Sáng hôm sau, khi ánh bình minh bắt đầu rọi qua khung cửa sổ, Gia Khải đã thức dậy từ rất sớm. Anh nhẹ nhàng rời khỏi giường, không muốn đánh thức Ngọc Lan đang ngủ say trong vòng tay mình. Ánh mắt anh thoáng hiện nét dịu dàng khi nhìn cô, gương mặt cô bình yên như thiên thần dưới lớp chăn mềm mại. Gia Khải cúi xuống hôn nhẹ lên trán vợ rồi bước ra khỏi phòng, tiến về phía bếp.
Bữa sáng hôm nay đặc biệt hơn những ngày thường. Anh muốn tự tay chuẩn bị mọi thứ để tạo bất ngờ cho vợ. Vào bếp, Gia Khải bắt đầu lấy nguyên liệu ra. Anh chọn những món ăn mà Ngọc Lan yêu thích nhất, từ bánh mì nướng giòn, trứng chiên vàng đều cho đến nước ép cam tươi mát. Khi đã chuẩn bị xong, Gia Khải khéo léo bày biện mọi thứ lên bàn ăn, nhìn lại một lần nữa với sự hài lòng trong ánh mắt.
Trong khi đó, trên tầng, Ngọc Lan dần tỉnh giấc. Cô cảm thấy một chút lạnh khi không còn sự hiện diện của Gia Khải bên cạnh. Đưa mắt nhìn xung quanh, cô thấy phòng ngủ trống trải và nghe thấy tiếng động từ dưới bếp. Một nụ cười mỉm hiện lên trên môi, cô nhẹ nhàng bước xuống lầu, định bụng sẽ tạo bất ngờ cho chồng mình.
Khi cô vừa bước vào phòng ăn, Gia Khải đã quay lại, trên tay anh là một đĩa bánh mì vừa nướng xong. "Chào buổi sáng, vợ yêu," anh nói với giọng trầm ấm, đôi mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cô.
Ngọc Lan mỉm cười, bước đến gần anh. "Anh dậy sớm quá, sao không để em giúp?"
"Anh muốn em được ngủ thêm một lát. Hôm nay anh muốn tự tay chuẩn bị bữa sáng cho em" Gia Khải dịu dàng nói, kéo ghế cho cô ngồi.
Ngọc Lan ngồi xuống, cảm thấy tim mình ấm áp vì những cử chỉ quan tâm của Gia Khải. "Cảm ơn anh, chồng à. Anh thật chu đáo"
"Vì em xứng đáng với điều đó, vợ à," Gia Khải đáp, ngồi xuống đối diện cô. Anh nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương, rồi cắt cho cô một miếng bánh mì.
Ngọc Lan cười nhẹ, cảm nhận được sự chăm sóc tinh tế của chồng mình. "Bữa sáng hôm nay thật tuyệt, anh làm em cảm thấy như mình là người phụ nữ may mắn nhất thế giới."
"Vì em chính là như vậy" Gia Khải đáp lại, ánh mắt anh không rời khỏi cô. "Anh muốn mỗi ngày chúng ta đều bắt đầu như thế này, với tình yêu và sự quan tâm dành cho nhau."
"Em không cần gì hơn thế" Ngọc Lan nói nhỏ, cảm thấy lòng mình tràn đầy hạnh phúc.
Sau khi dùng xong bữa sáng, cả hai cùng chuẩn bị để đến tập đoàn TVT. Khi bước vào phòng làm việc, Gia Khải đã gọi ngay trợ lý Trần đến, cẩn thận căn dặn anh ta về kế hoạch đặc biệt mà anh đang ấp ủ.
"Trợ lí Trần, tôi cần cậu sắp xếp một buổi gặp với Alex Trương Hoài Nam, Gia Khải nói, giọng anh trầm và nghiêm túc. "Nhưng hãy giữ kín chuyện này, không để Ngọc Lan biết"
Trợ lí Trần gật đầu, nắm rõ ý định của Gia Khải. "Vâng, thưa sếp. Tôi sẽ liên lạc với Alex ngay lập tức và sắp xếp một buổi gặp gỡ tại văn phòng. Sếp có muốn tôi đặt lịch vào thời điểm nào?"
"Buổi chiều nay. Càng sớm càng tốt" Gia Khải đáp, ánh mắt anh đầy quyết tâm. "Tôi muốn Alex thiết kế một bộ váy đặc biệt cho Ngọc Lan để cô ấy diện trong buổi lễ mừng thọ của bà nội Minh Hoàng. Hãy để Alex biết rằng đây là một yêu cầu cá nhân của tôi."
"Rõ, thưa sếp" Trần nói, ghi chú nhanh chóng vào sổ tay của mình. "Tôi sẽ liên lạc với Alex ngay bây giờ và đảm bảo mọi thứ được chuẩn bị chu đáo."
"Và trợ lí Trần" Gia Khải gọi với theo khi Trần chuẩn bị rời đi, "nhớ là không được để Ngọc Lan biết. Tôi muốn điều này là một bất ngờ dành cho cô ấy"
"Vâng, anh yên tâm. Tôi sẽ giữ kín," Trần đáp lại, gật đầu chắc nịch trước khi rời khỏi văn phòng.
Cả buổi sáng, Gia Khải bận rộn với công việc, nhưng trong lòng anh vẫn không ngừng nghĩ về kế hoạch dành cho Ngọc Lan. Anh muốn tất cả mọi thứ phải hoàn hảo để cô có thể tỏa sáng trong buổi lễ mừng thọ sắp tới. Đối với anh, hạnh phúc của cô là điều quan trọng nhất, và anh sẵn sàng làm mọi thứ để mang lại nụ cười trên môi cô.
Chiều hôm đó, khi mọi thứ đã được sắp xếp, Gia Khải đích thân tiếp đón Alex Trương Hoài Nam tại văn phòng. Alex là một trong những nhà thiết kế nổi tiếng nhất trong giới thời trang, và cũng là bạn thân của Gia Khải. Ngay khi bước vào phòng, Alex đã bắt đầu nói chuyện một cách thân thiện.
"Gia Khải, lâu rồi không gặp. Cậu gọi tôi đến có việc gì đặc biệt không?" Alex cười nói, đôi mắt tinh anh của anh ta lướt qua khung cảnh văn phòng đầy chuyên nghiệp của Gia Khải.
Gia Khải mỉm cười đáp lại, "Lần này, tôi có một yêu cầu cá nhân, không liên quan đến công việc"
"Ồ, thật sao? Vậy thì tôi càng tò mò hơn" Alex trêu chọc, nhưng ánh mắt anh ta trở nên nghiêm túc khi thấy vẻ mặt cương quyết của Gia Khải.
"Tôi muốn cậu thiết kế một bộ váy đặc biệt cho Ngọc Lan, vợ tôi," Gia Khải nói rõ ràng. "Một bộ váy mà cô ấy sẽ mặc trong buổi lễ mừng thọ của bà nội Minh Hoàng. Tôi muốn cô ấy thật sự nổi bật và duyên dáng"
Alex gật đầu, lắng nghe cẩn thận. "Tôi hiểu rồi. Cậu có yêu cầu cụ thể nào về kiểu dáng hay màu sắc không?"
"Tôi muốn nó thanh lịch, đơn giản nhưng vẫn phải sang trọng" Gia Khải nói, ánh mắt anh sáng lên khi hình dung về bộ váy mà Ngọc Lan sẽ mặc. "Màu trắng, tinh khôi và trong sáng như chính con người cô ấy"
Alex mỉm cười, hài lòng với yêu cầu của bạn mình. "Được rồi, tôi sẽ thiết kế một bộ váy hoàn hảo cho Ngọc Lan. Cậu yên tâm, cô ấy sẽ là người phụ nữ đẹp nhất trong buổi tiệc đó."
"Tôi tin vào khả năng của cậu, Gia Khải đáp, giọng anh đầy tin tưởng. "Nhưng nhớ là đây là một bất ngờ, không được để cô ấy biết trước."
"Tất nhiên rồi, Alex cười, nháy mắt với Gia Khải. "Tôi sẽ giữ kín điều này đến phút chót."
Sau khi Alex rời đi, Gia Khải cảm thấy yên tâm hơn. Anh biết rằng với bàn tay tài hoa của Alex, Ngọc Lan sẽ có một bộ váy hoàn hảo. Mỗi khi nghĩ đến nụ cười hạnh phúc của cô khi nhìn thấy bộ váy, lòng anh lại tràn đầy ấm áp.
Chiều hôm đó, khi Ngọc Lan kết thúc công việc và trở về nhà, Gia Khải đã đợi sẵn. Anh không nói gì về cuộc gặp với Alex, chỉ lặng lẽ ôm cô vào lòng và hôn lên mái tóc mềm mại của cô.
"Hôm nay em có mệt không?" Gia Khải hỏi, giọng anh dịu dàng.
"Không, em ổn, Ngọc Lan mỉm cười, cảm nhận được sự an lành từ vòng tay anh. "Còn anh? Công việc thế nào?"
"Mọi thứ đều ổn" Gia Khải trả lời, tay anh vuốt nhẹ lưng cô. "Anh chỉ muốn về nhà sớm để ở bên em."
Ngọc Lan cảm thấy trái tim mình ấm áp khi nghe những lời nói ấy. Cô tựa đầu vào ngực anh, tận hưởng từng giây phút bình yên. Cô không hề biết rằng, trong lòng Gia Khải đang giữ một bí mật ngọt ngào dành cho cô. Một bất ngờ mà anh tin rằng sẽ khiến cô hạnh phúc và cảm động.
Và điều đó càng khiến tình yêu của họ thêm bền chặt.
Bữa sáng hôm nay đặc biệt hơn những ngày thường. Anh muốn tự tay chuẩn bị mọi thứ để tạo bất ngờ cho vợ. Vào bếp, Gia Khải bắt đầu lấy nguyên liệu ra. Anh chọn những món ăn mà Ngọc Lan yêu thích nhất, từ bánh mì nướng giòn, trứng chiên vàng đều cho đến nước ép cam tươi mát. Khi đã chuẩn bị xong, Gia Khải khéo léo bày biện mọi thứ lên bàn ăn, nhìn lại một lần nữa với sự hài lòng trong ánh mắt.
Trong khi đó, trên tầng, Ngọc Lan dần tỉnh giấc. Cô cảm thấy một chút lạnh khi không còn sự hiện diện của Gia Khải bên cạnh. Đưa mắt nhìn xung quanh, cô thấy phòng ngủ trống trải và nghe thấy tiếng động từ dưới bếp. Một nụ cười mỉm hiện lên trên môi, cô nhẹ nhàng bước xuống lầu, định bụng sẽ tạo bất ngờ cho chồng mình.
Khi cô vừa bước vào phòng ăn, Gia Khải đã quay lại, trên tay anh là một đĩa bánh mì vừa nướng xong. "Chào buổi sáng, vợ yêu," anh nói với giọng trầm ấm, đôi mắt anh sáng lên khi nhìn thấy cô.
Ngọc Lan mỉm cười, bước đến gần anh. "Anh dậy sớm quá, sao không để em giúp?"
"Anh muốn em được ngủ thêm một lát. Hôm nay anh muốn tự tay chuẩn bị bữa sáng cho em" Gia Khải dịu dàng nói, kéo ghế cho cô ngồi.
Ngọc Lan ngồi xuống, cảm thấy tim mình ấm áp vì những cử chỉ quan tâm của Gia Khải. "Cảm ơn anh, chồng à. Anh thật chu đáo"
"Vì em xứng đáng với điều đó, vợ à," Gia Khải đáp, ngồi xuống đối diện cô. Anh nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương, rồi cắt cho cô một miếng bánh mì.
Ngọc Lan cười nhẹ, cảm nhận được sự chăm sóc tinh tế của chồng mình. "Bữa sáng hôm nay thật tuyệt, anh làm em cảm thấy như mình là người phụ nữ may mắn nhất thế giới."
"Vì em chính là như vậy" Gia Khải đáp lại, ánh mắt anh không rời khỏi cô. "Anh muốn mỗi ngày chúng ta đều bắt đầu như thế này, với tình yêu và sự quan tâm dành cho nhau."
"Em không cần gì hơn thế" Ngọc Lan nói nhỏ, cảm thấy lòng mình tràn đầy hạnh phúc.
Sau khi dùng xong bữa sáng, cả hai cùng chuẩn bị để đến tập đoàn TVT. Khi bước vào phòng làm việc, Gia Khải đã gọi ngay trợ lý Trần đến, cẩn thận căn dặn anh ta về kế hoạch đặc biệt mà anh đang ấp ủ.
"Trợ lí Trần, tôi cần cậu sắp xếp một buổi gặp với Alex Trương Hoài Nam, Gia Khải nói, giọng anh trầm và nghiêm túc. "Nhưng hãy giữ kín chuyện này, không để Ngọc Lan biết"
Trợ lí Trần gật đầu, nắm rõ ý định của Gia Khải. "Vâng, thưa sếp. Tôi sẽ liên lạc với Alex ngay lập tức và sắp xếp một buổi gặp gỡ tại văn phòng. Sếp có muốn tôi đặt lịch vào thời điểm nào?"
"Buổi chiều nay. Càng sớm càng tốt" Gia Khải đáp, ánh mắt anh đầy quyết tâm. "Tôi muốn Alex thiết kế một bộ váy đặc biệt cho Ngọc Lan để cô ấy diện trong buổi lễ mừng thọ của bà nội Minh Hoàng. Hãy để Alex biết rằng đây là một yêu cầu cá nhân của tôi."
"Rõ, thưa sếp" Trần nói, ghi chú nhanh chóng vào sổ tay của mình. "Tôi sẽ liên lạc với Alex ngay bây giờ và đảm bảo mọi thứ được chuẩn bị chu đáo."
"Và trợ lí Trần" Gia Khải gọi với theo khi Trần chuẩn bị rời đi, "nhớ là không được để Ngọc Lan biết. Tôi muốn điều này là một bất ngờ dành cho cô ấy"
"Vâng, anh yên tâm. Tôi sẽ giữ kín," Trần đáp lại, gật đầu chắc nịch trước khi rời khỏi văn phòng.
Cả buổi sáng, Gia Khải bận rộn với công việc, nhưng trong lòng anh vẫn không ngừng nghĩ về kế hoạch dành cho Ngọc Lan. Anh muốn tất cả mọi thứ phải hoàn hảo để cô có thể tỏa sáng trong buổi lễ mừng thọ sắp tới. Đối với anh, hạnh phúc của cô là điều quan trọng nhất, và anh sẵn sàng làm mọi thứ để mang lại nụ cười trên môi cô.
Chiều hôm đó, khi mọi thứ đã được sắp xếp, Gia Khải đích thân tiếp đón Alex Trương Hoài Nam tại văn phòng. Alex là một trong những nhà thiết kế nổi tiếng nhất trong giới thời trang, và cũng là bạn thân của Gia Khải. Ngay khi bước vào phòng, Alex đã bắt đầu nói chuyện một cách thân thiện.
"Gia Khải, lâu rồi không gặp. Cậu gọi tôi đến có việc gì đặc biệt không?" Alex cười nói, đôi mắt tinh anh của anh ta lướt qua khung cảnh văn phòng đầy chuyên nghiệp của Gia Khải.
Gia Khải mỉm cười đáp lại, "Lần này, tôi có một yêu cầu cá nhân, không liên quan đến công việc"
"Ồ, thật sao? Vậy thì tôi càng tò mò hơn" Alex trêu chọc, nhưng ánh mắt anh ta trở nên nghiêm túc khi thấy vẻ mặt cương quyết của Gia Khải.
"Tôi muốn cậu thiết kế một bộ váy đặc biệt cho Ngọc Lan, vợ tôi," Gia Khải nói rõ ràng. "Một bộ váy mà cô ấy sẽ mặc trong buổi lễ mừng thọ của bà nội Minh Hoàng. Tôi muốn cô ấy thật sự nổi bật và duyên dáng"
Alex gật đầu, lắng nghe cẩn thận. "Tôi hiểu rồi. Cậu có yêu cầu cụ thể nào về kiểu dáng hay màu sắc không?"
"Tôi muốn nó thanh lịch, đơn giản nhưng vẫn phải sang trọng" Gia Khải nói, ánh mắt anh sáng lên khi hình dung về bộ váy mà Ngọc Lan sẽ mặc. "Màu trắng, tinh khôi và trong sáng như chính con người cô ấy"
Alex mỉm cười, hài lòng với yêu cầu của bạn mình. "Được rồi, tôi sẽ thiết kế một bộ váy hoàn hảo cho Ngọc Lan. Cậu yên tâm, cô ấy sẽ là người phụ nữ đẹp nhất trong buổi tiệc đó."
"Tôi tin vào khả năng của cậu, Gia Khải đáp, giọng anh đầy tin tưởng. "Nhưng nhớ là đây là một bất ngờ, không được để cô ấy biết trước."
"Tất nhiên rồi, Alex cười, nháy mắt với Gia Khải. "Tôi sẽ giữ kín điều này đến phút chót."
Sau khi Alex rời đi, Gia Khải cảm thấy yên tâm hơn. Anh biết rằng với bàn tay tài hoa của Alex, Ngọc Lan sẽ có một bộ váy hoàn hảo. Mỗi khi nghĩ đến nụ cười hạnh phúc của cô khi nhìn thấy bộ váy, lòng anh lại tràn đầy ấm áp.
Chiều hôm đó, khi Ngọc Lan kết thúc công việc và trở về nhà, Gia Khải đã đợi sẵn. Anh không nói gì về cuộc gặp với Alex, chỉ lặng lẽ ôm cô vào lòng và hôn lên mái tóc mềm mại của cô.
"Hôm nay em có mệt không?" Gia Khải hỏi, giọng anh dịu dàng.
"Không, em ổn, Ngọc Lan mỉm cười, cảm nhận được sự an lành từ vòng tay anh. "Còn anh? Công việc thế nào?"
"Mọi thứ đều ổn" Gia Khải trả lời, tay anh vuốt nhẹ lưng cô. "Anh chỉ muốn về nhà sớm để ở bên em."
Ngọc Lan cảm thấy trái tim mình ấm áp khi nghe những lời nói ấy. Cô tựa đầu vào ngực anh, tận hưởng từng giây phút bình yên. Cô không hề biết rằng, trong lòng Gia Khải đang giữ một bí mật ngọt ngào dành cho cô. Một bất ngờ mà anh tin rằng sẽ khiến cô hạnh phúc và cảm động.
Và điều đó càng khiến tình yêu của họ thêm bền chặt.
/60
|