Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 610

/769


Dương Túc Phong nghi hoặc nói:

- Nếu đã như thế, gia gia càng phải nên ngồi vào vị trí hoàng đế để chứng minh bản thân chứ?

Phong Tĩnh Hiên lắc đầu:

- Không, gia gia ngươi không chọn tiếp tục làm hoàng đế để chứng mình năng lực của mình, còn cả sự phản đối kịch liệt của những người xung quanh, đều làm ông ta mất đi hứng thú với bảo tọa hoàng đế. Ông ta đương nhiên có thể giết chết toàn bộ bọn họ, đổi hết thần tử mới, nhưng đáng tiếc là gia gia người lại không nghĩ như thế, khi đó những đại thần kia không phải giống như hạng Đường Cảnh hiện giờ, bọn họ đều là những nhân tài thực sự. Gia gia ngươi mặc dù không làm hoàng đế, nhưng ông ta không thất vọng, ông ta quyết tâm chứng minh với tất cả mọi người xung quanh, cho dù không có bảo tọa hoàng đế, riêng vào năng lực của ông ta, đế quốc Đường Xuyên cũng có thể trùng hưng..

Dương Túc Phong hồ đổ rồi. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

Cái vị gia gia này của "Dương Túc Phong", sao tư duy so với người thường quái dị tuyệt luân? Rốt cuộc ông ta nghĩ gì.

Phong Tĩnh Hiên thờ dài một hơi, vẻ mặt buồn bã, nói:

- Sau lần tranh cái kịch liệt đó, Đường Lãng từ bỏ địa vị kế thừa hoàng đế, đồng thời chủ động cắt đứt quan hệ với tông thất Đường gia, chạy tới hải quân làm một hạm trưởng. Ông ta yêu cầu Đường Thắng lập Đường Duệ làm thái tử, đồng thời xóa bỏ tất cả tư liệu của ông ta trong tông thất Đường gia, thậm chí giúp đỡ ông ta che dấu thân phận hoàng tử, ông ta quyết tâm không dựa vào giúp đỡ của bất kỳ ai, chỉ dựa vào mỗi tài hoa của mình, làm đế quốc Đường Xuyên, một lần nữa trở nên hùng cường, ông ta muốn thông qua chứng minh năng lực của mình, rồi sau đó chứng minh bản thân có năng lực thực hiện kế hoạch chi tách nước Mã Toa và nước Y Lan…

Nàng hơi dừng lại một chút rồi mới tiếp tục:

- Nhưng, cuối cùng chuyện xảy ra một chút sai lệnh nho nhỏ, vấn đề này nằm ở trên người Đường Duệ, bản thân Đường Duệ chỉ là một người mềm yếu, sự sùng bái đối với Đường Lãng gần như xuất phát từ nội tâm, cũng là mù quáng, cho nên sau khi Đường Lãng nhường hoàng vị, Đường Duệ cho rằng vì sự tồn tại của mình, mới ép cho Đường Lãng đưa ra quyết định kia, cho nên trong lòng Đường Duệ luôn có một cám giác day dứt … ừm đúng là day dứt, chú ý, chính loại cảm giác day dứt này đã hại chết Đường Lãng…

Dương Túc Phong gật gù theo bản năng, Phong Tĩnh Hiên lại tiếp tục:

- Đường Lãng cảm thấy kế hoạch ở trên lục địa nếu như không thể thực hiện được, thì ông ta thực hiện kế hoạch của mình trên biển, ông ta muốn cho những đại thần cổ hủ kia thấy, đế quốc Đường Xuyên trong tay ông ta quốc gia khác tuyệt đối không thể dễ dàng xâm phạm …chuyện tiếp sau đó, chính như phần đúc kết nhất trong tiểu sử Đường Lãng kia, gia gia ngươi ở trên hải dương giành được hết thắng lợi này tới thắng lợi khác, cuối cùng chứng minh được năng lực của mình, chứng minh với năng lực của ông ta có thể làm đế quốc Đường Xuyên trùng hưng…

Chậm rãi đi hai vòng trong sân, Phong Tĩnh Hiên nói với chút tiếc nuối:

- Nhưng thật đáng tiếc, mặc dù Đường Lãng chứng minh được năng lực của mình, những những người từng phản đối kế hoạch của ông ta, lúc đó đều đã thay nhau thành người thiên cổ rồi, không còn thấy được huy hoàng của Đường Lãng, không thể mang lại sự an ủi về tâm lý cho Đường Lãng, cho nên tâm lý của ông ta mới dần dần càng ngày càng đi theo hướng cực đoan, ngược đãi hải tặc, ngược đãi tù binh, chinh là sự thể hiện loại tâm lý biến thái này ….

Dương Túc Phong ngập ngừng muốn nói, cuối cùng vẫn không kìm được thử thăm dò:

- Không phải nguyên nhân là bởi vì … vì lão bà của gia gia ta bị người ta chiếm mất sao?

Truyền ngôn trong giang hồ, sự điên cuồng và biến thái của Đường Lãng tựa hồ là vì nữ nhân mà gây nên, trước kia quân Lam Vũ tấn công đảo Sùng Minh, đã nghe trưởng lão cư dân bản sứ kế, khi đó Đường Lãng từng mang theo hoàng phi lên đảo Sùng Minh, trong con mắt của cư dân bản xứ, nữ nhân đó hẳn phải là lão bà của Đuờng Lang, là không phải là hoàng phi. Phát hiện của đám người A Phương Tác ở hải vực Solomon tựa hồ cũng chứng mình chuyện này.

Phong Tĩnh Hiên mang theo vẻ khinh miệt, lạnh lùng nói:

- Nực cười! Ai dàm giành nữ nhân với Đường Lãng? Đường Duệ ư? Ông ta nịnh nọt tầu tử của mình còn không kịp, một ngày ba bữa cũng phải hết sức thận trọng hậu hạ, thở to một cái cũng chả dám. Đường Lãng mặc dù không có danh nghĩa của hoàng đế, nhưng thực chất lại là hoàng đế thực sự của đế quốc Đường Xuyên, thứ gì ông ta muốn, Đường Duệ căn bản thời gian suy nghĩ cũng chẳng có, lập tức cấp cho cái đó, nếu không hải quân của đế quốc Đường Xuyên sao có thể quật khởi nhanh như thế? Đó là do toàn bộ quốc lực của đế quốc Đường Xuyên tập trung lên người hải quân! Có một số chuyện bản thân Đường Lãng chắc gì đã nghĩ tới, nhưng Đường Duệ lại nghĩ tới, cũng thỏa mãn hải quân trước…

Phong Tĩnh Hiên nhấn mạnh:

- Trước đó ta đã nói rồi, Đường Duệ rất day dứt, sự sùng bái với Đường Lãng cũng phát ra từ nội tâm, Đường Lãng nếu muốn làm hải quân đế quốc Đường Xuyên hùng mạnh, thì trong mắt Đường Duệ cũng chỉ có hải quân, Đường Duệ đem tất cả nguồn lực đốc cho hải quân, thậm chí mặc kệ cảnh cầu bình thường của lục quân. Điều này tất nhiên giúp cho hải quân quật khởi, nhưng cũng suy giảm thực lực lục quân rất nhiều. Ngươi cũng biết thái độ của lục quân đế quốc Đường Xuyên đối với hải quân là như thế nào, thực sự là coi hải quân là kẻ địch! Người của hải quân ăn sung mặc sướng, nhưng binh sĩ lục quân ngay cả trang phục cũng không thể đồng bộ, nếu không, Nhạc Thần Châu sao có thể chấp thuận nghe Đường Mình sai khiến, ra tay giết chết Đường Hán? Nguyên nhân căn bản nhất, vẫn là do mâu thuẫn giữa lục quân và hải quân …

Dương Túc Phong tạm thời không thể lý giải được nhiều chuyện như thế, lầm bẩm hỏi:

- Vậy về sau thì sao? Sau này sao gia gia ta lại uất ức mà qua đời.

Phong Tĩnh Hiên tựa hồ đối với việc về chính trị quân sự không có thiện cảm gì cả, miễn cưỡng nói ra cũng mang cảm giác rất xa cách, nhưng bởi vì Dương Túc Phong muốn nghe, còn với cả thân phận đặc thù của y, nên nàng mới chấp thuận kể tiếp:

- Bởi vì gia gia của ngươi càng ngày càng thất vọng, càng ngày càng tuyệt vọng, cuối cùng không biết làm sao thoát khỏi vòng trong quái ác đó, biểu hiện của ông ta ở trên hải dương càng lợi hại, thì ông ta cách mục tiêu mình muốn đạt được càng xa. Mục tiêu thực sự mà ông ta muốn thực hiện, là muốn chia cách nước Mã Toa và nước Y Lan ở trên lục địa, sau đó tiêu diệt từng phần, diệt trừ hoàn toàn hai cường địch của đế quốc Đường Xuyên. Nhưng, chuyện không được như mong muốn, mới ban đầu ông ta không có đủ nhân lực ủng hộ thực hiện kế hoạch này, nhưng về sau khi ông ta lại không đủ vật lực để thực hiện mục tiêu này, ông ta phung phí ở trên hải dương quá dữ, làm cho quốc lực của đế quốc Đường Xuyên càng ngày càng tiêu hao tợn, thực lực của lục quân cũng càng ngày càng suy nhược.…

- Đương nhiên, bên trong truyện này còn có công lao của Đường Duệ, Đường Lãng không hề biết rằng đệ đệ của mình không ngờ tước giảm sức mạnh của lục quân để thỏa mãn nhu cầu của mình, khi ông ta phát hiện ra thì đã quá muộn rồi, lục quân đế quốc Đường Xuyên đã bị suy yếu nghiêm trọng, tướng lĩnh lục quân sản sinh thù địch cực lớn với hải quân, sự thù địch này trong thời gian ngắn không thể thay đổi được. Đường Lãng cưỡi hổ khó xuống, chỉ đành tiếp tục suất lĩnh hải quân tiếp tục lớn lên, làm cho về sau, vì bảo vệ hải quân, bản thân ông ta cũng bất giác bắt đầu đả kích lục quân, sai lầm cứ từ đó dần dần tạo thành.

- Tài nguyên của một quốc gia, dù sao cũng có giới hạn, vì chứng minh thực lực của mình, Đường Lãng đẽ đem quá nhiều tài nguyên tiêu hao trên việc quật khởi của hải quân, không thể không làm suy yếu thực lực của lục quân. Song, mục đích chia tách để tiêu diệt kia lại phải dựa vào lục quân để hoàn thành. Cho nên lúc này Đường Lãng đã rơi vào một vòng tròn ác tính không thể nào vùng thoát ra được, ông ta muốn chứng minh với người ta mình có năng lực thực hiện kế hoạch này, thì phải không ngừng thắng lợi ở hải chiến, nhưng mỗi lần hải quân thắng lợi, đều là cơ sở suy yếu lục quân, hải quân càng cường đại, lục quân càng yếu ớt, cuối cùng…

- Gia gia ngươi không có cách nào thoát ra được vòng tròn quái ác này, ông ta chỉ đành thất vọng theo Thần Tú đại sư lên Ngũ Đài Sơn, ý đó tìm kiếm biện pháp giải quyết … nhưng, thần phật của Ngũ Đài Sơn có lợi hại hơn chăng nữa, đối với một quả đào phải chia làm hai này, cũng chẳng có biện pháp nào cả, ông ta không có cơ hội tìm thấy biện pháp giải thoát, bởi vì chuyện này, khi ông ta từ bỏ hoàng vị, đã định sẵn là một bi kịch.

Buồn bã buông một tiếng thở dài, Phong Tĩnh Hiên có chút thương cảm nói:

- Từ góc độ của ta mà nói, sự diệt vong của đế quốc Đường Xuyên ngày nay, có liên quan rất lớn tới gia gia của ngươi, nếu như khi xưa gia gia của người bất chấp tất cả lên ngôi hoàng đế, bất chấp tât cả thực hiện kế hoạch của mình, có lẽ đế quốc Đường Xuyên sẽ mau chóng diệt vong, nhưng cũng có thể cường đại hơn bây giờ nhiều. Nhưng gia gia của ngươi không làm được điều này, có lẽ ông ta còn thiếu một chút bá khí, ông ta không thể lấy toàn bộ đế quốc Đường Xuyên đi mạo hiểm, hoặc có lẽ, bản thân ông ta mặc dù cực lực chủ trương chấp hành kế hoạch này, nhưng sâu trong thâm tâm, ông ta lại không đủ tự tin, cho nên ông ta cũng muốn thông qua một phương thức khác để chứng minh bản thân, kết quả, ông ta mặc dù chứng minh được mình, nhưng cũng đã mất đi cơ hội tốt nhất, tài nguyên của đế quốc Đường Xuyên đã bị tiêu hao quá lớn, từ đó trở đi không còn cơ hội thực hiện kế hoạch đó nữa.

Gió nhẹ thổi qua, trong lòng Dương Túc Phong cảm khái vạn phần, khó kìm nén được.

Sai rồi, thì ra toàn bộ đều sai hết cả rồi.

Chân tướng lịch sử và câu chuyện trong truyền thuyết lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Đường Lãng không hề bị một ai bức hại, cũng không có bất kỳ ai có tư cách bức hại ông ta, mà là bản thân ông ta, cuối cùng thất bại ở trong cơn các mộng do chính mình tạo thành, cuối cùng không thoát ra được cái vòng tròn quái ác chết tiệt đó.

Kỳ thực, nếu như ông ta có thể bấp chấp tất cả lên ngôi hoàng đế, sau đó dốc toàn bộ quốc lực chấp hành kế hoạch chia tách kia, có lẽ kết quả sẽ tốt hơn rất nhiều, đương nhiên cũng có thể càng tệ hại hơn rất nhiều.

Một ngày chưa có ai chấp hành kế hoạch đó, thì không ai có thể dự liệu được tỉ lệ thành công và thất bại của kế hoạch đó rốt cuộc là bao nhiêu.

Dương Túc Phong đột nhiên nhớ tới chuyện gì, cấp thiết hỏi:

- Không phải về sau Đường Lãng bị triệt chức sao?

Phong Tĩnh Hiên lạnh lùng nói:

- Ông ta sở dĩ bị triệt chức, là bời vì tâm của ông ta đã chết, Đường Duệ không muốn nhìn thấy ông ta tiếp tục trầm luân chịu tội, cho nên mới chủ động trừ bỏ tất cả chức vụ của ông ta. Nhưng yêu cầu của bản thân Đường Lãng cũng rất kỳ quái, ông ta không muốn có bất kỳ liên hệ dính líu nào với đế quốc tông thất Đường gia nữa.

Đối với nguyên nhân thực sự của việc ông ta bị triệt chức, ông ta chưa từng lộ ra, thêm vào thân phận của ông ta bị che dấu, cho nên rất nhiều người mới hiểu lầm. Trên thực tế, chủ động ra vào hoàng cung không phải do Đường Lãng là quyền thần vượt qua quy củ hoàng thất, mà Vị Ương vốn chính là nhà của ông ta, lão bà của ông ta, chính là nữ nhân xuất hiện ở trên đảo Sùng Minh, bản thân chính là hoàng phi … lão bà của Đường Lãng, đương nhiên cũng là hoàng phi.

Dương Túc Phong không còn gì để nói.

Nội tình thì ra là như thế.

Bất kể là Vũ Văn Thiên Nhai hay là truyền thuyết trong dân gian, tựa hồ đều bị hoàn toàn hiểu lầm rồi, chẳng trách tông thất Đường Xuyên thủy chung không ra mặt giải thích, chuyện này cũng không thể nào giải thích được, nếu như muốn giải thích, thì khẳng định phải liên quan tới bí mật mỗi hoàng đế đế quốc Đường Xuyên đời đời truyền nhau, cũng chính là kế hoạch chia tách nước Mã Toa và nước Y Lan.

Kế hoạch này ở trong con mắt của Dương Túc Phong thì không đáng nhắc tới, nhưng với tông thất Đường Xuyên mà nói, lại là bảo vật vô giá.

Đối với phụ thân của Đường Lãng và Đường Duệ là Đường Thắng, y từ chối cho y kiến, suy nhĩ cả bọn họ vô cùng bảo thủ, không dám phá vỡ hiện trạng, làm chết bao nhiêu hậu sinh.

Thế nhưng, nếu như nói là suy nghĩ của bọn họ là sai lầm thì cũng chưa chắc, bất kỳ việc gì cũng có hai mặt vấn đề, giống như năm xưa kháng Mỹ vậy, kết quả xuất binh thì bây giờ mọi người đều thấy cả rồi, nếu như không xuất binh thì sao? Vĩnh viễn đều chỉ là giả thiết mà thôi, không xuất binh có lẽ tệ hơn so với xuất binh nhiều, nhưng cũng có khả năng không tệ đến thế.

Lịch sử không có giả thiết, bi kịch của Đường Lang cũng chính ở đó.

Đường Lãng thực hiện kế hoạch đó, có lẽ sẽ mang tới hậu quả không thể tưởng tượng với đế quốc Đường Xuyên, nó sẽ tiêu hao nghiêm trọng hết chút nguyên khí còn sót lại của đế quốc Đường Xuyên, làm đế quốc Đường Xuyên rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Nhưng vạn nhất Đường Lãng thành công thì sao? Nếu như thành công, đế quốc Đường Xuyên có còn bị nước Mã Toa và nước Y Lan liên hợp không? Chỉ tiếc rằng lịch sử không có nếu như.

Đường Thắng cuối cũng vẫn thiếu một chút dũng khí, không kiên quyết ủng hồ kế hoạch của Đường Lãng, bản thân Đường Lãng cũng thiếu đi tinh thần quyết chiến tới cùng, đã không liều mình thực hiện.

Thế nhưng đứng ở góc đồ người sau này nhìn lại, đúng là sẽ cho rằng Đường Thắng và Đường Lãng có chỗ thiếu xót, song nếu bản thân ở vào địa vị của bọn họ khi đó, liệu có thể đưa ra tuyển chọn được ăn cả ngã về không kia đó cũng là điều chưa biết được.

Người hùng tài đại lược như Mao chủ tịch, là số rất rất ít.

Khoan khoan!

Dương Túc Phong cấp thiết nói:

- Đường Lãng uất ức qua đời, điều này có thể lý giải được …. Nhưng Đường Hán thì sao? À, cũng chính là phụ thân của ta, Nhạc Thần Châu vì sao lại phải giết người? Nhạc Thần Châu là người của lục quân, chẳng lẽ là lấy việc công trả thù riêng?

Phong Tĩnh Hiên tựa hồ có tình cảm rất phức tạp với Đường Hán, mỗi một lần nghe thấy đều có ra có chút thẫn thờ, luôn phải suy nghĩ một lúc mới trả lời được, lần này cũng không ngoại lệ, nàng không đáp mà lãnh đạm hỏi lại:

- Ngươi cho rằng nguyên nhân lớn nhất Đường Hán bị giết là sao?

Dương Túc Phong suy đoán:

- Đường Hán là người hoàng tộc, những chuyện xấu của ông ấy trong hoàng cung kỳ thực cũng có là cái gì… có phải là ông ta biết quá nhiều nội tình, cho nên Đường Minh muốn giết người bịt miệng?

Phong Tĩnh hiên khẽ lắc đầu, chậm rãi nói:

- Phụ thân của ngươi bị giết, không phải là bởi vì nữ nhân, càng không phải là bởi vì người khác muốn giết người bị miệng, mà là bởi vì hắn muốn làm chuyện giống như gia gia của ngươi, nhưng năng lực của hắn, lại không bằng được gia gia của ngươi, nhưng năng lực vận động của hắn, hiển nhiên là còn mạnh hơn gia gia của ngươi, quốc lực của đế quốc Đường Xuyên đã không còn cường thịnh như thời gia gia của ngươi nữa … kế hoạch đó căn bản không có khả năng thực hiện, cưỡng ép thực hiện nó, chỉ có thể làm cho đế quốc Đường Xuyên đi vào hướng diệt vong… lý tưởng đúng là rất sâu xa, nhưng hiện thực rất tàn khốc …. Đường Hán bất hạnh sinh muộn hai mươi lăm năm, nếu như Đường Hán là Đường Lang, khẳng định đế quốc Đường Xuyên đã thực hiện bản kế hoạch kia rồi….

Dương Túc Phong choàng tỉnh, đột nhiên hiểu ra rất nhiều chuyện, những chuyện này đúng là rất hoang đường, nhưng nghiền ngẫm tới cuối cùng sẽ phát hiện ra, thì ra tất cả đều hợp lý, bất kỳ hạnh động không bình thường nào đều không rời khỏi thúc đẩy của lợi ích, Đường Lãng là thế, Đường Hán là thế, và Đường Minh cũng là như thế, phía đằng sau những người này, không có gì ngoài sự lựa chọn lợi ích mà thôi.

Trong những lời đồn đại hè phố, bên trong tiểu sử của Đường Lãng do Vũ Văn Thiên Nhai chủ biên, có một vấn đề khó giải thích nhất là vì sao Nhạc Thần Châu giết chết Đường Hán, nhưng lại lưu lại nhi tử của Đường Hán là "Dương Túc Phong", bởi đây là một điều không bình thường, với tình cách của Nhạc Thần Châu và Đường Minh khẳng định sẽ giết người diệt khẩu, nhỏ cỏ tận gốc tuyệt không thể lưu lại hậu quả được.

Đây cũng chính là nguyên nhân chủ yếu Dương Túc Phong bị chất vấn về cuốn tiểu sử của Đường Lãng, nhưng vấn đề này nếu như dùng lời của Phong Tĩnh Hiên kể, thì theo đó mà được giải quyết, Đường Minh và Nhạc Thật Châu chỉ muốn giết Đường Hán mà thôi, không phải là muốn nhổ cỏ tận gốc, diệt tuyệt hậu đại của Đường Lãng, cho nên "Dương Túc Phong" mới may mắn được sống sót.

Đường Hán sở dĩ bị giết, vấn đề lớn nhất là bởi vì ông ta dốc tâm kiệt lực muốn tiến hành bản kế hoạch kia, hoàng thất đế quốc Đường Xuyên muốn chấm dứt, không phải là tính mạng của Đường Hán, mà là bàn kế hoạch xưng bá kia.

Nếu như Đường Hán có thể từ bỏ kế hoạch đó, thì tính mạng của ông ta hẳn sẽ không có nguy hiểm, hay nói một cách khác, Đường Vinh kế nhiệm Đường Duệ làm hoàng đế cũng sẽ không ngầm đoạt quyền của Đường Lãng, sau này Đường Minh hạ lệnh bí mật giết chết Đường Hán cũng không phải là thù riêng, mà là xuất phát từ việc công, tất cả những chuyện này, đều là vì bản kế hoạch đáng chết kia.

Sau khi hải quân của Đường Lãng làm tiêu hao lượng lớn tài nguyên của đế quốc Đường Xuyên, đế quốc Đường Xuyên đã không còn năng lực tiến hành kế hoạch khổng lồ đó nữa, cưỡng ép thi hành chỉ làm đế quốc Đường Xuyên bị diệt vong càng nhanh hơn thôi.

Khi đó đế quốc Đường Xuyên đế bị Đường Lãng tiêu hao cực lớn, xuất hiện dấu hiệu Xích Luyện giáo nổi loạn, nếu như khi ấy còn dốc quân viễn chinh, chẳng chắn là tìm đường chết.

Thế nhưng, không may là phụ thân và gia gia của "Dương Túc Phong" xem ra đều rất cố chấp, mãi mãi không quên kế hoạch kia.

Hành vi của Nhạc Thần Châu tới đây cũng có thể lý giải được rồi, trong truyền thuyết của những người khác, vì sao Đường Minh lại chọn trúng Nhạc Thần Châu đi chấp hành kế hoạch giết người này, cũng là vấn đề bị chấn vấn rất nhiều.

Nhạc Thần Châu là nhân tài mới nổi, kỳ thực hành động cũng tương đối quang minh lỗi lạc, nếu không cũng không thể làm nhiều người yêu quý đến thế, dù sao con mắt của người dân cũng rất sáng suốt, Nhạc Thần Châu chỉ có thể lừa gạt nhất thời, không thể lừa gạt suốt kiếp.

Rất nhiều người suy đoán hẳn là do Đường Minh dùng lộc hậu để lung lạc Nhạc Thần Châu, nhưng suy đoán này không đứng vững được, Nhạc Thần Châu không thể tính là người quá tham lam, hơn nữa khi đó Nhạc Thần Châu chức vị cực phẩm, trừ lấy hoàng vị ra dụ dỗ mới có thể làm cho ông ta động tâm, nhưng Đường Minh liệu có thể dùng hoàng vị ra dụ dỗ Nhạc Thần Châu không? Hiển nhiên là không thể.

Bất quá, những chuyện này nếu như dùng nguyên bản lời kế của Phong Tĩnh Hiên, thì rất đơn giản, cho dù không có mệnh lệnh của Đường Minh, chỉ cần Đường Minh ngầm cho phép, nghĩ cho đế quốc Đường Xuyên, Nhạc Thần Châu cũng sẽ giết chết Đường Hán, không thể để Đường Hán chấp hành kế hoạch mạo hiểm này.

Vào niên đại Đường Lãng, lục quân đế quốc Đường Xuyên đã bị ép cho không thở nổi, quân phí hàng năm đại bộ phận bị hải quân hoành hành bá đạo cướp mất, lục quân luân lạc thành dân phu hậu cần cho hải quân, là nhân tài của lục quân, nếu như Nhạc Thần Châu không có định kiến với Đường Lãng thì là giả, nhưng ông ta đương nhiên không thể có biện pháp gì đối phó với Đường Lãng vô địch được.

Sau khi Đường Lãng chết rồi, Đường Hán vẫn muốn kiên trì thực hiện kế hoạch này, khẳng định xảy ra xung đột với Nhạc Thần Châu, vào lúc này Nhạc Thần Châu đã có được thế lực của mình, còn rất được Đường Minh sủng ái, Nhạc Thần Châu biết rất rõ, đế quốc Đường Xuyên không thể thực hiện kế hoạch đó nữa, nhưng Đường Hán cố chấp không chịu thôi, hai bên xung đột tới mức không chết không thôi, Nhạc Thần Châu cuối cùng dựa theo mệnh lệnh của Đường Minh giết chết Đườn Hán, bản kế hoạch kia cuối cùng cũng đã đi vào hồi kết, đế quốc Đường Xuyên cũng gian nan duy trì được.

Khi xử lý đứa bé "Dương Túc Phong" kia, Nhạc Thần Châu hiển nhiên là đã giở chủ mánh khóe, để hậu nhân của Đường Lãng tự sinh tự diệt ở trên biển, để ông trời quyết định sinh tử của hậu nhân Đường Lãng.

Cuối cùng đứa bé kia ngoan cường sông được, đương nhiêu, chuyện này cũng có khả năng là kết quả xử lý mà Nhạc Thần Châu và Đường Minh đã thương lượng trước, để ông trời quyết định sống chết của đứa bé, chắc chắc là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng chỉ vì kết thúc bản kế hoạch kia, có cần phải trả giá bằng Đường Lãng và Đường Hán không?

Dương Túc Phong không biết.

Không ở vào bối cảnh lịch sử cụ thể khi đó, y rất khó phân tích được đúng sai của hai bên, bản kế hoạch đó cuối cùng bị dừng lại, đế quốc Đường Xuyên tiêp tục gian nan sinh tồn, có lẽ Đường Minh và Nhạc Thần Châu cho rằng, cách làm của bọn họ chắc chắn là đúng.

Nhưng chuyện kéo dài này cũng không được bao lâu, nước Mã Toa và nước Y Lan tiến công, làm đế quốc Đường Xuyên thất bại the thảm, cuối cùng đế quốc Đường Xuyên bị đế quốc Lam Vũ thay thế, từ góc độ này mà nói thì quyết định khi đó của bọn họ lại tỏ ra vô cùng đáng buồn.

Thế nhưng, mặc cho Đường Lãng hoặc Đường Hán chấp hành kế hoạch này chẳng lẽ lại là chính xác sao? đế quốc Đường Xuyên thực sự có lực lượng chia tách hai nước kia, rồi tiêu diệt từng bên sao? Nước Mã Toa khi đó tuyệt đối không có binh cường mã tráng như hiện nay, nhưng cũng tuyệt đối không dễ đối phó, nước Y Lan cũng như vậy, huống chi còn có bát đạo liên minh mới tách ra không được bao lâu.

Chấp hành kế hoạch này chắc chắn là một gánh nặng rất lớn mà lâu dài, nếu như bọn họ không thể thành công, đúng là tiêu hao nghiêm trọng quốc lực của đế quốc Đường Xuyên, đẩy nhanh sự diệt vong của đế quốc Đường Xuyên, thậm chí có khả năng cùng lúc tiền phương chiến bại, hậu phương lập tức rơi vào sụp đổ hoàn toàn.

Dương Túc Phong cũng không thể không thầm hỏi một câu, Đường Lãng và Đường Hán, bọn họ có thể đạt được mục đích của mình sao?

Bất quá cho dù là như thế nào, thông qua lời kể của Phong Tĩnh Hiên, Dương Túc Phong cuối cùng làm rõ chân tướng của chuyện này, làm rõ nguồn gốc thân phận của "Dương Túc Phong", rất nhiều vấn đề thông qua lời kể hôm nay mà có được đáp án hoàn chỉnh.

Mặc dù có một số đáp án khả năng không phải Dương Túc Phong muốn, càng không phải là quân Lam Vũ muốn, chân tướng mặc dù hiểu rồi, nhưng tâm tình Dương Túc Phong không hề vui vẻ, chân tướng như vậy, trừ bản thân ra, y không thể để cho ai biết được.

Trong tiểu sử của Đường Lãng mà Vũ Văn Thiên Nhai chủ biên, Đường Lãng là miêu ta xuất thân thảo mãng, nổi lên thành anh hùng hảo hán của quân đội, ông ta vì đế quốc Đường Xuyên lập nên vô số chiến công, là thống soái hải quân vĩ đại nhất trong lịch sử đế quốc Đường Xuyên.

Nhưng vị thống soái vĩ đại này, lại bị đãi ngộ không công bằng từ hoàng thất, lão bà của ông ta bị hoàng đế cướp mất, nhi tử của ông ta bị hoàng đế sai người giết chết, ông ta công tích ngút trời nhưng thù sâu tựa bề, làm chấn động cực lớn dân chúng tầng lớp dưới của đế quốc Đường Xuyên, lời chất vấn của bọn họ như những đợt sóng cái sau lớn hơn cái trước, cuối cùng đế quốc Đường Xuyên bị tan thành mây khó trong làn sóng cực lớn này.

Dương Túc Phong vào lúc này đã cảm thụ sâu sắc, khi xưa Vũ Văn Thiên Nhai chủ biên cuốn sách này, có lẽ là không có ý đồ tốt đẹp gì, mục đích của ông ta là dựa vào cuốn sách này khơi lên thù hận giữa dân chúng đế quốc Đường Xuyên và hoàng thất Đường Xuyên, từ đó khơi lên nổi loại trong đế quốc Đường Xuyên.

Cho dù không có Dương Túc Phong vừa vặn xen vào, Vũ Văn Thiên Nhãi cũng sẽ nghĩ cách làm quyển sách này lưu thông trongnội bộ đế quốc Đường Xuyên, nhằm đạt được mục đích vô hình trung suy giảm sức hiệu triệu của đế quốc Đường Xuyên.

Chỉ có điều, vì quân Lam Vũ vừa khéo xen vào, cuốn sách này đã trở thành công cụ tuyên truyền, hình tượng của Đường Lãng cũng trở thành thần tượng thần dân đế quốc Đường Xuyên hâm mộ, tới thời đại đế quốc Lam Vũ, Đường Lãng càng trở thành một loại hóa thân tinh thần nào đó.

Hiện giờ chân tướng đã sáng tỏ, nhưng nội dung của cuốn tiểu sử Đường Lãng lại không thể có chút sửa đổi nào, hình tượng của Đường Lãng sẽ không thể có chút thay đổi nào, quân Lam Vũ cần cái xuất thân thảo mãng, mang mối thù sâu của Đường Lãng, Dương Túc Phong cần Đường Lãng đối lập với hoàng đế Đường Xuyên.

Chỉ có như thế mới có thể đem lòng người mau chóng từ thời đại đế quốc Đường Xuyên chuyển sang thời đại đế quốc Lam Vũ.

Tất cả những điều Phong Tĩnh Hiên là thật, nhưng Dương Túc Phong tuyệt đối không thể để chân tướng này tiết lộ ra ngoài.

Dương Túc Phong không cần cái chân tướng này, quân Lam Vũ không cần cái chân tướng này, đế quốc Lam Vũ c ũng không cần chân tướng này, chân tướng này, vĩnh viễn sẽ mai một trong lòng một số ít người, cuối cùng trở thành mây khói của lịch sử.

Im lặng.

Tuyệt đối im lặng.

Ánh sáng còn sót lại của buổi chiều ta chiếu lên mặt hồ Thiên Tuế, phản chiếu những tia nắng cuối cùng, nhưng khu vực lãnh cung đã hoàn toàn rơi vào trong bóng tối, Dương Túc Phong và Tiêu Tử Phong cách nhau không xa, nhưng đều cảm thấy bóng dáng đối phương lờ mờ.

Trong bóng đêm đột nhiên đột nhiên truyền tới tiếng khóc của một nữ nhân, nghe vô cùng ai oán mà ác độc.

Bóng dáng Tiêu Tử Phong đột nhiên xuất hiện, hiển nhiên cảm thấy tiếng khóc này vô cùng quái dị.

Phong Tĩnh Hiên cũng hơi biến sắc, nhỏ giọng nói với Dương Túc Phong:

- Ngươi đi theo ta!


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status