Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 373

/769


Ở trong các tiểu đoàn trưởng của ba tiểu đoàn bộ binh trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, Đổng Vĩ là người thuộc về loại trí thức và tham mưu, thân hình của hắn gầy gò nhỏ bé, ở trước mặt với số đông Lỗ Ni cuồng chiến sĩ, hắn phải thấp hơn tới nửa cái đầu, nếu không phải là có quân hàm ở trên vơi, thì nhìn lướt qua một cái, người ta còn tưởng rằng là lính thông tin hay là gì đó. Dựa theo cách nói của chính bản thân Đổng Vĩ là, tiên thiên không đủ, cho nên không không có cách nào không thể nào oai phong lẩm liệt được giống như TRương Vĩ Trương, mình hổ rung lên là làm điên đảo chúng sinh, càng không giống như Hứa Lộ biết nhiều hiểu rộng, làm người ta yêu thích, ai ai cũng thích dạy hắn, khiến cho hắn ba trăm sáu mươi ngón, mỗi ngón đều hiểu được một chút như thế.

Đồng Vĩ thuần tùy là loại quan quân dùng đầu óc để đánh trận, tư duy tỉnh táo, tâm tư kin kẽ, đầu óc như một cái máy tính, có thể manh chóng tính toán và đánh giá tin tức tác chiến của hai bên, cân nhắc lợi hại. Bời vì hắn sở trưởng ở phương diện này cho nên Dương Túc Phong từng hỏi qua ý kiến của hắn, hỏi hắn có muốn tới quân bộ để làm tham mưu hay không, nhưng Đổng Vĩ uyển chuyển cự tuyệt, hắn thích cái mùi vị khói súng tàn khốc của chiến trường hơn.

- Lão Trần, rút súng máy của ngươi trở lại đi, cái vị trí đó lát nữa vẫn cứ là của ngươi cơ mà, cái súng máy này của ngươi không phải là súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc bình thường, quân đội nước Mã Toa cũng không phải toàn bộ là kẻ ngu ngốc, đương nhiên, Mạc Nại đích xác có chút ngu ngốc thật, nhưng nếu bọn chúng nhìn thấy cái thứ này của ngươi xuất hiện, nhất định sẽ đề cao cảnh giác …

Đổng Vĩ chắp tay ra sau lưng, đi qua giữa khoang xe u ám, nói tựa hồ lẩm bẩm với mình, đưa tay ra kéo khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết trở lại.

Khi chiến đấu bắt đầu, ghế ngồi ở trong khoang xe đã bị quân Lam Vũ bỏ đi toàn bộ rồi, cho nên trông vô cùng thoáng đáng, ở trong góc khoang xe, chất đống nào rương đạn rương pháo, bên trên thậm chí còn có dấu niêm phong khi xưởng quân giới sản xuất ra. Những số đạn dược này đều là xưởng quân giới ở vùng duyên hải địa khu La Ni Tây Á sản xuất ra, sau đó trực tiếp được vận chuyển lên thuyền, trải qua đường xá xa xôi đưa tới cảng Kim Lăng, sau đó ở cảng Kim Lăng lại trực tiếp đưa lên xe lửa, tới ngay cả kho hàng của quân Lam Vũ cũng chưa hề tiến vào đã trực tiếp đưa lên chiến trường.

- Nếu chúng ta mà đem hết đồ chơi ra, thì quá nửa là Mạc Nại bị bọn chúng dọa cho gần chết, xoay người bọ chạy luôn, kế hoạch của chúng ta thế là cũng đi đứt …

Đồng Vĩ vừa thong dong đi lại, vừa đưa tay kéo một Lỗ Ni cuồng chiến sĩ nôn nóng thò đầu qua ô cửa sổ, để hắn ngoan ngoãn ngồi trên sàn ở khoang xa.

Người Lỗ Ni cuồng chiến sĩ này phụ trách điều khiển súng máy Bạo Phong Tuyết, con mắt lới như cái chuông đồng cứ nhìn chăm chăm vào vùng đồng hoang ở bên ngoài cửa xe, ở nơi đó, kỵ binh giáp trụ nước Mã toa đang không ngừng mua may mã đao áp sát xe lửa, loại dáng vẻ diễu võ giương oai đó làm cho mỗi một người trông thấy đều cảm giác vô cùng tức giận, ở cửa sổ bên cạnh các chiến sĩ quân Lam Vũ lác đác nổ súng xạ kích, không ngừng có kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa ngã xuống dưới súng của bọn họ, khiến cho những chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ khác tạm thời không được nổ sức tay ngứa ngáy mắt thèm thuồng, ai ai cùng nôn nóng sốt ruột, một bầu nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức cầm vũ khí lên khai hỏa.

Thế nhưng Đồng Vĩ cứng rắn hạn chế sự kích động nôn nóng của bọn họ, cũng tàn nhẫn tạt nước lạnh vào bầu nhiệt huyết sục sôi của bọn họ.

Đồng Vĩ biết rất rõ rằng, nếu như cho phép toàn bộ bọn họ nổ súng, đương nghiên có thể một trận mưa đạn rầm rầm là sẽ đem toàn bộ kỵ binh giáp trụ của ngước Mã Toa tham gia tiến công giết chế sách, nhưng cũng làm cho những tên kỵ binh giáp trụ khác biết khôn quau đầu bỏ chạy, hắn chẳng thể làm cái chuyện ngu xuẩn như thế được.

Đám kỵ binh giáp trụ của ngước Mã Toa đương nhiên là không thể biết rằng, những chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở trong khoang xe kỳ thực được vũ trang tới tận chân răng, hơn nữa năng lực tác chiến cũng vượt qua sự dự đoán của bọn chúng, ở trong đoàn xe lưa cũ kỹ này, có một đại đội hoàn chỉnh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, còn có mười khẩu súng máy Bạo Phong Vũ, thậm chí là bốn khẩu súng máy cao tốc hoàn toàn mới.

Súng máy Bạo Phong Tuyết chính là ban quân giới của quân Lam Vũ căn cứ vào nguyên lý cơ bản của súng mày MG42 của nước Đức nghiên cứu và chế tạo ra, chủ yếu là để thay thế vấn đề không đủ uy lực của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc. Súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc mà hiện giờ quân Lam Vũ sử dụng băng đạn hình tròn, mỗi một băng đạn chỉ có ba mươi viên đạn, ở trong tác chiến kéo dai càng cần phải thay băng đạn liên tục, dễ dàng làm cho hỏa lực bị gián đoạn, đối với các quan binh của trung đoàn thứ ba hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cần phải gánh vác trọng trách phòng ngự lâu dài ở Kim Xuyên đạo mà nói, đây không phải là chuyện tốt.

Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa chẳng những số lượng đông đảo, hơn nữa tốc độ lại còn rất nhanh, hỏa lực gián đoan của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc rất dễ làm cho kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa cơ cơ hội áp sát. Trong cuộc chiến va chạm ở Bảo Ứng phủ, khuyết điểm này của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc đã biểu hiện ra, cần phải ít nhất có ba khẩu súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc phối hợp với nhau, mới có thể hình thành nên hỏa lực liên tục, hơn nữa, đạn của súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc dùng cách chứa bằng băng đạn, ở trong cùng một không gian số được dược có thể chứa nạp so với loại giây đạn thì ít hơn rất nhiều, không thuận tiện mang theo. Vì thế sau cuộc chiến va chạm ở Bảo Ứng phủ, hải quân lục chiến đội đệ trình yêu cầu lên ban quân giới, hi vọng có súng máy mới để thay thế súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc.

Lưu Hàng cau mày, nhìn ra bên ngoài cỗ xe.

Vào lúc này, đợt tấn công thứ hai của quân đội nước Mã Toa cơ bản đều đã bị đánh lui, xung quanh xe lửa lưu lại hàng đống xác chết của kỵ binh giáp trụ, so sánh với đợt tấn công đầu tiên, lần tiến công này của kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa hiển nhiên là càng tiếp cận được xe lửa hơn rồi, có một số thi thể của kỵ binh giáp trụ đã tới xuống được xuống dưới toa xe, bọn chúng gần như đều là tới được khoảng cách chừng mười mét mới bị bắn hạ, thi thể và chiến mã thuận theo quá tính xô vào toa xe, mũi tên cắm ở bên ngoài khoang xe cũng càng nhiều.

Đồng Vĩ thò tay ra bên ngoài cửa xổ, gỡ một tấm gỗ xuống, đúng là rất khá, bên trên cắm chi chút mười ba mũi Nhạn Linh tiễn, có thể tưởng tượng được cường độ cung tiễn của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa, đúng là hoàn toàn không phải là thổi phồng, kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa sở dĩ có thể tung hoành đại lụ Y Lan, vẫn có một chút chân tài thực lực, nếu mà chẳng phải vỏ bọc thép của toa xe này đủ vững chắc, thì hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã nếm đủ rồi.

Có một số tên kỵ binh nước Mã Toa ở trong giây phút va chạm vào toa xe, mới đột nhiên hiểu ra, thì ra là vỏ xe của đoàn xe lửa này đã được bao bọc đặc biệt, mũi tên của nước Mã Xoa căn bản là không thể bắn xuyên qua được vỏ bọc thép của xe lửa, những mũi Nhạn Linh tiễn ghim ở bên trên vỏ xe, kỳ thực là bắn vào bên trên ván gỗ mà quân Lam Vũ cố định ở bên trên vỏ xe, quân Lam Vũ đem những tấm gồ này làm thành màu sắc giống như của vỏ xe, để kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa ở khoảng cách xa căn bản là nhìn không rõ, còn cho rằng cun tiễn của mình có thể băn xuyên qua vỏ xe, kỳ thực quân đội nước Mã Toa hi sinh vô số nhân viên, mà không hề làm tổn thương được tới một sợi lông của quân Lam Vũ. Chỉ tiếc là những tên kỵ binh giáp trụ nước Mã Toa va chạm dữ dội với toa xe này mặc dù đã hiểu ra tất cả nhưng không tài nào nói cho chiến hữu của mình được, trong ý thức cuối cùng bọn chùng chỉ có thể cảm thán, quân Lam Vũ thật giảo hoạt, Dương Túc Phong thật giảo hoạt.

Thiếu tướng Mạc Nại chẳng hề phát hiện ra quỷ kế của quân Lam Vũ, nhưng qua kính thiên lý hắn có thể nhìn thấy rõ ràng những mũi Nhạ Linh tiễn cắm chặt ở bên trên vỏ xe, những mũi tên dày đặc đó làm cho thiếu tướng Mạc Nại tin rằng, quân đội nước Mã Toa cũng tạo thành tổn thất cực lớn cho quân Lam Vũ, những toa xe lửa cũ kỳ này vỏ xe quả nhiên là mỏng manh, tới ngay cả cung tiễn của quân đội nước Mã Toa cũng không thể kháng cự được. quân Lam Vũ ẩn trốn ở bên trong nhất định sẽ toàn quân bị diệt trong đợt tấn công tiếp theo của quân đội nước Mã Toa.

- Đã nhìn thấy chưa? Chỉ cần các ngươi hạ quyết tâm, thì các ngươi có thể cũng sáng tạo ra kỳ tích.

Cảm giác được thắng lợi ở trong tâm mắt, thiếu tướng Mạc Nại cố làm ra vẻ trấn tĩnh nói với tham mưu trưởng của mình. Tham mưu trưởng không nói gì cả, hắn cũng cảm thấy như vận khí mà tốt, quân đội nước Mã Toa đúng là có thể nghiền nát quân Lam Vũ trên chuyến xe lửa này, sáng tạo ra một kỳ tích nho nhỏ.

Đợt tấn công thứ ba của quân đội nước Mã Toa đã bắt đầu.

Binh lực lần này quân đội nước Mã Toa đưa vào tới một liên đội, gần ba nghìn tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa lại một lần nữa hô hào, thúc giục chiến mã áp sát đoàn xe lửa lẻ loi kia, nhìn thấy những mũi Nhạn Linh tiễn chi chít ghim trên xe lửa, những tên thiếp giáp giáp cung kỵ nước Mã Toa tham gia lần công kích này tràn ngập niềm tien liên đội trưởng vỗ ngực đảm bảo với thiếu tướng Mạc Nại, nhất định sẽ dùng trận mưa tên mãnh liệt nhất hoàn toàn đánh tan đoàn xe lửa kia, để tăng cường sức sát thương của cung tiễn, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa còn sử dụng một bộ phận hỏa tiễn, ý đồ đem toa xe lửa của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ thiêu thành tro tàn.

Đối diện với quân đội nước Mã Toa từ bốn phương tám hướng ùn ùn kéo đến, Đồng Vũ hạ lệnh một nửa chiến sĩ của đại đội bộ binh khai hỏa, hơn nữa cấm sử dụng súngmáy, đương nhiên súng máy cà nông tốc độ cao của hải quân cũng bị cấm chỉ luôn, làm cho Lưu Hàng sốt ruột, thực sự muốn dùng quân hàm trung tá hải quân của mình ra để trấn áp vị thiếu tả hải quân lục chiến đọi này, tranh thủ để súng mà cà nông của hải quân bắn phá thời gian năm phút. Lưu Hàng dám đảm bảo, một kỵ súng máy cà nông của hải quân càn quét những tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa ở ngoài khoảng cách ba trăm mét sẽ bị bắn hạ hoàn bộ.

Lưu Hàng chỉ đành nói:

- Lão Đồng này, ngươi không phải là cho rằng hải quân bọn ta sẽ đoạt mất công lao của lục quân các ngươi đấy chứ?

- Lão Lưu, cái tên *** nhà ngươi, không ngờ dám áp sát mặt ta không tới hai centimet mà nói lời như thế này à? Làm như hải quân lục chiến đội bọn ta đều là phường chó để hết vậy,làm như không cần làm gì hết, chỉ thích đi cướp công lao. Ta nói với ngươi biết nhé, các ngươi sẽ có cơ hội. Tới khi đó các ngươi mà không phát huy ra được, đừng có trách ta viết cáo trạng lên trên …. Đồng Vĩ mặt mang theo nụ cười, vẫn cứ thong thả từ tốn nói, cho dù là lúc đang nói những lời thô tục cũng tỏ ra vô cùng nhẹ nhàng.

- Được! Nói là phải giữ lấy lời đấy!

Lưu Hàng biết mình không thể nói nhiều với Đồng Vĩ, nếu không bản thân sẽ bị hắn dùng lời lẽ thuyết phục.

Đồng Vĩ thong thả rời đi.

Quả nhiên, hỏa lực của quân Lam Vũ tỏ ra có chút mỏng manh, không có súng máy yểm hộ, chỉ có súng trường Mễ Kỳ Nhĩ và súng tiểu liên, tựa hồ không có biện pháp nào để áp chế quân đội nước Mã Toa hành quân cấp tốc, thiết giáp cung kỵ của nước Ma Toa sau hai lần tấn công thất bại, đã tiếp thu thêm nhiều kinh nghiệm, ví như mỗi tên bọn chúng khi khống chế ngựa thì càng thêm lắt léo không còn cứ xông thẳng lên nữa, khiến cho độ chuẩn xác xạ kích của quân Lam Vũ sút giảm đi rất nhiều, dù sao thì không phải mỗi một chiến sĩ của hải quân lục chiến đội đều là những tay súng thần cả.

Một số thiết giáp cung kỵ của quân đội nước Mã Toa thậm chí dùng thân ảnh phiêu hốt, xông tới dịa phương bên cạnh xe lửa không tới năm mét mới bị đạn bắn chết, mang theo sự tiếc nuối nhìn xe lửa của quân Lam Vũ gần ngay trong gang tấc, không có pháo đạn sát thuơng quy mô lớn, không có súng máy đen cuồng càn quét, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa chỉ cần không chết tốt ngựa, đúnglà có thể né tránh được đại bộ phận súng đạn đơn độc xạ kích.

Đồng Vĩ cứ theo dọc khoang xe thong thả chậm rãi đi qua đi lại, dùng tay ra hiệu những chiến sĩ của hải quân lục chiến đội được thay phiên kia tranh thủ thời gian mà nghỉ nơi, nhưng bên ngoài tiếng súng mãnh liệt, chiến đấu còn đang trạng thái giằng co, bọn họ làm sao có thể yên tâm mà nghỉ ngơi cho được? Hơn nữa, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa cũng không cho bọn họ nghỉ ngơi, những mũi tên dày đặc chi chit mặc dù không xuyên qua được vỏ xe, nhưng cũng phát ra những tiếng động độp độp độp, thỉnh thoảng còn có một số tấm ván gỗ vì không chịu được trọng lượng của quá nhiều tấm ván gỗ, cho nên tự mình rơi xuống.

Một số tên thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa thậm chí là còn sử dụng hỏa tiễn, khi đại bộ phận hỏa tiến bắn tới vỏ xe thì đều tự động tắt ngúm, thế nhưng cũng có một só hỏa tiến bắn lên bên trên tấm ván gỗ ngụy trang, làm ván gỗ bốc chạy, nhìn qua giống như cả to axe lửa đã bắt đầu từ từ bốc cháy vậy, cũng với hỏa tiễn rơi xuống mỗi lục một nhiều, thế lữa cũng càng ngày càng mãnh liệt, khung cảnh vô cùng tráng lệ.

Những tên cung kỵ thủ nước Mã Toa hăng hái tiến lên nhìn thấy những tấm ván gỗ chuyên dùng để lửa gạt bọn chúng bùng bùng bốc cháy, còn cho rằng là lớp vỏ xe lửa cuối cùng cũng bị bọn chúng lật lên rồi, mà hỏa tiễn cũng có hiệu quả, bắt đầu thiêu đốt vỏ xe, tức thì dũng khí tăng mạnh, tựa hồ nhìn thấy hi vọng thắng lợi, bọn chúng kích động hô hào, nuối đuôi nhau bổ nhào tới, thỉnh thoảng bên cạnh có đồng bọn ở bên cạnh trong lúc chiến đấu trúng đạn ngã xuống, thỉnh thoảng lại có những viên đạn sượt qua bên tai mình, thậm chí thỉnh thoảng có viên đạn bắt chúng bả vai hoặc đùi mình, nhưng những tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa vẫn nỗ lực tiến lên, bọn chúng linh hoạt điều khiển chiến mã của mình, vòng vèo theo tuyến đường hình chữ "s" tiến lên.

Thế nhưng không biết có phải là ông trời đang giở trò hay không, bọn chúng cứ luôn luôn chỉ thiếu một chút xíu nữa thôi là có thể xông tới được bên cạnh xe lửa, là gặp phải mưa đạn của quân Lam Vũ công kích, ở trong khoảng cách gần như vậy bọn chúng không tài nào cơ động một cách hiệu quả được, bọn chúng chỉ đành mang theo tiếng rên rỉ cáo biệt thế giới này, nhưng trong giây phút bọn chúng sắp chết đó, bọn chúng đều tien rằng, nếu như không phải là vì bất ngờ, bọn chúng có thể tiêu diệt được quân Lam Vũ ở bên trên xe lửa.

- Chết tiệt thật!

Mắt nhìn thấy tình hình bên cạnh xe lửa tụ tập đông đào thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa, nhưng thủy chung không có cách nào tiếp cận được xe lửa, thiếu tướng Mạc Nại chỉ đành thấp giọng nguyền rủa, sau đó thở dài bất đắc dĩ, cứ chỉ thiếu một chút nữa thôi là quân đội nước Mã Toa có thể lên được xe lửa rồi, quân đội nước Mã Toa có lẽ là bị thiếu một chút chút may mắn, từ tiếng súng và hỏa lực mà phán đoán, thì đám quân Lam Vũ này đã tới lúc sức cùng lực kiệt rồi.

Thiếu tướng Mạc Nại thậm chí là phát giác ra, hảo lực của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ước chừng có tới hai giây bị gián đoạn, khiến cho tốc độ tiến lên của thiết giáp cung kỵ được gia tăng cực lớn, rút ngắn rát nhiều khoảng cách với xe lửa, nhưng đang tiếc, khi thiết giáp cũng kỵ của nước Mã Toa chỉ còn thiếu một chút xíu nữa là có thể tới được xe lửa thì hỏa lực của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đột nhiên lại được khôi phục,vì thế những tên thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa tràn đầy hi vọng kia lại một lần nữa ngã xuống ở bên xe lửa như gió thu quét lá.

Có rất nhiều thi thể và chiến mã của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa xô thẳng lên bên trên xe lửa, phát ra những tiếng động lớn sầm sàm, chiến mã đang phi với tốc độ cao xô cho vỏ xe lữa lõm sâu vào, có một số nơi thậm chí còn xuất hiện vết nứt rất rõ ràng. Điều này khiến cho thiếu tướng Mạc Nại càng thêm tin tưởng, cho dù chỉ dựa vào mỗi chiến mã va chạm thôi cũng đủ để phá nát vỏ xe lửa rồi. Cho nên thiếu tướng Mạc Nại phất thật mạnh lá cờ trong tay, yêu cầu thiết giáp cung kỵ phát động công kích mãnh liệt hơn nữa.

Thiếu tướng Mạc Nại nhìn thấy được hi vọng thắng lợi, mà hoàn toàn không biết rằng, đó là kết quả do quân Lam Vũ cố ý tạo ra.

Dưới sự chỉ huy của Đồng Vĩ, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ở trên xe lửa khống chế hỏa lực của bản thân một cách rất khéo léo, vừa có thể đề phòng quân đội nước Mã Toa đoạt được xe lửa, nhưng lại không làm cho quân đội nước Mã Toa chấn động quá lớn. Hay nói một cách khác là, quân Lam Vũ chẳng những bảo vệ được bản thân, còn gắng hết sức đem kẻ địch giữ chặt lấy ở nơi này, đây là một môn nghệ thuật rất chú trọng trình độ, chỉ có giữa được sự cân bằng thật tốt ở hai phía mới có thể đạt được mục đích. Bất kể là nghiêng về một phương hướng nào, đều xuất hiện hậu quả không được như ý muốn.

Đám người Lưu Hàng thì mắt đều như muốn bốc lửa ra rồi.

Người khác đều đánh tới vô cùng khoái sướng, còn bọ họ chỉ có thể xem náo nhiệt, tâm tình đương nhiên làm sao mà thoải mái cho được.

Đồng Vĩ cũng muốn hạ lệnh cho tất cả hỏa lực đồng loạt khai hỏa, dùng hỏa lực mãnh liệt thái sơn áp đỉnh, chỉ một lượt tấn công sẽ đánh hạ toàn bộ quân đội nước Mã Toa tiến công như gió mạnh quét lá. Thế nhưng, như vậy sướng thí sướng thật đấy, chỉ có điều không thể đạt được mục đích tiêu hao kẻ địch. Nếu như không thể tiêu hoa được sinh lực của đám cung kỵ thủ nước Mã Toa này, bọn chúng sẽ vượt qua đường sắt, mang lại tổn thất cực lớn cho vùng trung tâm của Kim Xuyên đạo, đối với chiến cục lâu dài của quân quân Lam Vũ mà nói là rất bất lợi.

Mệnh lệnh Dương Túc Phong đưa cho bọn Đồng Vĩ, là dùng biện pháp khoa học nhất, hữu hiệu nhất, dùng sách lược tỉnh táo nhất, kín kẽ nhất, để cho quân đội nước Mã Toa phải cháy máu nhiều nhất. Bản thân Đồng Vĩ cũng thấy rằng, dũng cảm lỗ mãng chỉ mang lại được sảng khoái nhất thời, chỉ có bình tĩnh lập kế với người nước Mã Toa, mới có thể để quân đội nước Mã Toa trả những cái giá lớn nhất.

Ở trên thế giới này, quyền lực và uy thế đều xây dựng trên nền tảng cơ sở là vũ lực, nếu như sức mạnh của quân đội nước Mã Toa bị tước giảm thật mạnh, uy thế và quyền lực của bọn chúng sẽ dần dần bị rút lại.

Quân đội nước Mã Toa hai lần tấn công thất bại liên tục, song không hề làm đổ vỡ quyết tâm của thiếu tước Mạc Nại. Dưới sự thúc giục của thiếu tướng Mạc Nại, đợt tấn công thứ ba của thiết giáp cung kỵ đúng là vô cùng hung hãn, bọn chúng thậm chí còn cầm một loại vũ khí mới, một loại lưỡi búa cực lớn màu đỏ, đây là loại vũ khí mà bình thường lúc thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa đánh giáp là cà với kỵ binh hạng nặng của kẻ địch bất đắc dĩ mới sử dụng, hiện giờ bọn chúng lấy lưỡi búa màu đỏ ra, quá rõ ràng là muốn lợi dụng sự sắc bé của lưới búa để hoàn toàn phá nát cái xe lửa chế tiệt kia.

Càng có thêm nhiều kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa vòng ra đằng sau lưng xe lửa, tiếp tục phát động tấn công, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cố ý đem xe lửa dừng ở giữa vùng đồng hoang bằng phẳng, chính là muốn mở ra cho quân đội nước Mã Toa một cơ hội để hoàn toàn triển khai đội hình, để đám thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa đều cảm thấy bọn chúng có thể phát huy được sức chiến đấu lớn nhất, dễ dàng có thể đem quân Lam Vũ đè cho dẹp lép.

Thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa tung hoành Y Lan đại lục, thất bại gặp phải ở Bảo Ứng phủ, ít nhiều còn có chút ảnh hưởng của địa hình, nhưng địa hình ở nơi này thì không hề có chút ảnh hưởng nào.

Trên thực tế, đám thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa đúng là nghĩ như thế, bọn chúng cho rằng có thể tiêu diệt được quân Lam Vũ, bọn chúng múa may mã đao và cung tiễn, cùng với cả lưỡi búa màu đỏ, linh hoạt điều khiển chiến mã của mình, vượt qua thi thể của đám đồng bọn ngã xuống, hoặc là dấm đạp lên thi thể của bọn chúng mà vượt qua, dùng khí thể hùng hổ áp sát tới đoàn xe lửa kia.

Hỏa lực của quân Lam Vũ hiển nhiên là không đủ mãnh liệt, không thể nào hoàn toàn trấn áp được đòn tấn công của bọn chúng, cũng cho bọn chúng hi vọng cực lớn.

Ở khoảng cách từ năm mươi mét tới một trăm mét, cung kỵ thủ của nước Mã Toa bắn ra Nhạn Linh tiễn cả bọn chúng, Nhạn Linh tiễn mang theo đường cong rơi xuống bên cạnh xe lửa, hoặc là rơi xuống bên trên và bên sườn của xe lửa, phát ra những tiếng độp độp độp, có một số mũi Nhạn Linh tiễn ghim lên bên trên vỏ xe. Kỳ thực cung tiễn của bọn chúng thuần túy chỉ là để trang trí, ở trên đoàn xe lửa mà quân Lam Vũ chiếm cứ, ô cửa sổ rất nhỏ, bọn chúng căn bản là không thể bắn trúng được, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa mặc dù cũng gọi là thiết giá cung kỵ, nhưng đem so sánh với thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa, thì ở phương diện trình độ tiễn thuật hiển nhiên là không bằng.

Quân Lam Vũ vẫn cứ nổ súng một cách lác đác, nhưng số người nổ súng hình như dần gia tăng, hỏa lực cũng càng ngày càng dày đặc, cungkỵ thủ nước Mã Toa càng tới gần, thì hỏa lực của quân Lam Vũ lại càng mãnh liệt. Nhưng theo thiéu tướng Mạc Nại thấy, đây là chuyện hết sức bình thương, con người ta luôn vẫy vùng trước khi chết, hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ hiển nhiên là cũng như thế, bọn chúng đương nhiên sẽ không cam lòng chấp nhận vận mệnh tử vong hoặc là bị bắt làm tù binh của bản thân, cho nên mới liều mạng phản kích quân đội nước Mã Toa. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

Thiếu tướng Mạc Nại lập tức điều động một đại đội thiết giáp cung kỵ khác, đi theo sát phía sau liên đội thiết giáp cung kỵ kia phát động công kích, hắn không muốn cho quân Lam Vũ cơ hội nghỉ lấy hơi, Mặc dù hắn cũng biết chiến thuật bổ xung như thế này chính là đại kỵ trong binh gia, cũng có thể mang tới hậu quả không thể lường trước được cho bản thân, nhưng thắng lợi huy hoàng sắp đoạt được vào tay, làm cho thiếu tướng Mạc Nại vô tình quên đi mất nguyên tắc quân sự cơ bản này.

Ghé qua ô cửa sổ nhỏ hẹp, Đồng Vĩ cười lạnh lùng.

Quân đội nước Mã Toa đã hoàn toàn bị mắc lửa rồi, thiếu tước Mạ Nại quả nhiên bị Dương Túc Phong tính toán chuẩn xác được hành động của bản thân, bọn chúng quả nhiên là tâm lý phục thù sai khiến, quên đi mất nhiệm vụ của bản thân mình, muốn đem hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ ở nơi này tiêu diệt toàn bộ, thế nhưng quân đội nước Mã Toa nào có biết rằng, bọn chúng muốn phát hủy đoàn xe lửa này căn bản là chuyện không có khả năng.

Ở bên trong đoàn xe lửa cũ kỹ này có một đại đội binh sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, còn có cả hai mươi khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết với hảo lực vô cùng hung mãnh và bốn khẩu súng máy cà nông có hỏa lực càng mạnh mẽ hơn nữa. Những thế này, đề không phải cái mà quân đội nước Mã Toa có thể nuốt trôi được.

- Lão Trần, lên đi!

Nhìn thấy kế hoạch gần đạt được rồi, Đồng Vĩ hạ lệnh điều động đưa sáu khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết tham gia chiến đấu.

Kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa vẫn cứ tấn công không biết mỏi mệt, một số mã đao của kỵ binh giáp trụ thậm chí đã gõ lên trên vỏ xe lửa, mà ở địa phương xa hơn một chút thôi, thiết giáp cung kỵ của nước Mã Toa chừng như có thể dùng từ chen lấn ra để hình dung. Thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa trong lúc tiến công ở tốc độ cao, lần lượt từ các phương hướng dồn tới chỗ xe lửa, làm cho đồng bạn ở phía sau không thể tiếp tục tiến lên được, bọn chúng hoặc là vung mã đao ra sức chém lên vỏ xe lửa vững chắc. Vào lúc này bọn chung mới phát hiện ra vỏ xe kỳ thực rất là vững chắc. Hoặc là muốn giương cung lắp tên muốn bắn quân Lam Vũ qua ô cửa sổ chật hẹp kia.

Thắng lợi đã trong tầm mắt.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status