Triển Thanh Việt còn phải 15 phút thậm chí còn lâu hơn nữa mới có thể đến nơi, Ninh Thu Thu đành phải quay về chỗ ngồi.
Sau khi ngồi xuống, Ninh Thu Thu lại chỉnh chuông điện thoại lớn hơn Triển Thanh Việt nói khi nào đến nơi sẽ gửi tin nhắn cho cô.
Trong lòng cô ghi nhớ cơ thể của Triển Thanh Việt đã nằm một chỗ hơn hai năm, cơ thể bất tiện, kỹ thuật lái xe không tốt, có chút lo lắng lại ủ rũ.
Bữa tiệc dần trở nên náo nhiệt hơn, mọi người ăn uống linh đình, nâng chén uống rượu, đám đàn ông bắt đầu mời rượu từng vòng, từ bàn này uống đến bàn kia.
Hình như một buổi họp lớp đều có kịch bản này, khác với lúc mọi người đến mời rượu ông chủ mưa gió bất động vững vàng như núi, những bạn học ưu tú càng thích đi mỗi bàn mời rượu, như thể một chú rể mới, khắp nơi đều tỏ ra vẻ đắc ý rất rõ ràng.
Bây giờ đám đàn ông không còn ngây ngô và xấu hổ như hồi ở trường cấp ba nữa, tất cả mọi người đã bước chân vào xã hội, da mặt bắt đầu tự động mở ra hình thức dày hơn, lúc trước có chút tâm tư nhỏ đều chôn giấu trong lòng không cho ai biết, bây giờ lại dám quang minh chính đại trêu đùa.
“ Thu Thu, chắc cậu không biết, lúc ở trường cấp ba tôi đã thầm mến cậu hơn hai năm, vì thế còn đặc biệt đi học đánh đàn guitar. "
Một chàng trai sau khi mời rượu bàn bọn họ, cười híp mắt nói với Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu nhìn anh ta, là bạn học sinh trong group chat của đám bạn học kia, trí nhớ của nguyên chủ với người này rất mơ hồ, lờ mờ nhớ là một chàng trai nhút nhát, không hề giống với người đang đứng trước mặt.
Ninh Thu Thu cười nói: “ Vậy tôi thật sự rất vinh hạnh. "
“ Đáng tiếc, " Một bạn học khác hiểu rõ mọi chuyện nói, “ Người nào đó học đàn guitar hơn hai năm rồi, đến lúc tốt nghiệp cũng không dám tỏ tình, có phải nên nhân dịp lần này bù đắp tiếc nuối hay không hả? "
Bạn học kia nhìn anh ta tỏ vẻ cậu hiểu mà, mọi người bắt đầu ồn ào.
Trong tiếng ồn ào, Phùng Đình cười nói: “ Bỏ qua tối nay, dùng lời lớp trưởng đã nói, thêm mười năm nữa cũng không đợi được Thu nữ thần rồi. "
“ Mọi người đừng đùa ”
Sắc mặt bạn học Bính hơi xấu hổ, “ Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn cảm ơn Thu Thu một chút, bốn năm đại học tôi đều đến quán bar làm một tay đàn guitar, kiếm ra số tiền đầu tiên, bây giờ đã có chút sự nghiệp của bản thân "
“ Oa. "
Người khác còn đang bị ông chủ điên cuống chèn ép, thậm chí còn vì đổi việc đi ăn máng khác mà phải bôn ba thật sự thấy rất hâm mộ.
Chỉ chốc lát sau khi bạn học Bính rời đi, Quan Nam Bồi cũng đứng dậy lần lượt đi các bàn mời rượu.
Hào quang của anh ta bắn ra bốn phía, đi đến đâu cũng là đối tượng được mọi người vây quanh, giống như lúc anh ta ở trường cấp ba vậy, bây giờ ra nước ngoài học tập tri thức hiện đại hai năm, cả người càng có vẻ ưu nhã lịch sự, mỗi lần đi đến bàn nào đều bị mọi người trêu chọc ngưỡng mộ.
Tuy Ninh Thu Thu không có hứng thú với anh ta, nhưng cô lại nhiều chuyện.
Hình như Quan Nam Bội cố ý, để lại bàn của bọn họ sau cùng, tốn gần mười phút đồng hồ mới đến bên này, ngoài mặt Phùng Đình tỏ vẻ không thèm để ý, thật ra Ninh Thu Thu có thể đọc được sự lo lắng, chờ mong và phấn khích từ ánh mắt đến hành động của cô ta.
Không còn cách nào, là một diễn viên, cô luôn nghiên cứu so sánh hành động và vẻ mặt của một người.
Cô nhớ lúc Ninh Uyển Uyển cùng cô đến đây đã tám chuyện với cô, hai người này chia tay lúc học đại học, Quan Nam Bồi đỗ vào trường đại học hàng đầu của cả nước, tuy Phùng Đình cũng là trường trọng điểm, nhưng không tốt bằng Quan Nam Bồi, cũng không ở chung trong một thành phố, sự mới mẻ của trường đại học và quan hệ yêu xa khiến chút tình cảm này nhanh chóng mất đi sự mới mẻ.
Theo nguồn tin tức ngầm của Ninh Uyển Uyển, là Quan Nam Bồi nói chia tay.
Cuối cùng, Quan Nam Bồi đứng ở trước bàn của bọn họ, mời rượu những người trên bàn này.
Sau khi cùng mọi người uống xong, Ninh Uyển Uyển còn muốn mở miệng nói chuyện, Ninh Thu Thu đã nhanh tay cho cô ấy một lá bùa cấm nói.
Ninh Uyển Uyển há to miệng, đến cái rắm cũng không thả ra được.
Ninh Thu Thu bình tĩnh mỉm cười với cô ấy.
Đáng tiếc dù Ninh Uyển Uyển không nói lời nào, cũng có người muốn nói, một cô gái cười nói: “ Học thần Quan, bàn chúng tôi có người muốn được cậu săn sóc đặc biệt mời riêng cô ấy một ly rượu, người ta nghe nói cậu đến mới đến đây đó. "
Ninh Thu Thu muốn bóp chết bạn học kia.
Sau khi ngồi xuống, Ninh Thu Thu lại chỉnh chuông điện thoại lớn hơn Triển Thanh Việt nói khi nào đến nơi sẽ gửi tin nhắn cho cô.
Trong lòng cô ghi nhớ cơ thể của Triển Thanh Việt đã nằm một chỗ hơn hai năm, cơ thể bất tiện, kỹ thuật lái xe không tốt, có chút lo lắng lại ủ rũ.
Bữa tiệc dần trở nên náo nhiệt hơn, mọi người ăn uống linh đình, nâng chén uống rượu, đám đàn ông bắt đầu mời rượu từng vòng, từ bàn này uống đến bàn kia.
Hình như một buổi họp lớp đều có kịch bản này, khác với lúc mọi người đến mời rượu ông chủ mưa gió bất động vững vàng như núi, những bạn học ưu tú càng thích đi mỗi bàn mời rượu, như thể một chú rể mới, khắp nơi đều tỏ ra vẻ đắc ý rất rõ ràng.
Bây giờ đám đàn ông không còn ngây ngô và xấu hổ như hồi ở trường cấp ba nữa, tất cả mọi người đã bước chân vào xã hội, da mặt bắt đầu tự động mở ra hình thức dày hơn, lúc trước có chút tâm tư nhỏ đều chôn giấu trong lòng không cho ai biết, bây giờ lại dám quang minh chính đại trêu đùa.
“ Thu Thu, chắc cậu không biết, lúc ở trường cấp ba tôi đã thầm mến cậu hơn hai năm, vì thế còn đặc biệt đi học đánh đàn guitar. "
Một chàng trai sau khi mời rượu bàn bọn họ, cười híp mắt nói với Ninh Thu Thu.
Ninh Thu Thu nhìn anh ta, là bạn học sinh trong group chat của đám bạn học kia, trí nhớ của nguyên chủ với người này rất mơ hồ, lờ mờ nhớ là một chàng trai nhút nhát, không hề giống với người đang đứng trước mặt.
Ninh Thu Thu cười nói: “ Vậy tôi thật sự rất vinh hạnh. "
“ Đáng tiếc, " Một bạn học khác hiểu rõ mọi chuyện nói, “ Người nào đó học đàn guitar hơn hai năm rồi, đến lúc tốt nghiệp cũng không dám tỏ tình, có phải nên nhân dịp lần này bù đắp tiếc nuối hay không hả? "
Bạn học kia nhìn anh ta tỏ vẻ cậu hiểu mà, mọi người bắt đầu ồn ào.
Trong tiếng ồn ào, Phùng Đình cười nói: “ Bỏ qua tối nay, dùng lời lớp trưởng đã nói, thêm mười năm nữa cũng không đợi được Thu nữ thần rồi. "
“ Mọi người đừng đùa ”
Sắc mặt bạn học Bính hơi xấu hổ, “ Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn cảm ơn Thu Thu một chút, bốn năm đại học tôi đều đến quán bar làm một tay đàn guitar, kiếm ra số tiền đầu tiên, bây giờ đã có chút sự nghiệp của bản thân "
“ Oa. "
Người khác còn đang bị ông chủ điên cuống chèn ép, thậm chí còn vì đổi việc đi ăn máng khác mà phải bôn ba thật sự thấy rất hâm mộ.
Chỉ chốc lát sau khi bạn học Bính rời đi, Quan Nam Bồi cũng đứng dậy lần lượt đi các bàn mời rượu.
Hào quang của anh ta bắn ra bốn phía, đi đến đâu cũng là đối tượng được mọi người vây quanh, giống như lúc anh ta ở trường cấp ba vậy, bây giờ ra nước ngoài học tập tri thức hiện đại hai năm, cả người càng có vẻ ưu nhã lịch sự, mỗi lần đi đến bàn nào đều bị mọi người trêu chọc ngưỡng mộ.
Tuy Ninh Thu Thu không có hứng thú với anh ta, nhưng cô lại nhiều chuyện.
Hình như Quan Nam Bội cố ý, để lại bàn của bọn họ sau cùng, tốn gần mười phút đồng hồ mới đến bên này, ngoài mặt Phùng Đình tỏ vẻ không thèm để ý, thật ra Ninh Thu Thu có thể đọc được sự lo lắng, chờ mong và phấn khích từ ánh mắt đến hành động của cô ta.
Không còn cách nào, là một diễn viên, cô luôn nghiên cứu so sánh hành động và vẻ mặt của một người.
Cô nhớ lúc Ninh Uyển Uyển cùng cô đến đây đã tám chuyện với cô, hai người này chia tay lúc học đại học, Quan Nam Bồi đỗ vào trường đại học hàng đầu của cả nước, tuy Phùng Đình cũng là trường trọng điểm, nhưng không tốt bằng Quan Nam Bồi, cũng không ở chung trong một thành phố, sự mới mẻ của trường đại học và quan hệ yêu xa khiến chút tình cảm này nhanh chóng mất đi sự mới mẻ.
Theo nguồn tin tức ngầm của Ninh Uyển Uyển, là Quan Nam Bồi nói chia tay.
Cuối cùng, Quan Nam Bồi đứng ở trước bàn của bọn họ, mời rượu những người trên bàn này.
Sau khi cùng mọi người uống xong, Ninh Uyển Uyển còn muốn mở miệng nói chuyện, Ninh Thu Thu đã nhanh tay cho cô ấy một lá bùa cấm nói.
Ninh Uyển Uyển há to miệng, đến cái rắm cũng không thả ra được.
Ninh Thu Thu bình tĩnh mỉm cười với cô ấy.
Đáng tiếc dù Ninh Uyển Uyển không nói lời nào, cũng có người muốn nói, một cô gái cười nói: “ Học thần Quan, bàn chúng tôi có người muốn được cậu săn sóc đặc biệt mời riêng cô ấy một ly rượu, người ta nghe nói cậu đến mới đến đây đó. "
Ninh Thu Thu muốn bóp chết bạn học kia.
/90
|