Buổi sáng nắng nhẹ chiếu qua khung cửa sổ, tạo nên một bức tranh yên bình tại ngôi biệt thự nơi Ngọc Lan và Gia Khải đang sống. Ngọc Lan thức dậy từ sớm, cảm thấy tràn đầy năng lượng sau những ngày nghỉ ngơi và thư giãn. Cô quyết định hôm nay sẽ dành trọn ngày ở nhà để học thêm nhiều món ăn mới và chăm sóc vườn hoa. Đó là những sở thích giúp cô cảm thấy thư thái và cũng là cách cô muốn tạo niềm vui cho Gia Khải khi anh về nhà.
Sau bữa sáng, Ngọc Lan bắt đầu lục tìm các công thức nấu ăn mà cô đã sưu tầm từ lâu. Trong lòng cô thầm nghĩ, "Anh ấy thích ăn gì nhỉ? Mình nên chuẩn bị món nào đặc biệt để khiến anh bất ngờ đây?"
Khi tìm thấy một công thức nấu ăn mà cô cho rằng sẽ làm Gia Khải thích thú, Ngọc Lan ngay lập tức chuẩn bị nguyên liệu và bắt tay vào bếp. Vừa nấu nướng, cô vừa tưởng tượng cảnh Gia Khải ngồi xuống bàn ăn với nụ cười mãn nguyện khi nhìn thấy những món ăn cô đã cẩn thận chuẩn bị.
Chiều đến, Ngọc Lan bước ra vườn, cẩn thận chăm sóc từng cánh hoa, tưới nước cho cây cối. Khu vườn nhỏ là nơi cô yêu thích nhất trong ngôi nhà này, nơi mà cô thường cảm thấy bình yên khi được hòa mình vào thiên nhiên. Trong lúc đang tưới nước, ánh mắt cô chợt dừng lại khi nhìn thấy một tờ lịch treo tường trong phòng khách, ngày tháng hiện rõ trước mắt.
"Còn hai ngày nữa là sinh nhật anh Khải rồi!" Ngọc Lan thốt lên đầy ngạc nhiên. Trong đầu cô, những suy nghĩ về món quà sinh nhật bắt đầu lướt qua. "Mình nên tặng gì cho anh ấy đây?" Cô tự hỏi.
Cả buổi chiều, Ngọc Lan không ngừng suy nghĩ về món quà tặng Gia Khải. Cô muốn món quà đó phải thật đặc biệt, thể hiện được tình cảm chân thành của mình dành cho anh, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. "Anh ấy đã có tất cả mọi thứ, nên tặng gì mới có thể làm anh ấy vui lòng?"
Khi Gia Khải về đến nhà vào buổi tối, Ngọc Lan chào đón anh bằng một nụ cười ấm áp. "Anh về rồi đấy à? Em vừa mới nấu xong bữa tối, anh vào rửa tay rồi ăn cơm nhé."
Gia Khải gật đầu, ánh mắt anh ánh lên sự hài lòng khi nhìn thấy vợ mình đang bận rộn trong bếp, nơi tỏa ra mùi thơm của các món ăn ngon. "Em đã vất vả cả ngày rồi, để anh phụ em một tay" Anh bước đến bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
"Không sao đâu anh, em thích nấu ăn mà. Hơn nữa, nhìn anh ăn ngon là em thấy vui rồi." Ngọc Lan mỉm cười, ánh mắt tràn ngập yêu thương khi nhìn Gia Khải.
Trong suốt bữa tối, Ngọc Lan lén quan sát phản ứng của Gia Khải khi anh thưởng thức từng món ăn. Sự hài lòng trên gương mặt anh khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc. Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn canh cánh về món quà sinh nhật.
Khi bữa tối kết thúc, Gia Khải kéo Ngọc Lan ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách. "Hôm nay em có vẻ trầm tư lắm, có chuyện gì làm em suy nghĩ sao?" Anh hỏi, ánh mắt đầy sự quan tâm.
Ngọc Lan ngập ngừng một chút rồi đáp, "Thực ra... em đang suy nghĩ về sinh nhật của anh. Em muốn tặng anh một món quà thật ý nghĩa, nhưng em không biết nên tặng gì để anh bất ngờ và thích thú."
Gia Khải bật cười, anh nhẹ nhàng vuốt tóc Ngọc Lan và nói, "Em không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu. Chỉ cần em ở bên anh, đó đã là món quà quý giá nhất đối với anh rồi."
"Nhưng em vẫn muốn tặng anh một thứ gì đó đặc biệt, để kỷ niệm ngày sinh nhật này." Ngọc Lan kiên quyết, ánh mắt cô lấp lánh sự quyết tâm.
Gia Khải nhìn cô đầy yêu thương, anh cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của vợ mình. "Nếu em muốn tặng anh một món quà, hãy tặng anh thứ mà em cảm thấy có ý nghĩa nhất, không cần phải cầu kỳ đâu"
Cả hai ngồi đó, trò chuyện và cười đùa với nhau, nhưng trong lòng Ngọc Lan vẫn âm thầm lên kế hoạch cho món quà sinh nhật của Gia Khải. "Mình nhất định phải làm gì đó thật đặc biệt cho anh ấy" cô thầm nghĩ.
Ngày hôm sau, khi Gia Khải đi làm, Ngọc Lan dành cả buổi sáng để lên ý tưởng về món quà sinh nhật. Cô nhớ lại những kỷ niệm giữa hai người, từ lúc mới gặp gỡ cho đến khi trở thành vợ chồng. "Có lẽ mình nên làm một cuốn album nhỏ chứa đựng những bức ảnh kỷ niệm của hai đứa, cùng những lời nhắn gửi yêu thương," cô nghĩ.
Ngọc Lan bắt đầu thu thập những bức ảnh mà cô đã chụp từ trước đến nay, từ những khoảnh khắc đời thường cho đến những chuyến du lịch. Cô cẩn thận sắp xếp chúng theo thứ tự thời gian, từng trang album dần dần hiện ra với sự chăm chút tỉ mỉ của cô.
Chiều hôm đó, sau khi hoàn tất việc tạo ra món quà đặc biệt cho Gia Khải, Ngọc Lan mỉm cười hài lòng. Cô cảm thấy món quà này không chỉ đơn thuần là một cuốn album, mà còn là một phần của trái tim cô gửi gắm vào đó. "Mình mong rằng anh ấy sẽ thích" cô tự nhủ, lòng đầy hy vọng.
Buổi tối, khi Gia Khải về nhà, Ngọc Lan đón anh bằng một nụ cười rạng rỡ. Cô giấu cuốn album vào một nơi kín đáo, chờ đợi đến ngày sinh nhật để trao cho anh. Nhìn vào đôi mắt của Gia Khải, cô cảm thấy thật hạnh phúc khi nghĩ đến ngày đặc biệt sắp tới, ngày mà cô có thể làm cho người đàn ông mình yêu thương cảm nhận được tình cảm chân thành từ sâu thẳm trong lòng mình.
Hôm nay là 5/9 chúc các bạn học sinh một năm học mới đầy hứng khởi, nhiều thành công và luôn giữ vững niềm đam mê học tập. Xin cảm ơn mọi người đã đồng hành và ủng hộ tiểu thuyết của Vandy.
Sau bữa sáng, Ngọc Lan bắt đầu lục tìm các công thức nấu ăn mà cô đã sưu tầm từ lâu. Trong lòng cô thầm nghĩ, "Anh ấy thích ăn gì nhỉ? Mình nên chuẩn bị món nào đặc biệt để khiến anh bất ngờ đây?"
Khi tìm thấy một công thức nấu ăn mà cô cho rằng sẽ làm Gia Khải thích thú, Ngọc Lan ngay lập tức chuẩn bị nguyên liệu và bắt tay vào bếp. Vừa nấu nướng, cô vừa tưởng tượng cảnh Gia Khải ngồi xuống bàn ăn với nụ cười mãn nguyện khi nhìn thấy những món ăn cô đã cẩn thận chuẩn bị.
Chiều đến, Ngọc Lan bước ra vườn, cẩn thận chăm sóc từng cánh hoa, tưới nước cho cây cối. Khu vườn nhỏ là nơi cô yêu thích nhất trong ngôi nhà này, nơi mà cô thường cảm thấy bình yên khi được hòa mình vào thiên nhiên. Trong lúc đang tưới nước, ánh mắt cô chợt dừng lại khi nhìn thấy một tờ lịch treo tường trong phòng khách, ngày tháng hiện rõ trước mắt.
"Còn hai ngày nữa là sinh nhật anh Khải rồi!" Ngọc Lan thốt lên đầy ngạc nhiên. Trong đầu cô, những suy nghĩ về món quà sinh nhật bắt đầu lướt qua. "Mình nên tặng gì cho anh ấy đây?" Cô tự hỏi.
Cả buổi chiều, Ngọc Lan không ngừng suy nghĩ về món quà tặng Gia Khải. Cô muốn món quà đó phải thật đặc biệt, thể hiện được tình cảm chân thành của mình dành cho anh, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. "Anh ấy đã có tất cả mọi thứ, nên tặng gì mới có thể làm anh ấy vui lòng?"
Khi Gia Khải về đến nhà vào buổi tối, Ngọc Lan chào đón anh bằng một nụ cười ấm áp. "Anh về rồi đấy à? Em vừa mới nấu xong bữa tối, anh vào rửa tay rồi ăn cơm nhé."
Gia Khải gật đầu, ánh mắt anh ánh lên sự hài lòng khi nhìn thấy vợ mình đang bận rộn trong bếp, nơi tỏa ra mùi thơm của các món ăn ngon. "Em đã vất vả cả ngày rồi, để anh phụ em một tay" Anh bước đến bên cạnh, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
"Không sao đâu anh, em thích nấu ăn mà. Hơn nữa, nhìn anh ăn ngon là em thấy vui rồi." Ngọc Lan mỉm cười, ánh mắt tràn ngập yêu thương khi nhìn Gia Khải.
Trong suốt bữa tối, Ngọc Lan lén quan sát phản ứng của Gia Khải khi anh thưởng thức từng món ăn. Sự hài lòng trên gương mặt anh khiến cô cảm thấy rất hạnh phúc. Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn canh cánh về món quà sinh nhật.
Khi bữa tối kết thúc, Gia Khải kéo Ngọc Lan ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách. "Hôm nay em có vẻ trầm tư lắm, có chuyện gì làm em suy nghĩ sao?" Anh hỏi, ánh mắt đầy sự quan tâm.
Ngọc Lan ngập ngừng một chút rồi đáp, "Thực ra... em đang suy nghĩ về sinh nhật của anh. Em muốn tặng anh một món quà thật ý nghĩa, nhưng em không biết nên tặng gì để anh bất ngờ và thích thú."
Gia Khải bật cười, anh nhẹ nhàng vuốt tóc Ngọc Lan và nói, "Em không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu. Chỉ cần em ở bên anh, đó đã là món quà quý giá nhất đối với anh rồi."
"Nhưng em vẫn muốn tặng anh một thứ gì đó đặc biệt, để kỷ niệm ngày sinh nhật này." Ngọc Lan kiên quyết, ánh mắt cô lấp lánh sự quyết tâm.
Gia Khải nhìn cô đầy yêu thương, anh cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của vợ mình. "Nếu em muốn tặng anh một món quà, hãy tặng anh thứ mà em cảm thấy có ý nghĩa nhất, không cần phải cầu kỳ đâu"
Cả hai ngồi đó, trò chuyện và cười đùa với nhau, nhưng trong lòng Ngọc Lan vẫn âm thầm lên kế hoạch cho món quà sinh nhật của Gia Khải. "Mình nhất định phải làm gì đó thật đặc biệt cho anh ấy" cô thầm nghĩ.
Ngày hôm sau, khi Gia Khải đi làm, Ngọc Lan dành cả buổi sáng để lên ý tưởng về món quà sinh nhật. Cô nhớ lại những kỷ niệm giữa hai người, từ lúc mới gặp gỡ cho đến khi trở thành vợ chồng. "Có lẽ mình nên làm một cuốn album nhỏ chứa đựng những bức ảnh kỷ niệm của hai đứa, cùng những lời nhắn gửi yêu thương," cô nghĩ.
Ngọc Lan bắt đầu thu thập những bức ảnh mà cô đã chụp từ trước đến nay, từ những khoảnh khắc đời thường cho đến những chuyến du lịch. Cô cẩn thận sắp xếp chúng theo thứ tự thời gian, từng trang album dần dần hiện ra với sự chăm chút tỉ mỉ của cô.
Chiều hôm đó, sau khi hoàn tất việc tạo ra món quà đặc biệt cho Gia Khải, Ngọc Lan mỉm cười hài lòng. Cô cảm thấy món quà này không chỉ đơn thuần là một cuốn album, mà còn là một phần của trái tim cô gửi gắm vào đó. "Mình mong rằng anh ấy sẽ thích" cô tự nhủ, lòng đầy hy vọng.
Buổi tối, khi Gia Khải về nhà, Ngọc Lan đón anh bằng một nụ cười rạng rỡ. Cô giấu cuốn album vào một nơi kín đáo, chờ đợi đến ngày sinh nhật để trao cho anh. Nhìn vào đôi mắt của Gia Khải, cô cảm thấy thật hạnh phúc khi nghĩ đến ngày đặc biệt sắp tới, ngày mà cô có thể làm cho người đàn ông mình yêu thương cảm nhận được tình cảm chân thành từ sâu thẳm trong lòng mình.
Hôm nay là 5/9 chúc các bạn học sinh một năm học mới đầy hứng khởi, nhiều thành công và luôn giữ vững niềm đam mê học tập. Xin cảm ơn mọi người đã đồng hành và ủng hộ tiểu thuyết của Vandy.
/60
|