Gặp Lại Vui Vẻ

Chương 41 - Chương 36

/65


Khi Tạ Xuân Hồng về đến nhà, Dịch Hồi đã đợi cô thật lâu, vừa thấy cô liền bất mãn oán trách: “Nói chuyện gì mà có thể lâu như vậy? Em xem xem đã quá giờ cơm rồi, anh cũng đói muốn chết!”

Tạ Xuân Hồng đang buồn phiền chuyện của Tô Văn, không khỏi tức giận liếc anh một cái: “Có tay có chân, sao không tự mình làm cơm đi?”

Dịch Hồi bị cô chận họng không thể phản đối, buồn buồn ngồi trên ghế sô pha không nhìn cô. Dieenndkdan/leeequhydonnn

Tạ Xuân Hồng nhận ra khẩu khí của mình không được tốt lắm, nói như thế có chút quá đáng, vì vậy cũng ngồi lại, dựa vào anh trấn an nói: “Ngoan nào, em có chút phiền muộn, nói chuyện không tránh khỏi hơi khó nghe …”

Dịch Hồi cũng không so đo với cô, nghiêng người nhìn cô hỏi: “Mỗi lần em đi gặp Đường Sơ thì cảm thấy phiền lòng, anh ta tìm em chính xác là không có chuyện gì tốt! Nói cho anh nghe, lần này lại là chuyện gì?”

Tạ Xuân Hồng nhíu mày một cái, không thấy thích thú khi anh dùng giọng này nhắc tới Đuống, nhưng cũng không nói gì, thở dài ngửa mặt tựa người vào sô pha, nhắm mắt lại mệt mỏi nói: “Chị Tô Văn mang thai.”

Dịch Hồi cười lạnh: “Tô Văn mang thai thì anh ta tìm em làm gì? Chẳng lẽ đứa bé trong bụng Tô Văn không phải của anh ta?”

“Anh nói nhãm gì vậy?” Tạ Xuân Hồng mở mắt nhìn chằm chằm anh, “Cơ thể Tô Văn không tốt, vừa trải qua một cuộc phẫu thuật lớn mới có mấy tháng, lúc này sinh con sẽ rất nguy hiểm, rất có thể sẽ mất mạng … Cô ấy lại không muốn bỏ cái thai đi, cho nên Đường Sơ mới tìm em hy vọng em có thích giúp anh ấy khuyên nhủ chị Tô văn.”

Nghe thế, nét mặt Dịch Hồi thêm giễu cợt sâu cay, anh với Đường Sơ khá thù địch, đã sớm bất mãn với anh ta ba lần bốn lượt kéo Xuân Hồng dính dáng vào chuyện vợ chồng bọn họ, vào lúc này càng thêm chán ghét cùng cực.

“Làm một người đàn ông, phải chăm sóc chu toàn tất cả cho vợ mình, phải thấu hiểu hết tâm tư của cô ấy, không cần nhờ người khác khuyên nhủ gì cả, đằng này là đàn ông, gặp một chút khó khăn lại chạy đến tìm một người phụ nữ trợ giúp … Anh thật không hiểu, anh ta có điều gì mà khiến em hết lần này đến lần khác giúp anh ta như vậy?”

Tạ Xuân Hồng bật ngồi ngay ngắn dậy, mặt lạnh lùng nói: “Có loại người nói xấu sau lưng người khác vậy sao? Chị Tô Văn là bạn tốt của em, em biết chị ấy nhiều năm như vậy, Đường Sơ đương nhiên sẽ tìm em nhờ khuyên nhủ chị ấy. Chị Tô Văn vì tình mẫu tử nên chắc sẽ liều chết mà sinh ra đứa trẻ này, Đường Sơ còn có cách nào chứ? Cũng không thể trói chị ấy lại mà phá bỏ đi cái thai.”

Tạ Xuân Hồng cứ như vậy không do dự mà duy trì thái độ bênh vực làm cho Dịch Hồi cảm thấy trái tim mình băng giá, nét dịu dàng trên khuôn mặt biến mất, ánh mắt tối đen sâu thẳm khó thăm dò.

“Anh chính là không thích chuyện gì anh ta cũng đến tìm em, em là bạn gái anh, tất nhiên anh không muốn em dính dáng không rõ ràng với anh ta.”

“Em là bạn gái anh, nhưng không phải là vật thuộc sở hữu của anh!” Tạ Xuân Hồng không chút nhượng bộ, “Dịch Hồi ý thức chiếm hữu của anh có phải đã quá mạnh mẽ hay không? Anh có biết Tô Văn có thể chết, chuyện liên quan đến sinh mạng em không thể khoanh tay đứng nhìn, em không phải loại người máu lạnh vô tình như vậy!”

“Máu lạnh vô tình?” Dịch Hồi nhếch môi cười một tiếng, “Không sai, em không phải là người máu lạnh vô tình, em cùng lắm chỉ là đối với Đường Sơ có tình thôi! Tạ Xuân Hồng, bao giờ em mới đối xử tốt với anh một chút?”

Quay đi quay lại luôn là vấn đề này, Tạ Xuân Hồng mệt mỏi khoát tay một cái nói: “Dịch Hồi, em mệt mỏi, không muốn cùng anh cãi nhau …”

Dịch Hồi bị lửa giận vọt lên thiêu đốt, đột nhiên hung hăng nắm bả vai Tạ Xuân Hồng ngăn cô bỏ đi, cứng rắn hướng cô quay về phía mình, đối mặt với cô nói từng chữ: “Tạ Xuân Hồng, anh có thể hết lần này đến lần khác bao dung em, nhưng không có nghĩa anh không có giới hạn cuối cùng … Rốt cuộc em muốn như thế nào thì mới thấu hiểu tình cảm của anh, đem tất cả những buồn vui trong quá khứ buông bỏ đi?”

Dịch Hồi khổ sở cười một tiếng, buông tay ngồi phịch xuống sô pha, nhắm mắt lại che dấu sự bị ai tự chế giễu.

“Ở trong mắt em, có phải anh chẳng có gì thú vị? Anh đã đem hết toàn lực ra hết lòng che chở cho em, vì em mà bỏ qua cả một rừng hoa xung quanh, chỉ để có thể cùng chính em ngắm hoa ở trung tâm tươi đẹp nhất, cùng em chia sẻ những nơi xinh đẹp, nhưng anh lại quên mất rằng em căn bản là không quan tâm … Em thậm chí còn nhạy cảm với phấn hoa, làm sao có thể tiến sâu vào tình cảm? Tạ Xuân Hồng, anh nói như vậy em hiểu không?”

Dịch Hồi ngước lên nhìn cô, khẩu khí rõ ràng giống như là đang bàn về chuyện thời tiết: “Vấn đề từ trước tới giờ giữa chúng ta không phải là Đường Sơ, vấn đề là ở em, em căn bản không hiểu về tình yêu, em tự cho mình là đúng khi quá coi trọng đoạn quá khư s hư vô mịt mù mà từ chối hết thảy những chuyện trước mắt, em đã yêu nhiều người trong quá khứ … Không phải là em không tìm được người thích hợp, mà căn bản là em không muốn có người nào khác ngoài hình tượng Đường Sơ trong lòng em! Em thậm chí không muốn từ bỏ quá khứ! Xuân Hồng, em biết không? Anh không cần em đối với anh giống như anh đối với em, nhưng nếu em cứ như vậy hoài thì anh thật sự rất mệt mỏi.”

Tạ Xuân Hồng có chút khổ sở, nghẹn giọng nói: “Dịch Hồi, thật xin lỗi, em …” dinendian.lơqid]on

“Chúng ta nên bình tĩnh lại một chút đi!” Dịch Hồi cắt ngang lời cô, đừng lên không hề nhìn quay đầu lại rời khỏi phòng.

Tiếng đóng mạnh cửa chính vang lên đã lâu, nhưng dư âm vẫn còn chấn động trong lòng Tạ Xuân Hồng.

Đây là ý gì, anh rốt cuộc không còn kiên nhẫn muốn cùng mình chia tay sao?

Trong lòng Tạ Xuân Hồng không tránh khỏi cảm giác mất mát cực lớn, giống như bị toàn bộ thế giới vứt bỏ, trống rỗng không biết phải làm gì, chỉ đành từ từ ngồi xuống vùi mình trong


/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status