Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 56 - Chương 55

/59


Editor: Quyền Khuyên

Ra khỏi rừng trúc thì lập tức đến ‘Niệm viên’ cửa viện đã ở trước mặt, cuối cùng Tống Tiểu Hoa đã chơi đủ tiết mục ‘Trư Bát Giới cõng vợ’.

Người Lục Tử Kỳ ở tư thế nửa ngồi cho nàng xuống, mà nàng lại muốn chơi đùa giống như khỉ hoang treo ngược lắc lư lung tung ở chỗ kia. Đang ầm ĩ, chợt nghe tiếng đóng cửa vang lên, một bóng đen rất to thoát ra bay trên không trung và bổ nhào tới đây, Lục Tử Kỳ cả kinh hoảng hốt chân mềm nhũn, tiếp theo là Tống Tiểu Hoa giắt trên người hắn cùng nhau té, cả bốn chi ngửa ra, hơn nữa theo sát là Tống Vô Khuyết không kịp dừng lại, hai người một con chó ở cuộn thành một cục trên bãi cỏ xanh trong rừng trúc.

Vì vậy, đương gia chủ mẫu Tống Tiểu Hoa, sử dụng phương thức như thế với nước mắt giàn giụa gặp mặt với bọn hạ nhân nhà mình. . . . . .

Đợi đến cuối cùng nha hoàn gã sai vặt lão ma ma từ cực độ khiếp sợ đi qua chuyển thành nhiệt tình rồi ba chân bốn cẳng đỡ hai người dậy, Tống Tiểu Hoa vẫn còn có thể cố tự trấn định vỗ vỗ những ngọn cỏ trên y phục, lấy chiếc lá trúc trên đầu xuống, sau đó vụng về phất tay một cái, nói một câu: Mọi người khỏe, mọi người vất vả rồi! &Dien&d&Le&Quy&d Mà Lục Tử Kỳ lại chỉ có thể cúi đầu như không có chuyện gì xảy ra ngồi chồm hổm trừng đầu sỏ Tống Vô Khuyết đang ở bên cạnh, sau đó, thua trận. Trong lòng than thở, hai mươi mấy năm qua khổ tâm tạo nên hình tượng cùng uy nghiêm, coi như hoàn toàn bị hủy trong chốc lát rồi. . . . . .

Chỉ là, từ chuyện này cũng có thể nhìn ra người trong ‘Niệm viên’ đều là người lão luyện thành thục, nhanh chóng điều chỉnh tốt tâm tình của mình, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy, theo quy củ chia hai nhóm nghênh đón chủ mẫu vào viên, sau đó tập hợp đủ lần lượt đến phòng khách bái kiến.

Tống Tiểu Hoa nhìn một trời người với đủ loại màu sắc hình dạng làm đầu óc choáng váng, lúc này không có tinh lực nhận thức từng người một, dù sao đều là người trong viên mình, sau còn nhiều thời gian. Cho nên, phần lớn liền chỉ cười gật gật đầu rồi nói đôi câu mà mặt mũi thì tự động bỏ qua.

Trừ ba người, một là ban ngày bị Tống Vô Khuyết dọa cho một phát thất điên bát đảo là Hiểu Yên, một là gã sai vặt áo xanh chờ tại cửa dẫn đường tên là Hữu Dung, còn có một là cô nương ước chừng mười sáu mười bảy tuổi dung mạo không tính là trưởng thành nhưng khí chất cực kỳ dịu dàng trầm tĩnh gọi là Thính Huyền.

Hiểu Yên cùng Thính Huyền là Đại Nha hoàn trong ‘Niệm viên’, Hữu Dung là gã sai vặt theo hầu Lục Tử Kỳ.

Lục Tử Kỳ thấy Tống Tiểu Hoa cũng mệt mỏi, liền cho những hạ nhân của mình lui ra, hai Đại Nha hoàn lại đến đốt hương trải giường chiếu.

Hữu Dung đợi đến khi tất cả mọi người rời đi thì kỳ kèo mè nheo đi đến trước mặt Lục Tử Kỳ: Nhị gia, thật là xin lỗi, cửa là nô tài mở ra. Nhưng Đại Cẩu kia đẩy cửa, nô tài không dám không mở cửa cho nó ạ. . . . . .

Nghĩ đến cảnh tượng mất mặt lúc trước Lục Tử Kỳ liền uất ức, tức giận giơ tay lên cho hắn một cái đập: Nhìn cái tiền đồ ít ỏi của ngươi này, chỉ vẻn vẹn một con chó cũng không đối phó được!

Hữu Dung nhe răng trợn mắt xoa ót, thối lui đến cửa bỏ lại một câu: Cái này gọi là có chủ như thế nào tất có đầy tớ như thế ấy! Lập tức chạy nhanh như làn khói.

Tống Tiểu Hoa nhìn khuôn mặt biến dạng của Lục Tử Kỳ, nhịn không được nhỏ giọng cười mờ ám: Nhị gia nhà chúng ta sợ chó, sợ là mọi người đều biết!

Tiểu tử thúi này càng ngày càng lớn gan không có quy củ, phải cho nó nếm điểm lợi hại nếm mới được!

Hắn chính là tiểu thư đồng mà chàng có nói tới trong thư saoo? Chàng mới không nỡ nào!

Năm đó Lục Tử Kỳ nản lòng thoái chí rời nhà đi xa, tiêu hủy tất cả khế ước bán thân của đám tôi tớ, phân phát cho mọi người tiền bạc. Chỉ có một người đến chết cũng không chịu rời đi kiên trì muốn ở lại Lục gia chờ hắn trở về, chính là Hữu Dung từ lúc năm tuổi được nâng làm thư đồng cho hắn. Thấy kẻ đó trung thành đáng khen, Lục Thác thiện tâm thu nó ở bên cạnh mình.

Lần này nghe nói Lục Tử Kỳ về nhà, Hữu Dung không nói hai lời hấp tấp đến với chủ cũ tìm nơi nương tựa, chọc Lục lão gia tử bị chọc tức quá mức, trực tiếp mắng không công nuôi dưỡng đồ ranh con này ba năm, sớm biết như thế, lúc đầu nên một cước đá ra cửa, mặc kệ hắn thắt cổ hay là muốn chết kiểu gì thì chết, v...v...

Khế ước bán thân của Hữu Dung đã bị tiêu hủy, đã là một người tự do, nhưng hắn cam nguyện làm gã sai vặt chỉ vì có thể tiếp tục làm việc cho chủ cũ. Lục Tử Kỳ cùng hắn có vài chục năm tình cảm, vả lại xưa đến nay thích hắn làm việc chắc chắn, là người hết sức chân thành, liền để cho hắn đi theo mình làm việc trong quan nha, đồng thời để ý ngày sau vi tìm kiếm một chút tiền đồ tốt.

Mà Tống Tiểu Hoa khắc sâu ấn tượng với Hữu Dung, không hoàn toàn bởi sự trung thành kia, nhiều hơn là bởi vì tên của hắn ——

Khoan dung, khoan dung là một đức tính, một đức tính, ngực . . . . . . lớn. . . . . . (ở đây tác giả chơi chữ đồng âm: một đức tính – nãi đại 乃大 với ngực lớn 奶大)

Mới cẩn thận đánh giá qua, mười bảy mười tám tuổi mi thanh mục tú cơ trí lộ ra ngoài, còn mang theo chút ngây thơ chưa mất hết, dáng người cũng coi như là vừa mới lớn, gầy gầy cao cao giống một gốc cây đậu nành, sợ là đến cơ ngực cũng không có, bộ phận kia hình như cũng không lớn. . . . . .

Nhưng cũng có thể là giống như Lục Tử Kỳ vậy, thật ra thì rất có nguyên liệu, chỉ là bị y phục che đậy nên nhìn không ra?

Khuôn mặt Tống Tiểu Hoa uốn éo nhìn chăm chú, Lục Tử Kỳ cảm thấy sau lưng hơi lạnh, ho nhẹ một tiếng đứng lên: Sắc trời đã tối, tắm rửa rồi đi nghỉ ngơi sớm một chút!

Tắm rửa? Con ngươi trong mắt Tống Tiểu Hoa đảo hai vòng, thì cũng đứng dậy theo: Vậy thì chàng tắm trước đi, bụng ta đói, lấy ít đồ ăn trước đã.

Cũng tốt, nàng muốn ăn cái gì, phân phó hạ nhân đi làm.

Được rồi, chàng không cần quan tâm, nhanh đi nhanh đi!

Tống Tiểu Hoa đẩy Lục Tử Kỳ ra ngoài, lúc đến cửa thì dừng lại, xoay người đi tới trước mặt của hắn, dùng một âm thanh nghiêm túc như đang thảo luận vấn đề nói: Tử Kỳ, chàng có cảm thấy có chỗ nào của ta thay đổi hay không?

Câu hỏi đột ngột như thế khiến Lục Tử Kỳ ngẩn người, suy nghĩ chốc lát mới thử thăm dò nói: Biến đổi. . . . . . Đẹp?

Nghiêm trang gật đầu một cái: Cụ thể là?

Ưm. . . . . . Làn da càng trắng nõn hơn rồi.

Còn có gì nữa?

Ưm. . . . . . Tóc đen hơn dài hơn.

Chỉ có hai điều này?

Cái đó. . . . . . Khí chất thay đổi điều càng rộng lượng hơn.

Tiếp tục.

Cái này. . . . . . Tính tình càng dịu dàng hiền


/59

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status