Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 427

/769


Những con thuyền tam bản thuận theo thế sóng biển tiến vào bờ.

Khi Vương Lê Minh suất lĩnh hai đại đội chiến sĩ hải quân lục chiến đội thành công đổ bộ lên bờ biển phụ cận cảng Ninh Ba của Ngân Xuyên đạo, thì bộ đội tiên phong do Cận Tiểu Thái suất lĩnh đã tới được cứ điểm Ninh Ba rồi.

Những tiếng súng lác đác liên tục vang lên ước chừng mấy phút đồng hồ, sau đó liền trở lại yên tĩnh, không lâu sau đó, trên đường hành quân Vương Lên Minh liền phát hiện ra trong những dòng nước chảy trên mặt đất có thêm màu máu tươi, mà những dòng nước này, đều từ trong cứ điểm Ninh Ba chảy ra.

Ngửi thấy mùi máu tanh, Vương Lê Minh và các chiến sĩ thủ hạ lập tức tăng cường nhịp chân, chạy vào bên trong cứ điểm Ninh Ba.

Kết quả phát hiện ra bên trong đã trống không không còn lấy một người nào sống sót, chỉ còn hơn hai mươi cỗ thi thết nằm ngổn ngang ở trên mặt đất, xem ra đều là những kẻ vô gia cư.

Hạm đội cướp bóc của quân Lam Vũ thường xuyên quấy nhiễu tuyến bờ biển của Ngân Xuyên đạo, cư dân bình thường đều đã rút sâu vào trong nội địa, chỉ có một số người lang thang không có nhà để về và một số tên lưu manh còn lưu lại ở nơi nguy hiểm này.

Những kẻ kia, cũng chẳng nhìn ra rốt cuộc là lưu manh hay những người lang thang, nhưng hiển nhiên là bọn Cận Tiểu Thái đều coi đó là lưu manh côn đồ, giết hết sạch rồi.

Vương Lê Minh phất tay, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội liền dựa theo trận tự phân công của mỗi người, tiến vào trạng thái phòng bị, bách kích pháo máu chóng được lắp lên, các quan sắt viên của pháo binh bắt đầu đi tới phía trước để đo đạc vị trí pháo đạn rơi xuống.

Trận địa súng máy cũng bắt đầu được thiết lập, hơn mười khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết chiếm cứ lấy tất cả những cao điểm của cứ điểm Na Ba, súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc cũng được lắp ráp xong, những nòng súng đen ngòm ngòm hường ra ngoài vùng đồi núi xanh bạt ngàn ở phía trước.

Vương Lê Minh không thể không thừa nhận, Xích Luyện giáo chiếm cứ Ngân Xuyên đạo mười mấy năm, những công tác khác đều làm chẳng ra sao, nhưng phương diện bảo vệ rừng núi thì làm rất tốt.

Ở bên ngoài cứ điểm Ninh Ba, phóng hết tầm mắt chỉ nhìn thấy một màu xanh không có điểm tận cùng, làm tòa cứ điểm Ninh Ba xập xệ này trông càng trở nên tang thương.

Trải qua gần bốn mươi năm mưa gió chuyển dời, toàn bộ những bức tường của cứ điểm Ninh Ba đã đều biến thành một màu đen.

Khi hải quân đế quốc Đường Xuyên vào thời kỳ hưng thịnh nhất, Xích Luyện giáo đã bắt đầu lặng lẽ nổi dậy.

Lúc mới đầu triều đình cũng chẳng hề đề ý, nhưng chỉ bỏ bẳng đi một thời gian đã phát hiện ra Xích Luyện giáo đã thiết lập nên cơ sở vững chắc ở Ngân Xuyên đạo, mới nhận thấy không ổn, vội vàng phái quân đi diệt trừ.

Thế nhưng do Ngân Xuyên đạo núi non trùng điệp, khắp nơi là những ngọn núi cao tới trên một nghìn mét, quân đội đế quốc không sở trưởng tác chiến ở vùng núi vô kế khả thi, lãng phí vô ích không ít binh lực, ngược lại còn làm cho thế lực của Xích Luyện giáo càng ngày càng lớn mạnh.

Hải quân đế quốc Đường Xuyên hùng mạnh liền phong tỏa tất cả những tuyến đường bở biển của Ngân Xuyên đạo, cắt đứt tất cả liên hệ trên mặt biển của Ngân Xuyên đạo với bên ngoài.

Thế nhưng lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo cũng chẳng phải là hạng xoàng, bọn chúng liên tục quấy nhiều cảng Ninh Ba của hải quân đế quốc Đường Xuyên ở trên mặt đất, quân Xích Luyện giáo dựa vào ưu thế về mặt số lượng, không ngừng sử dùng phương thức quấy nhiễu và phá hoại nguyên thủy nhất hủy đi những công trình của cảng Ninh Ba, còn lục quân đế quốc Đường Xuyên thì không có cách nào ứng phó.

Khi đó quan tư lệnh hải quân của đế quốc Đường Xuyên là Đường Lang trong lúc tức giận, liền quyết định xây nên một tòa cứ điểm ở cảng Ninh Ba do chính hải quân khống chế, đề phòng Xích Luyện giáo tấn công từ đằng sau lưng.

Dưới sự nỗ lực của Đường Lang, chỉ dùng vẻn vẹn có thời gian một năm, cứ điểm của cảng Ninh Ba đã chính thức được xây nên, hải quân đế quốc Đường Xuyên phái một vạn bộ đội tới đây đồn trú.

Cảng Ninh Ba từ đó cuối cùng cũng được sóng yên biển lặng, khí ấy hải quân đế quốc Đường Xuyên không có biên chế hải quân lục chiến đội, những binh sĩ phòng thủ tòa cứ điểm này đều thuần túy là thủy thủ, bời thế cũng trở thành "cứ điểm hải quân" quái dị nhất trên lịch sử đế quốc Đường Xuyên.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!....

Vương Lê Minh đột nhiên lại nghe thấy tiếng nổ, liền nâng kính viễn vọng lên nhìn ra ngoài, thì ra là ở bên ngoài cứ điểm Ninh Ba, không biết từ khi nào cũng chẳng phải là do ai đã dựng lên một số căn lều, ở bên trong không ngờ lại có người cư ngụ, không biết thân phận như thế nào.

Song Cận Tiểu Thái cũng chẳng thèm đi điều tra, lạnh nhạt ra lệnh phóng ra luôn ba quả rốc két. Sau những tiếng nổ dữ dội, mấy túp lếu đỏ đổ sập hết xuống, người ở bên trong đó cũng có người chạy thoát ra được bên ngoài.

Cận Tiểu Thái chỉ lạnh lùng nhìn theo những người đang bỏ chạy kia, rồi hạ lệnh nổ súng, tức thì liên tục có sáu bày người ngã xuống, số còn lại cũng bị giét chết hết không lâu sau đó.

Từ hồ cảm giác được Vương Lê Minh ở bên trong kính viễn vọng nhìn thấy mình, Cận Tiểu Thái liền lạnh lùng quay đầu lại, giơ ngón tay lên ra hiệu tất cả nguy hiểm đã bị trừ bỏ, cứ điểm Ninh Ba chính thức khống chế ở trong tay quân Lam Vũ.

Vương Lê Minh thầm nghĩ, cho dù Cận Tiểu Thái có giết hết toàn bộ những người này, thì tin tức hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tới nơi này, sẽ mau chóng được truyền tới tai cao tầng của nước Mã Toa và Xích Luyện giáo.

Bất quá Cận Tiểu Thái chẳng quan tâm tới những điều đó, hắn chỉ lạnh lùng nhấc súng tiểu lên lên, lần lượt lùng sục từng vùng đất một, sau đó mai phục trạm gác ngầm ở nơi đó. Giám sát tất cả động tĩnh trong phạm vi ước chừng năm kilomet ở mặt tây của cứ điểm Ninh Ba.

Bất kể là vũ trang Xích Luyện giáo hay là quân đội nước Mã Toa, một khi bọn chúng tiếng vào trong phạm vi năm kilomet này, quân Lam Vũ ở cứ điểm Ninh Ba sẽ lập tức phát hiện đưa ra phản ứng.

- Mười ngày sau, quân Xích Luyện nhất định sẽ phải hối hận.

Dạ Phi Sơn đội viên đội đột kích lạnh lùng nói. Hắn là một Lỗ Ni Cuồng chiến sĩ điển hình, vóc dáng vô cùng cao lớn khôi ngô.

Một mình hắn điều khiển súng máy hạng nhẹ kiểu tiệp khắc là không có vấn đề gì, nhưng băng đạn của loại súng máy này lại không thích hợp để mang theo số lượng quá lớn, cho nên bình thường hắn đều để tay trần vác một khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết xuất hiện, sau đó toàn thân treo đầy giây đạn, nhìn qua không còn một ai có thể hung mãnh hơn được hắn nữa.

Trên thực thế cũng đúng là như thế, nếu như tất cả số đạn trên người hắn mà bắn sạch, thì phải có tới ba bốn trăm tên địch phải gục ngã xuống trên khoảng đất trước mặt hắn.

- Có lẽ ngày mai là bọn chúng phải hối hận rồi.

Cương Thiên Hồ một đội viên đội đột kích khác lên tiếng phản bác, toàn bộ đội đột kích Ngốc Ưng, bao gồm cả Cận Tiểu Thái ở trong đó đều không thích nói chuyện, chỉ có mỗi Cương Thiết Hồ và Dạ Phi Sơn là ngoại lệ.

Cương Thiết Hồ là một cái tên rất cổ quái, bời vì hắn là chiến sĩ Hắc Ưng tới từ địa khu Cách Lỗ Cát Á.

Chiến sĩ Hắc Ưng từ xưa tới nay chủ trọng động tác linh hoạt, đầu óc mẫn tiệp, từ đó mà nổi tiếng, nhưng vóc người nhỏ bé của bọn họ lắm lúc nhìn qua rất không thoải mái, vì thế bọn họ thường thường lấy những cái tên uy mãnh hoành tráng một chút, để bổ xung cho sự thiếu sót trên thân thể.

Ở bên trong đội đột kích Ngốc Ưng, Cương Thiết Hồ là tay súng bắn tỉa tầm xa duy nhất, còn những tay súng bắn tỉa khác chỉ có thể phụ trách mục tiêu từ ba trăm tới năm trăm mét.

Cận Tiểu Thái không nói gì, những đội viên đội đột kích khác cũng chỉ cười nhạt.

Các chiến sĩ hải quân lục chiến đội đổ bộ cơ bản đều rất thoải mái, bởi vì căn cứ vào báo cáo của ban ngành tình báo, quân đội Xích Luyện giáo không bố trí quá nhiều binh lực ở nơi này, trọng điểm mà bọn chúng chú ý, là địa khu phía tây bắc bộ của Ngân Xuyên đạo. Cho dù là có quân đội ở đây, thì cũng chỉ là một số bộ đội vũ trang địa phương.

Sự thực trước mắt cũng đã chứng minh rõ ràng chuyện này. Sau khi hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ lên bờ, vẫn còn chưa gặp phải bất kỳ kẻ địch nào.

Thế nhưng, suy nghĩ đơn thuần ấu trí này mau chóng bị dập tắt.

Cương Thiên Hồ là người đầu tiên phát hiện ra kẻ địch.

Cận Tiểu Thái trèo lên một ngọn đồi nhỏ, nâng kính viễn vọng nhìn những con đường quấn quanh rặng núi ở phía trước.

Trên đường núi quanh co khúc khuỷu ở ước chừng ngoài ba nghìn mét, phát hiện ra bóng dáng của một đội vũ trang Xích Luyện giáo.

Mặc dù do trời đang đổ mưa, tầm nhìn rất thấp, nhưng vẫn có thể xác nhận một cách chắc chắn những kẻ đó chính là lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo.

Đợi cho tới khi bọn chúng vòng qua con đường núi, cách bọn Cạn Tiểu Thái gần hơn, cũng càng nhìn thêm rõ ràng, thì đúng là quân đội chủ lực của Xích Luyện giáo mặc đồng phục thống nhất, xung quanh còn có vô số vũ trang địa phương theo sau.

- ***, hình như không phải là lực lượng vũ trang rác rưởi của Xích Luyện giáo, mà giống như quân chủ lực của Xích Luyện giáo vậy!

Giọng nói của Cận Tiểu Thái vẫn lạnh tanh, nhưng lại ẩn chứa một sự kích động. Nếu như đúng là quân chủ lực của Xích Luyện giáo tới tấn công cứ điểm Ninh Ba, thì chuyến này bọn họ coi như đã không phí công.

Ngân Xuyên đạo mặc dù là địa bàn của Xích Luyện giáo, nhưng tình hình nội bộ của Xích Luyện giáo vô cùng phức tạp.

Lực lượng vũ trang mà Xích Luyện giáo sở hữu có rất nhiều loại, mà trong đó quân Xích Luyện giáo do tổng bộ Xích Luyện giáo khống chế chắc chắn là có thực lực mạnh nhất.

Do cao tầng của Xích Luyện giáo tồn tại sự chia rẽ ở một số vấn đề cơ bản, khiến cho những lực lượng vũ trang này vào lúc nào đó sẽ lựa chọn đối tượng trung thành khác nhau, bời thế không thể không thể gọi tất cả đều là quân Xích Luyện được.

Căn cứ vào địch nghĩa của ban ngành tình báo quân Lam Vũ, chỉ có quân đội dưới sự khống chế trực tiếp của đại thiên vương Mục Từ Huân của Xích Luyên giáo mới là quân Xích Luyện chân chính, còn những bộ đội khác, chỉ có thể gọi là lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo.

Căn cứ vào tin tức do ban ngành tình báo của quân Lam Vũ cung cấp, do tổng bộ của Xích Luyện giáo đã triệt để hướng về phía nước Mã Toa. Cho nên quân Xích Luyện có được vô số viện trợ về súng ông của nước Mã Toa.

Sau khi bộ đội chủ lực của quân đội nước Mã Toa được trang bị súng trường Chấn Thiên, thì những khẩu súng rãnh xoắn và đại pháo liền đặng tặng miễn phí hết cho Xích Luyện giáo.

Căn cứ vào thống kê chưa đầy đủ, trong thời gian nửa cuối năm trước đó, quân đội Xích Luyện giáo đã tiếp nhận hơn năm nghìn khẩu súng rãnh xoắn do quân đội nước Mã Toa đào thải ra, lực lượng được tăng cường lên rất nhiều.

Đương nhiên, nói là tặng miễn phí cũng không phải là hoàn toàn chính xác, nhưng dù sao nước Mã Toa cũng chỉ cần khoáng sản của Ngân Xuyên đạo, mà Xích Luyện giáo cũng cần vũ khí súng ống của nước Mã Toa, nên chuyện giao dịch này diễn ra một cách hết sức tự nhiên.

Xích Luyện giáo có thể đào bới được càng nhiều mỏ quặng, thì viện trợ súng đạn bọn chúng nhận được sẽ càng nhiều.

Câu này có thể hiểu sâu thêm một chút là, những tù binh của triều đình đế quốc Đường Xuyên càng làm việc hăng say, thì thực lực của Xích Luyện giáo càng hùng mạnh.

Vương Lê Minh vừa mới báo cáo cho Trầm Lăng Vân biết nhiệm vụ chiếm lĩnh cứ điểm Ninh Ba đã hoàn thành, thì nhận được điện báo của Cận Tiểu Thái, nói đã phát hiện ra dấu hiệu lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo xuất hiện.

Vương Lê Minh hơi chúng kinh ngạc, vì lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo đã xuất hiện quá nhanh, hải quân lục chiến đội của quân Lam Vũ vừa mới đổ bộ, thì bọn chúng đã đánh tới ngay rồi, đúng là không thể tin được.

Cho dù là có khua chiêng gõ trống thông báo cho các lực lượng vũ trang ở xung quanh, thì bọn chúng ít nhất cũng phải cần tới ba bốn tiếng đồng hồ hành quân chứ!

" Chẳng lẽ hành động của chúng ta đã bị lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo biết trước rồi, bọn chúng cũng tới đây để tranh đoạt cảng Ninh Ba với chúng ta?" Vương Lê Minh trong lòng hồ nghi tự hỏi bản thân, rồi theo bản năng đi lên chỗ cao nhất của cứ điểm Ninh Ba, nâng kính viễn vọng nhìn về rặng núi liên miên trùng điệp ở phía tây.

Đúng là như vậy, ở trong rặng núi phía tây, trên những con đường ngoằn ngèo, xuất hiện ba nhóm lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com

Do đường núi quanh co, kẻ địch có mặt khắp nơi, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không thể thể nào phán đoán chuẩn xác được quân dịch có bao nhiêu tên.

Cận Tiểu Thái bời vì bị giới hạn bởi vị trí của mình, nên chỉ có thể nhìn t hấy được một nhóm quân đông nhất trong số đó, nhưng ở hái bên nhóm lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo này, còn đồng thời xuất hiện hai lộ nhân mã khác.

Từ tình huống quan sát được từ kính viễn vọng mà phán đoán, chỉ có nhóm quân ở giữa kia là quân Xích Luyện chủ lực của Xích luyện giáo, còn hai nhóm quân ở bên tựa hồ đều là lực lượng vũ trang dịa phương, bời vì còn có rất nhiều tên cầm trường mâu, thậm chí còn có những tên cầm cả những chiếc búa lớn dùng để đập đá, đại khái là khi đang đập đá thì bị gọi vào trong đội ngũ tấn công.

Đương nhiên, cũng có không ít tên mang theo súng trường Minh Tư Khắc và súng trường Nặc Phúc Khắc thu giữ được từ đế quốc Đường Xuyên, trông qua cũng có vài phần uy thế.

- Vũ khí trang bị của quân đội triều đình thì ra là tặng hết vào tay bọn chúng rồi, chẳng trách càng đánh càng tệ hại.

Cận Tiểu Thái lạnh lùng nói xong, liền đưa tay ra hiệu, suất lĩnh đội viên đội đột kích lặng lẽ quay trở lại, sau đó âm thầm mai phục trên một ngọn đồi ở trong một cánh rừng rậm rạp.

Không lâu sau đó, lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo đông nghìn nghịt bắt đầu đi qua dưới ngọn đồi chỗ bọn họ, thế nhưng chẳng có một tên nào phát hiện ra đám người Cận Tiểu Thái cách chúng chỉ trong gang tấc.

Đây là lần đầu tiên hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ và lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo tiếp xúc ở trong khoảng cách gần.

Chủ lực của lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo là quân Xích Luyện, đồng phục của quân Xích Luyện có màu vàng, một màu vàng đậm chất đất, cứ như là thực sự dùng bùn đất mà nhuộm thành vậy, trông không giống với quân phục cho lắm, mà lại giống những tiêu sư ở tiêu cục hơn.

Binh sĩ của quân Xích Luyện đều dùng khăn màu vàng đất quấn lấy đầu, mỗi một tên trừ có một khẩu súng kiểu như súng rãnh xắn ra thì tên nào tên nấy trên lưng đều vác theo một thanh Đại Khảm đao. Trên thanh Đại Khảm đao cũng được quấn dải lụa màu vàng đất.

- Chọn ngày chẳng bằng gặp ngày mà!

Lưu Hàng biết được tình hình mà hải quân lục chiến đội phải đối mặt, liền cười hí hửng ở bên trong điện thoại, sau đó hỏi xem có cần Long Nha chiến hạm của hải quân cung cấp hỏa lực chi viện hay không. Vương Lê Minh bảo hắn xéo qua một bên mà xem.

Kết quả Long Nha chiến hạm do Lưu Hàng chỉ huy càng đi tới gần, còn pháo đạn thì đã được nhét hết vào trong nòng, có thể xạ kích vào bất kỳ lúc nào.

Bất kể là Vương Lê Minh nắm chắc phần thắng bao nhiêu, mấy ngày nay Lưu Hàng đều không thể rời khỏi mặt biển phụ cận cứ điểm Ninh Ba.

Cảng Ninh Ba không được phép có sơ xuất.

Cùng với việc kẻ địch dần dần đi ra khỏi con đường núi quanh co, Vương Lê Minh mau chóng xác định được. Lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo xuất hiện ở phía trước cứ điểm có ước chừng năm nghìn tên, trong đó có chừng hai nghìn tên mặc trên mình đồng phục của quân Xích Luyện, còn số vũ trang lộn xộn còn lại có ước chứng ba nghìn tên.

Bọn chúng tới được con đường giao thoa phía trước cứ điểm Ninh Ba ước chừng hai kilomét, thì liền bắt đầu dừng lại tập trung.

Có mấy tên tiểu đầu mục chỉ chỉ chỏ chỏ về phía cứ điểm Ninh Ba ở đằng xa, hiên nhiên là bọn chúng đã nhìn thấy lá cờ sư thứu màu lam tung bay trên cứ điểm.

Từ trong kính viễn vọng Vương Lê Minh thậm chí có thể nhìn được vẻ mặt kinh ngạc của bọn chúng.

Xem ra đúng là chọn ngày chẳng bẳng gặp ngày.

Không biét là bời nguyên nhân gì, nhưng có lẽ là nhóm vũ trang Xích Luyện giáo này nhận được lệnh chuẩn bị tới đảm nhận nhiệm vụ phòng ngự cứ điểm Ninh Ba, hoặc là bọn chúng từ con đường nào đó thu được tin tức quân Lam Vũ sắp đổ bộ lên Ngân Xuyên đạo, cho nên muốn chiếm lĩnh lấy cảng Ninh Ba để chuẩn bị trước.

Thế nhưng không may là bọn chúng vừa cặn tới trễ mất một bước, cứ điểm Ninh Ba đã lọt vào trong tay quân Lam Vũ.

Chỉ đạo viên ở bên cạnh Vương Lê Minh cười khẩy nói:

- Ngươi nói bọn chúng có phải là đã biết bọn ta sẽ đổ bộ ở nơi này, cho nên đặc biệt tới thăm hỏi không?

Vương Lê Minh nghiêm nghị nói:

- Ta không biết, nhưng hình như là bọn chúng không mang theo lễ vật gì cả, chắc là không phải là để thăm hỏi rồi.

Quay đầu lại, Vương Lê Minh cẩn thận quan sát địa hình xung quanh cứ điểm Ninh Ba.

Nơi này trông giống như một chữ "v", ở vị trí cửa vào phía trên cùng rộng chừng ba trăm mét, trở thành con đường duy nhất liên thông từ cảng Ninh Ba tới Ngân Xuyên đạo, ở giữa chỗ hở chỉ có một con đường đa săm duy nhất.

Mặc dù trời đang đổ mưa, cũng có thể thấy được hết sức kiên cố, lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo muốn tiến công, đại khái là sẽ phải bắt đầu phát động ở con đường này.

Ở hia bên con đường đá dăm thì toàn là có dại, cũng tương đối thuận lợi để hành quân.

Quả nhiên, đối diện với sự thực quân Lam Vũ đã chiếm lĩnh cứ điểm Ninh Ba, lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo một mặt phái người trở về báo cáo cho lĩnh đạo cao cấp hơn, một mặt bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng để tấn công.

Cũng giống như quân đội của rất nhiều thế lực khác, khi Xích Luyện giáo bắt đầu trang bị súng rãnh xoắn, cũng tỏ ra vô cùng không thuận tay.

Có rất nhiều binh sĩ của quân Xích Luyện vẫn theo thói quen rút đại đao ở đằng sau lưng ra, chuẩn bị đánh giáp lá cà với quân Lam Vũ.

Vương Lê Minh nâng kính viễn vọng lên nhìn ra phía sau, ba chiếc Long Nha chiến hạm do Lưu Hàng chỉ huy đã từ từ mở rộng cửa cảng, những binh sĩ quân Lam Vũ ngụy trang thành hải tặc dùng thuyền chuyên dụng dọn dẹp cửa cảng đã bắt đầu chầm chậm tiến vào, có người lặn bắt đầu từ trên thuyền nhảy vào trong lòng biển, để tìm hiểu tình hình ở phía dưới đó.

Những chiếc thuyềnn chuyên dụng này đều đã được được cải tạo đặc biệt, ở phía trước và phía sau chỗ gần cột buồm được trang bị thêm ròng rọc và cần trục đơn giản, có thể vận chuyển được vật thể nặng trên một nghìn tấn.

Ở trên thuyền cũng chở theo những nhân viên của cục công trình quân sự hải quân quân Lam Vũ, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ chính là dọn dẹp tuyến đường biển của cảng Ninh Ba, đảm bảo cho thuyền thuyền vận chuyển và thuyền vận binh cỡ lớn của quân Lam Vũ có thể thuận lợi cập bến cảng Ninh Ba.

Công tác của bọn họ vô cùng bận rộn, vì thời gian chỉ có mười ngày.

Quân Lam Vũ sẽ phát động tấn công trên quy mô lớn vào Ngân Xuyên đạo vào người ngày sau, hiện giờ đại quân của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đã tập hợp ở rất nhiều cầu tầu ở cảng Kim Lăng, vô số thuyền vận chuyển cũng bắt đầu được tập kết, chuẩn bị dựa theo kế hoạch lên thuyền xuất phát.

Dương Túc Phong đã đích thân tới cứ điểm Công Kê Sơn, để chỉ huy bộ đội lục quân công kích Nguyên Xuyên đạo.

Vũ Văn Phân Phương cũng đã rời khỏi Hợp Xuyên phủ, đích thân tới tiền tuyến của của quân đội nước Mã Toa, để đề phòng quân Lam Vũ công kích.

Chiến sĩ ở Kim Xuyên đạo có thể nổ ra bất kỳ lúc nào, toàn bộ chiến sĩ của quân Lam Vũ đều là cung đã lên giây, không thể không bắn.

Cho nên công tác dọn dẹp ở cửa cảng Ninh Ba không được phép có sơ xuất.

Nếu như nhân viên của cục công trình hải quân không thể thuận lợi xử lý sạch tuyến đường biển, thì như vậy mười ngày sau đó, lượng lớn thuyền bè chờ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tới nơi, sẽ không thể thuận lợi cấp bến được, chỉ có thể tiếp tục phiêu bạt trên mặt biển.

Lúc đó tình hình sẽ diễn biến tiếp theo như thế nào thì không ai có thể dự đoán được, bất quá có thể dự đoán trước, nhất định sẽ có vô số quân đội nước Mã Toa ồ ạt kéo vào Ngân Xuyên đạo, chuẩn nghị ngăn chặn hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.

Có lẽ tới khi đó Dương Túc Phong sẽ xử bắn lấy một vài quan quân cấp tá để thị chúng cũng chưa biết chừng.

Đương nhiên, gánh nặng ở trên vai Vương Lê Minh cũng chẳng nhẹ nhàng gì, bời vì cục công trình hải quân nhận được mệnh lệnh thép thì hắn cũng nhận được được mệnh lệnh thép.

Ở ngay trước mặt Da Luật Cao Phi, Trầm Lăng Vân đã chỉ thẳng vào mũi Vương Lê Minh nói rõ ràng với hắn rằng, năm trăm quân của bộ đội tiên phong hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ do Vương Lê Minh hắn suất lĩnh, phải đảm báo trong t hời gian mười ngày này, tuyệt đội không có quân Xích Luyện hoặc những là lực lượng vũ trang khác của Xích Luyện giáo tới quấy nhiễu nhân viên của cục công trình hải quân làm việc, nếu không ….

Nếu không… nội dung sau đó thì không ai nói ra, nhưng mọi người đều hiểu cả.

Vương Lê Minh thì lại chẳng lo lắng một chút nào, nếu như Xích Luyện giáo thực sự chiếm được cứ điểm Ninh Ba, thì hắn cũng chẳng cần biết tới cái "nếu không" của Trầm Lăng Vân là cái gì, bản thân hắn đã toi đời rồi.

Trung đoàn thứ nhất hải quân lục chiến đội làm mất mặt hải quân lục chiến đội ở trên đảo Sùng Minh, làm Trầm Lăng Vân thấy nhục nhã vô cùng, các quan binh khác của hải quân lục chiến đội cũng thấy hết sức nhục nhã, phát thề phải đánh một trận đẹp hơn lục quân ở Ngân Xuyên đạo, để vãn hồi thể diện của hải quân lục chiến đội.

" Đánh tan? Hay tiêu diệt?" Cận Tiểu Thái phát điện báo về, chỉ có mấy chữ ngắn ngủi nhưng tựa hồ mang theo mùi sát khí nồng nặc.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status