Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 37 - Chương 36

/59


Gia Luật Bình dẫn theo một đám thị vệ còn chính mình thì cưỡi trên lưng ngựa dáng vẻ cao cao tại thượng lạnh lùng nhìn những người có liên quan đến chuyện này, một số dân chúng vây quanh xem Tống Tiểu Hoa đang mặt xám mày tro giằng co với nhóm người của công chúa với vẻ mặt hả hê như đang xem kịch vui, còn không ngừng có người chỉ chỉ chõ chõ cười nói lớn tiếng.

Do hiện giờ sắp đến giờ cơm tối nên mọi người lo chuẩn bị, mặt khác do khu vực này cũng không là trung tâm của chợ, nếu không, theo như truyền thống thì dân chúng Trung Quốc nơi nào có náo nhiệt sẽ tụ lại nơi đó, có thể tụ lại ít nhất cũng mấy trăm người, coi như không xảy ra sự kiện xô đẩy giẫm đạp gì, cũng ít nhất tạo nên việc giao thông hỗn loạn. . . . . .

Trông thấy sự việc không ổn, vả lại Gia Luật Bình có vẻ đã mất hết kiên nhẫn chuẩn bị dùng vũ lực, trong đám người chợt truyền ra một âm thanh, không lớn cũng không nhỏ, có thể hoàn toàn vượt lên trên tiếng huyên náo, làm cho mỗi người ở nơi đây cũng có thể nghe được liền cùng nhau yên tĩnh lại: Theo ý của tại hạ thì, không bằng đi chọn cho Lục phu nhân một con ngựa tốt của Đại Tống ta, cũng làm cho người Liêu bang có thể mở rộng tầm mắt, như thế nào?

Gia Luật Bình cười nhạo một tiếng, cố đè xuống lửa giận trong lòng: Cũng tốt, chúng ta ở tại chỗ này chờ, xem một chút ngựa tốt của Đại Tống như thế nào!

Mà Tống Tiểu Hoa khóe miệng lại không nhịn được co quắp xuống, người nói không phải là ‘vô gian đạo’ chứ? Không cần biết là ngựa tốt hay ngựa xấu đều đưa cho nàng, vậy chẳng phải bắt nàng làm người chịu trận? Ngộ nhỡ té chết thì ta biết tìm ai tính sổ đây? Muốn ở trên diêm vương điện tố cáo để giải oan cũng không tìm tới được chánh chủ. . . . . .

Chỉ là, tại sao lại cảm thấy cái âm thanh kia có chút quen tai?

Đúng lúc trong nhà của tại hạ có một con Lương Câu, phiền chư vị chờ chốc lát, tại hạ sẽ trở về nhà dắt nó tới, thuận tiện ta, cũng muốn cùng ngựa của tướng người liêu chỉ điểm một hai.

Trong lời nói mang theo sĩ khí của người đọc sách nghèo, nhưng giọng nói trong sáng, vả lại hơi lộ ra trầm thấp. . . . . . Đây là. . . . . .

Tống Tiểu Hoa vội vàng đi cà nhắc hướng về nơi phát ra âm thanh nhìn lại, lại chỉ thấy một mảnh đen kịt, người nọ cũng không lên tiếng nữa, hẳn là đã rời đi.

Dân chúng tầm thường trong nhà cho dù có ngựa, cũng đa số là để chở những vật dụng trồng trọt còng kiềng, chân chính tuấn mã cơ hồ là không thể nào có. Trước mắt, mặc dù đối với người này mà nói cảm giác có chút kinh ngạc, nhưng nếu dám ở trước mặt mọi người tự đề cử mình, này chắc hẳn cũng có chút cân lượng không đến mức ăn nói lung tung, vì vậy mặt của mọi người đều lộ vẻ tự mãn,




/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status