Giám Đốc Cưỡng Chế Yêu

Chương 13

/128


“ Phương quản lý , chị phải nghỉ ngơi thật tốt , ngàn vạn lần không thể để cho bản thân mình mệt đến thế, cứ động nữa là thai sẽ bị nguy hiểm” Phòng bệnh trong bệnh viện , Tịch Hải Đường ở bên cạnh một bên thu xếp đố đạc vừa khuyên Phương Tú Quyên .

“ Lần này cảm ơn cô, Hải Đường “ Phương Tú Quyên trước đây luôn luôn lạnh nhạt nay lại hơi lúng túng cảm ơn Tịch Hải Đường .Vừa rồi nếu như không phải là có Tịch Hải Đường , cô khả năng đã giữ không được đứa nhỏ trong bụng .

“ Phương quản lý , chị đừn khách sáo như vậy .Tình hình vừa rồi , cho dù ai cũng sẽ giúp chị thôi .”

“ Phải không ?” Phương Tú Quyên lắc đầu cười khổ “ Đúng là lúc đó ta chỉ có thể nghĩ đến cô … những đồng nghiệp khác trong công ty tuyệt đối sẽ không phải là người lương thiện như vậy .”

“ Á… có thể bởi vì Phương quản lý bình thường quá nghiêm túc , tất cả mọi người đều sợ chị điểm đó .”

“ Nếu quả thật đơn giản như vậy thôi thì đã tốt rồi … Hải Đường , cô mớ tới công ty trong thời gian không lâu , có rất nhiều chuyện cô cũng không biết “

“ A?”

Thấy bộ dạng u mê của cô , Phương Tú Quyên nhíu mày “ Cô quá đơn thuần,tôi không dám tưởng tượng trong những năm gần đây tôi làm sao mà có thể sóng sót trong chức quản lý này “

“ Chức quản lý chắc nhẽ lại phức tạp như vậy sao ?”

Phương Tú Quyên cười cười , cảm khái rất nhiều “ Xem ra tin đồn nói không sai , Tiêu Mục Viễn quả thật đêm cô bảo vệ rất tốt “

“ Phương quản lý cũng tin những lời đồn đãi kia sao ?”

“ Trước kia tin , nhưng bây giờ không tin .Trước kia là thái độ của tôi không tốt , hôm nay tôi nói xin lỗi với cô “

“ Phương quản lý …”

“Gọi tôi là chị Phương đi , hi vọng quan hệ của chúng ta từ nay về sau sẽ trở nên tốt đẹp hơn “

“ Vâng , chị Phương “

Tịch Hải Đường hiểu ý cười một tiếng , có thể cải thiện mối quan hệ cùng với Phương quản lý , cô thực sự vui vẻ . Có lẽ cô thực sự là ứng với câu nói kia – Nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân .

Phương Tú Quyên từ trong túi lấy ra một cái USB “ Hải Đường , thân thể của chị bây giờ khẳng định không cách nào tiếp tục được công việc , chỉ đã xin nghỉ phép chuyển toàn bộ công việc sang cho em “

“ Chị Phương …em không thể đảm nhiệm được .”

“ Đừng từ chối , chị tin vào năng lực của em .Trong USB này là tài liệu đã được mã hóa , em cầm đi xem nếu như có chỗ nào không hiểu thì hãy gọi điện thoại cho chị .”

“ Vâng “

“Đúng rồi , Hải Đường , còn có một phần văn kiện cần giám đốc ký tên ,3h chiều em hãy đi một chuyến đến phòng làm việc của giám đốc”

“Em đi ?” Tịch Hải Đường kinh hãi .Trời ạ .Làm sao lại để cô đi gặp Cố Tích Tước , đây chẳng phải là để cho cô đi chịu chết sao ?

“ Giám đốc … Phần văn kiện này cần anh ký tên “ Tịch Hải Đường cúi đầu , không dám nhìn khuôn mặt người đàn ông trước mặt nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng cảm nhận được đôi mắt mâu quang sắc bén như chim ưng của hắn đang nhìn cô , cái nhìn chăm chú mãnh liệt này làm cho cô không tự chủ được khiến bên tai phiếm hồng .

Cố Tích Tước ngưng đôi mắt sâu nhìn cô , điềm nhiên không giống như đã cùng cô có một đêm kịch tình , người không phải gây chuyện là hắn .Như vậy đương nhiên hắn càng bình tĩnh tự nhiên nói ra khỏi miệng những lời đầy vẻ tà nịnh : “Sắc mặt của em không tốt lắm . Như thế nào ? Là bị anh làm cho mệt muốn chết rồi sao ?”

Tịch Hải Đường quá sợ hãi , ngước mắt nhìn chằm chằm , chỉ thấy người đàn ông với bóng dáng cao lớn cường thế đang tiến tới gần cô , môi mỏng kéo lên nhẹ cô gắng đem vết thương do cô lưu lại không lâu bày ra cho cô xem , khuôn mặt lạnh lùng của hắn chỉ cách khuôn mặt cô chừng 3 cm .

Thân thể nóng bỏng của hắn như một dòng nham thạch chảy ra từ núi lửa đốt cháy cô , Tịch Hải Đường nhịn không được khẽ run lên “ Giám Đốc , anh đừng như vậy . Tôi thừa nhận tôi cắn anh là không đúng .Tôi xin lỗi anh , tối qua lại càng sai lầm …”

Tròng mắt đen của Cố Tích Tước trong chốc lát hiện lên một tia lửa , ngón tay dài khẽ vuốt qua khuôn mặt của cô , đầu ngón tay như muốn chiếm hữu những giọt nước mắt đang rơi xuống kia , hắn tinh tế lau đi phảng phất lại như trấn an một động vật nhỏ đang bị thương với vẻ mặt thật ôn nhu .

Là một người đàn ông luôn luôn lạnh lùng đột nhiên lại thể hiện ra sự như hòa trên khuôn mặt đã khiến cho Tịch Hải Đường lâm vào mê võng nghẹn ngào cầu khẩn “ Giám đốc , tôi không có khả năng làm người phụ nữ của anh .Anh bỏ qua cho tôi đi .”

( mê võng : lưới mê hoặc, ý như là rơi vào ánh nhìn mê hoặc của Cố Tích Tước khiến cho Hải Đường có cảm giác như mình bị mắc trong một cái lưới không lối thoát mới nhìn lại hắn để cầu khẩn )

“ Anh cũng rất muốn bỏ qua cho em … nhưng ..em đã không đem lời của anh để tâm .Anh nói rồi , nếu như em muốn chạy trốn , anh sẽ làm cho em phải sợ hơn nữa .Người đàn ông đều có thói hư tật xấu đó là càng không chiếm được thì lại càng muốn có được . Em hiểu chứ ?”

“ Không “ Cô đột nhiên đẩy hắn ra , nói cứng “ Tôi từ chức “

“ Từ chức ?” Hắn cười lạnh lùng một tiếng , trong mắt thoáng hiện lên tia khinh miệt “ Em vốn không phải là nhân viên của Kim Tước .Nếu như muốn từ chức , trở về Viễn Hành tìm Tiêu Mục Viễn nói đi “

“ Thì ra là anh đã sớm tính kế . Được lắm “ Hắn đoán chắc cô không dám đi nói với Tiêu Mục Viễn , hắn nhìn thấu được ranh giới cuối cùng của cô.

Cố Tích Tước đem văn kiện đã ký tên ném trả cho cô , gương mặt nguội lạnh xẹt qua một thâm ý” Ngoan ngoãn đi làm việc đi “

“..”

“ Còn không đi sao ?Là muốn cùng anh làm việc dở dang hôm qua ở phòng làm việc này sao ?

Tịch Hải Đường chạy thật nhanh ra khỏi phòng làm việc của Cố Tích Tước .Cô biết rõ nếu như mình ngây ngốc nhiều hơn một chút nữa , hắn thật sự có thể sẽ lôi kéo cô ở lại trong phòng làm việc làm chuyện bại hoại đó .Người đàn ông kia thật là đáng sợ .

Phanh —-

Cô chạy nhanh lại không để ý nên đã đụng vào một người đối diện .

Tịch Hải Đường đem văn kiện trong ngực người đối diện đánh rơi đầy mặt đất “ Thực xin lỗi , xin lỗi … Tôi không có thấy đường … Tần trợ lý ?”

Tần Hạo lông mày nhíu lại , cười mà cũng giống như không “ Cô Tịch , cô đang sợ gì mà thành ra như vậy .Đằng sau có mãnh thú đuổi theo cô sao ?”

“ A.. đương nhiên là không phải “ Chỉ là người đàn ông ở trong phòng làm việc kia so với mãnh thú còn đáng sợ hơn .

Cô cúi gập người giúp Tần Hạo đem văn kiện trên mặt đật gộp lại “ Tần trợ lý , thật sự xin lỗi ..”

“ Không sao , cô không cần phải khẩn trương như vậy .Con người của tôi cũng dễ hòa đồng “ Tần Hạo cười đến ánh sao sáng lạn , đôi mắt trong veo lóe lên tựa hồ là đang nghĩ ám hiệu gì đó lại bổ sung thêm một câu “ Giám đốc của chúng ta cũng là một người rất dễ hòa đồng “

“ …” Tịch Hải Đường cứng ngắc giật giật khóe miệng , cô chết cũng sẽ không cho là Cố Tích Tước là con người cư xử khéo léo đến như vậy .

◎ ◎ ◎

“ Haiz , mệt chết tôi “ Vừa vào cửa , Tần Hạo liền lớn tiếng kêu la .

Trên bàn làm việc người đàn ông khẽ ngẩng đầu lên , nở nụ cười lạt “Tần trợ lý , chú ý cách dùng từ của cậu , dùng từ nhã nhặn cung kính một chút đi “

“ Nhã nhặn cung kính cái gì ,tôi bị những văn kiện này làm cho choáng váng , bận bịu không thể ngóc đầu lên được “ Tần hạo kêu khổ thấu trời , tự nhiên kéo ngăn kéo ở bàn làm việc của Cố Tích Tước như thói quen lôi ra một cái bật lử đốt một điếu thuốc.

Làn khói lượn lờ như sương mù , rất nhanh đã hóa giải tâm tình không tốt của Tần Hạo .Hắn vuốt vuốt cái bật lửa bạc trong tay , hào hứng ngẩng cao đầu hỏi “ Tước , họ Cố của cậu chẳng phải là cố nhiều tiền , địa vị xa hoa ở vùng này rồi hay sao nhưng sao cái bật lửa này còn muốn khắc chữ ?”

Cố Tích Tước lãnh con mắt bắn tới “Không thể trả lời “

◎ ◎ ◎

Chuyện thực tại chứng minh , Tịch Hải Đường nhận định Cố Tích Tước không cử xử khéo léo là kết luận chính xác , hơn nữa hắn có thể nói là ác liệt .Sau khi cô rời phòng làm việc của hắn không đến 10 phút , hắn liền phái người ra lệnh nói muốn trong vòng một tuần nhìn thấy mẫu phẩm của Bright Jewels .Hắn căn bản là cố ý muốn chỉnh cô .

Nhận được thông báo , bên trong phòng thiết kế vang lên những câu khiển trách –

“ Chúng ta mời vừa vặn xác định chọn cùng phương án , dụ tính còn không có làm , bên bộ phần tài vụ có thể chi cho chúng ta bao nhiêu còn không biết , bên phòng thị trường cũng còn chưa có nói qua ,bây giờ thì phải làm thế nào ?

“ Chỉ làm những giai đoạn chuẩn bị trước cũng cần tối thiểu là nửa tháng “

“ Đây chẳng qua là trên lý thuyết , dù sao cũng còn liên lụy đến nhiều bộ phận khác ,phải xem là người ta có chịu phối hợp hay không ?”

Tịch Hải Đường tâm lạnh hơn nửa phân đoạn đồng thời cũng nhận ra được bài học thật sâu , thì ra là công việc của bộ phận thiết kế không đơn giản chỉ là giao ra bản thiết kế như vậy .Phương quản lý nói không sai , cô trước kia được bảo hộ tốt quá hoàn toàn không hiểu được quy tắc làm việc trong ngành .

Đang lúc mọi người than vãn vì không thể kiếm được cách giải quyết thì Hứa Mạn Lệ lại có vẻ cao hứng ngẩng cao đôi , một đôi mắt đẹp cấu giất một chút thâm ý …

/128

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status