Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 430

/769


Hợp Xuyên phủ chính là nơi đặt bộ chỉ huy của quân đoàn Vũ Văn Phân Phương, hơn nữa là cứ điểm quân sự quan trọng nhất trong phạm vi ba trăm kilomet xung quanh Nguyên Xuyên đạo.

Một khi chiếm lĩnh được Hợp Xuyên phủ, thì quân đội nước Mã Toa ở trong biên cảnh của Nguyên Xuyên đạo sẽ không thể rút hết toàn bộ, quân Lam Vũ cũng sẽ thuận lợi thu phục Hợp Xuyên phủ.

Vũ Văn Phân Phương trầm tư gật đầu, nhưng quá một lúc lại lặng lẽ lắc đầu.

Đám tướng lĩnh bên cạnh Vũ Văn Phân Phương đều ngây ra, không biết nàng có ý gì, nhưng bọn chúng không dám lên tiếng hỏi, chỉ đánh chôn nghi hoặc dưới tận đáy lòng.

Từ sau khi lão tướng quân Tang Mạt Áo không còn thể diện nào để đối mặt với việc đánh mất cứ điểm Công Kê Sơn, tự động từ chức, quân đoàn Vũ Văn Phân Phương liền không còn tham mưu trưởng nữa.

Mà thường thường vào những lúc như thế này, chỉ có tham mưu trưởng đức cao vọng trọng mới có thể giúp bọn họ dò hỏi qua ý tứ chân chính của Vũ Văn Phân Phương.

- Hai sư đoàn bộ binh của quân đoàn Bóng Tối hiện giờ ở đâu?

Vũ Văn Phân Phương đột nhiên thay đổi đề tài.

Quan chỉ huy của quân đoàn Bóng Tối nguyên là Dạ Sơn Tôn, được xưng là đệ nhất dũng tướng của nước Mã Toa, nhưng hắn đã bị Đường Ca tài năng trẻ của đế quốc Đường Xuyên giết chết.

Rồi sau khi Bạch Ngọc Lâu tiếp quản bộ đội quân trung ương đế quốc Đường Xuyên, Đường Ca và Chu Nhan Kinh cũng bị Đường Minh gọi trở lại kinh đô Ni Lạc Thần, phụ trách huấn luyện và chỉ huy bộ đội cấm vệ quân, làm quân đội nước Mã Toa không có cơ hội báo thù rửa hận.

Sau khi Dạ Sơn Tôn chết đi, quân đoàn Bóng Tối cũng tiếp nhận sự chỉ huy của Vũ Văn Phân Phương, nhưng hiện giờ lực lượng quân đoàn Bóng Tối có thuần túy là sư đoàn bộ binh, tất cả sư đoàn kỵ binh đã bị Vũ Văn Phân Phương rút tới quân đoàn của mình rồi.

Quân đoàn Bóng Tối còn phải đối diện với quân đội của gia tộc Tư Mã và gia tộc Độc Cô, muốn bọn họ hoàn toàn rút thân ra là khả năng không lớn.

Bất quá Vũ Văn Phân Phương vẫn hạ lệnh rút hai sư đoàn bộ binh tới tiền tuyết của Nguyên Xuyên đạo, tăng cường cho trận địa phòng ngự chiều sâu của quân đội nước Mã Toa, hiện giờ bọn họ vẫn đang ở trên đường.

Tham mưu mau chóng báo cáo tình hình hành quân của hai sư đoàn bộ binh được rút ra đó, bọn họ ước chừng còn phải cần thời gian ba ngày nữa thì mới có thể tiến vào Nguyên Xuyên đạo.

Như vậy cộng lại, quân đội nước Mã Toa ở tiền tuyến của Nguyên Xuyên đạo đã có tới tám sư đoàn bộ binh để dựng lên trận địa phòng ngự chiều sâu.

Chiều nam bắc rộng tới một trăm kilomét, chiều đông tay dài có tới năm mươi kilomét, trên vùng đất chật hẹp này, chen lấn ba mươi vạn nhân mã, hơn nữa quá nửa bộ đội đều được trang bị súng trường Chấn Thiên, điều này cấp cho Vũ Văn Phân Phương một chút cảm giác an toàn.

Có quan quân thầm cảm thán:

- Nếu như chúng ta có thêm vài sư đoàn kỵ binh thì tốt quá.

Nếu có thêm vài sư đoàn kỵ binh, quân đội nước Mã Toa hoàn toàn có thể phát động tấn công trước khi quân Lam Vũ kịp phản động phản kíhc, đem kế hoạch tiến công của quân Lam Vũ từ bên trong trứng nước, đây là ngón nghề sờ trường nhất của quân đội nước Mã Toa.

Trước đây khi đối diện với quân đội đế quốc Đường Xuyên, cách này dùng lần nào trúng lần đó, mỗi khi trinh sát được quân đội đế quốc Đường Xuyên muốn phát động tấn công, kỵ binh của nước Mã Toa sẽ phát động phản kích trước, đánh loạn phương án tiến công của quân đội để quốc Đường Xuyên, đập tan hoàn toàn kế hoạch tiến công của đế quốc Đường Xuyên, thậm chí còn thừa thắng truy kích, truy sát bén gót, đánh cho quân đội đế quốc Đường Xuyên tời bời hoa lá, toàn quân tan rã.

Ánh mắt của Vũ Văn Phân Phương hơi sáng lên, như nảy ra ý tưởng nào đó.

Kỵ binh là lực lượng nòng cốt của quân đội nước Mã Toa, là vốn liếng xưng hùng đại lục Y Lan của quân đội nước Mã Toa từ xưa tới này.

Nhưng thành lập nên một sư đoàn kỵ binh hao phí nhiều tiền bạc và công sức hơn một sư đoàn bộ binh, đồng thời cũng cần có nhiều thời gian hơn, cho dù nước Mã Toa tài lực hùng hàu cũng chẳng thể duy trì quá nhiều sư đoàn kỵ binh.

Hiện giờ bội đội lục quân ở trong biên cảnh đế quốc Đường Xuyên tổng cộng có bảy sư đoàn kỵ binh, trong đó Vũ Văn Phân Phương khống chế năm sư đoàn, hai sư đoàn còn lại thì của quân đoàn Vũ Văn Tinh Không.

Vũ Văn Phân Phương âm thầm tính toán liệu có nên điều động sư đoàn kỵ binh số 17 ở phương hướng Vĩnh Thanh phủ về hay không.

Vũ Văn Phân Phương không lo quân đội Đường Xuyên công ký, nàng chỉ cần ở phía Vĩnh Thanh phủ lưu lại sư đoàn kỵ binh 17 để phục trách giám thị là được.

Khi xưa đã có người đề ra nghi vấn, cảm thấy lưu lại một sư đoàn kỵ binh giám thị quân đội đế quốc Đường Xuyên thực sự là quá nguy hiểm, nhưng hiện giờ xem ra, một sư đoàn kỵ binh cũng đã là quá dư thừa, hoàn toàn có thể điều tới để đối phó với Dương Túc Phong.

Thái đội của triều đình đế quốc Đường Xuyên đối với Dương Túc Phong hiển nhiên là rất phức tạp.

Dưới tình huống quân đội nước Mã Toa từng bước áp sát, bọn họ tha thiết hi vọng quân Lam Vũ lên bờ tới giải cứu kinh đô Ni Lạc Thần, nhưng sau khi quân Lam Vũ thực sự đổ bộ lên bờ, bọn họ lại cảm giác được sự uy hiếp lớn hơn cả quân đội nước Mã Toa, lại tìm đủ mọi cách muốn đuổi quân Lam Vũ trở về địa khu Mỹ Ni Tư.

Thế nhưng mời thần thì dễ đuổi thần thì khó, Dương Túc Phong nếu đã đến rồi, thì sẽ không thể dễ dàng rời đi được. Y cứ dày mặt ở lỳ Kim Xuyên đạo không chịu đi, làm cho triều đình đế quốc Đường Xuyên hận tới ngứa ngáy răng lợi.

Vũ Văn Phân Phương cảm thấy có thể nắm chắc cả mười phần, trong trận chiến quy mô lớn chưa từng có giữa quân Lam Vũ và quân đội nước Mã Toa này, quân đội đế quốc Đường Xuyên dứt khoát sẽ không nhúng tay vào.

Có lẽ trong con mắt c ủa Đường Minh, Dương Túc Phong còn đáng ghét hơn cả Vũ Văn Phân Phương, nếu như Dương Túc Phong có thể đồng quy vu tận với Vũ Văn Phân Phương, thì có lẽ ông ta sẽ trẻ ra tới hai mươi tuổi cũng chưa biết chừng.

Bất quá cho dù có thểm một sư đoàn kỵ binh để sử dụng linh hoạt, Vũ Văn Phân Phương vẫn cảm thấy có chút bất an, nhưng nàng không đem điều bất an này nói ra, để tránh ảnh hưởng tới lòng quân.

Sự bất an của Vũ Văn Phân Phương, chủ yếu là nhận thức của nàng với Dương Túc Phong, nếu như quân Lam Vũ đúng là liều mạng tiến công Hợp Xuyên phủ, quân đội nước Mã Toa cho dù có phải trả giá đắt thì dựa vào quân số đông đảo cùng với hầm hào công sự kiên cố hẳn là có thể ngăn cản được cuộc tiến công của quân Lam Vũ.

Nhưng vấn đề là vạn nhất mục đích của Dương Túc Phong không phải là công chiếm Hợp Xuyên phủ thì sao?

Cho dù tuyệt đại đa số tướng lĩnh của nước Mã Toa đều cho rằng Dương Túc Phong khẳng định sẽ tiến công Hợp Xuyên phủ, tin tức mà cơ quan tình nước MÃ Toa nắm giữ được tựa hồ cũng đã chứng mình điều này, tin tức gửi về của ban ngành tình báo của quân đoàn nàng cũng tựa hồ chứng minh điều này.

Dương Túc Phong đúng là đang dày công trù tính hành động quân sự tiến công Hợp Xuyên phủ, thậm chí bản thân y cũng đã xuất hiện ở tiền tuyết cứ điểm Công Kê Sơn, phát tán ra áp lực cực lớn với quân đội nước Mã Toa mà không hề che dấu.

Vậy nhưng Vũ Văn Phân Phương cứ luôn cảm thấy, quân Lam Vũ khua chiêng gióng trống vang lừng, tựa hồ có mục đích không thể nói ra được, mà cái mục địch bí ẩn này, luôn trong lúc vô tình, làm quân đội nước Mã Toa phải chảy hết máu tươi.

Cỗ xe lửa bọc thép lần trước cũng xuất hiện một cách vô tình, kết quả là làm cho sư đoàn kỵ binh thứ 18 lục quân nước Mã Toa do thiếu tướng Mạc Nại chỉ huy gần như toàn quân bị diệt, bản thân thiếu tướng Mạc Nại cũng tự sát thân vong, làm cho Vũ Phân Phân Phương phải hao phi rất nhiều tinh lực mới có thể thành lập lại sư đoàn kỵ binh thứ 18.

Vừa nghĩ tới chuyện này, Vũ Văn Phân Phương đã cảm thấy có chút đau đầu, không biết làn này Dương Túc Phong lại bố trí cảm bẫy nguy hiểm gì cho quân đội nước Mã Toa nữa đây?

Dương Túc Phong có lẽ không thẻ nói là giảo hoạt, càng không thể nói là thông minh, nhưng dứt khoát có thể nói là âm hiểm và ác độc. nhất là sự âm hiểm ác độc mà y lộ ra trong lúc vô ý.

Vấn đề lớn nhất của Dương Túc Phong không năm ở chô y thiên tài nhường nào, cũng không nằm ở chỗ y có bao nhiêu kinh nghiệm phong phú, mà hoàn toàn ngược lại, sự âm hiểm ác độc của y nằm ngoài bất kỳ một quỹ tích nào mà con người có thể tìm ra.

Dương Túc Phong không được tiếp thù bất kỳ sự giáo dục quân sự chính quy nào, cũng chưa từng đảm nhận quan quân cơ sở trong bộ đội.

Hai quyển sách (chiến tranh luận) và (hải quyền luận) mà Dương Túc Phong phát hành ra, Vũ Văn Phân Phương đánh chết cũng không tin đó là sách do chính y viết ra, quá nửa là giả mạo thành quả của người khác.

Thế nhưng cũng chính bời vì như thế, mà không thể dùng hành vi và tâm lý tiêu chuẩn của người bình thường để suy đoán ý nghĩ của Dương Túc Phong.

Tất cả hành vi của y cũng đều hoàn toàn nằm ngoài lý lẽ thông thường, không một ai có thể dự đoán được hành động tiếp theo của Dương Túc Phong sẽ là gì.

Có lẽ tất cả những việc y làm có thể gọi là làm loạn, nhưng cũng chính bời vì y thích làm loạn, cho nên với tâm tư tinh tế của Vũ Văn Phân Phương cũng không thể phán đoán được hành động của y.

Ngươi có thể phán đoán được hành vi của một kẻ điên không?

Gắng sức lắc mạnh đầu, Vũ Văn Phân Phương tuyên bố tan hội, sau đó một mình đi lên ngọn núi đá vôi phía bên ngoài Hợp Xuyên phủ, để gió núi mang theo bụi bặm thôi tung mái tóc của nàng.

Vũ Văn Phân Phương căng mắt nhìn về phía đông nam, nơi đó là chỗ Dương Túc Phong có thể xuất hiện. Nhưng tất cả chỉ là có thể mà thôi, nàng cần phải suy nghĩ của thật cẩn thận, vát nhất Dương Túc Phong lại mang một dụng ý khác thì phải làm thế nào?

Bỗng nhiên Vũ Văn Phân Phương phát hiện ra, ngay cả trong giấc mộng của mình cũng có bóng dáng của Dương Túc Phong.

Suối nước nóng Hải Loa, Lâm Thương phủ.

Dương Túc Phong tới cứ điểm Công Kê Sơn thị sát công tác chuẩn bị chiến đấu, tất nhiên không thể đem hết đổ đạc lên Công Kê Sơn hoang lương được, gần Lâm Thương phủ liền trở thành nơi dừng chân tạm thời.

Trong hơn mười cái phủ của Kim Xuyên đạo, thì trừ suối nước nóng Hải Loa ra, Lâm Thương phủ không có chỗ nào đặc biệt, dù sao suối nước nóng Hải Loa cũng là suối nước nóng nổi tiếng nhất của Kim Xuyên đạo, bời vì nơi phun ra dòng suối này trông giống như một con ốc biển nên có tên như thế.

Nhưng đa phần người ta chỉ nhắc tới suối nước nóng Hải Loa mà không nói tới Lâm Thương phủ, đây chính là điều buồn bực nhất của Lâm Thương phủ.

Suối nước nóng Hải Loa không mở cửa với bên ngoài, xưa nay nó chưa từng mở cửa với người ngoài, chỉ có người làm quan mới có thể tiến vào.

Suối nước nóng Hải Loa được phun ra từ lưng chừng núi, chảy dọc theo rãnh dẫn nước cố ý được xếp quanh co uôn lượn, đỏ vào một cái ao đơn độc.

Ao nước nóng này là một không gian hoàn toàn khép kín, bốn xung quanh đêu được ngăn cách bởi những tấm gốc, chỉ có cửa sổ được mở để tiện cho hơi nước nóng hầm hầm của suối nước nóng phát tán nhiệt lượng của mình.

Làn hơi nước trắng mỏng manh không ngừng được bốc lên từ dòng nước nóng, toàn bộ bị biến mất trong những trận gió xuân không ngừng thổi qua ở bên ngoài.

Lâm Thương phủ không có nhiều suối nước nóng lắm, nhưng suối nước nóng Hải Loa được tôn xưng là đứng đầu Kim Xuyên đạo.

Mặc dù suối nước không lớn, nhưng nhiệt độ lại rất vừa vặn, nước suối trong suốt, chứa một lượng khoáng chân phong phú, còn có một không gian kín đào mê người ở xung quanh, đều làm cho nơi này trở thành thiên đường cho những đôi nam nữ tắm chung.

Sau khi Dương Túc Phong tới nơi này, những nữ nhân bên người y đương nhiên chẳng hề khách khí đem suối nước nóng Hải Loa chiếm làm của riêng.

Rời khỏi cứ điểm Công Kê Sơn một cái là Dương Túc Phong liền lặng lẽ trốn vào bên trong dòng suối nước nóng ấm áp, hưởng thụ sự mỹ diệu mà đại tự nhiên mang tới cho mình.

Đương nhiên, còn có cả sự hưởng thụ của nhân dân do các mỹ nữ mang đến.

Để lại một mình Cung Tử Yên trực ban, các mỹ nữ khác sớm đã vội vã ngâm mình trong suối nước nóng, để đem toàn bộ cát bụi và sự mỏi mệt tặng cho dòng suối nướng nóng thấm nhuần.

Bọn họ đã quá quen với núi xanh nước biếc của Linh Thọ phủ rồi, đột nhiên đi tới Lâm Thương phủ tràn ngập mùi vị khói súng, đúng là có chút chưa thích nghi được.

Dương Túc Phong toàn thần trụi lùi lủi, chỉ có mỗi phần dưới là được quấn trong một chiếc khăn tắm lớn, đang bơi qua bơi lại trong ao nước nóng cùng các mỹ nữ trêu đùa, để bản thân hoàn toàn được buông lỏng trước trận đại chiến.

Ánh mắt của y cứ luôn thỉnh thoảng lại chiếu vào chỗ U Nhược Tử La, sức khỏe của U Nhược Tử La mặc dù chưa được bình phục hoàn toàn, nhưng nàng cũng xuống nước chơi vui, bời vì theo y sinh gia đình Phất Lôi Đát nói, ngâm suối nước nóng có lợi cho việc phục hồi sực khỏe của nàng.

U Nhược Tử La cơ thể đầy đặn, hoàn toàn bộc lộ hết đường nét lả lướt qua chiếc áo bơi, làm cho dục hỏa của Dương Túc Phong không ngừng bốc cao, không kìm được tiến thêm một bước trong quan hệ với nàng, chỉ tiếc rằng người ở bên cạnh y quá nhiều, Phất Lôi Đát và Na Tháp Lỵ đều có mặt, y cũng không tiện hạ thủ trước mặt đám đông.

Có điều ông trời không phụ người có lòng, chỉ cần có sự kiên nhân, thì thế nào cũng được toại nguyện.

Khó khăn lắm Dương Túc Phong mới nhắm được cơ hội, mục tiêu nhắm vào Y Địch Liêu Lâm Na.

Khi ấy Y Địch Liễu Lâm Na đang ngửa mặt ngâm mình trong suối nước nóng, ghé đầu cùng vớ Tiết Tư Ỷ thì thầm tâm sự, đột nhiên bị Dương Túc Phong xông vào, Y Địch Liêu Lâm Na lập tức ý thức được đại sự không ổn, muốn trốn tránh nhưng đã muộn rồi.

Tiết Tử Ỷ tất nhiên biết Dương Túc Phong muốn làm gì, vì thể lặng lẽ giữ lấy hai tay của Y Địch Liễu Lâm Na, đẩy nào vào trong lòng Dương Túc Phong.

Y Địch Liêu Lâm Na trong chớp mắt mặt đã đỏ tới tận mang tai, đứng trong nước không được vững, lại không tiện thi triển võ công trước mặt Dương Túc Phong, chỉ đành ngập ngừng nhào vào lòng y, tấm thân mềm mại tự nhiên dán sát lên người Dương Túc Phong, bất quá cuối cùng vẫn không quên đẩy mấy cái, nhưng đương nhiên là không thoát nổi, chỉ đành khuất phục.

Dương Túc Phong sớm đã chú ý thấy, Y Địch Liễu Lâm Na người mặc chiếc bikini hai mảnh màu xanh thẫm, nhưng áo bơi hiển nhiên nhỏ hơn người nàng một cỡ.

Chiếc bikini xanh thẫm bó sát lên làn da trắng như sữa, tạo nên sự tương phảng mạnh mẽ, đặc biệt làm tôn lên làn da trắng min của nàng.

Đôi nhũ phong thiếu nữ của Y Địch Liễu Lâm Na đội chiếc bikini không đủ lớn lên thật cao, bầu ngực nàng cao ngất, gò đồi mềm mại, mảnh biki ni phía dưới bó chặt lên mông cong cong, với đường nét tuyệt đẹp, vùng giữa hai cặp đù thon thả hơi hơi gò lên, làm chiếc quân bơi nhỏ xíu căng chặt lọt vào chiếc khe mờ, cặp mông tròn trịa lộ hết ra bên ngoài.

Khi ăn mặc lộng lẫy nữ vương Tinh Tuyệt của nước Lâu Lan đích thực mỹ lệ không ai có thể xanh bằng, nhưng nữ vương Tinh Tuyệt ở trong trạng thái nửa khỏa thân càng làm cho nam nhân phải điên đảo.

Nàng chỉ khe khẽ ôm một cái, đã làm cho Dương Túc Phong choáng váng ngây ngất, mặt dù y đã chẳng phải hạng nam nhất nhìn thấy mỹ nữ là thần hồn điên đảo nữa, bời bên người y tụ tập quá nhiều mỹ nữ với đủ mọi phong thái mê người.

Thế nhưng Y Địch Liễu Lâm Na vẫn mang lại sức quyến rũ chết người, Dương Túc Phong có thể nhịn tới ngày hôm nay mới ngắt bông hoa tươi này xuống, đã là kỳ tích lớn bằng trời rồi.

Dương Túc Phong chú ý thấy núm vú của Y Địch Liễu Lâm Na nhô cao, đem chiếc áo bikini nổi lên hai chấm nhỏ, chỉ cách một lớp áo mỏng manh, nên Dương Túc Phong có thể nhìn thấy rõ ràng hai quả bồ đào tròn xoe đó.

Phần bikini nhỏ xíu ở phí dưới càng chẳng che dấu được điều gì, ví trí thần bí thành thục phong mãn của thiếu nữ đều hiển lộ hoàn toàn ra bên ngoài.

Dương Túc Phong cảm thấy nước miếng ứa ra, dục hỏa trong lòng càng thiêu đốt dữ dội, ánh mắt nóng bỏng ngập tràn tĩnh ý tuần tiễu khắp cơ thể mỹ diệu của Y Địch Liễu Lâm Na.

Tiết Tư Ỷ đấy Y Địch Liễu Lâm Na tới, Dương Túc Phong liền thuận thế đón lấy, ôm ngay lấy nàng vào trong lòng.

Đây là lần đầu tiên Dương Túc Phong ôm nàng, thân thể mềm mại đầy đặn của Y Địch Liễu Lâm Na dán sát vào lồng ngực và hạ thể không ngừng bành trường của y.

Y Địch Liễu Lâm Na khẽ cựa mình một cái, Dương Túc Phong liền cảm thấy một luồng hơi nóng từ đan điền xộc thẳng lên đầu, thiếu chút nữa không khống chế nổi bản thân. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

Siết chặt nàng vào trong lòng, bàn tay phóng túng vuốt ve tấm lưng mượt mà của nàng suốt từ trên xuống dưới, rồi ấn lên chiếc mông trong, khe khẽ nhào nặn, Dương Túc Phong có thể cảm thấy rõ ràng đường nét qua chiếc quần bikini nhỏ xíu.

Dương Túc Phong tim đập rộn ràng, cúi đầu hôn lên môi nàng.

Trong lòng Y Địch Liễu Lâm Na hiểu rất rõ ràng chuyện gì sẽ diễn ra, đây là vận mệnh mình không thể nào trốn tránh được.

Thân là nữ vương của nước Lâu Lan, đối với chuyện nam nữ nàng đã thấy quá nhiều rồi, cũng hiểu rất rõ tấm thân này của nàng sẽ không thuộc về người nàng yêu mến, mà phải thuộc về cường giả và vương giả của thế giới này.

Đây là sự so kè trần trụi về thực lực, ai có thực lực lớn hơn, thì kẻ đó sẽ có được tấm thân của nàng, có được tất cả những thứ trân quý nhất của thiếu nữ.

Dương Túc Phong đã chinh phục được nước Lâu Lan, vận mệnh của nàng theo đó cũng đã được định đoạt, cho nên đối với lần xâm phạm này của Dương Túc Phong, nàng cũng không cố ý kháng cự.

Huống chỉ hơn một năm nay ở bên người Dương Túc Phong, cũng đã bị mưa dầm thấm đất, tất nhiên cũng có những lúc động tình, chỉ là sự thẹn thùng của thiếu nữ làm nàng phản kháng theo bản năng, muốn đẩy người Dương Túc Phong ra, bất quá cuối cùng vẫn để cho y được thỏa mãn dục vọng hôn lên cánh môi mọng nước của nàng, thăm dò sự ngọt ngào đằng sau cánh môi đó.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Y Địch Liễu Lâm Na cảm nhận được nụ hôn ngọt ngào của tình nhân, cánh môi của nàng non tơ mà mềm mại, Dương Túc Phong như cảm thấy được mùi hương hoa hồng ở trong đó.

Khoan khoái nhất là, đôi nhu phong kia của nàng dán sát lên lồng ngực của Dương Túc Phong, cảm giác hết sức đặc biệt đó làm cho nơi nào đó của y bành trường cứng ngắc, chạm vào bộ vị mềm mềm nhô lên ở tiểu phúc của Y Địch Liễu Lâm Na.

Y Địch Liễu Lâm Na cũng phát giác được sự biến hóa trên thân thể của Dương Túc Phong, tức thì càng thẹn chín người, trong lúc hốt hoảng tựa như còn nghe thấy được tiếng cười trêu ghẹo của vô số các tỷ muội, vì thế nàng nảy ý rút lui.

Nhưng náng sao có thể rút lui cho được, thân thể của nàng đã bị Dương Túc Phong đè lên tảng đá ở bên cạnh suối nước nóng, tấm thân thanh mảnh dính chặt vào thân thể của Dương Túc Phong.

Vị chí yếu ớt nhất của nàng bị ép chặt lên hạ thể gồ lên của Dương Túc Phong, cảm xúc mỹ diệu này thôi thúc dương Túc Phong nhẹ nhàng ôm lấy chiếc eo nhỏ xinh của Y Địch Liêu Lâm Na, rồi lại lần nữa say đắm hôn lên cánh môi mềm của nàng, đem nàng hoàn toàn chìm đắm trong ngọt lửa tình dục nam nữ đang hừng hực thiêu đốt.

Tiếp xúc với vị trí đặc chưng của nam nhân, Y Địch Liễu Lâm Na tức thì cảm thụ được một sự khoái cảm đặc thù, hô hấp liền trở nên vô cùng gian nan.

Dương Túc Phong đưa bàn tay từ bên bờ eo nhỏ của Y Địch Liễu Lâm Na lướt tới đường cong phía đằng sau, khe khẽ ấn lên cặp mông tròn lẳn của nàng, để cho tiểu phúc mềm mại kia của nàng càng ma sát, ép chặt hơn vào hạ thể của mình.

Dương Túc Phong đã không thể nào giữ vững được phòng tuyến cuối cùng của mình nữa, đương nhiên cũng chẳng có ý giữ lấy làm gì, chỉ muốn thừa cơ chạm vào vùng cấm địa nữ nhân của nàng, sau đó tiến vào trong cơ thể của nàng sau đó mặc sức dày vò.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status