"Nghiêng qua phải một chút"
"Khuỵu gối, khuỵu gối đi..."
"Biểu cảm hơn nữa"
Tiếng bấm máy ảnh vang lên tách tách giữa phòng studio rộng lớn. Nhiếp ảnh gia đang cố gắng nắm bắt được hình ảnh đẹp nhất. Ở bên cạnh là tiếng la hét liên tục của Khương Thịnh Hi. Dù cho người mẫu trước mặt cô là một diễn viên nổi tiếng đi chăng nữa. Cô cũng không có chút gì gọi là dè chừng.
Khi ở trong studio chụp ảnh Thịnh Hi chính là phù thủy thép. Làm cho các nhân viên cùng người mẫu đều khiếp sợ. Vì ai cũng biết yêu cầu của cô đối với hình chụp hoạ báo rất khắc khe. Có những lúc chụp đến cả trăm tấm cũng chưa vừa ý.
Nhưng mọi người đều biết một khi cô đã ưng ý thì chắc chắn không còn tấm nào đẹp hơn.
"Xong, được rồi chúng ta đã có thứ chúng ta cần"
Thịnh Hi nhìn những tấm hình trên màn hình vi tính, sau khi đã thực sự ưng ý mới ra hiệu kết thúc.
Mọi người rốt cuộc cũng đã toát hết mồ hôi hột mới hoàn thành xong bộ ảnh.
"Chị, em sợ chị rồi đó"
Chàng trai trẻ có vẻ đẹp tuấn mĩ, mặt nhỏ hơn con gái đứng trước mặt cô nói.
Cậu ta là Dương Huấn, một trong những diễn viên trẻ nổi tiếng nhất hiện nay. Là người mẫu chính cho bộ ảnh của tạp chí lần này.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Khương Thịnh Hi liền gỡ bỏ bộ dạng khó tính của mình, cười nói.
"Chụp nhiều thì sẽ hết sợ thôi"
"Thôi em không dám đâu"
Dương Huấn đã ớn lắm rồi.
Chụp hình xong, Khương Thịnh Hi trở về văn phòng mình. Mới đó mà đã 7 giờ tối. Hôm nay là cuối tuần, còn là sinh nhật của Evan. Stylist chính của tạp chí Siren, anh trai tốt của cô. Mọi người đã dự tính trước sẽ đi chơi cùng nhau. Cô xem xét một số bản thảo rồi sắp xếp lại, sau đó mới tắt đèn rời khỏi văn phòng.
Thịnh Hi đã đứng ra đặt chỗ trong một quán bar cho mọi người. Hôm nay có cô, Evan, bạn trai Evan, Hoàn Nhã, Liễu Nhan và một biên tập viên nữa tên là Hứa Kim Ngọc.
Cô đã đặt một phòng riêng trên ban công quán bar, có lớp cửa kính có thể nhìn xuống sàn nhảy.
"Nào, nào mọi người cụng ly đi"
Hứa Kim Ngọc đứng lên cầm ly bia của mình hào hứng nói.
"Tôi thay mặt mọi người, chúc anh Evan sinh nhật vui vẻ, càng ngày càng trẻ đẹp cùng với chị em chúng tôi..."
Lời nói có chút trêu ghẹo của cô nàng làm mọi người buồn cười. Liễu Nhan ngay lập tức chen vào.
"Nè, giám đốc Khương còn chưa phát biểu mà. Chị lại nói trước rồi"
Kim Ngọc thấy mình hơi thất thố vội xoay qua nói với cô.
"Em xin lỗi giám đốc"
Khương Thịnh Hi cười cười mở miệng.
"Được rồi, ai chúc trước cũng được mà"
Sau đó, cô cầm ly của mình lên hướng về Evan.
"Evan, hôm nay em với tư cách là bạn bè của anh không phải cấp trên gì hết. Em chúc anh sinh nhật vui vẻ, có thể đạt được những thứ mà anh luôn mong muốn và sống theo cách mà anh muốn"
Evan cũng vui vẻ nâng ly lên.
"Cám ơn em"
Hai người cùng nhau uống hết cả ly bia. Sau màn chúc mừng, cắt bánh kem xong thì mọi người bắt đầu ăn uống. Ăn thì ít mà uống thì nhiều. Mọi người vừa đung đưa theo nhạc vừa uống bia.
Cảm hứng ngày càng lên, Khương Thịnh Hi cũng không tránh bị mọi người ép uống mà cô hôm nay khá vui nên cũng không từ chối.
Ăn uống đã, bọn họ cầm chai bia theo xuống dưới sàn nhảy, hoà mình vào trong đám đông. Tiếng nhạc dồn dập khiến tâm trạng ai cũng hưng phấn.
Kích thích từ cồn làm đầu cô có chút quay cuồng.
Trong ánh đèn đỏ xanh chớp nhoáng, cái bóng cao lớn nằm lưng chừng giữa bóng tối và ánh sáng. Giống như một con báo đen đang rình rập con mồi của mình trong bụi rậm. "Liễu Nhan, mình là mình yêu cậu lắm đó"
Hoàn Nhã hai tay đu lên cổ Liễu Nhan như một con khỉ, chu chu cái miệng nói.
Liễu Nhan cũng chẳng còn tỉnh táo mấy ôm lấy cô nàng. Hứa Kim Ngọc vẫn còn khá tỉnh táo rút điện thoại ra chuyển sang chế độ quay phim quay bọn họ.
Evan nhìn bọn họ mà ngao ngán. Anh đang nghĩ làm sao đem bọn họ về đây. Hôm nay là sinh nhật anh kia mà, không phải anh phải đi chở bọn họ về đấy chứ. Lại nhìn qua Khương Thịnh Hi đang nằm gục trên bàn ngà ngà say.
"Nè Thịnh Hi..."
Evan chọt chọt cô thử. Nhưng cô chỉ khó chịu lầm bầm vài câu.
Đến bạn trai của Evan cũng say nốt. Chắc chắn anh phải chở bạn trai mình về. Hứa Kim Ngọc chắc là có thể chở Hoàn Nhã và Liễu Nhan vì tiện đường. Còn Thịnh Hi thì sao đây, Thịnh Hi đi xe riêng mà giờ cô đã say khướt rồi, chẳng biết phương hướng gì đâu. Thôi vậy chắc anh ta phải chở luôn Thịnh Hi về nhà. Còn xe của cô để mai lấy cũng được.
Nghĩ vậy, một mình Evan vừa phải dìu bạn trai, một bên phải dìu luôn cô. Mà người say thì đâu dễ dìu. Thịnh Hi cứ đi được một đoạn là ngả nghiêng hết bên này đến bên kia.
"Mau uống đi nào... Uống đi nào..."
Còn bạn trai Evan cũng than nhức đầu suốt.
Evan lắc đầu bó tay.
"Ai bảo các người uống chi lắm thế"
Đưa hai người ra được bãi xe cũng là cả một quá trình. Evan toát hết mồ hôi hột mò tìm chìa khoá xe trong túi quần, bấm nút mở khoá xe. Đúng lúc này thì có một giọng nói vang lên.
"Để tôi đưa chị ấy về cho."
Evan nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi đen, bên ngoài khoác một chiếc áo blazer dáng dài màu xám. Ngũ quan sắc nét như tượng tạc, đôi mắt xanh lai Tây rất đặc biệt.
"Cậu là..."
Evan cảm thấy cậu ta hơi quen.
Người đàn ông cười đáp.
"Tôi là Khương Viễn Tước, em trai của Thịnh Hi"
"A... Tôi nhớ ra rồi. Cậu là tam thiếu gia nhà họ Khương"
Evan từng nhìn thấy mặt cậu ta trên báo.
"Nhưng sao cậu lại ở đây?"
Anh cảm thấy kỳ lạ nên hỏi.
Khương Viễn Tước gãi gãi mi tâm, thản nhiên đáp.
"Tôi lúc nãy đi chơi với bạn ở khu này, thấy anh dìu chị tôi nên tôi mới đi theo tới đây xem sao. Chắc anh là đồng nghiệp của chị tôi?"
"À, tôi quên nói. Tôi là Evan, là stylist... Là cấp dưới của Thịnh Hi. Có cậu ở đây thì tốt rồi, tôi cũng đang không biết làm sao đưa cô ấy về"
Khương Viễn Tước xuất hiện giống như thiên thần cứu rỗi anh ta vậy.
"Được rồi, để tôi đưa chị ấy về. Anh cứ yên tâm đưa bạn mình về đi"
Đôi môi người đàn ông cong lên một đường đẹp đẽ.
****************
Chiếc xe BMW màu đen lao nhanh trên con đường khuya vắng vẻ. Bên ngoài trời bắt đầu có sấm chớp.
"Cậu chủ, chúng ta về Nhật Quang hay Golden Land?"
Tài xế lái xe cẩn thận hỏi chủ nhân của mình.
"Về Golden Land"
Khương Viễn Tước ngồi ở ghế sau khẽ đỡ người phụ nữ đang say không biết trời đất thế nào dựa vào vai mình. Cô cựa quậy một chút để tìm tư thế thoải mái. Chưa bao giờ cô động chạm vào người hắn gần thế này.
Mùi hương cam Neroli hoà lẫn vào mùi rượu thoang thoảng trên khứu giác hắn. Viễn Tước cố gắng kiềm chế cánh tay muốn ôm lấy cô vì phía trước còn có người.
Về đến penthouse của mình, hắn liền dìu cô vào phòng khách, để cô ngồi trên ghế sofa. Khương Viễn Tước đi tìm một cái khăn ấm quay lại lau mặt cho cô. Nhưng người phụ nữ đang say kia bắt đầu cựa quậy.
"Nè mau đi uống rượu với tôi đi... Uống với tôi nào... Tửu lượng của tôi cực tốt đó..."
Cô lầm bầm vài câu đứt quãng.
Lần đầu tiên hắn chứng kiến cô say rượu thiếu kiểm soát như vậy. Thường ngày Khương Thịnh Hi lúc nào cũng chỉnh chu từ cách ăn mặc đến cách ăn nói vậy mà bây giờ lại say mèm như vậy.
Gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng cả lên vì say, đôi mắt thanh khiết nay cũng mơ màng phủ sương. Bộ dạng của cô hiện tại bỗng dưng trở nên quyến rũ lạ thường.
Khương Viễn Tước lấy cho cô một ly nước gừng ấm mang tới, vừa đỡ cô ngồi dậy thì người phụ nữ đã vòng tay qua cổ hắn, nở nụ cười mê hoặc chúng sinh.
"Cậu là ai vậy? Đẹp trai thật nha... Đẹp trai như cậu... Có thể làm người mẫu cho báo của tôi đó..."
Hắn mà cô cũng không nhận ra luôn sao?
Mà cơ thể người phụ nữ dán chặt với hắn làm cơ thể người đàn ông cũng bắt đầu nhộn nhạo. Nhưng Khương Viễn Tước cố gắng đè nén xuống.
"Chị, chị mau uống một ít nước đi"
Khương Thịnh Hi vậy mà lại lắc đầu không chịu uống, vếnh vếnh đôi môi anh đào.
"Tôi muốn uống rượu cơ, muốn uống với cậu..."
Cô chỉ cảm thấy người trước mặt thật là đẹp. Đẹp như một vị thần hy lạp khiến cho bất kỳ phụ nữ nào cũng phải si mê. Giờ đây trong tiềm thức của cô, một loại ham muốn đang trỗi dậy.
Đôi môi của người phụ nữ tiến đến không một lời cảnh báo. Mùi hoa cam Neroli xông đến khiêu khích từng dây thần kinh bên trong của hắn.
Tất cả tuyến phòng ngự cuối cùng của Khương Viễn Tước đều bị cô hủy hoại trong phút chốc. Thân thể cao lớn bất động vì hành vi của cô.
Nụ hôn của Khương Thịnh Hi chỉ diễn ra trong vài giây như một cánh hoa hồng phớt qua đôi môi hắn. Đôi mắt hẹp dài dần trở nên u ám.
Thấy người kia không chút phản ứng, Thịnh Hi buông hắn ra, có phần không vui.
"Cậu thật là nhàm chán quá"
Cô không ý thức được mình vừa làm ra loại chuyện gì.
Khương Thịnh Hi vừa định đẩy hắn ra thì bất thình lình, thân thể cao lớn lao đến ngậm lấy môi cô. Hai cánh tay hắn siết cơ thể cô vào lòng mình. Đôi môi Khương Viễn Tước như một đoàn quân xâm lăng tràn vào miệng cô. Đóng chiếm khoang miệng ướt át, quấn lấy thớ lưỡi mềm mại không kịp phòng bị.
Cô hoảng loạn đẩy người đàn ông ra nhưng hắn lại quá to lớn quá khoẻ, kiềm kẹp cơ thể nhỏ nhắn trong người mình, hận không thể trói cô lại.
Hắn điên cuồng sục sạo trong miệng cô. Dường như muốn nuốt chửng người phụ nữ trước mặt. Khương Viễn Tước nuốt lấy nước miếng của cô, quấn chặt lưỡi cô mà mút. Đây chính là trái cấm mà hắn luôn thèm muốn.
Khương Thịnh Hi chỉ thấy đầu mình ong ong, người đàn ông này lại quá điên cuồng khiến cô không thể thở được. Mũi chạm mũi, môi chạm môi, một chút kẽ hở cũng không có.
"Đừng..."
Cô chưa từng trải qua một nụ hôn cuồng nhiệt như vậy bao giờ. Vì say nên tay chân cô lóng ngóng muốn đẩy hắn ra nhưng không được.
Cô cảm thấy cánh môi mình bị nhào nặn trong miệng hắn một cách thô bạo. Bàn tay hắn vuốt ve khắp sóng lưng cô.
Cho đến khi người đàn ông tạm thoả mãn cơn khát của mình, hắn mới chịu nhả môi cô ra. Khương Thịnh Hi cố hít lấy chút không khí ít ỏi tràn vào.
"Thịnh Hi, đây là chị tự tìm đến cửa địa ngục!"
Đôi mắt xanh ngọc lam chìm trong thứ lửa dục đang nhen nhóm bùng lên.
Cô vừa hít thở được một chút thì Khương Viễn Tước lại hôn cô. Đôi môi người đàn ông di chuyển xuống một chút liếm cắn cái cằm xinh xắn của cô. Hai bàn tay cứng rắn giữ chặt lấy eo cô không để cô vùng vẫy.
Đôi môi hắn tiếp tục du ngoạn xuống cần cổ trắng nõn của cô, mút lấy từng centimet da thịt trắng trẻo. Hàm răng người đàn ông cắn cắn nhẹ nhưng làm Khương Thịnh Hi cực khó chịu.
"Không muốn... Đừng..."
Giọng Khương Viễn Tước trở nên khàn đặc.
"Em muốn chị, muốn chị điên cuồng"
Hắn bây giờ đã không còn nhớ đến cái gì gọi là đạo lý. Nếu như hắn không giữ lấy Khương Thịnh Hi, cô sẽ thuộc về người đàn ông khác. Nếu như vậy, hắn sẽ phát điên mất.
"A..."
Khương Viễn Tước bất ngờ nhấc bổng cô lên, bế cô đi thẳng lên phòng ngủ của mình.
...
...
Hắn đặt cô nằm lên chiếc giường ga màu xám. Người đàn ông nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của cô khi say, thẹn thùng và mê hoặc. Khương Viễn Tước chậm rãi cởi bỏ áo sơ mi của cô, sau đó là chiếc váy ôm công sở.
Làn da trắng của cô nổi bật dưới lớp đồ lót màu đen, đường cong đẫy đà bị nhét sau lớp ren quyến rũ khiêu khích ánh nhìn của hắn.
Người đàn ông cúi xuống vùi đầu vào rãnh ngực của cô. Hai tay thuận tiện thò ra phía sau cởi dây áo ngực, ngay lập tức quăng xuống giường. Đôi gò bồng đào được giải thoát khỏi xiềng xích, trắng nõn và đẫy đà.
Khương Viễn Tước không kiềm được cúi xuống ngậm lấy chúng. Đầu ngực hồng hào bị hắn nuốt chọn vào miệng cắn mút, tạo ra những âm thanh đầy mỹ dục.
"Đừng..."
Khương Thịnh Hi lại khó chịu muốn đẩy cái thứ đang nằm trên ngực cô ra.
Bàn tay thô ráp của người đàn ông xoa nắn hai bầu ngực cô thành đủ hình dạng làm cô không chịu được.
Khương Viễn Tước nhanh chóng cởi nốt quần lót của cô. Nơi tư mật của người phụ nữ nằm ra trước mặt hắn, bí ẩn như một khu vườn thần tiên đang chờ hắn khai phá. Hắn lại cúi xuống lần nữa.
Cả người Khương Thịnh Hi như có điện giật, cô ngay lập tức vùng vẫy nhưng bàn tay người đàn ông đã giữ chặt eo cô. Khương Viễn Tước hôn lên vùng cấm địa của người phụ nữ, không kiêng dè gì mà hút lấy chất ngọt của cô.
"Hương vị của chị, tất cả em đều muốn"
Người đàn ông vừa thì thầm, lại dùng lưỡi trêu đùa phía dưới của cô. Hắn muốn làm cô vui sướng với thứ tình dục này.
Cả thân thể cô cong lên vì thứ kích thích mãnh liệt mà hắn mang tới. Đây là lần đầu cô bị kích thích như vậy, cơ thể non nớt của cô có chút không chịu được. Cô bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ dễ nghe.
Cho đến khi vùng đất phía dưới của Khương Thịnh Hi đã ướt đẫm, Khương Viễn Tước buông cô ra, hắn nhanh chóng cởi bỏ thứ quần áo vướng víu trên người mình.
Hắn biết mình sắp làm ra loại chuyện gì. Loại chuyện mà thiên lý bất dung, người người ghê tởm. Nhưng hắn đã không thể nào kiềm chế được nữa. Mười năm nay hắn sống trong loại thống khổ này. Ngày đêm tự dày vò chính mình. Đêm nay là cô khiêu khích thứ tình cảm mà hắn muốn chôn sâu nó đi, là cô tự tìm đến đường chết của mình.
Khương Viễn Tước cúi xuống hôn lấy cô, cắn mút cánh môi mềm đã sưng lên vì hắn. Hắn bắt đầu di chuyển xuống cổ cô, tùy tiện để lại ấn ký. Mùi cam Neroli vương vấn khắp mũi hắn khiến tâm tình người đàn ông thêm hưng phấn. Đôi mắt hắn đã nhuốm màu dục vọng không chút che giấu.
Đôi môi người đàn ông chạm đến từng nấc da cô, đi đến đâu cắn mút đến đó. Làn da này, mùi hương này, tất cả phải đều là của hắn.
Phía dưới của cô đã ngứa ngáy khó chịu vì kích thích lúc nãy hắn mang tới nhưng sau đó lại đột ngột rời đi.
"Khó chịu quá..."
Khương Viễn Tước cũng biết cô đang khó chịu.
"Nhẫn nại một chút"
Vật nam tính của người đàn ông đặt ngay cửa hang động chật hẹp, nhẹ nhàng mơn trớn làm cô kích thích nhiều hơn. Mật dịch ướt đẫm dính dáp trên vật nam tính của hắn.
Dục hoả trong hắn cũng đang trào lên như muốn bùng nổ. Khương Viễn Tước đang hết sức kiềm chế để không thô bạo với cô. Vầng trán nhẵn nhụi bây giờ cũng đã nổi gân xanh.
"A!"
Khương Viễn Tước bất ngờ tấn công khiến người phụ nữ đau đớn. Cảm giác mềm mại bao bọc lấy sự cứng rắn của hắn. Cảm giác này rất chân thực.
Hắn dừng lại nhìn ngắm dáng vẻ thống khổ của cô. Cô muốn thoát khỏi hắn nhưng người đàn ông đã giam cả cơ thể cô lại.
Khương Viễn Tước kiên nhẫn chờ đợi cô thích ứng với vật nam tính của mình. Sau đó lại rút ra, đâm vào. Hắn bắt đầu với sự nhẹ nhàng nhưng tốc độ lại ngày càng tăng lên.
Thịnh Hi không chịu nổi mà phát ra những tiếng kêu yêu kiều.
Hơi thở người đàn ông nặng nề bởi khoái cảm nhục dục. Chính là cảm giác này, chính là người này. Người phụ nữ mà trái tim hắn thực sự thèm khát.
"Chị... Chị có biết... Em... Muốn cùng chị... Như thế này từ rất lâu rồi..."
Chính Khương Viễn Tước cũng không kiềm được những tiếng rên rỉ trong cổ họng. Khoái cảm cô mang lại cho hắn vượt xa những gì hắn tưởng tượng được.
Hắn lại cúi xuống đóng chiếm môi cô, ngăn chặn tiếng rên rỉ của cả hai người trong cổ họng. Thân dưới của người đàn ông luân động cuồng dã, tiến sâu vào cơ thể mê người của cô. Hận không thể đem cô nối lại thành một thể.
Cô ở đây, nằm trên giường của hắn, rên rỉ dưới cơ thể của hắn, lạc vào khoái cảm nhục dục mà hắn mang lại. Cảm giác chân thực này khiến hắn phát cuồng.
Đêm càng dài, người đàn ông càng dày vò cô lâu hơn. Thân thể của cả hai đều đỏ ửng vì kích thích, mồ hôi nhễ nhại lăn trên từng mảng cơ bắp của người đàn ông
Những phút cuối, Khương Viễn Tước bắt đầu thô bạo hơn, hắn không kiềm chế được chính mình, đâm sâu vào người cô hơn. Nhưng tia lý trí cuối cùng còn sót lại của hắn đã kéo hắn lại, Khương Viễn Tước ngay lập tức rút ra khỏi cơ thể cô. Hắn gầm to đem một dòng dịch trắng bắn lên trên bụng cô. Sau đó mới ngã xuống đè lên người phụ nữ đang thở gấp phía dưới.
"Khuỵu gối, khuỵu gối đi..."
"Biểu cảm hơn nữa"
Tiếng bấm máy ảnh vang lên tách tách giữa phòng studio rộng lớn. Nhiếp ảnh gia đang cố gắng nắm bắt được hình ảnh đẹp nhất. Ở bên cạnh là tiếng la hét liên tục của Khương Thịnh Hi. Dù cho người mẫu trước mặt cô là một diễn viên nổi tiếng đi chăng nữa. Cô cũng không có chút gì gọi là dè chừng.
Khi ở trong studio chụp ảnh Thịnh Hi chính là phù thủy thép. Làm cho các nhân viên cùng người mẫu đều khiếp sợ. Vì ai cũng biết yêu cầu của cô đối với hình chụp hoạ báo rất khắc khe. Có những lúc chụp đến cả trăm tấm cũng chưa vừa ý.
Nhưng mọi người đều biết một khi cô đã ưng ý thì chắc chắn không còn tấm nào đẹp hơn.
"Xong, được rồi chúng ta đã có thứ chúng ta cần"
Thịnh Hi nhìn những tấm hình trên màn hình vi tính, sau khi đã thực sự ưng ý mới ra hiệu kết thúc.
Mọi người rốt cuộc cũng đã toát hết mồ hôi hột mới hoàn thành xong bộ ảnh.
"Chị, em sợ chị rồi đó"
Chàng trai trẻ có vẻ đẹp tuấn mĩ, mặt nhỏ hơn con gái đứng trước mặt cô nói.
Cậu ta là Dương Huấn, một trong những diễn viên trẻ nổi tiếng nhất hiện nay. Là người mẫu chính cho bộ ảnh của tạp chí lần này.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Khương Thịnh Hi liền gỡ bỏ bộ dạng khó tính của mình, cười nói.
"Chụp nhiều thì sẽ hết sợ thôi"
"Thôi em không dám đâu"
Dương Huấn đã ớn lắm rồi.
Chụp hình xong, Khương Thịnh Hi trở về văn phòng mình. Mới đó mà đã 7 giờ tối. Hôm nay là cuối tuần, còn là sinh nhật của Evan. Stylist chính của tạp chí Siren, anh trai tốt của cô. Mọi người đã dự tính trước sẽ đi chơi cùng nhau. Cô xem xét một số bản thảo rồi sắp xếp lại, sau đó mới tắt đèn rời khỏi văn phòng.
Thịnh Hi đã đứng ra đặt chỗ trong một quán bar cho mọi người. Hôm nay có cô, Evan, bạn trai Evan, Hoàn Nhã, Liễu Nhan và một biên tập viên nữa tên là Hứa Kim Ngọc.
Cô đã đặt một phòng riêng trên ban công quán bar, có lớp cửa kính có thể nhìn xuống sàn nhảy.
"Nào, nào mọi người cụng ly đi"
Hứa Kim Ngọc đứng lên cầm ly bia của mình hào hứng nói.
"Tôi thay mặt mọi người, chúc anh Evan sinh nhật vui vẻ, càng ngày càng trẻ đẹp cùng với chị em chúng tôi..."
Lời nói có chút trêu ghẹo của cô nàng làm mọi người buồn cười. Liễu Nhan ngay lập tức chen vào.
"Nè, giám đốc Khương còn chưa phát biểu mà. Chị lại nói trước rồi"
Kim Ngọc thấy mình hơi thất thố vội xoay qua nói với cô.
"Em xin lỗi giám đốc"
Khương Thịnh Hi cười cười mở miệng.
"Được rồi, ai chúc trước cũng được mà"
Sau đó, cô cầm ly của mình lên hướng về Evan.
"Evan, hôm nay em với tư cách là bạn bè của anh không phải cấp trên gì hết. Em chúc anh sinh nhật vui vẻ, có thể đạt được những thứ mà anh luôn mong muốn và sống theo cách mà anh muốn"
Evan cũng vui vẻ nâng ly lên.
"Cám ơn em"
Hai người cùng nhau uống hết cả ly bia. Sau màn chúc mừng, cắt bánh kem xong thì mọi người bắt đầu ăn uống. Ăn thì ít mà uống thì nhiều. Mọi người vừa đung đưa theo nhạc vừa uống bia.
Cảm hứng ngày càng lên, Khương Thịnh Hi cũng không tránh bị mọi người ép uống mà cô hôm nay khá vui nên cũng không từ chối.
Ăn uống đã, bọn họ cầm chai bia theo xuống dưới sàn nhảy, hoà mình vào trong đám đông. Tiếng nhạc dồn dập khiến tâm trạng ai cũng hưng phấn.
Kích thích từ cồn làm đầu cô có chút quay cuồng.
Trong ánh đèn đỏ xanh chớp nhoáng, cái bóng cao lớn nằm lưng chừng giữa bóng tối và ánh sáng. Giống như một con báo đen đang rình rập con mồi của mình trong bụi rậm. "Liễu Nhan, mình là mình yêu cậu lắm đó"
Hoàn Nhã hai tay đu lên cổ Liễu Nhan như một con khỉ, chu chu cái miệng nói.
Liễu Nhan cũng chẳng còn tỉnh táo mấy ôm lấy cô nàng. Hứa Kim Ngọc vẫn còn khá tỉnh táo rút điện thoại ra chuyển sang chế độ quay phim quay bọn họ.
Evan nhìn bọn họ mà ngao ngán. Anh đang nghĩ làm sao đem bọn họ về đây. Hôm nay là sinh nhật anh kia mà, không phải anh phải đi chở bọn họ về đấy chứ. Lại nhìn qua Khương Thịnh Hi đang nằm gục trên bàn ngà ngà say.
"Nè Thịnh Hi..."
Evan chọt chọt cô thử. Nhưng cô chỉ khó chịu lầm bầm vài câu.
Đến bạn trai của Evan cũng say nốt. Chắc chắn anh phải chở bạn trai mình về. Hứa Kim Ngọc chắc là có thể chở Hoàn Nhã và Liễu Nhan vì tiện đường. Còn Thịnh Hi thì sao đây, Thịnh Hi đi xe riêng mà giờ cô đã say khướt rồi, chẳng biết phương hướng gì đâu. Thôi vậy chắc anh ta phải chở luôn Thịnh Hi về nhà. Còn xe của cô để mai lấy cũng được.
Nghĩ vậy, một mình Evan vừa phải dìu bạn trai, một bên phải dìu luôn cô. Mà người say thì đâu dễ dìu. Thịnh Hi cứ đi được một đoạn là ngả nghiêng hết bên này đến bên kia.
"Mau uống đi nào... Uống đi nào..."
Còn bạn trai Evan cũng than nhức đầu suốt.
Evan lắc đầu bó tay.
"Ai bảo các người uống chi lắm thế"
Đưa hai người ra được bãi xe cũng là cả một quá trình. Evan toát hết mồ hôi hột mò tìm chìa khoá xe trong túi quần, bấm nút mở khoá xe. Đúng lúc này thì có một giọng nói vang lên.
"Để tôi đưa chị ấy về cho."
Evan nhìn thấy một người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi đen, bên ngoài khoác một chiếc áo blazer dáng dài màu xám. Ngũ quan sắc nét như tượng tạc, đôi mắt xanh lai Tây rất đặc biệt.
"Cậu là..."
Evan cảm thấy cậu ta hơi quen.
Người đàn ông cười đáp.
"Tôi là Khương Viễn Tước, em trai của Thịnh Hi"
"A... Tôi nhớ ra rồi. Cậu là tam thiếu gia nhà họ Khương"
Evan từng nhìn thấy mặt cậu ta trên báo.
"Nhưng sao cậu lại ở đây?"
Anh cảm thấy kỳ lạ nên hỏi.
Khương Viễn Tước gãi gãi mi tâm, thản nhiên đáp.
"Tôi lúc nãy đi chơi với bạn ở khu này, thấy anh dìu chị tôi nên tôi mới đi theo tới đây xem sao. Chắc anh là đồng nghiệp của chị tôi?"
"À, tôi quên nói. Tôi là Evan, là stylist... Là cấp dưới của Thịnh Hi. Có cậu ở đây thì tốt rồi, tôi cũng đang không biết làm sao đưa cô ấy về"
Khương Viễn Tước xuất hiện giống như thiên thần cứu rỗi anh ta vậy.
"Được rồi, để tôi đưa chị ấy về. Anh cứ yên tâm đưa bạn mình về đi"
Đôi môi người đàn ông cong lên một đường đẹp đẽ.
****************
Chiếc xe BMW màu đen lao nhanh trên con đường khuya vắng vẻ. Bên ngoài trời bắt đầu có sấm chớp.
"Cậu chủ, chúng ta về Nhật Quang hay Golden Land?"
Tài xế lái xe cẩn thận hỏi chủ nhân của mình.
"Về Golden Land"
Khương Viễn Tước ngồi ở ghế sau khẽ đỡ người phụ nữ đang say không biết trời đất thế nào dựa vào vai mình. Cô cựa quậy một chút để tìm tư thế thoải mái. Chưa bao giờ cô động chạm vào người hắn gần thế này.
Mùi hương cam Neroli hoà lẫn vào mùi rượu thoang thoảng trên khứu giác hắn. Viễn Tước cố gắng kiềm chế cánh tay muốn ôm lấy cô vì phía trước còn có người.
Về đến penthouse của mình, hắn liền dìu cô vào phòng khách, để cô ngồi trên ghế sofa. Khương Viễn Tước đi tìm một cái khăn ấm quay lại lau mặt cho cô. Nhưng người phụ nữ đang say kia bắt đầu cựa quậy.
"Nè mau đi uống rượu với tôi đi... Uống với tôi nào... Tửu lượng của tôi cực tốt đó..."
Cô lầm bầm vài câu đứt quãng.
Lần đầu tiên hắn chứng kiến cô say rượu thiếu kiểm soát như vậy. Thường ngày Khương Thịnh Hi lúc nào cũng chỉnh chu từ cách ăn mặc đến cách ăn nói vậy mà bây giờ lại say mèm như vậy.
Gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng cả lên vì say, đôi mắt thanh khiết nay cũng mơ màng phủ sương. Bộ dạng của cô hiện tại bỗng dưng trở nên quyến rũ lạ thường.
Khương Viễn Tước lấy cho cô một ly nước gừng ấm mang tới, vừa đỡ cô ngồi dậy thì người phụ nữ đã vòng tay qua cổ hắn, nở nụ cười mê hoặc chúng sinh.
"Cậu là ai vậy? Đẹp trai thật nha... Đẹp trai như cậu... Có thể làm người mẫu cho báo của tôi đó..."
Hắn mà cô cũng không nhận ra luôn sao?
Mà cơ thể người phụ nữ dán chặt với hắn làm cơ thể người đàn ông cũng bắt đầu nhộn nhạo. Nhưng Khương Viễn Tước cố gắng đè nén xuống.
"Chị, chị mau uống một ít nước đi"
Khương Thịnh Hi vậy mà lại lắc đầu không chịu uống, vếnh vếnh đôi môi anh đào.
"Tôi muốn uống rượu cơ, muốn uống với cậu..."
Cô chỉ cảm thấy người trước mặt thật là đẹp. Đẹp như một vị thần hy lạp khiến cho bất kỳ phụ nữ nào cũng phải si mê. Giờ đây trong tiềm thức của cô, một loại ham muốn đang trỗi dậy.
Đôi môi của người phụ nữ tiến đến không một lời cảnh báo. Mùi hoa cam Neroli xông đến khiêu khích từng dây thần kinh bên trong của hắn.
Tất cả tuyến phòng ngự cuối cùng của Khương Viễn Tước đều bị cô hủy hoại trong phút chốc. Thân thể cao lớn bất động vì hành vi của cô.
Nụ hôn của Khương Thịnh Hi chỉ diễn ra trong vài giây như một cánh hoa hồng phớt qua đôi môi hắn. Đôi mắt hẹp dài dần trở nên u ám.
Thấy người kia không chút phản ứng, Thịnh Hi buông hắn ra, có phần không vui.
"Cậu thật là nhàm chán quá"
Cô không ý thức được mình vừa làm ra loại chuyện gì.
Khương Thịnh Hi vừa định đẩy hắn ra thì bất thình lình, thân thể cao lớn lao đến ngậm lấy môi cô. Hai cánh tay hắn siết cơ thể cô vào lòng mình. Đôi môi Khương Viễn Tước như một đoàn quân xâm lăng tràn vào miệng cô. Đóng chiếm khoang miệng ướt át, quấn lấy thớ lưỡi mềm mại không kịp phòng bị.
Cô hoảng loạn đẩy người đàn ông ra nhưng hắn lại quá to lớn quá khoẻ, kiềm kẹp cơ thể nhỏ nhắn trong người mình, hận không thể trói cô lại.
Hắn điên cuồng sục sạo trong miệng cô. Dường như muốn nuốt chửng người phụ nữ trước mặt. Khương Viễn Tước nuốt lấy nước miếng của cô, quấn chặt lưỡi cô mà mút. Đây chính là trái cấm mà hắn luôn thèm muốn.
Khương Thịnh Hi chỉ thấy đầu mình ong ong, người đàn ông này lại quá điên cuồng khiến cô không thể thở được. Mũi chạm mũi, môi chạm môi, một chút kẽ hở cũng không có.
"Đừng..."
Cô chưa từng trải qua một nụ hôn cuồng nhiệt như vậy bao giờ. Vì say nên tay chân cô lóng ngóng muốn đẩy hắn ra nhưng không được.
Cô cảm thấy cánh môi mình bị nhào nặn trong miệng hắn một cách thô bạo. Bàn tay hắn vuốt ve khắp sóng lưng cô.
Cho đến khi người đàn ông tạm thoả mãn cơn khát của mình, hắn mới chịu nhả môi cô ra. Khương Thịnh Hi cố hít lấy chút không khí ít ỏi tràn vào.
"Thịnh Hi, đây là chị tự tìm đến cửa địa ngục!"
Đôi mắt xanh ngọc lam chìm trong thứ lửa dục đang nhen nhóm bùng lên.
Cô vừa hít thở được một chút thì Khương Viễn Tước lại hôn cô. Đôi môi người đàn ông di chuyển xuống một chút liếm cắn cái cằm xinh xắn của cô. Hai bàn tay cứng rắn giữ chặt lấy eo cô không để cô vùng vẫy.
Đôi môi hắn tiếp tục du ngoạn xuống cần cổ trắng nõn của cô, mút lấy từng centimet da thịt trắng trẻo. Hàm răng người đàn ông cắn cắn nhẹ nhưng làm Khương Thịnh Hi cực khó chịu.
"Không muốn... Đừng..."
Giọng Khương Viễn Tước trở nên khàn đặc.
"Em muốn chị, muốn chị điên cuồng"
Hắn bây giờ đã không còn nhớ đến cái gì gọi là đạo lý. Nếu như hắn không giữ lấy Khương Thịnh Hi, cô sẽ thuộc về người đàn ông khác. Nếu như vậy, hắn sẽ phát điên mất.
"A..."
Khương Viễn Tước bất ngờ nhấc bổng cô lên, bế cô đi thẳng lên phòng ngủ của mình.
...
...
Hắn đặt cô nằm lên chiếc giường ga màu xám. Người đàn ông nhìn ngắm gương mặt xinh đẹp của cô khi say, thẹn thùng và mê hoặc. Khương Viễn Tước chậm rãi cởi bỏ áo sơ mi của cô, sau đó là chiếc váy ôm công sở.
Làn da trắng của cô nổi bật dưới lớp đồ lót màu đen, đường cong đẫy đà bị nhét sau lớp ren quyến rũ khiêu khích ánh nhìn của hắn.
Người đàn ông cúi xuống vùi đầu vào rãnh ngực của cô. Hai tay thuận tiện thò ra phía sau cởi dây áo ngực, ngay lập tức quăng xuống giường. Đôi gò bồng đào được giải thoát khỏi xiềng xích, trắng nõn và đẫy đà.
Khương Viễn Tước không kiềm được cúi xuống ngậm lấy chúng. Đầu ngực hồng hào bị hắn nuốt chọn vào miệng cắn mút, tạo ra những âm thanh đầy mỹ dục.
"Đừng..."
Khương Thịnh Hi lại khó chịu muốn đẩy cái thứ đang nằm trên ngực cô ra.
Bàn tay thô ráp của người đàn ông xoa nắn hai bầu ngực cô thành đủ hình dạng làm cô không chịu được.
Khương Viễn Tước nhanh chóng cởi nốt quần lót của cô. Nơi tư mật của người phụ nữ nằm ra trước mặt hắn, bí ẩn như một khu vườn thần tiên đang chờ hắn khai phá. Hắn lại cúi xuống lần nữa.
Cả người Khương Thịnh Hi như có điện giật, cô ngay lập tức vùng vẫy nhưng bàn tay người đàn ông đã giữ chặt eo cô. Khương Viễn Tước hôn lên vùng cấm địa của người phụ nữ, không kiêng dè gì mà hút lấy chất ngọt của cô.
"Hương vị của chị, tất cả em đều muốn"
Người đàn ông vừa thì thầm, lại dùng lưỡi trêu đùa phía dưới của cô. Hắn muốn làm cô vui sướng với thứ tình dục này.
Cả thân thể cô cong lên vì thứ kích thích mãnh liệt mà hắn mang tới. Đây là lần đầu cô bị kích thích như vậy, cơ thể non nớt của cô có chút không chịu được. Cô bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ dễ nghe.
Cho đến khi vùng đất phía dưới của Khương Thịnh Hi đã ướt đẫm, Khương Viễn Tước buông cô ra, hắn nhanh chóng cởi bỏ thứ quần áo vướng víu trên người mình.
Hắn biết mình sắp làm ra loại chuyện gì. Loại chuyện mà thiên lý bất dung, người người ghê tởm. Nhưng hắn đã không thể nào kiềm chế được nữa. Mười năm nay hắn sống trong loại thống khổ này. Ngày đêm tự dày vò chính mình. Đêm nay là cô khiêu khích thứ tình cảm mà hắn muốn chôn sâu nó đi, là cô tự tìm đến đường chết của mình.
Khương Viễn Tước cúi xuống hôn lấy cô, cắn mút cánh môi mềm đã sưng lên vì hắn. Hắn bắt đầu di chuyển xuống cổ cô, tùy tiện để lại ấn ký. Mùi cam Neroli vương vấn khắp mũi hắn khiến tâm tình người đàn ông thêm hưng phấn. Đôi mắt hắn đã nhuốm màu dục vọng không chút che giấu.
Đôi môi người đàn ông chạm đến từng nấc da cô, đi đến đâu cắn mút đến đó. Làn da này, mùi hương này, tất cả phải đều là của hắn.
Phía dưới của cô đã ngứa ngáy khó chịu vì kích thích lúc nãy hắn mang tới nhưng sau đó lại đột ngột rời đi.
"Khó chịu quá..."
Khương Viễn Tước cũng biết cô đang khó chịu.
"Nhẫn nại một chút"
Vật nam tính của người đàn ông đặt ngay cửa hang động chật hẹp, nhẹ nhàng mơn trớn làm cô kích thích nhiều hơn. Mật dịch ướt đẫm dính dáp trên vật nam tính của hắn.
Dục hoả trong hắn cũng đang trào lên như muốn bùng nổ. Khương Viễn Tước đang hết sức kiềm chế để không thô bạo với cô. Vầng trán nhẵn nhụi bây giờ cũng đã nổi gân xanh.
"A!"
Khương Viễn Tước bất ngờ tấn công khiến người phụ nữ đau đớn. Cảm giác mềm mại bao bọc lấy sự cứng rắn của hắn. Cảm giác này rất chân thực.
Hắn dừng lại nhìn ngắm dáng vẻ thống khổ của cô. Cô muốn thoát khỏi hắn nhưng người đàn ông đã giam cả cơ thể cô lại.
Khương Viễn Tước kiên nhẫn chờ đợi cô thích ứng với vật nam tính của mình. Sau đó lại rút ra, đâm vào. Hắn bắt đầu với sự nhẹ nhàng nhưng tốc độ lại ngày càng tăng lên.
Thịnh Hi không chịu nổi mà phát ra những tiếng kêu yêu kiều.
Hơi thở người đàn ông nặng nề bởi khoái cảm nhục dục. Chính là cảm giác này, chính là người này. Người phụ nữ mà trái tim hắn thực sự thèm khát.
"Chị... Chị có biết... Em... Muốn cùng chị... Như thế này từ rất lâu rồi..."
Chính Khương Viễn Tước cũng không kiềm được những tiếng rên rỉ trong cổ họng. Khoái cảm cô mang lại cho hắn vượt xa những gì hắn tưởng tượng được.
Hắn lại cúi xuống đóng chiếm môi cô, ngăn chặn tiếng rên rỉ của cả hai người trong cổ họng. Thân dưới của người đàn ông luân động cuồng dã, tiến sâu vào cơ thể mê người của cô. Hận không thể đem cô nối lại thành một thể.
Cô ở đây, nằm trên giường của hắn, rên rỉ dưới cơ thể của hắn, lạc vào khoái cảm nhục dục mà hắn mang lại. Cảm giác chân thực này khiến hắn phát cuồng.
Đêm càng dài, người đàn ông càng dày vò cô lâu hơn. Thân thể của cả hai đều đỏ ửng vì kích thích, mồ hôi nhễ nhại lăn trên từng mảng cơ bắp của người đàn ông
Những phút cuối, Khương Viễn Tước bắt đầu thô bạo hơn, hắn không kiềm chế được chính mình, đâm sâu vào người cô hơn. Nhưng tia lý trí cuối cùng còn sót lại của hắn đã kéo hắn lại, Khương Viễn Tước ngay lập tức rút ra khỏi cơ thể cô. Hắn gầm to đem một dòng dịch trắng bắn lên trên bụng cô. Sau đó mới ngã xuống đè lên người phụ nữ đang thở gấp phía dưới.
/40
|