Xích Diễm Đại Hội là một trong những hoạt động trọng đại nhất đối với toàn bộ đệ tử năm mạch Xích Diễm Môn. Ngoại trừ Phù Phong do ít đệ tử nên không tổ chức thi đấu, bốn mạch còn lại đều tổ chức tranh tài giữa các đệ tử nội phong từ cách hơn nửa năm tới đại hội. Phù Phong thì đơn giản chỉ cử ra hết tinh anh đệ tử là vừa đủ nhân số, nếu đệ tử nào không phục có thể khiêu chiến, bại thì phạt một năm tư nguyên, thắng thì dành được suất tham dự đại hội của tinh anh đệ tử bị đánh bại. Chính vì vậy mà Đinh Huyền và Đỗ Thiên chỉ cần trở về trước đại hội diễn ra nửa tháng là được. Hai người vừa vào tới nội môn đã thấy người người qua lại tấp nập, thậm chí nhiều kẻ luyện khí kỳ đại viên mãn bế quan thường xuyên cũng lần lượt xuất hiện, cả tông môn rộn ràng như đón tết ở thế tục vậy. Chia tay Đinh Huyền xong Đỗ Thiên về thẳng động phủ nghỉ ngơi. Xích Diễm đại hội chính là quyết định tư nguyên tu luyện của từng mạch, tuy nhiên yêu cầu tối thiểu để được tham gia là luyện khí kỳ tầng sáu, mà hắn lúc này biểu lộ ra chỉ có tầng bốn cho nên không cần quá quan tâm. Nửa tháng đại hội diễn ra hầu như mọi đệ tử đều có mặt tại quảng trường rộng lớn ở Chủ Phong để cổ vũ cho đệ tử phong mình, điều này không có trong môn quy nhưng đã thành thường lệ, vì vậy tới mấy ngày đó hắn có mặt là được. Đỗ Thiên cũng thật muốn chứng kiến cách đấu pháp của những người khác nhằm đúc kết kinh nghiệm cho bản thân. Lần tu luyện ở dược vườn này thành tựu đạt được vượt xa mong đợi của Đỗ Thiên, nhưng cũng không vì thế mà có thể bất cẩn được. Đỗ Thiên sau một ngày ăn ngủ no say liền vào phòng luyện công nhắm mắt tĩnh tọa, điểm qua từng chút một từng quá trình tu luyện ở dược vườn xem có chỗ nào để lại họa ngầm hay không. Dù sao thì chỉ còn hơn chục ngày nữa là tới đại hội nên nếu tu luyện cũng sẽ bị gián đoạn, được không bằng mất.
Trong khi Đỗ Thiên bế quan thì bên ngoài bầu không khí đã vô cùng nóng bỏng, đâu đâu cũng có thể thấy từng đám đệ tử tụm năm tụm bảy tám chuyện, chủ đề đương nhiên là về kỳ Xích Diễm đại hội sắp tới. Đặt biệt hơn còn có tin đồn hai trưởng lão trúc cơ hậu kỳ đỉnh phong đồng thời xuất quan, sẽ đích thân chủ trì đại hội lần này. Hai cao thủ này đã tồn tại từ rất lâu, một thân thần thông sâu không thể lường, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới kết đan kỳ hiếm có. Có điều này nên một số kẻ thích khoác lác lại còn tô vẽ thêm, thậm chí có kẻ còn mạnh miệng tuyên bố nghe được đâu đó rằng lão tổ kết đan kỳ cũng sẽ đích thân hiện diện. Vì vậy mà không khí nóng càng thêm nóng, vô cùng xứng với hai chữ Xích Diễm.
Hơn mười ngày sau!
Khoảng sân rộng trước Chính Các Phù Phong đã chật cứng người, tiếng chuyện trò rôm rả không ngừng vang lên
“ Trần sư huynh, nghe nói lần này Đan Phong sẽ xuất lộ hai huynh đệ song sinh họ Vạn có đơn linh căn trung phẩm kim thuộc tính ?”
“ Hắc hắc, xem ra Mã sư đệ tin tức cũng vô cùng nhanh nhạy. Đúng vậy, hai gã họ Vạn nọ tu luyện bảy năm đã đạt tu vi luyện khí kỳ đại viên mãn, là thiên tài trong thiên tài, lại được Đan Phong không tiếc hao tài lực mà bồi luyện, trúc cơ kỳ chính là đã nằm trong tầm tay, xem ra lần này Đan Phong thật muốn hơn thua với Chủ Phong rồi”
“ Ha ha, Trần tiểu tử ngươi chỉ biết một mà không biết hai, theo ta thấy thì Khí Phong mới là mạch có thể chiến thắng nhất, đại đệ tử Lâm sư huynh không những đã đạt tu vi đại viên mãn, hơn nữa còn nắm trong tay trung phẩm pháp khí Viên Nguyệt Đao đã được Khí Phong cải tiến rất nhiều, nghe đồn đã tiếp cận thượng phẩm”
“ Ồ, hóa ra là Đạt sư huynh, sư huynh còn tin tức gì mau nói cho chúng tiểu đệ nghe một chút”
Đang lúc mọi người tán dóc không ngừng, nước bọt bắn như mưa xuân thì một đạo độn quang màu tím hồng xuất phát từ đỉnh Phù Phong, chỉ lóe lên một chút đã đáp xuống trước bậc thềm Chính Các. Tốc độ độn quang như vậy thì kẻ ngu cũng biết người tới là ai, toàn bộ nhất nhất ôm quyền cung kính :
“ Tham kiến Phong chủ”
Quang hoa thu liễm lộ ra một thân váy trắng không nhiễm bụi trần, gương mặt xinh đẹp không từ ngữ nào diễn tả nổi. Đúng là Vô Tuyệt tiên tử chủ quản ngọn Phù Phong. Nàng đưa mắt đánh giá toàn bộ đệ tử một chút rồi thản nhiên nói:
“ Mọi người hẳn cũng biết hai ngày nữa đại hội sẽ chính thức bắt đầu. Phù Phong ta nhân số đơn bạc, thực lực không bằng bốn mạch còn lại. Tuy nhiên tinh anh đệ tử chúng ta cũng không phải phường giá áo túi cơm, sau năm năm khổ luyện, lần này chúng ta sẽ làm bốn mạch kia phải chú ý đến mình, mọi người có lòng tin đó chứ ?”
“ có “
Mọi người đồng loạt lên tiếng. Vô Tuyệt gật đầu vừa lòng nói:
“ Tốt, bây giờ ta sẽ đưa tinh anh đệ tử đến Chủ Phong an trí trước một chút, trong thời gian đại hội diễn ra ta sẽ hoàn toàn mở ra trận pháp bảo vệ Phù Phong, nếu kẻ nào cả gan đi loạn thì sẽ tự gánh lấy hậu quả”
Chúng đệ tử nghe vậy cũng không hề ngạc nhiên. Vào mỗi kỳ đại hội thì hầu như toàn bộ đệ tử đều tập trung lên ngọn Chủ Phong nên bốn mạch còn lại đương nhiên phải khởi động trận pháp để tránh có kẻ lòng mang tâm tư. Vô Tuyệt lại nói tiếp :
“ Tốt rồi, các đệ tử tham gia đại hội bước lên pháp khí này “
Nàng vỗ túi trữ vật lấy ra một pháp khí hình chiếc lá rồi đánh ra một đạo pháp quyết, chiếc lá liền biến lớn đủ để đứng lên mấy chục người lơ lửng cách mặt đất nửa thước. Pháp khí này phẩm cấp và tốc độ không sánh được với pháp khí nàng hay dùng, nhưng nếu dùng để chở nhiều người thì lại vô cùng tiện lợi. Hai mươi tinh anh đệ tử cung kính một tiếng rồi bước lên pháp khí. Lúc này Đỗ Thiên đứng ở một góc phía cuối cũng dễ dàng nhìn thấy Đinh sư tỷ và Hạ sư huynh đều nằm trong tốp người này. Ai ai cũng không dấu được vẻ hưng phấn. Vô Tuyệt bước lên pháp khí cuối cùng, nàng đánh ra một đạo pháp quyết khiến pháp khí nhẹ nhàng bay lên, nàng quay đầu phân phó một lần nữa :
“ La Tuấn, ngươi thay mặt đại sư huynh sáng sớm ngày kia dẫn toàn đệ tử tới Chủ Phong tham gia đại hội”
“ đệ tử tuân mệnh”
Một thanh niên tuổi chừng hai tám hai chín bước ra ôm quyền cúi người nói. Người này cũng là một trong những đệ tử hiếm hoi của Vô phong chủ, tu vi tầng mười luyện khí. Chỉ chốc lát độn quang của Vô Tuyệt đã khuất xa tầm mắt mọi người, lúc này gã La Tuấn mới nghiêm nghị quay sang mọi người nói lớn :
“ Sư tôn có lệnh, tất cả mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt, hai ngày nữa mọi người đều phải có mặt tại đây cùng tại hạ lên Chủ Phong, sẽ không có ai vắng mặt chứ ?”
“ không có, xin La huynh cứ yên tâm”
Trong khi Đỗ Thiên bế quan thì bên ngoài bầu không khí đã vô cùng nóng bỏng, đâu đâu cũng có thể thấy từng đám đệ tử tụm năm tụm bảy tám chuyện, chủ đề đương nhiên là về kỳ Xích Diễm đại hội sắp tới. Đặt biệt hơn còn có tin đồn hai trưởng lão trúc cơ hậu kỳ đỉnh phong đồng thời xuất quan, sẽ đích thân chủ trì đại hội lần này. Hai cao thủ này đã tồn tại từ rất lâu, một thân thần thông sâu không thể lường, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới kết đan kỳ hiếm có. Có điều này nên một số kẻ thích khoác lác lại còn tô vẽ thêm, thậm chí có kẻ còn mạnh miệng tuyên bố nghe được đâu đó rằng lão tổ kết đan kỳ cũng sẽ đích thân hiện diện. Vì vậy mà không khí nóng càng thêm nóng, vô cùng xứng với hai chữ Xích Diễm.
Hơn mười ngày sau!
Khoảng sân rộng trước Chính Các Phù Phong đã chật cứng người, tiếng chuyện trò rôm rả không ngừng vang lên
“ Trần sư huynh, nghe nói lần này Đan Phong sẽ xuất lộ hai huynh đệ song sinh họ Vạn có đơn linh căn trung phẩm kim thuộc tính ?”
“ Hắc hắc, xem ra Mã sư đệ tin tức cũng vô cùng nhanh nhạy. Đúng vậy, hai gã họ Vạn nọ tu luyện bảy năm đã đạt tu vi luyện khí kỳ đại viên mãn, là thiên tài trong thiên tài, lại được Đan Phong không tiếc hao tài lực mà bồi luyện, trúc cơ kỳ chính là đã nằm trong tầm tay, xem ra lần này Đan Phong thật muốn hơn thua với Chủ Phong rồi”
“ Ha ha, Trần tiểu tử ngươi chỉ biết một mà không biết hai, theo ta thấy thì Khí Phong mới là mạch có thể chiến thắng nhất, đại đệ tử Lâm sư huynh không những đã đạt tu vi đại viên mãn, hơn nữa còn nắm trong tay trung phẩm pháp khí Viên Nguyệt Đao đã được Khí Phong cải tiến rất nhiều, nghe đồn đã tiếp cận thượng phẩm”
“ Ồ, hóa ra là Đạt sư huynh, sư huynh còn tin tức gì mau nói cho chúng tiểu đệ nghe một chút”
Đang lúc mọi người tán dóc không ngừng, nước bọt bắn như mưa xuân thì một đạo độn quang màu tím hồng xuất phát từ đỉnh Phù Phong, chỉ lóe lên một chút đã đáp xuống trước bậc thềm Chính Các. Tốc độ độn quang như vậy thì kẻ ngu cũng biết người tới là ai, toàn bộ nhất nhất ôm quyền cung kính :
“ Tham kiến Phong chủ”
Quang hoa thu liễm lộ ra một thân váy trắng không nhiễm bụi trần, gương mặt xinh đẹp không từ ngữ nào diễn tả nổi. Đúng là Vô Tuyệt tiên tử chủ quản ngọn Phù Phong. Nàng đưa mắt đánh giá toàn bộ đệ tử một chút rồi thản nhiên nói:
“ Mọi người hẳn cũng biết hai ngày nữa đại hội sẽ chính thức bắt đầu. Phù Phong ta nhân số đơn bạc, thực lực không bằng bốn mạch còn lại. Tuy nhiên tinh anh đệ tử chúng ta cũng không phải phường giá áo túi cơm, sau năm năm khổ luyện, lần này chúng ta sẽ làm bốn mạch kia phải chú ý đến mình, mọi người có lòng tin đó chứ ?”
“ có “
Mọi người đồng loạt lên tiếng. Vô Tuyệt gật đầu vừa lòng nói:
“ Tốt, bây giờ ta sẽ đưa tinh anh đệ tử đến Chủ Phong an trí trước một chút, trong thời gian đại hội diễn ra ta sẽ hoàn toàn mở ra trận pháp bảo vệ Phù Phong, nếu kẻ nào cả gan đi loạn thì sẽ tự gánh lấy hậu quả”
Chúng đệ tử nghe vậy cũng không hề ngạc nhiên. Vào mỗi kỳ đại hội thì hầu như toàn bộ đệ tử đều tập trung lên ngọn Chủ Phong nên bốn mạch còn lại đương nhiên phải khởi động trận pháp để tránh có kẻ lòng mang tâm tư. Vô Tuyệt lại nói tiếp :
“ Tốt rồi, các đệ tử tham gia đại hội bước lên pháp khí này “
Nàng vỗ túi trữ vật lấy ra một pháp khí hình chiếc lá rồi đánh ra một đạo pháp quyết, chiếc lá liền biến lớn đủ để đứng lên mấy chục người lơ lửng cách mặt đất nửa thước. Pháp khí này phẩm cấp và tốc độ không sánh được với pháp khí nàng hay dùng, nhưng nếu dùng để chở nhiều người thì lại vô cùng tiện lợi. Hai mươi tinh anh đệ tử cung kính một tiếng rồi bước lên pháp khí. Lúc này Đỗ Thiên đứng ở một góc phía cuối cũng dễ dàng nhìn thấy Đinh sư tỷ và Hạ sư huynh đều nằm trong tốp người này. Ai ai cũng không dấu được vẻ hưng phấn. Vô Tuyệt bước lên pháp khí cuối cùng, nàng đánh ra một đạo pháp quyết khiến pháp khí nhẹ nhàng bay lên, nàng quay đầu phân phó một lần nữa :
“ La Tuấn, ngươi thay mặt đại sư huynh sáng sớm ngày kia dẫn toàn đệ tử tới Chủ Phong tham gia đại hội”
“ đệ tử tuân mệnh”
Một thanh niên tuổi chừng hai tám hai chín bước ra ôm quyền cúi người nói. Người này cũng là một trong những đệ tử hiếm hoi của Vô phong chủ, tu vi tầng mười luyện khí. Chỉ chốc lát độn quang của Vô Tuyệt đã khuất xa tầm mắt mọi người, lúc này gã La Tuấn mới nghiêm nghị quay sang mọi người nói lớn :
“ Sư tôn có lệnh, tất cả mọi người hãy nghỉ ngơi cho tốt, hai ngày nữa mọi người đều phải có mặt tại đây cùng tại hạ lên Chủ Phong, sẽ không có ai vắng mặt chứ ?”
“ không có, xin La huynh cứ yên tâm”
/79
|