CHƯƠNG 6
Bàn tay của Nghiêu Thần di chuyển qua lại trên đùi trắng mịn của Tô Từ.
Da thịt cô mịn màng đến mức không thể nhìn thấy lỗ chân lông, Nghiêu Thần chỉ cần dùng một chút lực thì nơi đó sẽ đỏ hồng lên.
"Anh đoán rằng lỗ nhỏ của Từ Từ đang chảy nước cho đúng không?"
Hắn áp sát vào mặt cô, nhỏ giọng hỏi. Khi nói ra những lời biến thái như vậy nhưng gương mặt hắn vẫn không có chút chột dạ hay xấu hổ gì.
Tô Từ không dám thở mạnh mỗi khi hắn đến gần mình.
Cô muốn ngã đầu ra sau nhưng lại không dám làm như vậy.
Tô Từ rũ mắt, đè nén sự sợ hãi trong lòng xuống, không dám trả lời hắn.
Nghiêu Thần cũng không tức giận, hắn đưa mặt tới hôn nhẹ lên môi cô vài cái.
Những tiếng chụt chụt vang lên trong buồng xe, tài xế hoàn toàn bị hắn xem như không khí.
Nghiêu Thần hắn, mỗi khi muốn làm gì đều không bao giờ phải xem sắc mặt của ai.
Hắn đè hôn mạnh vào môi Tô Từ, một tay vòng qua người cô, đặt lên thành ghế bên kia, hoàn toàn khóa Tô Từ ở trong phạm vi của chính mình.
Bàn tay đang sờ trên đùi cô cũng dần di chuyển vào bên trong và chạm tới mép quần nhỏ.
Lông mi Tô Từ run lên, cơ mặt cô cũng trở nên căng thẳng, cô giơ tay hoảng loạn đè bàn tay đang nắm lấy mép quần lót của mình lại.
Nụ hôn lập tức kết thúc, Nghiêu Thần rời khỏi môi cô, bên trong đôi mắt phát ra ánh sáng màu đỏ.
Hắn dùng đôi mắt đó nhìn chòng chọc vào Tô Từ, khiến cho cả người cô đều run lên.
Tô Từ nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói run rẩy "Em khó chịu quá, anh... anh rút nó ra được không?"
"Nếu được thì em sẽ cho anh làm đến bao lâu cũng được."
Cô đang lấy cơ thể ra trao đổi với hắn.
Ánh sáng đỏ trong mắt Nghiêu Thần liền tan biến, hắn bật cười một tiếng, bên trong có sự vui vẻ.
Lòng Tô Từ liền đỡ sợ hơn một chút.
Nghiêu Thần nhếch môi nói "Từ khi nào mà Từ Từ học được cách ra điều kiện với anh vậy?"
"Anh nhớ là mình không hề dạy em những chuyện này."
Tô Từ hồi hộp, sau lưng đã nóng lên, cô dùng sức suy nghĩ tìm câu từ thích hợp để trả lời hắn.
Trước đây cô cũng nếm rất nhiều quả đắng bởi vì tính thích gì nói đấy của mình.
Lát sau, cô nhẹ giọng đáp "Là mẹ đã dạy cho em."
Nghiêu Thần nghe xong liền nhướng mày bật cười.
Tiếng cười vang vọng trong cả chiếc xe.
Hắn ôm Tô Từ vào lòng, cao ngạo hỏi cô "Mẹ em đã dạy em như thế nào, kể anh nghe xem."
/134
|