Sau 3 tháng vất vả làm ôsin cho
tụi hắn thì mọi việc lại quay về quỹ đạo như ban đầu
Tụi hắn và tụi nó đã trở thành bạn bè của nhau, nói đúng hơn là thành những người bạn cực kỳ thân thiết~~~~
Họ đi đâu cũng có nhau khiến cho tất cả mọi học sinh trong trường cảm thấy phẫn nộ, tất nhiên rồi…đi với hoàng tử của mình thì ai mà không tức được~~~
Nhưng quan trọng là…tụi nó đã bị ép phải gọi tụi hắn là…anh~~~
*************
-----1 hôm…khi đi học về-----
_ Yeahuuu…về tới nhà rồi!!!!! – Uyển Nhã reo lên
_ Con gái con đứa gì mà… – Thiên Vũ chép miệng
_ Mà sao!?! – Nhã tức “phọt” máu
_ …vô duyên!!! – Ân trả lời xanh rờn
_ Grừừừừừ…
Song Thư nhìn Uyển Nhã và 2 anh em nhà Thiên kia mà chỉ biết lắc đầu, rồi lại quay sang nhìn Tú Vy và lại lắc đầu lần thứ 2 (chị này chắc phải gãy cổ mất!!! -_-”)
_ Tú Vy!!! Em ăn đi nè!!! Kem anh mua ở canteen trường đó!!! – Uy Khoa từ đâu chui ra, đưa cho Vy một cây kem ốc quế
_ Không ăn… – Vy mắt dán vào màn hình máy điện tử không rời
_ Hay ăn bánh chocolate nhe!!! – Khoa đưa thêm ý kiến
_ Nầu…nầu… – cô nói
_ Hay là ăn bimbim vị snack nhé!!! Anh mua ngon lắm!!! – anh vẫn kiên trì
_ Không…
_ NÀY THẾ RỐT CUỘC LÀ CÔ CÓ ĂN KHÔNG!?! – Khoa hét với cỡ volumn kinh khủng khiếp
_ Ơ…ơ… – tóc của Song Thư bị tốc ngược ra đằng sau nhờ “phước” của Khoa
_ Ai daaa…đâu cần phải hét thế đâu Uy Khoa!?! – Thiên Vũ mặt nhăn nhó
_ Thôi Tú Vy à!!! Em ăn đi không tý cậu ta nổi điên lên là chết cả lũ với nhau đấy!!! – Thiên Ân nói nhỏ vào tai Vy
_ Nhưng em không có đói!!! Với lại giời này ăn kem để mà chết à!?! – cô nói với giọng khó chịu
_ Chịu khó tý đi Vy!!! Tụi anh không chắc nó sẽ như thế nào khi tức lên đâu!!! Đừng để một phút bốc đồng mà một đời bốc...đất!!! (ý là bị chôn xuống đất ấy!!!)
_ Đúng đó, ăn đi Vy!!! – Nhã nói
_ Nhưng…nhưng… – Tú Vy bức xúc nói nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên nghị của Uyển Nhã thì cô đành phải xuống nước – Đành vậy thui!!! – nói rồi cô giật lấy cái túi đồ ăn của Khoa mà ăn ngấu nghiến
_ Ủa!?! Chị Kiều đâu rồi nhể!?! – Ân đảo mắt nhìn quanh
Thực sự thì trong suốt thời gian 3 tháng cư trú và di tản tại nhà của tụi nó, tụi hắn cũng như cười nhiều hơn và tụi hắn cũng cảm thấy rất yêu quý ngôi biệt thự ấm áp này và quý luôn cả chị Diễm Kiều của tụi nó
_ Chắc chị ấy ở trên phòng!!! Mình lên đi!!!
_ Okok…
-----Trên phòng Diễm Kiều-----
“Cộc…cộc…”
_ Chị Kiều ới ời ơi!!! Mở cửa phòng cho tụi em!!! – Thiên Vũ lên tiếng
_ Cửa không khóa đâu!!! Mở vào đi!!! – có tiếng nói thất thểu ở bên trong
_ Hi hi!!! Tụi em vào nha!!!
Nói rồi tụi nó mở cửa bước vào thì một khung cảnh đáng “ngạc nhiên” hiện ra trước mắt
_ Chị…chị…Kiều…sao…chị lại dẫn trai về nhà ngủ thế này!?! – Thiên Ân sửng sốt hỏi vì từ trước tới giờ cả tụi nó và tụi hắn có thấy chị Diễm Kiều đi theo một đứa con trai nào đâu, còn bây giờ thì không những cho người thanh niên kia vô nhà mà chị còn nhường hẳn chiếc giường thân yêu của mình cho anh ta, còn chị thì ra ghế sofa nằm xem tivi
_ À…ờ…thì… – Kiều ấp úng định nói thì tiếng reo của tụi nó làm giật mình
_ Oaoaaa…anh ý đẹp trai quá à!!!
_ Đẹp trai như mỹ nam Hàn Quốc ấy!!!
_ Đúng đúng…đôi lông mi dài và cong nè…da trắng nõn như trắng gà bóc nè…mặt nhìn non toẹt như búng được ra sữa!!! – Tú Vy ngồi “chém” bão
_ Grừừừừ…
Tụi hắn nghe tụi nó nói thế thì không khỏi ghen tức, tất nhiên trong đầu ai cũng sẽ nghĩ là: “Anh ta không đẹp trai bằng mình!!!”
_ Chị Kiều chưa trả lời câu hỏi của em!!! – Ân đánh trống lảng
_ À…đó là giám đốc công ty lớn nhất trong các chi nhánh của papa Uyển Nhã đấy!!! Và cũng là thằng bạn thân của chị nữa!!! Haizzz... – Kiều nói mà thở dài
_ Thiệt sao!?! Thảo nào em trông anh ấy quen quen!!! Hình như anh ấy tên Lưu Tuấn Kiệt đúng không chị!?!
_ Ừm…
_ Nè Tú Vy…lại đây anh bảo cái nè!!! – Uy Khoa vẫy vẫy tay
_ Gì gì anh Khoa!?! – Vy xấn tới
_ Đi chơi công viên không!?! – Khoa kiếm cớ để cô thôi nhìn anh chàng tên Kiệt kia
_ Thiệt hả!?!!! Okie đi luôn!!! – Vy vui sướng khi nghe thấy 2 chữ “đi chơi”
_ Hì…chuẩn bị đi!!! 3h chiều đi nhé!!!
_ Okie phát nữa!!!
_ Nhanh lên nha!!!
_ Yên tâm!!! Giờ mới có 11h30 trưa!!!
_ Thì cứ chuẩn bị đi!!!
Uy Khoa và Tú Vy cứ đứng tranh luận với nhau làm mấy con người trong phòng Diễm Kiều thấy sốt ruột (GATO =_=”)
*****PROFILE*****
Quách Diễm Kiều - nữ - 18t: con gái của 2 diễn viên nổi tiếng Hollywood, hiện là bác sĩ thực tập cho bệnh viện lớn của công ty nhà Tuấn Kiệt. Dễ thương, hát hay kinh khủng khiếp, hay thù dai nhưng khá tốt bụng và mít ướt. Giỏi đua xe và bắn súng. IQ: 299/300 (do một số lúc máu lên não chậm)
Lưu Tuấn Kiệt - nam - 20t: con trai của 2 chủ tịch các bệnh viện lớn thuộc châu á và châu âu, hiện là giám đốc công ty lớn nhất trong các chi nhánh của papa Uyển Nhã. Anh em kết nghĩa thân thiết của tụi hắn và tụi nó. Đẹp trai, tài giỏi, có tài chém gió bay nóc nhà. Tính đào hoa nhưng giờ chỉ yêu 1 cô gái. Có thể nói là giỏi hết các loại võ. IQ: 300/300
Tụi hắn và tụi nó đã trở thành bạn bè của nhau, nói đúng hơn là thành những người bạn cực kỳ thân thiết~~~~
Họ đi đâu cũng có nhau khiến cho tất cả mọi học sinh trong trường cảm thấy phẫn nộ, tất nhiên rồi…đi với hoàng tử của mình thì ai mà không tức được~~~
Nhưng quan trọng là…tụi nó đã bị ép phải gọi tụi hắn là…anh~~~
*************
-----1 hôm…khi đi học về-----
_ Yeahuuu…về tới nhà rồi!!!!! – Uyển Nhã reo lên
_ Con gái con đứa gì mà… – Thiên Vũ chép miệng
_ Mà sao!?! – Nhã tức “phọt” máu
_ …vô duyên!!! – Ân trả lời xanh rờn
_ Grừừừừừ…
Song Thư nhìn Uyển Nhã và 2 anh em nhà Thiên kia mà chỉ biết lắc đầu, rồi lại quay sang nhìn Tú Vy và lại lắc đầu lần thứ 2 (chị này chắc phải gãy cổ mất!!! -_-”)
_ Tú Vy!!! Em ăn đi nè!!! Kem anh mua ở canteen trường đó!!! – Uy Khoa từ đâu chui ra, đưa cho Vy một cây kem ốc quế
_ Không ăn… – Vy mắt dán vào màn hình máy điện tử không rời
_ Hay ăn bánh chocolate nhe!!! – Khoa đưa thêm ý kiến
_ Nầu…nầu… – cô nói
_ Hay là ăn bimbim vị snack nhé!!! Anh mua ngon lắm!!! – anh vẫn kiên trì
_ Không…
_ NÀY THẾ RỐT CUỘC LÀ CÔ CÓ ĂN KHÔNG!?! – Khoa hét với cỡ volumn kinh khủng khiếp
_ Ơ…ơ… – tóc của Song Thư bị tốc ngược ra đằng sau nhờ “phước” của Khoa
_ Ai daaa…đâu cần phải hét thế đâu Uy Khoa!?! – Thiên Vũ mặt nhăn nhó
_ Thôi Tú Vy à!!! Em ăn đi không tý cậu ta nổi điên lên là chết cả lũ với nhau đấy!!! – Thiên Ân nói nhỏ vào tai Vy
_ Nhưng em không có đói!!! Với lại giời này ăn kem để mà chết à!?! – cô nói với giọng khó chịu
_ Chịu khó tý đi Vy!!! Tụi anh không chắc nó sẽ như thế nào khi tức lên đâu!!! Đừng để một phút bốc đồng mà một đời bốc...đất!!! (ý là bị chôn xuống đất ấy!!!)
_ Đúng đó, ăn đi Vy!!! – Nhã nói
_ Nhưng…nhưng… – Tú Vy bức xúc nói nhưng nhìn thấy ánh mắt kiên nghị của Uyển Nhã thì cô đành phải xuống nước – Đành vậy thui!!! – nói rồi cô giật lấy cái túi đồ ăn của Khoa mà ăn ngấu nghiến
_ Ủa!?! Chị Kiều đâu rồi nhể!?! – Ân đảo mắt nhìn quanh
Thực sự thì trong suốt thời gian 3 tháng cư trú và di tản tại nhà của tụi nó, tụi hắn cũng như cười nhiều hơn và tụi hắn cũng cảm thấy rất yêu quý ngôi biệt thự ấm áp này và quý luôn cả chị Diễm Kiều của tụi nó
_ Chắc chị ấy ở trên phòng!!! Mình lên đi!!!
_ Okok…
-----Trên phòng Diễm Kiều-----
“Cộc…cộc…”
_ Chị Kiều ới ời ơi!!! Mở cửa phòng cho tụi em!!! – Thiên Vũ lên tiếng
_ Cửa không khóa đâu!!! Mở vào đi!!! – có tiếng nói thất thểu ở bên trong
_ Hi hi!!! Tụi em vào nha!!!
Nói rồi tụi nó mở cửa bước vào thì một khung cảnh đáng “ngạc nhiên” hiện ra trước mắt
_ Chị…chị…Kiều…sao…chị lại dẫn trai về nhà ngủ thế này!?! – Thiên Ân sửng sốt hỏi vì từ trước tới giờ cả tụi nó và tụi hắn có thấy chị Diễm Kiều đi theo một đứa con trai nào đâu, còn bây giờ thì không những cho người thanh niên kia vô nhà mà chị còn nhường hẳn chiếc giường thân yêu của mình cho anh ta, còn chị thì ra ghế sofa nằm xem tivi
_ À…ờ…thì… – Kiều ấp úng định nói thì tiếng reo của tụi nó làm giật mình
_ Oaoaaa…anh ý đẹp trai quá à!!!
_ Đẹp trai như mỹ nam Hàn Quốc ấy!!!
_ Đúng đúng…đôi lông mi dài và cong nè…da trắng nõn như trắng gà bóc nè…mặt nhìn non toẹt như búng được ra sữa!!! – Tú Vy ngồi “chém” bão
_ Grừừừừ…
Tụi hắn nghe tụi nó nói thế thì không khỏi ghen tức, tất nhiên trong đầu ai cũng sẽ nghĩ là: “Anh ta không đẹp trai bằng mình!!!”
_ Chị Kiều chưa trả lời câu hỏi của em!!! – Ân đánh trống lảng
_ À…đó là giám đốc công ty lớn nhất trong các chi nhánh của papa Uyển Nhã đấy!!! Và cũng là thằng bạn thân của chị nữa!!! Haizzz... – Kiều nói mà thở dài
_ Thiệt sao!?! Thảo nào em trông anh ấy quen quen!!! Hình như anh ấy tên Lưu Tuấn Kiệt đúng không chị!?!
_ Ừm…
_ Nè Tú Vy…lại đây anh bảo cái nè!!! – Uy Khoa vẫy vẫy tay
_ Gì gì anh Khoa!?! – Vy xấn tới
_ Đi chơi công viên không!?! – Khoa kiếm cớ để cô thôi nhìn anh chàng tên Kiệt kia
_ Thiệt hả!?!!! Okie đi luôn!!! – Vy vui sướng khi nghe thấy 2 chữ “đi chơi”
_ Hì…chuẩn bị đi!!! 3h chiều đi nhé!!!
_ Okie phát nữa!!!
_ Nhanh lên nha!!!
_ Yên tâm!!! Giờ mới có 11h30 trưa!!!
_ Thì cứ chuẩn bị đi!!!
Uy Khoa và Tú Vy cứ đứng tranh luận với nhau làm mấy con người trong phòng Diễm Kiều thấy sốt ruột (GATO =_=”)
*****PROFILE*****
Quách Diễm Kiều - nữ - 18t: con gái của 2 diễn viên nổi tiếng Hollywood, hiện là bác sĩ thực tập cho bệnh viện lớn của công ty nhà Tuấn Kiệt. Dễ thương, hát hay kinh khủng khiếp, hay thù dai nhưng khá tốt bụng và mít ướt. Giỏi đua xe và bắn súng. IQ: 299/300 (do một số lúc máu lên não chậm)
Lưu Tuấn Kiệt - nam - 20t: con trai của 2 chủ tịch các bệnh viện lớn thuộc châu á và châu âu, hiện là giám đốc công ty lớn nhất trong các chi nhánh của papa Uyển Nhã. Anh em kết nghĩa thân thiết của tụi hắn và tụi nó. Đẹp trai, tài giỏi, có tài chém gió bay nóc nhà. Tính đào hoa nhưng giờ chỉ yêu 1 cô gái. Có thể nói là giỏi hết các loại võ. IQ: 300/300
/19
|