Sáng hôn sau, tôi tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trên giường, chắc TV đã vào p` và đỡ tôi lên giường ngủ ( khổ thân con pé)
Tôi chuẩn bị sẵn sàng, đầu tóc, áo quần, sách vở, xuống nhà ăn sáng, thấy có đồ ăn đĩa trứng ốp la, tôi lao vào ăn ngay. Thấy tôi thế TV chạy lại:
- Ngon k?
- Bình thường- Tôi lạnh lùng đáp
- Thế trả lại đây- Nó giựt đĩa của tôi.
- Ko cho- Tôi giằng lại.
Ăn xong tôi và TV ra cổng thì cô Kiều bước tới đưa cho chúng tôi mỗi ng 1 cái hộp.
- Của dì cho 2 cháu đây, nâng cấp lại mấy cái máy của tụi cháu đi.
Tôi mở ra thì đó là 1 chiếc Iphone, 2 chúng tôi tró mắt ra nhìn, k bít cô Kiều làm j nữa.
- Thế 2 đứa có định đi học k đây
- Dạ , có chứ- Chúng tôi giật mình và nhảy tót lên xe.
Đến lớp, thấy cả trg nhốn nháo, nhất là khi thấy chúng tôi họ lại càng trầm trồ. Tôi k hiểu chuyện j liền tìm nhỏ Lan hỏi?
- Ê, có chuyện j thế?
- Có chuyện j đâu, trg` chuẩn bị xét lại các NO thôi mà.
- TRời ạ, có thế mà cũng xì xào.
- Nghe nói 2 bà cũng nằm trong top đc xét đó.
- Eo, có thế nữa hả, mà đưa bọn tui vào làm j, k tới lượt đâu.
- Biết đâu đc, nghe nói ngày mai là có kết quả đó.
- Mặc kệ, k quan tâm.
Tôi bỏ về p` và k ngờ lại gặp ngay thằng cha Gia Kiệt.
- Haizz, khổ gê đi đâu cũng gặp- Nói r` tôi bỏ về p` nhưng chưa kịp bước thì.
- Ê, gia sư, cô đi đâu thế.
- Cái j? Ai cho anh gọi tôi là gia sư hả?
- Ờ thì cô k fai? Là gia sư nhà tôi sao- Hắn ta nói, mặt đỏ ửng.
- Tôi chỉ làm gia sư cho pé My thôi, k liên quan j đến anh hết- Tôi chu mỏ
- Có liên quan chứ, tôi là anh của pé My mà.
- What? Cái j? Anh á? Người anh mà pé My nói là anh sao?
- Xem ra cô thiếu hiểu biết nhỉ
Tôi lườm anh ta 1 cái r` bỏ về p`. trg lớp cũng như ở ngoài, ở đâu cũng bàn tán xôn xao về chuyện xét lại NO hết. Tôi bực mình rút Iphone xem. Bỗng nhiên, Gia Kiệt đi ngang qua, thấy thế tôi liền cất ngay nó vào cặp, k ngờ hắn thấy đc (nhưng k thấy đc nó là Iphone) liền mỉa mai:
- Úi chà, cô mà cũng có đt sao, mà cái loại quê mùa như cô thì liệu có bít xài k đấy. Thế cô có bít loại xịn nhất bấy h là j k?
- Iphone trắng r` đến Iphone đen, mà ai bảo anh tôi là nhà quê chứ- Tôi lạnh lùng.
- Cô cũng bít cơ à, thế thì nhìn đây.
Hắn ta dơ chiếc Iphone đen rõ xịn trc’ mặt tôi.
- Chỉ thế thôi sao – Tôi nhếch mép.
- Chứ cô nghĩ sao, cô có đc nó chưa mà bảo.
- Thế sao anh k xài Iphone trắng.- Tôi hỏi
- Cô nghĩ sao thế, loại đó đắt lắm, mà sao cô lại hỏi thế- Hắn hét toáng lên làm mọi ng chú ý vào tôi.
- Vậy thì nhìn đây.
Tôi dơ chiếc Iphone trắng của mình ra. Trông hắn lúc đó thật nực cười, mắt chữ a miệng chữ o. Mặt bắt đầu đỏ dần vì xấu hổ. Mọi ng bàn tán xôn xao
- Từ nay khi chưa bít trc’ điều j thì hãy im mồm đi, đừng để mấy chuyện tương tự như thế này xảy ra nhá, tôi thấy xấu hổ thay anh đó- Tôi lạnh lùng nói r` bước ra ngoài. Tôi bị bao nhiêu ánh mắt sát thủ như chém vào ng, tôi bít họ k thể làm j tôi vì tôi đang ở trong top xét NO
- Grrrrrr, cô cứ đợi đấy, tôi sẽ trả móm thù này- Vừa nói hắn ta vừa đập bàn 1 cái bộp rõ to r` ôm tay:
- Ui za, đâu quá.
- Ê, anh sao đó- Tiếng NO2 Gia Hoàng
- Tức quá, tao phải trả thù thôi.
- Sao, có chuyện j?
- Tao bị con nhỏ LA cho 1 vố, xấu hổ chết đi đc.
- Hì, tùy anh thôi, thích làm j thì làm nhưng mà cẩn thận đấy, cô ta là quán quân karate nhiều năm r` đó
- Hả? sao mày biết đc?
- Ừ thì con em nó ngồi cạnh em, nó bảo thế.
- Ừ- Dù ừ ngưng hắn ta vẫn còn ngạc nhiên lắm.
Phải chơi cô ta 1 vố thật đau mới đc, vừa nói hắn ta vừa ra sau rg`, tình cờ nghe đc cuộc trò chuyện của LA va NLan.
- Tôi mất ba mẹ ừ nhỏ, sống vời dì và em họ TV á, nhà tôi ở dưới quê, ……………...
Hắn ta đứng bên và nghe tất cả. Anh bỏ đi khi cuộc trò chuyện vừa kết thúc.
- Ha ha LA ơi là LA cô sẽ bít tay tôi.
Tôi chuẩn bị sẵn sàng, đầu tóc, áo quần, sách vở, xuống nhà ăn sáng, thấy có đồ ăn đĩa trứng ốp la, tôi lao vào ăn ngay. Thấy tôi thế TV chạy lại:
- Ngon k?
- Bình thường- Tôi lạnh lùng đáp
- Thế trả lại đây- Nó giựt đĩa của tôi.
- Ko cho- Tôi giằng lại.
Ăn xong tôi và TV ra cổng thì cô Kiều bước tới đưa cho chúng tôi mỗi ng 1 cái hộp.
- Của dì cho 2 cháu đây, nâng cấp lại mấy cái máy của tụi cháu đi.
Tôi mở ra thì đó là 1 chiếc Iphone, 2 chúng tôi tró mắt ra nhìn, k bít cô Kiều làm j nữa.
- Thế 2 đứa có định đi học k đây
- Dạ , có chứ- Chúng tôi giật mình và nhảy tót lên xe.
Đến lớp, thấy cả trg nhốn nháo, nhất là khi thấy chúng tôi họ lại càng trầm trồ. Tôi k hiểu chuyện j liền tìm nhỏ Lan hỏi?
- Ê, có chuyện j thế?
- Có chuyện j đâu, trg` chuẩn bị xét lại các NO thôi mà.
- TRời ạ, có thế mà cũng xì xào.
- Nghe nói 2 bà cũng nằm trong top đc xét đó.
- Eo, có thế nữa hả, mà đưa bọn tui vào làm j, k tới lượt đâu.
- Biết đâu đc, nghe nói ngày mai là có kết quả đó.
- Mặc kệ, k quan tâm.
Tôi bỏ về p` và k ngờ lại gặp ngay thằng cha Gia Kiệt.
- Haizz, khổ gê đi đâu cũng gặp- Nói r` tôi bỏ về p` nhưng chưa kịp bước thì.
- Ê, gia sư, cô đi đâu thế.
- Cái j? Ai cho anh gọi tôi là gia sư hả?
- Ờ thì cô k fai? Là gia sư nhà tôi sao- Hắn ta nói, mặt đỏ ửng.
- Tôi chỉ làm gia sư cho pé My thôi, k liên quan j đến anh hết- Tôi chu mỏ
- Có liên quan chứ, tôi là anh của pé My mà.
- What? Cái j? Anh á? Người anh mà pé My nói là anh sao?
- Xem ra cô thiếu hiểu biết nhỉ
Tôi lườm anh ta 1 cái r` bỏ về p`. trg lớp cũng như ở ngoài, ở đâu cũng bàn tán xôn xao về chuyện xét lại NO hết. Tôi bực mình rút Iphone xem. Bỗng nhiên, Gia Kiệt đi ngang qua, thấy thế tôi liền cất ngay nó vào cặp, k ngờ hắn thấy đc (nhưng k thấy đc nó là Iphone) liền mỉa mai:
- Úi chà, cô mà cũng có đt sao, mà cái loại quê mùa như cô thì liệu có bít xài k đấy. Thế cô có bít loại xịn nhất bấy h là j k?
- Iphone trắng r` đến Iphone đen, mà ai bảo anh tôi là nhà quê chứ- Tôi lạnh lùng.
- Cô cũng bít cơ à, thế thì nhìn đây.
Hắn ta dơ chiếc Iphone đen rõ xịn trc’ mặt tôi.
- Chỉ thế thôi sao – Tôi nhếch mép.
- Chứ cô nghĩ sao, cô có đc nó chưa mà bảo.
- Thế sao anh k xài Iphone trắng.- Tôi hỏi
- Cô nghĩ sao thế, loại đó đắt lắm, mà sao cô lại hỏi thế- Hắn hét toáng lên làm mọi ng chú ý vào tôi.
- Vậy thì nhìn đây.
Tôi dơ chiếc Iphone trắng của mình ra. Trông hắn lúc đó thật nực cười, mắt chữ a miệng chữ o. Mặt bắt đầu đỏ dần vì xấu hổ. Mọi ng bàn tán xôn xao
- Từ nay khi chưa bít trc’ điều j thì hãy im mồm đi, đừng để mấy chuyện tương tự như thế này xảy ra nhá, tôi thấy xấu hổ thay anh đó- Tôi lạnh lùng nói r` bước ra ngoài. Tôi bị bao nhiêu ánh mắt sát thủ như chém vào ng, tôi bít họ k thể làm j tôi vì tôi đang ở trong top xét NO
- Grrrrrr, cô cứ đợi đấy, tôi sẽ trả móm thù này- Vừa nói hắn ta vừa đập bàn 1 cái bộp rõ to r` ôm tay:
- Ui za, đâu quá.
- Ê, anh sao đó- Tiếng NO2 Gia Hoàng
- Tức quá, tao phải trả thù thôi.
- Sao, có chuyện j?
- Tao bị con nhỏ LA cho 1 vố, xấu hổ chết đi đc.
- Hì, tùy anh thôi, thích làm j thì làm nhưng mà cẩn thận đấy, cô ta là quán quân karate nhiều năm r` đó
- Hả? sao mày biết đc?
- Ừ thì con em nó ngồi cạnh em, nó bảo thế.
- Ừ- Dù ừ ngưng hắn ta vẫn còn ngạc nhiên lắm.
Phải chơi cô ta 1 vố thật đau mới đc, vừa nói hắn ta vừa ra sau rg`, tình cờ nghe đc cuộc trò chuyện của LA va NLan.
- Tôi mất ba mẹ ừ nhỏ, sống vời dì và em họ TV á, nhà tôi ở dưới quê, ……………...
Hắn ta đứng bên và nghe tất cả. Anh bỏ đi khi cuộc trò chuyện vừa kết thúc.
- Ha ha LA ơi là LA cô sẽ bít tay tôi.
/21
|