Gái Già Xì Tin

Chương 10: Chó thấy bắp cải

/60


Dương cố hết sức mới ngậm miệng lại, nở nụ cười gượng gạo nhìn hắn.

Định cũng nhìn lại cô với vẻ ngờ ngợ, rồi nhanh chóng mỉm cười chào lại. Tân cười xuề xòa.

“Đấy… Là cái đứa mà anh bảo đấy”.

Cả Dương và Định đều ngơ ra không hiểu Tân nói cái “đứa đấy” là nói mình hay nói đối phương. Tân lại càng cười gian tà, vỗ vỗ đầu Dương như đứa oắt con.

“Dương , em họ của anh. Là đứa phỏng vấn em đấy. Còn đây là Hoàng Định, kiến trúc sư”.

Dương tròn xoe mắt nhìn Định, trong lúc Định cũng không hết ngỡ ngàng, lại … cười tiếp chào nhau lần nữa.

“Anh cứ tưởng hai đứa gặp nhau ở Rainbow rồi cơ.

Định cười ung dung “Cũng là có gặp qua rồi. Nhưng không biết”.

Dương trước sau vẫn trưng ra nụ cười ngơ ngơ. Định cầm tờ menu lên, vẫy vẫy nhân viên.

“Mình gọi đồ ăn nhé, em cũng đói rồi…”

Chắc là anh ta đã nghe hết sạch câu rên rỉ kêu đói của Dương. Dương đột nhiên thấy nóng bừng cả hai tai, tay nắm chặt lấy chai nước khoáng.

Đồ ăn dọn ra, Định tự nhiên sắp đũa cho cô. Dương chú ý đến đôi bàn tay rộng lớn, những ngón dài cắt tỉa sạch, bất giác ngọ nguậy trên ghế. Cơn đói cồn cào bị sự bất ngờ đẩy bật, đột nhiên, cô thấy mình ngẩn ngơ như đứa mất hồn.

Dương rốt cục cũng chẳng hiểu rồi cái bữa cơm ấy đã dần dần mà kết thúc như thế nào. Chỉ biết là, cô no căng bụng. Có lẽ vì khi không biết, hoặc không muốn nói gì, Dương lại thường … ăn nhiều hơn thì phải.

Khi cô và Tân leo lên chiếc taxi về tòa soạn, Tân nhướng mày nhìn cô, nói một cách nghiêm túc khác với vẻ bỡn cợt hằng ngày “Thằng này rất được. Túm lấy nó khẩn trương…:?”

Dương ngán ngẩm nhắm nghiền mắt lại.

“Hu, túm cái gì. Anh ta nhìn em như chó thấy bắp cải ấy…”

Tân phì cười “Thì làm cho nó nhìn em như chó thấy … shit đi…”

Dương lăn ra cười “Kinh quá… Mà em nói thật, cái mặt anh không hợp làm ông mai đâu. Trông buồn cười lắm…

“Buồn cười kệ tao. Miễn xong chuyện là được rồi”

Dương ngóc cổ lên “Em cũng chẳng thích biến anh thành thằng ngu…”

“Hả? Mày nói gì con Nấm kia. Hỗn lắm rồi đấy…”

Dương cười he he “Thì đã bảo trông mấy cái ngu, ngu nhất là làm mai mà…”.

“Ngu cũng được. Ngu mà được ăn cái đầu lợn của hai đứa mày anh cũng sướng”.

**********

Duyên vẻ mặt đầy hóng hớt, mắt sáng trưng như đèn pha ô tô.

“Túm lại là đẹp zai lai chó hiếm có khó tìm chứ gì?”

Dương không trả lời, mê mẩn nhìn thằng Nghé tự tiện vạch áo Lam, quắp chân quanh lưng cô nàng rồi bú chùn chụt.

Dương phì cười “Này, thằng này bú kiểu gì lạ thế?

Lam thở hắt “Ừ, có hôm phát nhục cả lên. Đang ngồi tiếp khách, thằng con phi vèo lên xé áo ra, túm lại không kịp”

Dương cười khì khì vỗ vỗ lên cái mông tròn ủm của nó, nó liếc cô một cái ơ hờ đầy coi thường rồi lại miệt mài bú tiếp.

Duyên gắt lên. “Đừng có lạc đề. Nói tiếp về zai mau!”.

Lam tay xoa mông thằng Nghé, gật gật. “Ừ, buôn dưa bán cà nhanh lên, sốt cả ruột”.

Dương than thầm trong bụng, kiểu này là phải ngồi khai sạch sành sanh bằng hết cho hai cô bạn vàng về những thứ vở vỉn linh tinh trong tim gan phèo phổi mình rồi. Cơ mà, có những thứ vẫn còn mơ mơ màng màng thì chẳng biết nói kiểu gì cho đúng. Dương chép miệng than thở, cố câu giờ.

“Nhưng có bao nhiêu buôn hết rồi. Thì đấy, túm lại là ông Tân cố ý giúi cho tao…

Duyên nhìn Dương từ đầu đến chân, lại nhìn từ chân đến đầu.

“Thế mày có rung rinh tí nào không hay vẫn bình thường như cân đường hộp sữa…

Dương vẫn không rời tay khỏi cái mông núng nính của thằng Nghé.

“Hôm nay tao đói may không chết lả ra đấy, rung rinh cái giề? Lúc thấy no bụng rồi, ngẩng lên còn chả biết zai về từ lúc nào í chứ…

Duyên cáu tiết “Con dở hơi bơi ngửa này, mày toàn làm những việc giết chết phong cảnh là thế nào? Thế đến đấy rồi cắm mặt vào ăn luôn à?

Dương vờ điếc, không nói gì. Lam cười cười đầy vẻ hiểu ý.

“Duyên ơi, mày phổi bò quá. Mày không biết tính con Dương à! Đối tượng nào bình thường như cân đường hộp sữa, nó sẽ bắn như liên thanh cho thằng ấy điếc ráy, nhưng đối tượng nào làm nó tắt điện, im thin thít như thịt nấu đông ấy, thì coi chừng, có vấn đề…

Dương giật mình một cái. Thân với Lam đã lâu, nhưng cái sự tinh tế ấy của Lam nhiều khi vẫn khiến Dương giật mình. Thực ra, Lam thường không phải là người nói nhiều, nhưng qua mặt nàng ta thì không hề đơn giản.

Thấy Dương im ỉm, Duyên gào lên đầy phẫn nộ “A, con khỉ! Túm quần lại là mày cũng thích í gì”…


/60

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status