Ngô Gia Khải bước vào phòng VIP của nhà hàng sang trọng, nơi anh đến để gặp đối tác bàn về dự án mới. Dáng người cao lớn, bước đi tự tin và gương mặt không biểu cảm của anh thu hút mọi ánh nhìn. Sự lạnh lùng và quyền lực của anh khiến không ai dám chậm trễ khi làm việc với anh. Không gian xung quanh dường như bị chi phối bởi sự hiện diện mạnh mẽ của anh, người đàn ông mà chỉ cần nhìn cũng đủ cảm nhận được sự quyền lực và uy quyền.
Trong khi chờ đợi, Gia Khải nhận được một tin nhắn từ Ngọc Lan. “Em ở nhà đợi anh về nhé. Đừng làm việc quá sức.” Nụ cười nhẹ thoáng qua môi anh khi đọc tin nhắn, một cử chỉ hiếm hoi nhưng đầy ý nghĩa. Sự quan tâm chân thành của Ngọc Lan luôn làm lòng anh ấm lại. Dù không nói ra, nhưng Gia Khải đã dần nhận ra Ngọc Lan có một vị trí quan trọng trong trái tim mình, một vị trí mà không ai có thể thay thế.
Buổi gặp gỡ diễn ra suôn sẻ cho đến khi một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau lưng anh.
“Anh Khải, thật không ngờ lại gặp anh ở đây.” Quách Mỹ Như, với vẻ ngoài quyến rũ và nụ cười mời gọi, bước vào phòng. Ánh mắt cô ta không giấu nổi sự khao khát, dù cố gắng che đậy bằng vẻ ngoài thân thiện. Sự xuất hiện của cô ta như một cơn gió lạnh bất ngờ, mang theo sự bức bối khó chịu.
Gia Khải khẽ nhíu mày nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh. “Mỹ Như, thật trùng hợp. Em cũng có mặt ở đây sao?”“Vâng, em có hẹn với một người bạn ở đây. Không ngờ lại có cơ hội gặp anh. Chúng ta có thể cùng ngồi nói chuyện được không?” Mỹ Như đề nghị, giọng điệu ngọt ngào nhưng đầy ẩn ý. Cô ta cố gắng tạo ra một bầu không khí thân mật, dù biết rõ rằng giữa họ không có sự thân thiết nào để làm nền tảng.
“Anh đang gặp đối tác, không tiện lắm.” Gia Khải trả lời lạnh lùng, không hề để lộ bất kỳ sự hứng thú nào với lời đề nghị của Mỹ Như. Anh rõ ràng muốn giữ khoảng cách, nhưng sự khéo léo trong lời nói của anh vẫn giữ được tính chuyên nghiệp. Không có gì thể hiện rằng anh có ý định tiếp tục cuộc trò chuyện này.
Mỹ Như không nản lòng. Cô ta đã quen với việc dùng sắc đẹp và sự quyến rũ để đạt được điều mình muốn, và cô ta tin rằng mình có thể lay động được Gia Khải, nếu không phải bằng sự lôi cuốn, thì bằng những chiêu trò khác. “Vậy chúng ta gặp nhau sau nhé? Em tin rằng chúng ta vẫn có nhiều điều cần nói với nhau, đúng không?”
Gia Khải im lặng nhìn Mỹ Như trong vài giây, ánh mắt sắc bén như đọc thấu mọi suy nghĩ của cô ta. “Anh nghĩ chúng ta không có gì để nói thêm nữa. Hãy để thời gian cho những điều cần thiết hơn.
Mỹ Như cười, nhưng nụ cười đó không che giấu được sự thất vọng trong ánh mắt. Cô ta không dễ dàng từ bỏ, nhưng Gia Khải đã rõ ràng hơn bao giờ hết về sự lạnh lùng và quyết tâm giữ khoảng cách. Anh đứng dậy, cúi đầu chào đối tác và rời khỏi phòng, để lại Mỹ Như đứng đó với sự chưng hửng.
Khi bước ra khỏi nhà hàng, anh không thể ngăn mình nghĩ về Ngọc Lan. Trước khi đến đây, anh đã cảm nhận được sự ngọt ngào và ấm áp từ cô, điều mà anh chưa từng có với bất kỳ ai khác. Trở về nhà, nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Ngọc Lan, anh biết rằng quyết định của mình là đúng đắn.
Trong lòng Mỹ Như, cơn giận dữ âm ỉ bắt đầu bùng lên. Cô ta không thể chấp nhận việc Gia Khải phớt lờ mình như vậy. Cô ta quyết định sẽ không từ bỏ, bằng mọi cách cô ta sẽ kéo anh về phía mình, thậm chí nếu điều đó có nghĩa là phá hoại hạnh phúc mà Ngọc Lan và Gia Khải đang có. Một âm mưu thầm lặng đang dần hình thành trong đầu cô ta.Nhưng với Gia Khải, sau buổi gặp gỡ đó, anh càng khẳng định rằng tình cảm
của mình dành cho Ngọc Lan là thực sự. Dù thế giới bên ngoài có thể nào, Ngọc Lan vẫn là nơi mà anh luôn muốn trở về. Trong tâm trí anh, không còn ai có thể thay thế được vị trí của Ngọc Lan. Dù cho Mỹ Như có cố gắng đến đâu, trái tim anh đã chọn và sẽ không bao giờ thay đổi.
Với Mỹ Như, kế hoạch của cô ta không dừng lại. Cô ta quyết tâm sẽ tìm mọi cách để chiếm lấy được Gia Khải, bất chấp mọi trở ngại. Một cuộc chiến thầm lặng đã bắt đầu, nhưng liệu ai sẽ là người chiến thắng? Chỉ thời gian mới có thể trả lời.
Trong khi chờ đợi, Gia Khải nhận được một tin nhắn từ Ngọc Lan. “Em ở nhà đợi anh về nhé. Đừng làm việc quá sức.” Nụ cười nhẹ thoáng qua môi anh khi đọc tin nhắn, một cử chỉ hiếm hoi nhưng đầy ý nghĩa. Sự quan tâm chân thành của Ngọc Lan luôn làm lòng anh ấm lại. Dù không nói ra, nhưng Gia Khải đã dần nhận ra Ngọc Lan có một vị trí quan trọng trong trái tim mình, một vị trí mà không ai có thể thay thế.
Buổi gặp gỡ diễn ra suôn sẻ cho đến khi một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau lưng anh.
“Anh Khải, thật không ngờ lại gặp anh ở đây.” Quách Mỹ Như, với vẻ ngoài quyến rũ và nụ cười mời gọi, bước vào phòng. Ánh mắt cô ta không giấu nổi sự khao khát, dù cố gắng che đậy bằng vẻ ngoài thân thiện. Sự xuất hiện của cô ta như một cơn gió lạnh bất ngờ, mang theo sự bức bối khó chịu.
Gia Khải khẽ nhíu mày nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh. “Mỹ Như, thật trùng hợp. Em cũng có mặt ở đây sao?”“Vâng, em có hẹn với một người bạn ở đây. Không ngờ lại có cơ hội gặp anh. Chúng ta có thể cùng ngồi nói chuyện được không?” Mỹ Như đề nghị, giọng điệu ngọt ngào nhưng đầy ẩn ý. Cô ta cố gắng tạo ra một bầu không khí thân mật, dù biết rõ rằng giữa họ không có sự thân thiết nào để làm nền tảng.
“Anh đang gặp đối tác, không tiện lắm.” Gia Khải trả lời lạnh lùng, không hề để lộ bất kỳ sự hứng thú nào với lời đề nghị của Mỹ Như. Anh rõ ràng muốn giữ khoảng cách, nhưng sự khéo léo trong lời nói của anh vẫn giữ được tính chuyên nghiệp. Không có gì thể hiện rằng anh có ý định tiếp tục cuộc trò chuyện này.
Mỹ Như không nản lòng. Cô ta đã quen với việc dùng sắc đẹp và sự quyến rũ để đạt được điều mình muốn, và cô ta tin rằng mình có thể lay động được Gia Khải, nếu không phải bằng sự lôi cuốn, thì bằng những chiêu trò khác. “Vậy chúng ta gặp nhau sau nhé? Em tin rằng chúng ta vẫn có nhiều điều cần nói với nhau, đúng không?”
Gia Khải im lặng nhìn Mỹ Như trong vài giây, ánh mắt sắc bén như đọc thấu mọi suy nghĩ của cô ta. “Anh nghĩ chúng ta không có gì để nói thêm nữa. Hãy để thời gian cho những điều cần thiết hơn.
Mỹ Như cười, nhưng nụ cười đó không che giấu được sự thất vọng trong ánh mắt. Cô ta không dễ dàng từ bỏ, nhưng Gia Khải đã rõ ràng hơn bao giờ hết về sự lạnh lùng và quyết tâm giữ khoảng cách. Anh đứng dậy, cúi đầu chào đối tác và rời khỏi phòng, để lại Mỹ Như đứng đó với sự chưng hửng.
Khi bước ra khỏi nhà hàng, anh không thể ngăn mình nghĩ về Ngọc Lan. Trước khi đến đây, anh đã cảm nhận được sự ngọt ngào và ấm áp từ cô, điều mà anh chưa từng có với bất kỳ ai khác. Trở về nhà, nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Ngọc Lan, anh biết rằng quyết định của mình là đúng đắn.
Trong lòng Mỹ Như, cơn giận dữ âm ỉ bắt đầu bùng lên. Cô ta không thể chấp nhận việc Gia Khải phớt lờ mình như vậy. Cô ta quyết định sẽ không từ bỏ, bằng mọi cách cô ta sẽ kéo anh về phía mình, thậm chí nếu điều đó có nghĩa là phá hoại hạnh phúc mà Ngọc Lan và Gia Khải đang có. Một âm mưu thầm lặng đang dần hình thành trong đầu cô ta.Nhưng với Gia Khải, sau buổi gặp gỡ đó, anh càng khẳng định rằng tình cảm
của mình dành cho Ngọc Lan là thực sự. Dù thế giới bên ngoài có thể nào, Ngọc Lan vẫn là nơi mà anh luôn muốn trở về. Trong tâm trí anh, không còn ai có thể thay thế được vị trí của Ngọc Lan. Dù cho Mỹ Như có cố gắng đến đâu, trái tim anh đã chọn và sẽ không bao giờ thay đổi.
Với Mỹ Như, kế hoạch của cô ta không dừng lại. Cô ta quyết tâm sẽ tìm mọi cách để chiếm lấy được Gia Khải, bất chấp mọi trở ngại. Một cuộc chiến thầm lặng đã bắt đầu, nhưng liệu ai sẽ là người chiến thắng? Chỉ thời gian mới có thể trả lời.
/60
|