còn con Zoombie nào có thể cản đường của hắn.
Hắn nhanh chóng lao qua con Zoombie vừa nãy bị đá văng, chạy thật nhanh, chỉ còn vài bước nữa thôi là hắn sẽ bước chân vào bên trong siêu thị.
Đây là một siêu thị cỡ trung bình, chỉ có một tầng. Mỗi tòa nhà sẽ đều có một cái siêu thị như thế này, cung cấp lương thực cùng đồ dùng hàng ngày cho những người sống ở bên trong.
Rốt cục cũng đến được!
Bên trong cũng sẽ có Zoombie sao?
Có bao nhiêu con trong này?
Cơ hội tìm kiếm được thức ăn là bao nhiêu?
Còn có thể có thể sống mà mang được thức ăn ra ngoài sao?
Tất cả những câu hỏi này hắn không thể tự trả lời được, hiện tại hắn chỉ có thể tự mình trải nghiệm.
Nhưng khi Dương Quần vừa bước vào trong siêu thị, thì hắn cảm nhận được một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.
1,2, 3, 4, 5…Hắn nhìn thấy trong siêu thị chỉ có chừng 5 con Zoombie…Bỗng nhiên đập vao mắt hán là một thân ảnh to lớn cường tráng….
Đó là cái gì?
Bàn chân bước nhanh, Dương Quần nhanh chóng tăng tốc, tốc độ di chuyển bỗng nhiên tăng cao khiến hắn có chút không thích ứng được tốc độ của mình.
Dương Quần cảm nhận được thân thể hắn phi thường mềm mại, dẻo dai. Bao nhiêu năm hắn lười biếng không chịu luyện tập, cơ thể nhanh chóng phát tướng, trờ nên béo mập, thân thể ục ịch chậm chạp. Thế nhưng giờ phút này cơ thể hắn bỗng chốc trở nên mạnh mẽ dẻo dai, nhanh nhẹn không thua kém một con báo săn.
Chỉ cần hai bước, Dương Quần nhanh chóng xuyên qua hành lang nhanh chóng lao tới phía cuối. Dấu giầy in sâu trên nền xi-măng sau mỗi bước di chuyển. Chân Dương Quần đạp mạnh một phát, làm một mảng lớn nền xi-măng dưới chân bắn ra phía sau. Mỗi lần dậm chân sẽ làm phát sinh xung lực lớn, khiến có thể của Dương Quần bay xa tới vài mét.
Cảm giác cơ thể bay trong không trung,khiến cho sự khống chế sự thăng bằng của cơ thể thực sự rất khó khăn, làm cho hắn thiếu chút nữa ngã lăn ra khi tiếp đất.
Lại có một con Zoombie xuất hiện trước mặt hắn, đây là một người đàn ông trung niên, không ngờ lại là người hàng xóm của hắn, thảo nào hắn thấy quen mắt đến vậy.
Bịch!
Cây gậy sắt quét ngang ra, đập mạnh lên thái dương của con Zoombie, một bên đầu trực tiếp bị đập nát, não trắng phọt ra khắp nơi, cả cơ thể con Zoombie nhanh chóng đổ gục xuống.
Gậy sắt lúc này đã bị biến dạng, cong veo vặn vẽo, khiến nó không thể nào có thể sử dụng được nữa.
Dương Quần tiện tay ném mạnh ra xa, tiếng gậy sắt va chạm với mặt đất tạo thành âm thanh vang vọng. Tay còn lại ngay lập tức rút con dao chặt xương ra, giờ đây hắn chỉ còn lại con dao này, để chống lại sự tấn công của lũ Zoombie.
Không thể trì hoãn được nữa, phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này lũ Zoombie ở trong tiểu khu đang không ngừng lao tới chặn đường rút của hắn.
Mau nhìn kìa!
Hắn thật sự dám đi ra!
Một đôi vợ chồng đứng sau cửa sổ nhìn thấy Dương Quần hô lớn.
Không muốn sống sao!
Hắn thật sự muốn đi ra ngoài!
Nhìn cuộc ác chiến của Dương Quần với lũ Zoombie phía dưới, những người hàng xóm trong tiểu khu rất lo lắng cho hắn'
Hắn có thể làm được sao?
Hắn có thể chạy thoát ra bên ngoài tiểu khu sao!
Mấy con Zoombie đã chắn ngang đương di chuyển khiến Dương Quần phải chuyển sang hướng khác.
Phải giết mà xông ra. Zoombie phía sau cũng đang đuổi tới phía sau.
Vài con Zoombie quần áo rách nát, máu đen dính đầy người, đang chậm rãi di chuyển, dần dần đã chặn hết các đường thoát thân của Dương Quần, bọn chúng nó dương nanh, múa vuốt, cơ thể bốc ra mùi tanh tưởi lao tới. Trong con mắt trắng đục của bọn nó dường như tràn ngập một sự ham muốn tột độ đó là cảm giác thèm muốn máu thịt tươi.
Ăn! Ăn!
Chúng nó phải ăn tươi nuốt sống con người ở trước mặt!
Bên trái đã là cửa ra vào của siêu thị, thế nhưng lúc này đã bị Zoombie chặn đường.
Nhưng không còn cách nào, Dương Quần vẫn phải chọn con đường bên trái.
Hây…A..a..a
Hét lên một tiếng thật to, Dương lao tới vung dao chặt xương chém mạnh vào đầu con Zoombie trong hình hài của người đàn ông.
Lực lượng khổng lồ từ con dao cầm trên tay của Dương Quân truyền đến chém mạnh vào đầu con Zoombie, nhát chém thiếu chút nữa chém đầu con Zoombie đứt thành hai nửa.
Dương Quần dùng sức kéo mạnh con dao ra, thê nhưng một việc xấu hổ phát sinh, hắn lại chẳng thế nào kéo được con dao ra ngoài. Lưỡi dao không hiểu làm sao mà bị kẹt chặt trong xương sọ.
Sợ hãi!
Dương Quần cảm thấy luống cuống chân tay khi một con nữ Zoombie bỗng nhiên lao ra, hàm răng cắn chặt cánh tay đang cầm dao của hắn.
Aaaa!
Dương Quần kêu lên đau đớn, hàm răng con nữ Zoombie cắn sâu vào cánh tay cầm dao, điên cuồng cắn xé.
Có lẽ cơn mưa đen đã làm biến đổi cơ thể Dương Quần khiến cho da thịt hắn trở nên rắn chắc hơn, hàm răng của con nữ Zoombie cũng không găm sâu được hơn nữa, nó điên cuồng cắn xé liên tục nhưng không cắn xé nổi da thịt của hắn.
Môt cơn đau khủng khiếp nhói lên não từ cánh tay truyền đến, từng cảm giác tê liệt sau mỗi nhát cắn truyền tới. Cảm giác thống khổ từ cơn đau truyền lại khiến cho hai hàm răng Dương Quần tự nhiên cắn chặt lại. Cơn đau khủng khiếp khiến sắc mặc hắn trở nên trắng bệch. Mồ hôi túa ra như tắm, thế nhưng trong nháy mắt đã bị nhiệt đô cơ thể hắn làm cho bốc hơi.
Chết mẹ mày đi!
Vẻ mặt Dương Quần biến thành dữ tợn, điên cuồng, hai ngón tay mạnh mẽ đâm thẳng vào mắt con Zoombie. Hai ngón tay cắm ngập sâu vào trong hốc mắt con Zoombie, khiến cho hai con mắt của nó bị vỡ nát, máu đen chảy ra. Vị trí của bộ não nằm phía sau hốc mắt cũng bị Dương Quần dùng một lực mạnh mẽ tác động lên.
Dưới cơn đau thống khổ, hàm răng của con Zoombie từ từ nhả ra. Thế nhưng Dương Quần vẫn không dừng tay, hắn tàn nhẫn dùng hai ngón tay hắn khuấy đảo lung tung, sau đó mạnh mẽ rút ra, làm cho não trắng cùng mảnh vụn của nhãn cầu từ trong hốc mắt phun ra bắn thẳng lên vách tường.
Đầy thi thể con nữ Zoombie qua một bên. Dương Quần cuối cùng cũng thoát ra khỏi vòng vây.
Thế nhưng quang cảnh trước mắt khiến hắn ngây người.
Đường phố tấp nập phồn hoa một thời, bầy giờ đã trở nên tan hoang. Những cửa hàng quen thuộc, cửa vẫn mở rộng, nhưng không có một bóng người. Tất cả mọi thứ bị đập phá, lửa cháy, khói đen bốc lên ở khắp nơi, rác rưởi, mảnh kính bị đập vỡ phủ kín toàn bộ con đường. Xe cộ đâm vào nhau, bình xăng vỡ làm xăng chảy tràn ra, có ô tô bị cháy nổ chỉ còn trơ mỗi khung xe.
Cảnh tượng đổ nát này, đây đâu còn là con phố quen thuộc trước đây.
Không để Dương Quần kịp suy nghĩ, lũ Zoombie tiếp tục từ phía sau lao tới bao vây hắn. Trên đường phố đầy rẫy lũ quái vật ghê tởm , khát máu, đang nhìn chòng chọc vào hắn.
Lũ Zoombie đói khát phát ra âm thanh gào rú, chậm rãi di chuyển về hướng Dương Quần. Chỉ đảo mắt qua, mà đã tới tận mười mấy con.
Sao bây giờ?
Dương Quần thầm mắng một tiếng, rồi xoay người bỏ chạy. Không biết vì sao, những con Zoombie này tuy rằng thân thể rất mạnh thế nhưng tốc độ di chuyển của chúng nó lại không tỉ lệ thuận với sức mạnh của chúng có được. Tốc độ của bọn nó chỉ bằng người bình thường đi bộ. Nhưng chúng vẫn điên cuồng lao lên, vì sự hấp dẫn của mùi vì máu thịt tươi.
Phía trước, chỉ còn 50m nữa thôi là đến được cái siêu thị kia.
Hiện tại hai tay Dương Quần trống trơn, con dao chặt xương đã rơi mất. Cánh tay phải có cảm giác hơi tê tê, cơn đau từ vết thương trên cánh tay bị con Zoombie cắn truyền đến. Vết thương trên bả vai còn bình thường. Ngược lại vết thương trên cánh tay càng thêm nghiêm trọng. Bắp thịt trên cánh tay dường như bị hàm răng của nữ Zoombie cắn xuyên qua. Máu từ vết cắn đang chảy ra, cánh tay này của hắn đã không còn mạnh mẽ như lúc đầu.
Tiếng gió vun vút từ tai Dương Quần truyền lại. Mà lũ Zoombie từ phía xa cũng đã phát hiện ra hắn , đang nhanh chóng từ xa lao đến.
Trong đó có hai con Zoombie vừa kịp chặn trước lối đi của hắn.
Không được, giết hai con Zoombie này cũng không có cần thiết, vừa nguy hiểm, lại vừa mất sức mà còn làm chậm bước tiến của mình. Hơn nữa hai tay mình không có vũ khí.
Cút!
Dương Quần quát to một tiếng, bàn chân dậm mạnh nhảy lên cao, mạnh mẽ lao tới con Zoombie đứng chắn phía trước. Lực quán tính lao tới phía trước làm Dương Quần bộc phát ra sức mạnh vô cùng trực tiếp đá con Zoombie bay xa mấy mét. Dương Quần khó khăn lắm mới có thể giữ thăng bằng cho cơ thể để ko bị ngã lăn ra đất. Bời vì lực phản chấn khiến cho hắn khựng lại khi ở trên cao. Tốc độ bị giảm xuống đáng kể.
Lại một bóng người lao nhanh về phía hắn, đây là con Zoombie đứng cạnh con Zoombie vừa bị Dương Quần đá bay.
Một tiếng gào rống vang lên, hai bàn tay thối rữa đầy móng dài, tóm chặt lấy cánh tay Dương Quần.
Nhiệt độ cơ thể Dương Quần lúc này đang rất cao, bàn tay thối rữa của con Zoombie chạm vào cơ thể hắn làm phát sinh ra tiếng Xèo..xèo , một đám khói đen cùng một mùi hôi thối nồng nặc bốc lên.
Dương Quần lúc này đã không còn là Dương Quần lúc vừa mới ra khỏi cửa căn hộ của hắn, cơ thể trải qua cải tạo của mưa đen, khiến cho cơ thể hắn không bị tổn thương khi bị móng tay con Zoombie cào vào người.
Grào…!
Con Zoombie mồm mở rộng, điên cuồng cắn lao vào muốn cắn vào cổ Dương Quần. Trải qua mỗi lần đụng độ,chiến đấu với Zoombie, Dương Quần đã dần trở nên tiến bộ hơn, giờ hắn không còn sự sợ hãi như lần đầu tiên đối mặt với Zoombie nữa. Sức mạnh thần kỳ làm cho hắn vô cùng tự tin, hai mắt giăng đầy tơ máu, lóe lên sát khí.
Hây a!
Dương Quần không thèm tránh né, hai bàn tay trực tiếp đánh thẳng về phía đầu con Zoombie, một tay hắn giữ hàm trên, tay còn lại nắm lấy hàm dưới, hắn lại muốn bẻ gãy hàm của nó.
Dương Quần hét lớn, hai bàn tay phát lực.
Rắc…rắc!!!
Hàm dưới của con Zoombie nháy mắt bị vặn gãy kéo đứt rời, làm hở ra một cái lỗ lớn, hàm của nó đã vĩnh viễn không bao giờ khép lại được nữa.
Grào…!
Con Zoombie tựa hồ cảm nhận được sự đau đớn, mồm nó đã không khép lại được, máu đen từ vết rách tuôn ra đậm đặc. Dương Quần dùng sức đẩy mạnh một cái khiến con Zoombie ngã ngửa ra sau.
Cuối cùng đã không còn con Zoombie nào có thể cản đường của hắn.
Hắn nhanh chóng lao qua con Zoombie vừa nãy bị đá văng, chạy thật nhanh, chỉ còn vài bước nữa thôi là hắn sẽ bước chân vào bên trong siêu thị.
Đây là một siêu thị cỡ trung bình, chỉ có một tầng. Mỗi tòa nhà sẽ đều có một cái siêu thị như thế này, cung cấp lương thực cùng đồ dùng hàng ngày cho những người sống ở bên trong.
Rốt cục cũng đến được!
Bên trong cũng sẽ có Zoombie sao?
Có bao nhiêu con trong này?
Cơ hội tìm kiếm được thức ăn là bao nhiêu?
Còn có thể có thể sống mà mang được thức ăn ra ngoài sao?
Tất cả những câu hỏi này hắn không thể tự trả lời được, hiện tại hắn chỉ có thể tự mình trải nghiệm.
Nhưng khi Dương Quần vừa bước vào trong siêu thị, thì hắn cảm nhận được một loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.
1,2, 3, 4, 5…Hắn nhìn thấy trong siêu thị chỉ có chừng 5 con Zoombie…Bỗng nhiên đập vao mắt hán là một thân ảnh to lớn cường tráng….
Đó là cái gì?
/13
|