Gặp Lại Vui Vẻ

Chương 31 - Chương 26

/65


Dịch Hồi như muốn chứng minh điều gì đó, quấn lấy Xuân Hồng một lần lại một lần nữa, đợi đến khi lấy lại được hơi thở bình thường thì Tạ Xuân Hồng đã mệt mỏi đến nỗi không thể đứng lên được, nên cho dù Dịch Hồi vẫn ôm cô thật chặt cô vẫn không buông tay, cô cũng không còn sức lực để giãy giụa, không thể làm gì khác hơn là cứ như vậy đi vào giấc ngủ say.

Dịch Hồi điều chỉnh tư thế để cô có thể ngủ thoải mái hơn, hôn lên vầng trán ẩm ướt của cô, nhẹ giọng nói: “Em là của anh, anh sẽ không để em rời đi!”

Âm thanh kia nghe giống như được truyền từ xa tới, nhẹ nhàng bay vào hư vô mờ mịt trong giấc mộng. Tạ Xuân Hồng có chút vô thức đáp “Ừ” một tiếng, sau đó cái gì cũng không còn biết nữa.

Ngày thức hai khi …tỉnh lại, toàn thân Tạ Xuân Hồng giống như bị xe vừa nghiền qua, vô cùng bủn rủn, không khỏi uất hận mà cấu vào cánh tay Dịch Hồi, nhưng mà bắp tay Dịch Hồi rất cứng, Xuân Hồng hoàn toàn không cấu được, vì vậy càng thêm tức giận.

Dịch Hồi nhắm mặt giữ chặt cánh tay đang rãnh rỗi kia, đem Xuân Hồng ôm chặc vào lòng.

Xuân Hồng vô cùng tức giận, dùng sức đập vào cánh tay của anh kêu: “Dậy dậy! Anh là heo à!”

Được ăn uống no đủ nên người đàn ông kia tinh thần cực kỳ sảng khoái, Dịch Hồi trầm giọng cười lên, làm cho Xuân Hồng cảm giác lồng ngực của anh hơi rung động.

“Anh cảnh cáo em, sáng sớm chớ có lộn xộn, nếu không anh không chịu trách nhiệm đâu!”

Tạ Xuân Hồng quả nhiên yên tĩnh lại, cau mày lầm bầm: “Anh chính là cầm thú, tối qua phát điên cái gì vậy?”

“À …..” Dịch Hồi duỗi người, lười biếng ôm cô nói: “Ai bảo em chọc giận anh?”

Xuân Hồng thở dài, ngẩng đầu nhìn anh: “Anh tức giận phải không? Bởi vì em rời bỏ bữa tối ở nhà anh?”

Dịch Hồi nhàn nhạt nói: “Biết mình sai rồi?”

Tạ Xuân Hồng đem đầu chôn vào trong ngực anh, buồn buồn nói: “Em biết như vậy là không đúng … Nhưng bệnh tình của Tô Văn nguy hiểm như thế, em và cô ấy cùng lớn lên bên nhau, nói thế nào đi nữa cũng không bỏ mặt cô ấy được. Dịch Hồi, thật xin lỗi, đã để cho anh khó xử, nếu không … Em tới nhà anh nói xin lỗi được không?

Dịch Hồi đưa tay vuốt ve tấm lưng trần của cô, hồi lâu mới hừ một tiếng: “Em cho rằng người nhà anh dễ giận như vậy? Nhìn thái độ nhận biết được sai lầm của em lần này anh tạm tha cho em!”

Tạ Xuân Hồng cao hứng hôn lên mặt anh một cái: “Anh trai thật tốt … Thật ra lúc ở thị trấn Nam Kiều nhìn thấy anh từ trên xe bước xuống, em thật là rất cảm động …”

Dịch Hồi đắc ý cười to, chế nhạo cô: “Thế nào? Lúc đó nhìn thấy anh trai có phải giống như thiên thần từ trên trời giáng xuống không? Bộ dáng cưỡi mây ngũ sắc đi cứu người có phải rất hấp dẫn hay không?”

Tạ Xuân Hồng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào anh: “Làm sao anh biết?”

Dịch Hồi nhíu mày: “Lúc ấy em nhìn chằm chằm, còn thiếu chút nữa là chảy cả nước miếng …”

Tạ Xuân Hồng nín thanh, quyết định thật nhanh đưa tay đẩy anh ra, xoay mình đưa lưng về phía anh.

Dịch Hồi càng cười vui vẻ hơn, cọ sát vào người cô hỏi: “Thế nào? Thẹn quá hóa giận à?”

Tạ Xuân Hồng bất ngờ vươn tay bấm vào phần thịt mềm mại bên hông anh, hung hăng cấu một cái mới buông ra.

Dịch Hồi toàn thân cứng đờ, gắt gao nhịn kêu đau, chậm rãi đưa tay ra.

Tạ Xuân Hồng bị dọa đến hoảng sợ hét ầm lên, cuống quít phóng xuống giường.

Dịch Hồi nhanh tay lẹ mắt bắt được mắt cá chân của cô kéo lại, thở hào hển hỏi: “Em có thể chạy thoát sao?”

Tạ Xuân Hồng đến động đậy cũng không dám, tối quan chiến đấu hăng hái cả đêm “vị tướng quân nho nhỏ” vẫn lấy lại được tinh thần ngẩng đầu lên, cứng rắn áp vào bắp đùi cô.

Xuân Hồng lôi kéo khóc lóc cầu xin tha thứ: “Đừng mà … anh trai, xin giơ cao đánh khẽ …”

Dịch Hồi biết tối qua cô mệt mỏi đến nhường nào, không muốn dày vò cô nữa, ôm cô thở hổn hển một hồi, thở đến nỗi cơ thể có chút xao động, hôn lên trán cô nói: “Dậy thôi, đi làm trễ anh trừ lương em!”

Dịch Hồi vừa muốn đứng dậy lại bị Xuân Hồng kéo lại

“Dịch Hồi …” Tạ Xuân Hồng ngập ngừng nói, “Hôm nay em có thể xin nghỉ được không? Em muốn đến bệnh viện …”

Dịch Hồi trầm mặc trong chốc lát cười véo má cô: “Được, có chuyện gì thì phải gọi cho anh.”

Dịch Hồi đưa Xuân Hồng đến cổng bệnh viện rồi quay về công ty, mặc dù vô cùng không tình nguyện, nhưng không thể nào ích kỷ liều mạng cưỡng ép cô, dù sao người kia cũng không phải là người cô nói lãng quên là lãng quên được. Die nd da nl e q uu ydo n

Lần đầu tiên Dịch Hồi cảm giác mình có chút bi ai, cười cười tự giễu, tự nhiên anh lại giảm xuống mức độ như vậy, muốn dùng sự áy náy và cảm động để giữ lại bên mình một phụ nữ.

Nhưng còn biện pháp nào khác đây? Ai bảo anh chậm nhiều năm như vậy, khi anh gặp cô, trong lòng cô đã bị một gã Đường Sơ dịu dàng ấm áp xâm chiếm, không thể cho một người nào khác chen vào.

Chẳng qua anh thừa nhận đúng người, tuyệt đối không buông tay, mặc dù thâm căn cố đế, anh cũng muốn nhổ tận gốc, để trong lòng cô từ nay chỉ có một mình anh!

Tạ Xuân Hồng mang điểm tâm tới, sắc mặt Tô Văn nhìn qua cũng không tệ lắm, lúc bác sĩ đi kiểm tra vào buổi sáng, mọi phương diện đều đã khá lên.

Không bao lâu sau Hà Giai Hỉ cũng tới, người mặc áo blu trắng dáng người đứng thẳng, mạnh mẽ giao phó công việc cho các bác sĩ thực tập đứng bên cạnh, sau đó mới cầm hồ sơ bệnh án đi vào phòng.

Tạ Xuân Hồng vội vàng đứng lên giới thiệu: “Vị bác sĩ này là bạn của em, nữ vương của khoa ngoại, Hà Giai Hỉ!”

Hà Giai Hỉ lắc đầu cười: “Đừng đề cao mình như vậy, mình không dám khám cho bạn cậu đâu.”

Hà Giai Hỉ tiến lên làm một vài kiểm tra đơn giản, sau khi hỏi mấy vấn đề, vừa viết vào bệnh án vừa nói: “Tiểu Lưu, em mang bệnh nhân đi đo điện tâm đồ trước đi.”

Hà Giai Hỉ đóng bệnh án lại hỏi Đường Sơ: “Cô ấy xuất hiện triệu chứng bệnh lần đầu tiên khi nào?”

“Mấy năm trước, cơ thể cô ấy vốn không được tốt, nhưng hai năm gần đây càng ngày càng nghiêm trọng.”

Tạ Xuân Hồng đột nhiên nói: “Thầy Đường, người dẫn chị Tô Văn đi kiểm tra đi, một mình chị ấy đi không an tâm.”

Đường Sơ gật đầu một cái, lập tức đi theo về phía trước.

“Giai Hỉ, Tô Văn biết mình có bệnh tim bẩm sinh, nhưng cô ấy không nói với Đường Sơ.”

Hà Giai Hỉ gật đầu hiểu biết, nhìn




/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status